Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân
Trận thứ 2 cũng rất nhanh được diễn ra.
Hai bên rất nhanh đã hoàn thành việc chọn đội hình.
…
Nhưng trận này bên CK còn thua nhanh hơn cả ván 1, thế trận bị đối phương áp đặt ngay đầu game đã b·ị c·ướp bùa, không có quái rừng để farm rừng CK gần như tàng hình trong cả trận đấu. Lại một lần nữa Violet trong tay Gia Huy đội IT đã trở thành MVP của trận đấu, biến CK làm nền cho mình trong ngày đầu ra quân của trận khai mạc giải sinh viên.
“Quả nhiên vẫn là đội IT đánh hay. CK gần như không có cửa bật.”
“Ha ha. Ai vừa nói 30 chưa phải là tết ấy nhở.”
“Hừ. Thắng thôi có gì mà kiêu căng.”
Hai bên lời qua tiếng lại.
…
“Minh Triết, cậu sao đấy? Làm gì mà thất thần nãy giờ thế?” Hải Ân xem xong trận đấu, quay qua định than vãn với Minh Triết thì phát hiện hắn ngẩn người, vẻ mặt buồn chán không khỏi quan tâm hỏi.
“A!” Minh Triết ngơ ngác nhìn Hải Ân rồi liếc nhìn màn hình phía trên, phát hiện tỷ số đã là 【IT 2: 0 CK】 rồi, giật mình hỏi: “Ơ! Xong rồi đấy à?’
Hải Ân nhíu mày, “Bạn bị sao đấy? Thua thôi mà có cần phải tỏ ra thất thần như vậy không?”
Minh Triết cười cười, lắc đầu không nói chuyện.
Ngoảnh mặt nhìn qua một chỗ nhưng không thấy Ngọc Hân đâu cả, lại nhìn lên phía trên nơi thi đấu cũng không thấy bóng dáng của Gia Huy. Đang suy tư, cả người hắn bị cánh tay của Hải Ân đẩy nhẹ, “Sao đấy. Nãy giờ cậu thất thần hơi nhiều. Có chuyện buồn phiền nói ra cho hai đứa tụi mình nghe đỡ nhàm chán.”
Lời này chẳng khác nào nói rằng, “Bạn có chuyện buồn à, nói ra để cho hai đứa mình vui vẻ.”
“Không. Không có gì đâu.” Minh Triết lập tức lắc đầu nói.
Sau đó, hắn lại nói: “Vừa rồi anh Tống Huy nói muốn đi uống bia giải sầu. Hai bạn có đi không?”
“Bạn biết uống bia à?” Tuyết Sương nghe vậy lên tiếng hỏi.
Minh Triết im lặng nhìn cô, khẽ hỏi: “Trông mình giống người yếu ớt cỡ đó à?”
Tuyết Sương và Hải Ân ăn ý gật đồng.
Minh Triết rất phiền muộn, nhưng tâm tình lại không còn tồi tệ như trước đó nữa. Hắn khoát tay nói: “Yên tâm đi. Ai mình không biết, chứ mình thì 10 cân bia cũng không say.”
Đối với những lời này của hắn, hai người Hải Ân và Tuyết Sương dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn.
Hẹn quán ở gần trường, cả ba đi một đoạn tầm 5 phút thì tới nơi.
Trong quán, mấy người đội CK đã ngồi sẵn ở trong chờ đợi.
Vừa thấy ba người đi vào, Tống Huy trừng mắt nhìn Hải Ân và Tuyết Sương: “Hai em đến đây làm gì?”
“Xem thường ai vậy? Em từng uống mười cốc bia chưa say.” Bị xem thường Hải Ân lập tức lớn giọng phản bác, kéo Tuyết Sương ngồi xuống, tiếp đó Minh Triết cũng ngồi ở bên cạnh Hải Ân đồng thời nói chuyện:
“Chúng ta uống là được rồi. Kệ hai người họ.”
Mặc dù nói thế nhưng Minh Triết vẫn từ menu chọn cho hai người mấy đồ ăn, và đồ uống khác, còn mấy người con trai bọn họ thì uống bia, ăn lạc rang, nem chua, mực nướng, và đậu phụ.
Tên mập lúc này rót bia, giơ lên nói: “Nào các anh em, chúng ta cạn một hơi!”
Sáu người chạm cốc một hơi cạn sạch bia trong cốc, sau đó bắt đầu nói chuyện, chủ đề vẫn là xoay quanh trận đấu với IT ngày hôm nay.
Lúc này, Hải Ân chen vào nói: “Nhắc gì cái này nữa. Không chút thú vị!”
“Minh Triết, không phải vừa nãy cậu có chuyện buồn sao nói ra cho mọi người nghe đỡ buồn.”
Minh Triết: “…”
Bất đắc dĩ hắn đành lên tiếng nói: “Không thì chúng ta chơi trò chơi đi.”
Mấy người nhìn chằm chằm hắn chờ đợi hắn nói tiếp.
Minh Triết cười, “Đơn giản thôi. Chúng ta quay chai nước ngọt này. Nếu chai quay về ai, người đó liền kể cho mọi người nghe một câu chuyện buồn của mình. Những người khác nghe xong mà cười thì phải uống bia.”
“Ok.” Những người còn lại lập tức đồng ý.
Sau đó, Minh Triết chủ động cầm chai nước ngọt xoay tròn, ấy thế mà lại quay về tên mập.
Tên mập há miệng, trầm tư một lát rồi mới bắt đầu nói: “Hồi còn nhỏ bố có mua chai mật ong để uống, đợi bố mẹ đi làm vụng trộm uống sau đó sợ bị phát hiện nên đã đổ nước vào. Nhưng ai biết sau này mỗi khi nhà có khách bố đều mang chuyện này ra nói. Làm tôi xấu hổ muốn c·hết.”
“Ha ha…” Hải Ân lập tức đẫn đầu cười lớn, “Ôi c·hết cười mất. Cái quái gì đây? Mới nhỏ mà đã ranh ma thế rồi, còn đổ nước vào mật ong. Nó đâu có tan ra đâu, đọng lại nhìn phát biết ngay. Ha ha ha…”
“Thiên tài.” Minh Triết vừa cười vừa giơ ngón cái lên cho tên mập.
Tên mập đưa tay gãi đầu, rồi trừng mắt mấy người nói: “Cười đủ chưa. Nhanh uống bia đi.”
“Em cũng phải uống à?” Hải Ân chỉ tay vào mình rồi hỏi một câu.
“Em là đứa cười to nhất đấy.” Tên mập tức giận oán trách.
Minh Triết uống ực một cốc bia xong, nhìn qua Hải Ân cười trêu: “Yên tâm đi. Say mình đưa cậu về.”
“Nằm mơ đi. Xem thường ai vậy?” Hải Ân cầm cốc bia lên uống ực ực một hơi, cạn sạch.
Mọi người cười đùa, vừa chơi trò chơi vừa uống bia liên tục gần một giờ.
Lần này Minh Triết lại quay chai chỉ vào Hải Ân, nhưng mà cách Hải Ân kể chuyện thật sự khiến bầu không khí càng trở nên trầm trọng, không buồn cười một chút nào. Kể chuyện không buồn cười đã đành, kể xong Hải Ân còn trừng mắt uy h·iếp:
“Em kể chuyện không buồn cười hả? Sao không ai cười?”
Mọi người bất đắc dĩ một bên uống bia một bên cười, nhìn rất buồn cười.
…
Trở về ký túc xá đã là khoảng 3 giờ chiều, lúc đó bia trong người mới bắt đầu ngấm vừa nằm xuống giường hắn đã ngủ khò khò. Mãi tới buổi tối khi Tùng từ quê lên đánh thức hắn, hắn mới tỉnh lại, đồng thời phát hiện điện thoại có không ít cuộc gọi nhỡ của Hải Ân.
Hắn gửi một tin nhắn cho Hải Ân sau đó nhìn Tùng nghi ngờ hỏi: “Sao lên sớm thế?”
Tùng lắc đầu, thở dài: “Mai lên đông tắc đường. Sao giờ này vẫn ngủ thế, ừm. Uống bia đấy à?”
Ngửi thấy mùi bia nồng nặc tỏa ra từ trong miệng Minh Triết thì Tùng khẽ nhăn mặt, hỏi.
Minh Triết gật đầu.
Lúc này, điện thoại cũng ting ting, nhìn qua là tin nhắn Hải Ân gửi tới.
Hóa ra lúc nãy hai người Hải Ân cùng Tuyết Sương đi ăn, tiện thể rủ hắn nhưng gọi không nghe máy. Nhìn đồng hồ, hiện tại đã 20 giờ, hắn vươn vai uốn éo thân thể, rồi hỏi Tùng: “Ông ăn gì chưa?”
“Chưa có gì cho vào bụng.” Tùng nhún vai nói.
Sau đó, hắn từ trong túi cầm ra hoa quả, “Là nhà trồng. Ăn ngon.”
Xoài, vải, dưa chuột.
Minh Triết cầm xoài lên ngửi, “Thơm quá. Xem ra hôm nay có lộc ăn rồi.”
Để xoài xuống, sau đó hắn lên app Grab đặt một con vịt nướng rồi đi tắm rửa. Đợi lúc tắm xong hắn điện thoại vừa vặn reo lên, xuống nhận đồ lên cả hai ăn no nên con vịt, nghỉ ngơi đến 9h30 thì Minh Triết bắt đầu mở máy livestream.
Lúc này, Tùng mới nhận ra trong phòng mình có sự khác biệt rất lớn.
“Oa. Dàn PC này ngon vãi, nhìn qua sơ sơ cũng 40 củ đấy nhỉ?” Tùng vội chạy tới sờ soạng dàn máy tính livestream của Minh Triết trong sự tò mò và hâm mộ.
Đợi sau khi Minh Triết đăng nhập vào game, tiến hành đấu hạng thì Tùng mới giật mình.
“Đùa à? Kim cương? OMG, chuyện gì đang xảy ra thế này?” Tùng giật mình khi nhìn thấy rank của Minh Triết và hắn lại cùng cấp độ, đề là Kim Cương V 1 sao.
Khóe miệng Minh Triết lộ ra nụ cười, đắc ý nói: “Game dễ. Leo 1 đêm lên Kim Cương.”
Tùng trầm mặc, vẫn chưa thể tin được đây là sự thật.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân,
truyện Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân,
đọc truyện Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân,
Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân full,
Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!