(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

Chương 113: Đến công ty lần hai


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện (12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

Cuối cùng cũng đến tiết học, ngay sau khi tiếng chuông báo hiệu vang lên mọi người đồng loạt tự giác quay về chỗ ngồi. Chỗ ngồi vẫn như cũ là Xử Nữ với Ma Kết đổi chỗ cho nhau, trong lòng Xử Nữ đang muốn quay trở về chỗ cũ bởi ngồi đây thấy nguy hiểm quá. Bên trên là thằng vừa làm trò bậy bạ với mình, kế bên là thằng gián tiếp gây nên tội ác, à cũng là bên trên cạnh Song Tử là Thiên Bình, mặc dù không gây tội lỗi nhưng ủng hộ hành động vừa rồi. Xử Nữ muốn về chỗ cũ không ở chỗ nguy hiểm này đâu.

Bảo Bình và Ma Kết ban nãy bị bịt mắt chỉ nghe tiếng ồ trầm trồ từ mọi người, nghe loáng thoáng thì có vẻ liên quan tới chuyện ngắt cái gì đó thì không rõ. Bảo Bình quay sang hỏi Song Ngư nhưng hỏi cỡ nào Song Ngư vẫn trả lời rằng:

-Con gái không nên biết, biết nhiều không tốt.


Bảo Bình ngây thơ thắc mắc mấy đứa con gái khác đều được biết riêng cô không được biết, chẳng lẽ Song Ngư không coi cô là con gái sao. Thế là suốt tiết học Bảo nhi cứ nghĩ mãi về chuyện vừa rồi và thắc mắc Song Ngư có coi mình là con gái không. Xui xẻo thêm là Song Ngư quay xuống đe doạ không cho tụi bàn dưới ngồi kể chuyện cho Bảo Bình nghe, ngay cả nhắn tin kể cũng không cho vì sợ chuyện đen tối ảnh hưởng đến sự trong sáng của Bảo Bình mất. Song Ngư này muốn chính anh mới là người đem một ít sự đen tối cho bảo bối của mình.

Ma Kết may mắn hơn Bảo Bình rất nhiều vì người che mắt cô đang ngồi xa cô lắm mặc dù cách nhau có hai ô gạch. Tụi bạn xung quanh tốt bụng tường thuật lại chuyện Song Tử ngắt cái đó của Xử Nữ khiến Ma Kết thích thú. Ma Kết cô giống Bảo Bình là hủ ngầm không lộ ra bởi Ngưu và Ngư đều sợ hai đứa nhiễm qua cái âm mưu ghép đôi hai đứa cho một thằng nào đó. Cả hai đứa vài lần tâm sự với nhau rằng sợ một người nào đó mình từ nam chính ngôn tình thằng nam chính đam mỹ cũng nên, vả lại con gái dạo này nguy hiểm lắm.


Thoáng chốc đã đến giờ về, sau một ngày học tập mệt mỏi trừ một số đứa vào lớp chỉ để ngủ như ai đó ngồi kế Bạch Dương thì đi học như đi chơi, cuối cùng tất cả cũng được ra về vui chơi thoả thích. Đợi giáo viên bước ra khỏi lớp, Thiên Yết dọn dẹp sách vở vào ba lô rồi chạy lên bảng dõng dạc thông báo:

-Do lớp mình có tao làm trong hội học sinh nên hội học sinh tốt bụng cho phép thành viên lớp mình tham gia câu lạc bộ. Vậy mọi người có muốn tham gia không để tao đi lấy giấy đăng kí luôn nè.

Mọi người bên dưới nhìn nhau một hồi lâu rồi đồng loạt gật đầu một cái. Song Ngư đại diện mọi người đáp lại lời Yết:

-Từ đầu chúng ta không tham gia rồi thì thôi không tham gia luôn, tụi tao quyết định không tham gia nha Yết.

-Hỏi bây cho vui thôi chứ tao biết tính bây mà he he. Vậy xong nhé giờ thì về thôi, lớp phó nhớ mang sổ đầu bài xuống nha.


Thiên Yết cười tinh nghịch vẫy tay chào Song Ngư rồi vụt đi như một cơn gió. Song Ngư hoá đá chưa kịp từ chối đã đi, từ hồi cậu lên làm lớp phó tới giờ hầu như Thiên Yết toàn đẩy nhiệm vụ lên cho Song Ngư không luôn. Thôi thì Song Ngư dùng quyền lớp phó giao trọng trách cất sổ đầu bài cho một thành viên khác. Tuy nhiên vừa quay ra đằng sau tìm kiếm mục tiêu thì trong lớp chẳng còn bóng người ngoại trừ lớp phó, cái lớp gì mà đoàn kết dễ sợ rủ nhau đi không phát ra tiếng động, đã thế còn kéo theo bảo bối của lớp phó đi luôn. Nguyên căn phòng học trống vắng hơi người, Song Ngư chớp chớp mắt rồi dụi mắt sợ rằng dạo này bị bắt ngủ ngoài phòng khách nhiều quá nên mắt có vấn đề. Nhưng không, mắt anh vẫn mười trên mười nên chẳng thấy ai là đúng.

-ỦA TỤI BÂY ????
Không biết nói gì hơn Song Ngư cay cú quát to, ngậm ngùi đi lấy sổ đầu bài rồi khoá cửa lớp và tắt hết đèn quạt trong lớp, đóng cửa sổ xong mới rời đi. Ngay tại đầu cầu thang mười một đứa đang đứng cười khúc khích, dĩ nhiên chuyện này đều do Thiên Yết sắp xếp, chẳng qua cô thấy dạo này công việc lớp phó hơi nhàn nên tạo điều kiện cho có việc, xong sau đó cô rủ rê đám còn lại hợp tác và đứa ủng hộ nhiệt tình nhất sau lớp trưởng chính là Bảo Bình. Bảo Bình ủng hộ chuyện này cả hai tay hai chân cũng là đứa rủ tụi Sư Tử tham gia chung. Chắc Song Ngư biết đứa ủng hộ nhiệt tình là cô có nước câm nín quá.

Vừa nhắc tào tháo là tào tháo tới. Song Ngư cầm cuốn sổ đầu bài đeo ba lô trên vai chạy tới chỗ tụi bạn "tốt bụng", đôi mắt ánh lên tia lửa giận mọi người có thể thấy rõ. Cả bọn bấy giờ thi nhau che miệng cố nhịn cười, ra vẻ nghiêm túc vẫy tay chào lại lớp phó thân yêu. Song Ngư tức điên lên siết chặt cuốn sổ đầu bài gặn hỏi:
-Đứa nào bày trò hả ?!!!

Cả đám lập tức chỉ Thiên Yết một cách hồn nhiên, Thiên Yết cứng họng vì sự đoàn kết này, đã thực hiện kế hoạch chung với nhau mà nỡ lòng nào đi khai ra. Những giọt mồ hôi dần dần chảy ra, Yết nhi gượng cười nói:

-Tạo điều kiện cho lớp phó làm việc thôi mà hi hi.

-Hi hi cái đầu mày, ai mượn hả con kia ! - Song Ngư quát.

-Ơ nhưng cái đứa ủng hộ nhiệt tình nhất có phải tao đâu ! - Thiên Yết bật lại khai báo kẻ ủng hộ cô cho Song Ngư nghe. Song Ngư liếc nhìn hết nguyên đám còn lại, hỏi:

-Chứ đứa nào bước ra đây tao xử !

Do vị trí đang đứng là đứng sau mọi người, người ủng hộ nhiệt tình nhất từ từ bước lên trước với ánh mắt trầm trồ của mọi người, không ngờ cậu ấy dám thú nhận trước bình minh. Song Ngư hơi nhíu mày chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, hỏi lại:
-Tao kêu đứa ủng hộ nhiệt tình bước ra chớ tao đâu có kêu bây đẩy bảo bối của tao lên đâu ?

Bảo Bình gãi đầu cười đang kiếm đường giải thích vì Song Ngư không tin cô là người đó. Cả bọn còn lại tốt bụng chỉ tay về phía Bảo Bình và đồng thanh kêu đó. Bảo nhi chấp hai tay lại vội thú nhận:

-Em xin lỗi em là đứa ủng hộ với rủ rê mọi người, em không cố ý đâu ạ !

Một phút chết trong tim, nhiều phút chết trong lòng. Tại sao cuộc đời trớ trêu với Ngư như vậy, người anh tin tưởng gạt bỏ loại trừ ngay giây phút đầu tiên, hoá ra lại là người gần như chủ mưu. Nhớ rằng Ngư ăn ở rất tốt có sống ác với ai bao giờ, ngày ngày đều tuân lệnh hai người phụ nữ quyền lực chớ có cãi lời khi nào. Vậy ông trời trừng trị anh tội gì đây không lẽ tội quá đẹp trai à. Mấy đứa đằng sau khẽ cười nóng lòng chờ xem phản ứng kế tiếp của Ngư đơ, tụi nó còn tự tin một điều mọi tội lỗi của tụi nó sẽ được tha thứ vì Bảo Bình có tham gia mà, không lẽ không phạt Bảo Bình đi phạt những con người được rủ rê. Không hẹn đồng thanh, cả bọn đứng sau thầm thì Bảo Bình đại tỷ, Bảo Bình đại tỷ suốt. Kì này được Bảo Bình đại tỷ bảo kê nên sung sức hò reo đằng sau.
Song Ngư bỗng hất tóc kéo Bảo Bình vào lòng mình đồng thời nở nụ cười điển trai, ôn nhu nói:

-Bảo bối làm việc này chắc hẳn nghĩ tốt cho anh thôi mà, nào nào hai ta cùng đi về nhé mẹ đợi. Tụi kia ngày mai trực nhật đi, lớp trưởng trực nhiều hơn.

Dứt lời Song Ngư lườm mỗi đứa một cái sắc lạnh như muốn ăn tươi nuốt sống họ. Bầu không khí u ám ập tới cũng không khiến đám loi nhoi kia câm nín mà bực tức phản đối cách xử lý không công bằng vừa rồi. Nhất là Xử Nữ, vừa nghe chuyện lớp trưởng trực nhiều hơn là la hét phản đối đủ kiểu nhưng bị Song Ngư ụp cuốn sổ đầu bài vào mặt. Thế là Ngư bế Bảo Bình lên theo kiểu công chúa cười tươi đi xuống cầu thang, nhẫn tâm bỏ lại mười bóng người mắt chữ O mồm chữ A ngay đầu cầu thang, chẳng khác nào mấy bức tượng đứng ngây ra đấy. Trên đường đi Bảo Bình có hỏi lý do tại sao Song Ngư lại tha thứ cho cô, Ngư nhếch môi trả lời một câu duy nhất chính là vì Bảo Bình là mỹ nhân trong mắt Ngư, mọi lỗi lầm đều được tha thứ. Ngoài mặt thì cười cười vậy thôi chớ Bảo nhi biết trong lòng Ngư đang thật sự bất lực về sự thật này, mà thôi trốn trực nhật là mừng rơi nước mắt rồi cùng lắm mai đi học bao mỗi đứa ly trà sữa là tụi nó bỏ qua à. Nhưng mà Bảo nhi hơi thắc mắc một chỗ là cô sẽ lấy tiền Song Ngư bao mọi người thì mọi người tha thứ cho hay Ngư, rồi Ngư có tha thứ cho cô không nhỉ, thôi nghĩ nhiều mệt óc mai rồi tính.
Quay trở về mười bức tượng được "đặt" ở đầu cầu thang, đột nhiên có tiếng tin nhắn reo lên khiến chủ điện thoại thoát khỏi trạng thái hoá đá, từ kiếp tượng trở về kiếp người rồi lấy điện thoại ra xem. Bạch Dương chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại chính xác là tên người gửi, người gửi tin nhắn cho cô chính là Thư Di và làm sao Thư Di có số điện thoại của cô mà nhắn được chứ. Dương lay cánh tay Nhân Mã giúp anh trở lại làm người rồi theo phản xạ nhìn vô tin nhắn, vô thức đọc lên:

-Chị là Thư Di chuyện lần trước có hơi nặng lời xin lỗi em nhiều. Ninh đã thuyết phục chị và nói cho chị biết cái sai của chị rồi mong em chấp nhận lời xin lỗi này, chị không cần sự tha thứ hay gì cả nhưng không biết em có thể đến công ty chị vào tối nay được không ?
-Câu trả lời không nhá - Đọc xong Nhân Mã giật lấy điện thoại Bạch Dương cay cú nhắn chữ không, đoạn Mã ca định ấn nút gửi may sao Dương nhanh tay giật lại.

Mọi người tò mò nhìn hai con người đang giành giật một chiếc điện thoại cũng không tin những gì mình vừa nghe. Ma Kết đợi cho đến khi Bạch Dương lấy được điện thoại từ tay Nhân Mã mới cất giọng hỏi:

-Thế bà tính sao Bạch Dương ? Quay trở lại đó hả ? Nếu quay trở lại tụi này đi theo chung bảo vệ cho !

-Tui đang định tới đó... - Bạch Dương chưa nói xong bị Nhân Mã nhảy vào trả lời thay:

-Đương nhiên là không rồi, cái bà già đó tính bắt nạt Bạch Dương thêm lần nữa đây mà, thà không tới khỏi nghe bà đó chửi.

-Ai hỏi ông đâu ông trả lời cái người tài lanh - Sư Tử lấy cuốn sổ đầu bài trên tay Xử Nữ ụp vô mặt Nhân Mã ý bảo im lặng. Chỉ trong một buổi thôi mà cuốn sổ đầu bài bay từ mặt người này sang mặt người mia rồi không biết nó có bay sang mặt người nọ không.
Bạch Dương cầm chặt điện thoại trong tay, đôi mắt long lanh ánh lên tia lo lắng sợ rằng những lời nói đó lại vang lên một lần nữa nhưng cái đam mê của cô thì sao, cô không thể từ bỏ nó được vì cơ hội ngay trước mắt rồi kia mà. Cô lo lắng đáp:

-Tui không biết nên tới không nữa kiểu tui sợ giống hôm bữa, còn cái cơ hội ngay trước mắt mà tui không lấy thì uổng.

Thiên Yết đặt tay lên vai Bạch Dương trấn an:

-Tụi mình cùng tới được không ? Lúc đó bà không thấy lo sợ hay gì nữa hết.

-Tao lạy tụi bây đừng đẩy Bạch Dương tới đó nữa, ai biết được bả làm trò gì ! - Nhân Mã phẫn nộ nói.

-Đúng là không nên để Bạch Dương tới đó nhưng mà ước mơ của nó bộ mày không tôn trọng à ? Không lẽ mày tính giữ nó khư khư bên mày rồi không cho nó thực hiện ước mơ hay gì ? - Thiên Yết đẩy Bạch Dương ra sau lưng mình, đứng cãi với Nhân Mã.
Nhân Mã có hơi thua thế vì thấy cũng đúng nhưng anh thật sự không ủng hộ chuyện này. Thiên Yết thở dài xoa trán rồi quay ra sau lưng nắm lấy tay Bạch Dương nói:

-Bây giờ chúng ta đi qua đó nha, còn mày muốn đi hay không tuỳ mày đó Mã.

Nói rồi Thiên Yết nắm tay Bạch Dương đi xuống dưới, mọi người không ai tự nhắc ai đi xuống bỏ lại Nhân Mã phẫn nộ đứng yên vị trí cũ. Nghĩ lại thì chuyện này thật nực cười làm sao bởi người ủng hộ chuyện Bạch Dương theo học chị Ninh là anh, bây giờ người cấm cản không cho Bạch Dương đi lại chính là anh. Bản thân anh cũng không nghĩ rằng mình lại thay đổi suy nghĩ nhiều tới thế, mặc dù anh muốn bạn gái mình có tương lai sáng lạng, con đường thành công rộng mở nhưng đẩy cô cho một người mất thiện cảm ngay từ đầu thì không ổn. Tuy vậy cuối cùng thì Nhân Mã cũng đi chung, mặt mày đỏ hết cả lên vì ngượng.
Một lúc sau cả đám có mặt tại công ty lần trước, bảo vệ ngay lập tức nhận ra họ nhưng không biết lý do họ tới đây rồi cũng cho họ vô. Bởi Bạch Dương có tin nhắn của Thư Di nên đưa cho bảo vệ xem, bảo vệ sau khi xác nhận tài khoản của Thư Di liền cho mười con người bận đồng phục trường đi vô. Vài nhân viên lần trước chứng kiến toàn bộ sự việc bắt đầu bàn tán to nhỏ, dù không nói ra nhưng các sao dễ dàng biết được các nhân viên không thiện cảm với tụi nó cho lắm, đặc biệt là Bạch Dương. Kể từ khi biết ba mẹ Bạch Dương là người như vậy thì các nhân viên càng muốn tránh xa hơn. Bạch Dương không khỏi tránh được cặp mắt kì thị ấy, đôi mắt đượm buồn được rũ xuống càng khiến cho Bạch Dương đi cuối hàng tức điên lên, hận không thể bay vô đập lòi mắt bọn người không hiểu chuyện kia. Tại sao Nhân Mã lại đi cuối hàng trong khi Bạch Dương đi đầu, là do anh ngại, ngại mọi người nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng kia. Tụi Thiên Bình đi gần Nhân Mã bày trò lôi điện thoại ra chụp lia lịa, mỗi chiếc điện thoại của đám đó chứa ít nhất năm tấm dìm anh bạn cùng lớp. Những tấm hình đó được gửi lên nhóm chat của lớp và người xem đầu tiên chính là Bảo Bình. Một loạt nhãn dán cười ha há gửi tới và bọn gửi những tấm ảnh này biết chắc rằng Bảo Bảo cười tới đau cả ruột. Sự thật đúng là như vậy, Bảo Bảo ngồi trong phòng ôm điện thoại cười không ngưng nổi, nước mắt vô thức chảy ra do cười nhiều. Song Ngư đứng bên ngoài cửa nghe giọng cười lớn đó thắc mắc vô cùng, chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra bên trong đấy mà Bảo Bình cười như được mùa. Không lẽ Bảo Bình tìm được ảnh hồi nhỏ bé xíu xìu xiu của Song Ngư rồi chăng, như thế lại càng toang còn đâu mặt mũi chiếc người yêu đẹp trai lạnh lùng bao nhiêu cô gái mong ước. Theo Ngư nhớ trong số các bức ảnh hồi nhỏ của anh có vài tấm rất xấu hổ mà người phụ nữ quyền lực nào đó chụp lại, in ra nhiều phiên bản nào là trắng đen, màu ấm màu lạnh rồi còn dành hẳn một trang trong cuốn album gia đình cho những phiên bản của bức ảnh xấu hổ đó. Bức ảnh xấu hổ đó nhớ tới mặt Ngư biến thành trái cà chua, trong bức ảnh sẽ không có chuyện gì kì lạ nếu như chúng ta không nhìn kĩ vào. Khi nhìn kĩ ta sẽ thấy một thân ảnh mặc một chiếc đầm màu hồng cánh sen đính ruy băng trên đó, vài bông hoa dán trên chiếc đầm rất tỉ mỉ và không kém phần kì công. Thân ảnh đó cột tóc hai chùm và hình như thân ảnh đứng tại một bữa tiệc nào đấy. Đúng như những gì mọi người đang suy nghĩ, người trong ảnh chính là Song Ngư nhà chúng ta. Một Song Ngư lạnh lùng đẹp trai soái ca hồi nhỏ lại mặc đầm đấy, chuyện là bữa tiệc Song Ngư tham gia hồi đấy là do bên ngoại tổ chức. Bên ngoại không hề hay biết chuyện Song Ngư là con trai đã thế hôm thay đồ cho cậu nhóc Song Ngư lại ở trong căn phòng tối, không nhìn rõ Song Ngư là trai hay gái. Bên ngoài dựa vào mái tóc bấy giờ của Ngư mà lựa bộ đồ thật đẹp, tóc Ngư chẳng khác nào mấy bé gái để tóc ngắn cả cộng thêm gương mặt dễ thương giống mẹ thế là nhầm lẫn. Mẹ Song Ngư chỉ biết phì cười tranh thủ chụp lại thôi chớ không kịp ngăn cản nữa rồi. Thế là từ đó Ngư không dám để tóc dài, một là vuốt lên, hai là không để dài qua lỗ tai hay dài hơn cổ.
Không hỏi thì cứ bồn chồn mãi, Song Ngư tự tiện đẩy cửa xông vào giật lấy điện thoại, hai má ửng hồng nói to:

-EM KHÔNG ĐƯỢC XEM !!!

-Tại sao ? - Bảo Bình nghiêng đầu hỏi, đôi mắt to tròn long lanh ngước nhìn Song Ngư. Cô đang coi hình vui vẻ tự dưng bị cấm, thật khó chịu làm sao cũng không hiểu lý do Ngư làm vậy.

Song Ngư bối rối cầm chặt điện thoại trong tay không dám nhìn thẳng vào màn hình điện thoại, ngượng ngùng nói:

-Mấy hình này...sao ta...nó...nó xấu hổ lắm !

Bảo Bình tròn mắt, chớp liên tục và một dấu chấm hỏi to tướng xuất hiện trong đầu cô, cô hỏi tiếp:

-Ủa Nhân Mã đỏ mặt thôi mà sao lại xấu hổ kia chứ ?

-Hả...? - Song Ngư ngây thơ rõ ra mặt.

Bảo Bình ngơ ngác nhìn Song Ngư, Song Ngư ngơ ngác nhìn Bảo Bình, bốn mắt nhìn nhau chớp liên hồi một cách vô thức. Bảo Bình xoa trán chỉ tay vô màn hình điện thoại giải thích:
-Tụi con Sư Tử gửi hình Nhân Mã vô group, em coi cười bể bụng luôn á mà anh bảo không được xem.

Song Ngư mở điện thoại lên vô phần tin nhắn, một chút lặng im ngay tại căn phòng này. Có vẻ như vừa rồi có một con người nào đó suy diễn lung tung, suy diễn quá sâu xa thì phải. Trước mắt Song Ngư là hình Nhân Mã mặt mày ngượng nghịu né tránh ống kính điện thoại, tuy có hơi buồn cười thật nhưng tình cảnh lúc này mà cười khác nào vớ lấy chục cái quần đội, mà không nói gì lại càng đội quần hơn. Tính ra chuyện này chưa ai biết hết tại sao Ngư nghĩ mình đội quần nhỉ, sự thật thì Bảo Bình vẫn chưa hay biết chuyện gì và anh có thể lái chuyện này sang một hướng khác có lợi hơn. Ngư gãi đầu rồi gượng cười nói:

-Không không chuyện là em không nên coi mấy cái này, lúc đi học Nhân Mã sẽ xấu hổ mất ha ha.
Bảo Bình khẽ lườm Song Ngư do lòng tốt đột xuất này, lẽ ra Song Ngư cũng phải cười không nhặt được mồm chứ tự dưng lại nghĩ cho Mã một cách bất thường. Vậy là Bảo nhi ngồi nhìn Song Ngư một hồi lâu thì đương nhiên con người bị nhìn tuông mồ hôi như suối, anh sợ rằng kế hoạch bẻ lái câu chuyện không thành công rồi Bảo Bình phanh phui từ chuyện này sang chuyện nọ là một chục cái quần, chục cái hố cũng không khiến anh hết quê. May sao Bảo Bình buông tha không hề nghi ngờ một xíu nằm, cô nằm dài ra giường lăn qua lăn lại đồng thời than chán vì bị tịch thu điện thoại một cách vô lý. Bảo bối dấu yêu than chán thì làm sao Ngư ca kìm  lòng được mà bay vô ôm hôn liên tục, hôn muốn nứt môi Bảo nhi luôn mà vẫn chưa chịu buông tha. Thứ Bảo nhi muốn là chiếc điện thoại chứa hình Nhân Mã siêu buồn cười chớ đâu phải nghìn lẻ một nụ hôn nồng cháy. Cô giận dỗi đấm vào lưng Song Ngư ý bảo anh thả cô ra nhưng hành động này hoàn toàn vô dụng, Ngư vẫn điên cuồng hôn từ mặt xuống miệng rồi gặm luôn cả cổ cô, ai đó cứu Bảo Bình với.
Lại quay về chỗ Bạch Dương tiếp nối câu chuyện của chúng ta. Bạch Dương lần này không gặp Thư Di ở chỗ lần trước nữa mà sẽ lên thẳng phòng làm việc của Thư Di. Những đứa khác không được đi cả đám lên theo, một lần chỉ lên tối thiểu là ba đứa để giữ sự yên lặng ở mức tối thiểu cho công ty. Cả bọn đi chung bấy giờ mới ngồi suy nghĩ xem đứa nào sẽ đi cùng, Thiên Bình nhanh nhảu đề nghị Nhân Mã đi chung dù sao Dương với Mã cũng là người yêu nhau, có người yêu đi chung đỡ run hơn nhiều. Thiên Yết gật gù cũng đồng tình với ý kiến ấy, có điều Nhân Mã không đồng ý đi chung, anh nghĩ nhìn thấy bản mặt của bà chị già đáng ghét ấy anh kìm không được bản thân gây chuyện cho mà xem. Ý kiến này của Nhân Mã không phải không gọi là không chấp nhận được, ý đúng trong câu vừa rồi là có khiến bọn chúng ngồi lại suy nghĩ. Ngẫm nghĩ một hồi lâu lớp trưởng đưa ra quyết định:
-Bạch Dương sẽ đi cùng Kim Ngưu và Nhân Mã nhưng thằng Mã đứng ngoài cửa.

-Ủa gì vậy ? Suy đi nghĩ lại cũng đẩy tao đi - Nhân Mã trợn mắt hỏi ngược lại.

Kim Ngưu không khác gì Nhân Mã vì đang yên đang lành bị gọi tên trong khi mình đi tới đây cho vui, cho có tụ có bè thôi mà sao giờ bị bắt đi theo làm vệ sĩ. Yết nhi mới bình tĩnh giải thích suy nghĩ của mình:

-Cứ cho thằng Mã đi theo đi cho con Dương nó vui với lại có tinh thần, còn Kim Ngưu đi theo để ngăn thằng Mã.

-Sao mày không đi ngăn ? - Kim Ngưu nhíu mày hỏi.

-Tao là một đứa con gái chân yếu tay mềm thì làm sao ngăn được một thằng con trai chớ - Thiên Yết bỗng chốc thuỳ mị, nết nạ trong nháy mắt. Giọng điệu hiền dịu hiếm khi tụi con trai nghe thấy liền đồng thanh bảo:

-Chân yếu tay mềm chỗ nào ?!!

-Ý kiến ? - Cả lũ con gái ngay lập tức lườm từng đứa với ánh mắt hình viên đạn, sát khí chết người toả ra liên tục đe doạ đám con trai biết điều ngậm mồm.
Mồ hôi đứa nào đứa nấy chảy ra như suối ướt đẫm cổ áo, không dám nói gì ngoài việc vâng lời chị đại Yết thực hiện theo kế hoạch. Kim Ngưu và Nhân Mã không muốn đi nhưng vẫn phải lết đi, Ngưu chỉ muốn ở bên người yêu có điều thoát khỏi thằng bạn thân có chút vui thật. Giờ có mở mồm ra ý kiến cũng chả có chút ích lợi nào hết, lớp trưởng vĩ đại đã chốt rồi có gan thay đổi thì ắt hẳn chuẩn bị tinh thần cái mạnh không còn nguyên vẹn. Mọi chuyện cũng quyết định xong xuôi, ba người được gọi tên dắt nhau đi lên phòng làm việc của Thư Di. Đám loi nhoi còn lại kéo nhau ra băng ghế chờ chờ tin tốt, điều kì lạ là tưởng chừng cả bọn sẽ ngồi xàm xàm nói chuyện phiếm với nhau. Ai ngờ rằng lọt ra một đứa khác biệt với đám xung quanh khiến đám xung quanh phải trố mắt nhìn kinh ngạc, khâm phục tài Kim Ngưu thay đổi con người này. Đứa được nhắc đến không ai khác chính là Xử Nữ nhà ta, trong khoảng thời gian rảnh anh lôi bài Ngưu giao ra làm sau đó ôn lại các kiến thức cần nhớ. Cự Giải không tin điều đang diễn ra là sự thật liền đi nhéo má Sư Tử kết quả như mọi người biết rồi đấy, lãnh trọn một cú đấm ngay bụng đủ biết đây không phải là mơ. Nguyên đám há hốc mồm sắp chạm đất, cố gắng đẩy mồm mình lên cho giống người bình thường nhưng không thể, sự kinh ngạc chắc chắn mọi người chẳng bao giờ quên được. Ma Kết cảm thấy mình thật may mắn vì ở gần Ngưu lâu như thế rồi vẫn chưa bị biến chất như Xử Nữ, cô tự hỏi liệu rằng ngày nào đó cô sẽ bị biến chất và trở thành con người như thế nào đây.
Đứng trước phòng làm việc Thư Di, Bạch Dương hồi hợp có phần lo sợ và vài hình ảnh lần đầu gặp thoáng qua, cô báu chặt vào cánh tay mình tự nhủ lần này sẽ không như lần trước, những lời nói đó không bao giờ phát ra nữa. Nhân Mã đi ngay sau lưng chứng khiến được toàn bộ bỗng thấy đau nhói trong lòng, vô thức trách bản thân lý do gì lại không ngăn cản sự việc lần đó sớm hơn và cả buổi gặp mặt này. Tại sao anh lại vô dụng thế chứ, chẳng làm chuyện gì ra trò lúc nào cũng thua thế. Chợt một bàn tay đặt lên trên vai Nhân Mã kéo Mã ra khỏi sự dằn vặt từ chính mình. Ngưu bước lên trước gõ cửa đợi khi có lệnh cho phép mở thì Ngưu đẩy cửa bước vô, không quên kéo theo Bạch Dương vào bên trong, khẽ nói:

-Mày đứng đây đi Mã, có tao trong đấy đừng lo gì hết !

Nói rồi cánh cửa phòng đóng sầm lại, Nhân Mã thở dài tựa lưng vào tường rồi ngồi phịch xuống đất, đứng ở ngoài đã lo lắng tới vậy rồi vậy khi đứng bên trong có khi nào anh trở thành ngựa điên hay không. Mọi thứ thật áp lực làm sao, trong thâm tâm anh cảm giác có chuyện không ổn nhưng chẳng biết đó là chuyện gì, trái tim anh mách bảo chuyện tồi tệ sẽ diễn ra ở những ngày sau sau hôm nay.
Bên trong căn phòng không có vẻ gì là ngột ngạt chỉ có sự ngại ngùng đến từ Thư Di và Bạch Dương. Ngưu với chị Ninh một người thì không cảm xúc còn một người niềm nở đón tiếp cả hai một cách chu đáo. Ngay sau khi rót trà mời hai thành viên lớp 12D, Ninh nháy mắt ra hiệu cho Thư Di nói những gì đã bàn từ trước. Ban đầu Thư Di ngượng ngùng không dám nói nhưng đối diện với đôi mắt cún con của Ninh cô đành bỏ cuộc làm theo kế hoạch, cô ho vài tiếng lấy lại sự phong độ của một tổng biên rồi cất giọng bảo:

-Trước hết cho chị xin lỗi vì những lời nói ở buổi gặp mặt trước đó, do quá kích động mà chị lỡ làm em tổn thương, chị không mong nhận được sự tha thứ từ em nhưng mong em hãy nhận lời xin lỗi này.

Bạch Dương nghe vậy liền hoảng hốt, bật dậy xua tay đáp:
-Dạ dạ dạ không sao đâu ạ ! Em vẫn ổn mà...ha ha...em quen với mấy lời này rồi.

"Ổn cái đầu cậu ấy chứ ổn, đồ con cừu ngố" - Suy nghĩ của ai đó đứng ngoài cửa.

Thư Di rũ mắt đứng dậy rời khỏi vị trí, cất gót tiến sang chỗ Bạch Dương, mắt đối mắt nói tiếp:

-Vậy không biết em có thể đồng ý trở thành người mẫu ảnh tập sự của công ty Glamour không ?

-Em đồng ý đi nha nha nha. - Chị Ninh đứng bên cạnh mắt sáng rực thì thầm nhưng thật ra nguyên phòng đều nghe.

Bạch Dương chẳng tin vào tai mình cứ ngây người ra đó như một bức tượng cho đến khi Kim Ngưu tốt bụng nhéo vào eo cô nàng thì mới lúng túng trả lời:

-Dạ em đồng ý, em...rất mong được sự chỉ giáo từ mọi người ạ !

Nói rồi Dương nhi cúi đầu 90 độ ghi điểm với Thư Di. Không cần chờ sự sắp xếp của cấp trên Ninh Mia bay vào ôm lấy Dương nhi, má cạ má nói:
-Ỏ bé cưng sẽ dưới quyền chị rồi he he.

Cũng không biết nói gì vào lúc này, Bạch Dương mỉm cười hạnh phúc đáp lại. Thư Di đi lại bàn làm việc của mình lấy ra vài tờ giấy cần thiết đưa cho Bạch Dương, bảo Dương đọc hết số giấy tờ này rồi ký vào góc phải dưới của trang cuối cùng, nếu được thì có thể bắt đầu vào ngày mai. Dương nhi gật gù xin phép Ninh cho mình vài giây để đọc kĩ số giây tờ đó, đọc xong cô vui vẻ cầm cây bút kí vào chỗ cần kí rồi đưa trả về cho Thư Di. Vào ngày mai Bạch Dương sẽ tới đây để theo Ninh học tập, học tập tốt thì tầm cỡ hai ba ngày sau có thể chụp thử vài tấm quảng cáo sản phẩm, cứ yên tâm đi vì một ngày có rất nhiều công ty muốn công ty Glamour quảng cáo sản phẩm giúp họ, đa phần toàn những công ty nổi tiếng gửi tới. Nghe thôi Bạch Dương đã thấy hứng thú, hứa sẽ hoàn thành buổi huấn luyện nhanh nhất có thể để được chụp giống như chị Ninh Mia, con đường làm người mẫu ảnh dù rất dài nhưng chắc chắn Dương sẽ quyết tâm vượt qua. Bỗng Thư Di thấy làm lạ bởi sự hiện diện của bóng đèn mang tên Kim Ngưu đang ngồi nhâm nhi ly trà, tướng ngồi bắt chéo chân vô cùng sang chảnh hay nói đúng hơn là đang tỏ thái độ nhàm chán với nơi này, Thư Di buộc miệng hỏi:
-Kì lạ sao không thấy cậu tóc đỏ đâu hết vậy ?

-A ! Nhân Mã đứng bên ngoài á chị ! - Bạch Dương giật mình khi nghe đến tóc đỏ, cô quên khuấy mất vẫn còn một người bị bỏ quên bên ngoài.

Thư Di khẽ gật đầu sau đó quay về chỗ làm việc, nói rằng Bạch Dương có thể về và mai nhớ đến đúng giờ. Ninh và Dương luyến tiếc chào tạm biệt nhau sau đó Dương cùng Ngưu đi về. Vừa mở cánh cửa ra nguyên thân ảnh sở hữu mái tóc đỏ ngã nhào vô người Bạch Dương khiến cả hai ngã ra sau, mông Dương tất nhiên là được hôn sàn nhà yêu dấu rồi. Kim Ngưu giật giật khoé môi chẳng biết mình tới đây để làm bóng đèn hay khán giả xem diễn hài, không nói không rằng bỏ đi về trước. Nhân Mã biết mình vừa làm bạn gái hôn sàn nhà một cách thắm thiết lật đật đỡ dậy, nhân tiện khẽ hỏi xem xem nãy Thư Di có nói lời gì quá đáng hay không. Dù đứng bên ngoài kê sát tai lên cửa thì chữ được chữ mất, nghe vài câu xong hết nghe rồi lại nghe được tiếp, chả hiểu nơi này có cách âm không sao giống cách âm nửa vời quá. Hai cặp mắt lườm nhau phát ra tia sét nối cả hai, Thư Di và Nhân Mã tuy im lặng nhưng thật ra là đang đấu mắt với nhau. Bạch Dương cảm giác tình hình có hơi căng thẳng nhanh chóng kéo Nhân Mã đuổi theo Kim Ngưu sắp đi tới thang máy. Trước khi đi Nhân Mã nheo mắt ngầm cảnh báo Thư Di không được giở trò gây tổn thương bé cừu ngốc của mình.
Xuống dưới sảnh cả đám bên dưới vẫn dán đôi mắt kinh ngạc lên Xử Nữ thì thấy thân ảnh cao ráo với mái tóc vàng đi tới, đại diện cho cả đám Ma Kết nhanh chân xà vào lòng Kim Ngưu hỏi chuyện, kêu anh kể lại những chuyện xảy ra trên ấy. Một tiếng thở dài được cất lên, Kim Ngưu chán nản tựa lưng vào tường nhún vai, nhàn nhạt nói:

-Đi theo như làm cột đèn vậy !

-Ể ? - Nguyên đám nghiêng đầu, đồng loạt chuyển hướng sang nhìn thằng bạn thân của Xử Nữ.

Hai thằng này số trời định về chung với nhau là phải, hết thằng này làm mọi người bất ngờ mồm há sắp đụng đất rồi tới thằng kia làm đầu tụi nó mọc ra nhiều dấu chấm hỏi. Rốt cuộc có phải là do học hành nhiều quá tẩu hoả nhập ma hay không, bị gì cũng phải nói một tiếng để tụi còn lại biết đường mà trốn, mà tránh. Bạn bè tốt dễ sợ có phúc cùng hưởng có hoạ tự chịu là đây chứ đâu. Thiên Yết dụi dụi mắt lo lắng người vừa nhún vai có phải Kim Ngưu hay không, đến ngay cả Ma Kết cũng vội buông Ngưu ra kiểm tra kĩ lưỡng xem có va chạm để lại ảnh hưởng xấu không. Cũng lúc đó hai đứa còn lại dắt tay nhau đi xuống, một trong hai đó cười tươi như hoa chào mọi người không cần ai hỏi cũng tự giác kể lại toàn bộ sự việc. Bạch Dương bị mọi người vây quanh hỏi tới tấp còn Nhân Mã chả biết do tay ai đẩy anh lọt ra ngoài, không để anh đứng cạnh người yêu mà giờ phải đứng kế Kim Ngưu thở dài liên tục. Ngưu ca nhếch miệng đôi mắt vẫn chú tâm người con gái mình yêu, bảo:
-Hiểu cảm giác làm cột đèn của tao ban nãy chưa ?

Nhân Mã khoanh tay hơi bực bội đáp:

-Haizz...giống như đèn giao thông thì có.

Bấy giờ Kim Ngưu mới để ý, nhìn hai đứa tướng tá cũng được gọi là cao trông giống hai cây đèn giao thông một đỏ một vàng. Bởi vì sao, bởi vì hai màu tóc nổi trội sáng nhất đêm của hai đứa giống 99% cây đèn giao thông rồi, thiếu điều Nhân Mã cõng Kim Ngưu trên lưng rồi khoác trên mình bộ quần áo đen từ đầu chân, đeo thêm cặp kính đen và khẩu trang đen nốt làm thân cột đèn giao thông. Cuối cùng rủ rê đứa nào có tóc xanh lá hoặc xanh ngọc vô nhập hội là y đúc cây đèn giao thông biết đi. Đúng là một suy nghĩ táo bạo ít ai có thể nghĩ ra được nhưng Nhân Mã vội vàng gạt bỏ sang một bên, chẳng qua Mã ca nghĩ trên đời này làm gì có ai cõng nổi con trâu to tướng chục kí, cõng xong nhiều khi gãy lưng.
Thiên Yết và Ma Kết huỵch vào tay Bạch Dương nói khẽ mốt có đi học tập nhớ rũ hai đứa nó đi chung, để chi để tụi nó được ngắm ké Ninh Mia ấy mà, phải biết tận dụng thời cơ để ngắm thần tượng bằng xương bằng thịt. Bạch Dương cũng gật đầu đồng ý nhưng chẳng biết có được dẫn thêm người vào đây không nữa, cứ đồng ý trước đi rồi tính. Trước sự đồng ý hai cô gái nhảy cẩn lên ôm chặt bạn mình.

Đứng ở đây xàm xí được vài ba phút thì tụi nó kéo quân đi về. Mọi thứ sẽ rất là bình thường cho đến khi đang đi giữa đường thằng Mã đột nhiên nổi khùng lên, nói nổi khùng thì quá nặng bởi Mã chỉ giãy đành đạch đòi Bạch Dương cho mình đi cùng. Ngay cả cô chưa chắc là có được dắt theo bạn bè đi cùng hay không chỉ buộc miệng bảo là có thể, tuy vậy Nhân Mã cứ nằng nặc đòi cho đi theo với mục đích là bảo vệ. Bạch Dương cũng chẳng hiểu bảo vệ cô khỏi điều gì vì có chị Ninh bên cạnh mà. Suốt quãng đường đi Dương nhi nghe Nhân Mã năn nỉ tới nhức cả tai vẫn phải cam chịu đến khi về nhà.
====> End chap 108

Sorry mọi người yêu nha vì đăng trễ một ngày chắc mọi người không buồn tụi tui đâu he, chẳng qua là đứa nào cũng bận bịu học hành này kia nên không có thời gian đăng xin lỗi mọi người nhiều. Hi vọng mọi người tiếp tục hóng tiếp chap 109 nhe.

Đừng quên để lại một sao, một ý kiến để giúp truyện ngày càng phát triển nha, xem chùa là hông được đâu đó. Tụi mình chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

Ngày đăng: 21/3/2022

Tác giả: Ri

Nơi đăng ( duy nhất ): truyenwikiz.com

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: (12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D, truyện (12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D, đọc truyện (12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D, (12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D full, (12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top