Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 53: Dựa vào đâu mà bắt tôi xin lỗi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa

Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
**********

Ôn Niệm Nam khẽ ɭϊếʍ khóe môi, khoang miệng lập tức tràn đầy mùi máu tươi, cười khổ nói: “Shh, chảy máu rồi, đau quá, ra tay cũng đủ tàn nhẫn.”

Copy nội dung từ truyện 88


“Ảnh chụp đó là từ lần trước tới phòng làm việc của Đường Sóc anh cũng đã biết, vì muốn viết tặng anh một bản nhạc nhân dịp sinh nhật nên tôi mới đến đó, kết quả cây dương cầm của mẹ tôi cũng bị anh đập nát, bản nhạc phổ thì bị Thẩm Lạc An trộm đi, rốt cuộc các người muốn tôi phải làm gì mới có thể tha cho tôi đây?”

Ôn Niệm Nam tự giễu lùi lại một bước, đưa tay vuốt lên vết thương vừa bị điện thoại đập rách, tuyệt vọng cúi thấp đầu.

Copy nội dung từ truyện 88


Bức ảnh từ đâu mà ra? Còn có thể là ai làm nữa…

Cố Ngôn Sinh tiến tới đưa tay bóp chặt cằm Ôn Niệm Nam, ép cậu ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt hung hãn, gằn giọng: “Miệng lưỡi cũng thật khéo léo, đen cũng có thể bị cậu tẩy thành trắng, đã tới mức này còn không quên đổ tội cho người khác, ảnh chụp rõ ràng như vậy lại vẫn khoa môi múa mép, cậu thật sự khiến tôi buồn nôn.”

Copy nội dung từ truyện 88


Cố Ngôn Sinh đột nhiên cúi đầu xuống, gí sát gần Ôn Niệm Nam, giọng điệu lạnh như băng hỏi: “Thế nào? Lên giường với hắn rồi? Có sướиɠ không?”

“Anh… nói gì cơ?”

Copy nội dung từ truyện 88


Ôn Niệm Nam nhìn hắn, không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tin đây là những lời cậu nghe được từ người đàn ông mà cậu đã dành trọn tình cảm của mình, người cậu yêu thương suốt nhiều năm qua.

Ôn Niệm Nam bỗng giãy giụa kịch liệt, bất chấp hét ầm lên: “Trong mắt anh tôi là loại thấp hèn như vậy sao? Tôi nói không phải sao anh không chịu tin? Tên khốn kiếp Thẩm Lạc An kia là kẻ ăn cắp, đây không phải lần đầu y trộm nhạc phổ của tôi, rõ ràng ở cuộc thi âm nhạc toàn trường hắn đã… hmm…”

Copy nội dung từ truyện 88


Cố Ngôn Sinh đột ngột đưa tay nắm lấy chiếc cổ mảnh khảnh của Ôn Niệm Nam, mạnh bạo siết chặt.

“Cậu thử nói thêm một lời nào về Lạc An xem? Tôi sẽ hủy cậu ngay lập tức!”

Copy nội dung từ truyện 88


“Ồ, đau lòng rồi? Y lấy trộm đồ chỗ tôi còn ít sao? Loại rẻ tiền đê tiện đó giỏi nhất là ăn cắp công sức của người khác.”

“Câm miệng!”

Copy nội dung từ truyện 88


Tay Cố Ngôn Sinh bóp chặt khiến mặt Ôn Niệm Nam chợt đỏ bừng vì khó thở, nhìn thấy bộ dạng khổ sở của cậu, Cố Ngôn Sinh chỉ cảm thấy cậu đáng bị như vậy.

“Chú Từ! Tới phòng làm việc lấy tập tài liệu trêи bàn xuống đây cho tôi!”

Copy nội dung từ truyện 88


“Cậu chủ, ngài… ngài mau thả tay ra, phu nhân không thở được nữa!” Chú Từ quýnh quáng cả lên nhưng lại không biết khuyên can thế nào, lo lắng nói.

“Còn không đi nhanh!”

Copy nội dung từ truyện 88


Chỉ trong chốc lát chú Từ đã cầm văn kiện xuống cho Cố Ngôn Sinh, Cố Ngôn Sinh để ông lấy tài liệu bên trong ra đặt trêи bàn. Ôn Niệm Nam liếc tờ giấy kia, bốn chữ đánh máy rất rõ ràng được in đậm khiến mắt cậu tràn đầy bi thương lẫn đau xót.

Cố Ngôn Sinh lôi kéo Ôn Niệm Nam tới bên cạnh bàn, vừa giữ chặt vừa đè cậu xuống.

Copy nội dung từ truyện 88


“Anh… anh muốn làm gì? Thả tôi ra!”

Cố Ngôn Sinh lạnh lùng nói: “Ký!”

Copy nội dung từ truyện 88


“Khụ… tôi… có chết tôi cũng không ký, đừng có mơ tôi sẽ để các người được như ý, tên bỉ ổi Thẩm Lạc An kia đừng hòng đạt được!”

“Tôi đã nói rồi, đừng có để tôi nghe thấy cậu bôi nhọ Lạc An.”

Copy nội dung từ truyện 88


Bỗng một tay Cố Ngôn Sinh túm tóc Ôn Niệm Nam kéo tới, cậu đau tới mức ra sức nắm chặt cổ tay hắn mà đánh tới tấp.

Một tiếng ‘bang’ trầm đục vang lên, lúc Ôn Niệm Nam mở mắt ra, chỉ cảm thấy một chất lỏng nong nóng từ khóe mắt chảy xuống cản trở tầm nhìn.

Copy nội dung từ truyện 88


Nước mắt sao? Cậu đưa tay lên nhìn, lòng bàn tay là một màu đỏ tươi.

Ah… lại chảy máu rồi… sao lại không thấy đau nhỉ…

Copy nội dung từ truyện 88


Phía trêи lông mày bị rách một đường, máu không ngừng chảy ra từ vết thương, nhưng Ôn Niệm Nam cũng không còn cảm giác đau đớn nữa.

“Ký tên đi, sau đó cậu phải xin lỗi vì đã vu khống người khác vô cớ!”

Copy nội dung từ truyện 88


Ôn Niệm Nam nghe xong đột nhiên cười lớn, nhướn mắt lên nhìn người trước mặt, thản nhiên nói: “Tôi không sai, dựa vào đâu lại bắt tôi xin lỗi? Tôi không ký.”

Cố Ngôn Sinh nghe vậy, trêи mặt hắn càng thêm tức giận, dùng sức siết chặt cổ Ôn Niệm Nam lần nữa. Ôn Niệm Nam đau đớn vùng vẫy, nhưng vẫn không chịu khuất phục, nói: “Cố Ngôn Sinh… anh có bản lĩnh thì bóp chết tôi đi, muốn tôi xin lỗi y, đừng có mơ!”

Copy nội dung từ truyện 88

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa, truyện Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa, đọc truyện Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa, Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa full, Anh Ấy Nói Tôi Là Hắc Liên Hoa chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top