Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Chương 8: 8


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Hôn lễ đã sắp bắt đầu rồi.

Triệu Gia Mẫn đi tới ngồi ở hàng ghế gần sát nhất.

Trên đài bày ra một chiếc đàn dương cầm màu đen, như trong dự liệu, Dịch Gia Ái mặc áo cưới nhỏ kiểu ngắn màu trắng đi tới.

Cung Thi Kỳ ở vị trí đối diện đàn dương cầm, rõ ràng nhìn thấy Cung Thi Kỳ quay sang Dịch Gia Ái bày ra động tác cố lên, Dịch Gia Ái cười cười hai tay hạ trên phím đàn chuẩn bị diễn tấu.

Chú rể mặc âu phục màu đen đứng nghiêm ở trên đài xem bộ dáng cũng coi được không đến nỗi, đứng giữa là một mục sư khuôn mặt nghiêm túc.

Người chủ trì bất ngờ lại là A Cát hét lên.

"Mời cô dâu đáng yêu của chúng ta -- Cúc Tịnh Y! "

Tháng bảy khí hậu còn có chút nóng bức, ánh mặt trời thẳng tắp chiếu xuống mọi nơi, trên cỏ thảm đỏ đặc biệt chói mắt.

Cúc Tịnh Y đi lên, bên cạnh là Cúc phụ (cha nàng) cười vô cùng hiền lành .


Áo cưới thật dài màu trắng buông trên sàn, tóc buộc cao cao, lộ ra cần cổ tinh tế trắng nõn, trên mặt trang điểm tinh xảo mang theo nụ cười, khoác tay Cúc phụ đi giày cao gót không quá cao, con mắt nhìn chú rể trên đài mang theo vẻ ôn nhu.

Triệu Gia Mẫn sâu sắc liếc nhìn Cúc Tịnh Y.

Đã là đêm khuya, Triệu Gia Mẫn từ 317 chuồn êm tiến vào 316.

Cúc Tịnh Y đang nằm trên giường đọc sách, Triệu Gia Mẫn thò đầu sang nói "Có thể cùng chị ngủ không ?"

Cúc Tịnh Y chỉ về bên cạnh dọn ra một chỗ tay vỗ vỗ vị trí bên người "Nhanh lên một chút. "

Triệu Gia Mẫn nhỏ nhẹ lên giường.

"Xem cái gì đó ? " ghé sát vào mặt Cúc Tịnh Y nhìn xuống quyển sách trên tay Cúc Tịnh Y. Nguyên nhân là do tắm xong, trên người Cúc Tịnh Y còn mang theo hương vị sữa tắm, trên cổ trắng nõn còn mang theo một chút hồng.


"Xem nam chính cùng nữ chính kết hôn. " Cúc Tịnh Y nhìn chằm chằm không chớp mắt nói.

Triệu Gia Mẫn ghé sát vào chút, ừ, là.

Đưa tay rút đi quyển sách trên tay Cúc Tịnh Y bỏ qua một bên : "Em sau này cũng cho chị một hôn lễ, chị muốn mời ai thì mời người đó, sau đó chị phải mặc áo cưới thật dài, lại vẫn để tóc như bây giờ(là tóc có "bờm" đó) mang mạng che mặt, sau đó cha chị đem chị đi đến làm mặt không tình nguyện đem chị giao cho em sau đó sẽ nói : "Ta đem khuê nữ nhà ta giao cho con đó, con phải lo liệu. " nói nói Triệu Gia Mẫn còn nhỏ giọng mô phỏng theo bộ dáng Cúc phụ .

Cúc Tịnh Y cười vỗ đầu Triệu Gia Mẫn "Cha chị sẽ không làm vậy, cha sẽ nói : "Cô nương hảo, ta rất yêu thích cô nương, hãy chăm sóc thật tốt Tiểu Cúc nhà ta đó. " Cúc Tịnh Y cũng mô phỏng theo bộ dạng cha mình.


Hai người ngã ở trên giường cười to.

Đến rồi . . Sắp đến rồi. . .

Triệu Gia Mẫn thẳng nhìn Cúc Tịnh Y đến gần từng bước một.

Cúc Tịnh Y chú ý tới Triệu Gia Mẫn ngồi cách đó không xa, ngẩn người rồi bày ra nụ cười trước.

Triệu Gia Mẫn nhìn thấy Cúc Tịnh Y cười sau đó cũng cười nhìn Cúc Tịnh Y.

Nhìn Cúc Tịnh Y đi lên đài, nhìn cô dâu chủ rể tuyên thệ, nhìn cô dâu chú rể trao nhẫn.

"Hôn đi ! Hôn đi ! " bạn bè nhà trai vui vẻ hò hét, nhưng phía bên mình hầu như không có ai gọi, ngoại trừ Cúc Tịnh Y trong giới diễn viên có vài bằng hữu mới quen sẽ phụ họa một vài câu còn những người khác đều trầm mặc không nói lời nào.

Đới Manh nhìn Triệu Gia Mẫn một chút, Mạc Hàn bên cạnh đưa cho Đới Manh một ánh mắt: "Yên tâm đi " . Đới Manh cười gật đầu.

Nhà trai giống như nhìn ra Cúc Tịnh Y không đáp ứng, vì lẽ đó cũng chỉ là một cái ôm nhẹ.
Triệu Gia Mẫn nhìn Cúc Tịnh Y có chút xoắn xuýt thẹn thùng .

"Không được. . . Quá đáng mà. . . Chúng ta đến giờ. . . " nhìn về phía Cúc Tịnh Y.

Cúc Tịnh Y mặt sợ hãi "Em muốn làm cái gì! "

"Thú vị. " đưa tay muốn kéo tay Cúc Tịnh Y .

"Hôn đi , Hôn đi! " dưới đài hô.

Cúc Tịnh Y thẹn thùng đào tẩu, Triệu Gia Mẫn đuổi theo sau lưng không tha "Không. . . Không được. "

"Tặng Triệu Gia Mẫn với ý nghĩa gì? " đột nhiên nghe được A Cát gọi tên mình

Triệu Gia Mẫn lấy lại tinh thần ngẩng đầu nhìn về phía Cúc Tịnh Y.

Cúc Tịnh Y ôm một bó hoa cười nói "Bởi vì. . . Tôi hi vọng em ấy có thể hạnh phúc. "

Vừa nói vừa đem tay giơ lên ra hiệu Triệu Gia Mẫn tiến lên nhận lấy hoa.

Triệu Gia Mẫn ngẩn người, đứng dậy đi nhận hoa.

Đi tới trước mặt Cúc Tịnh Y, Cúc Tịnh Y cười nói "Mong em hạnh phúc. . . "
Mong em hạnh phúc. .

Làm sao hạnh phúc đây?

Chị. . . Có thể dạy cho em biết không?

Triệu Gia Mẫn cười nhận lẵng hoa : "Chị cũng vậy, chúc chị hạnh phúc. "

Thật giống như câu nói kia, chúc chị hạnh phúc, nhưng không chúc hai người hạnh phúc.

Nghi thức sau khi kết thúc Cúc Tịnh Y đi thay đổi một thân áo cưới đơn giản màu trắng

Triệu Gia Mẫn cầm chén rượu cùng đám người Dịch Gia Ái nói chuyện.

Xoay người chuẩn bị đi tìm Đới Manh lại phát hiện Lý Nghệ Đồng cười nói chuyện cùng Cúc Tịnh Y.

Triệu Gia Mẫn sững sờ tại chỗ.

Cúc Tịnh Y nhìn thấy Triệu Gia Mẫn, cùng Lý Nghệ Đồng nói vài tiếng sau đó đi về phía Triệu Gia Mẫn.

Cúc Tịnh Y hướng Triệu Gia Mẫn giơ ly rượu lên "Không nghĩ tới em thật sự sẽ đến. "

Triệu Gia Mẫn cũng giơ chén rượu nhẹ nhàng đụng một cái nhấp một ngụm : "Chị không biết uống rượu nên uống ít một chút . "
Cúc Tịnh Y nhíu nhíu mày cười nói: "Không có chuyện gì "

Triệu Gia Mẫn nhíu nhíu mày không nói lời nào.

"Chị vẫn chưa trả lời câu hỏi của em. " Cúc Tịnh Y nói.

Triệu Gia Mẫn ngẩn người : "Chị kết hôn, em làm sao có thể không đến? Coi như trên đó không phải em và chị, cũng phải tới xem kỹ dáng vẻ chị mặc áo cưới, dù sao cũng chỉ có một lần. "

Dù sao cũng chỉ có một lần, dù cho không phải là em với chị

Cúc Tịnh Y ngẩn người.

Không biết chú rể từ lúc nào đã đến, hắn ôm vai Cúc Tịnh Y : "Cùng bằng hữu tán gẫu sao? "

Cúc Tịnh Y hơi vểnh mặt lên "Ừ, anh đến lúc nào. "

"Mới vừa tới." hắn trách mắng Cúc Tịnh Y một chút, mũi cười một mặt sủng nịch.

Cúc Tịnh Y cau mày bất mãn bĩu môi "Chuyện gì... "

Triệu Gia Mẫn nhìn hai người trước mặt cúi đầu, đáy mắt ẩn giấu một tia ảm đạm "Các người tán gẫu, tôi đi tìm Đới Manh. " lễ phép quay về chú rể dương dương chén rượu rồi nhấp một ngụm thì cuốc bộ rời đi.
Nhìn thấy một người phục vụ nam đi qua, Triệu Gia Mẫn nâng cốc thuận lợi phóng tới trên khay của hắn gật đầu ngỏ ý cảm ơn sau đó chuẩn bị rời đi.

Lại muốn chạy trốn sao?

Chỉ là... Thật sự rất đau, trong lòng thật sự rất đau.

Thế nhưng ngươi lựa chọn trốn tránh sao? Ngươi còn có cơ hội, hiện tại đi, hiện tại hãy đem Cúc Tịnh Y mang đi, ngay bây giờ đi.

Mang Cúc Tịnh Y đi...

Triệu Gia Mẫn dừng bước, quay đầu lại.

Cô dâu cùng chú rể đang vui vẻ đùa giỡn.

Quên đi thôi... Quên đi thôi...

Quên đi thôi? Sẽ như vậy mà quên đi sao? Triệu Gia Mẫn, ngươi cam lòng sao?

Ngươi không cam lòng. Đúng, ngươi không cam lòng.

Nắm chặt nắm đấm xoay người đi tới chỗ Cúc Tịnh Y.

Cúc Tịnh Y đang cùng chú rể trước mặt mình vui cười, đột nhiên tay bị nắm thật chặt, độ ấm quen thuộc như vậy, ngẩng đầu lên, Triệu Gia Mẫn hai mắt ửng đỏ.
Triệu Gia Mẫn nắm chặt tay Cúc Tịnh Y : "Em hỏi chị một câu hỏi. "

Có lẽ làm đau tay Cúc Tịnh Y, Cúc Tịnh Y hơi nhíu mày giơ lên một cái tay khác muốn đẩy cái tay nắm lấy cổ tay mình của Triệu Gia Mẫn ra .

Chú rể thấy thế đi lên trước kéo Triệu Gia Mẫn : "Có chuyện gì bình tĩnh nói, đừng như vậy. "

Triệu Gia Mẫn nhìn về phía chú rể :"Đi ra. " trong giọng nói lộ ra sự lạnh lẽo làm chú rể sợ hết hồn.

Cúc Tịnh Y quay sang chú rể vung vung tay "Không có chuyện gì, anh đi trước đi."

Chú rể cau mày "Em..."

"Không có chuyện gì... Đi thôi. " Cúc Tịnh Y vung vung tay về phía chú rể ra hiệu hắn đi đi.

Chú rể cau mày nhìn Triệu Gia Mẫn một chút lại nhìn Cúc Tịnh Y một chút sau đó rời đi.

"Cúc Tịnh Y. " Triệu Gia Mẫn nắm lại vai Cúc Tịnh Y

"Đi theo em, bây giờ. " Cúc Tịnh Y đối mặt với ánh mắt khẩn cầu của Triệu Gia Mẫn .
Cúc Tịnh Y ngẩn người, bỏ tầm mắt qua một bên không nói lời nào.

Triệu Gia Mẫn cau mày nhìn Cúc Tịnh Y, một lúc lâu...

"Em hiểu rồi. " Triệu Gia Mẫn một mặt tiêu sái nhíu nhíu mày buông Cúc Tịnh Y ra.

Cúc Tịnh Y nhìn Triệu Gia Mẫn, trong mắt tràn đầy tình cảm phức tạp.

Triệu Gia Mẫn thất vọng nhìn Cúc Tịnh Y, lắc lắc đầu sau đó xoay người rời đi.

"Triệu... Gia Mẫn. " nâng tay lên cuối cùng vẫn để xuống, vô lực buông xuống một bên.

"Cúc Tịnh Y, tôi thật ghét chị. " Triệu Gia Mẫn đột nhiên xoay người, cười nói.

Cúc Tịnh Y sững sờ ở tại chỗ, thật muốn đuổi tới nhưng thủy chung nhấc không nổi chân.

Nhìn theo Triệu Gia Mẫn rời đi, chỗ ngoặt ở phía xa lần thứ hai quay đầu lại, không tới một giây đồng hồ đã xoay chuyển tâm ý, bóng người hoàn toàn biến mất ở khúc ngoặt.
"Triệu Gia Mẫn! " Cúc Tịnh Y đột nhiên ý thức được cái gì đó hô to đuổi theo.

Chú rể bên kia nghe được thanh âm Cúc Tịnh Y cũng lập tức cũng đi theo.

Hiện trường hỗn loạn tưng bừng, Đới Manh lôi kéo Mạc Hàn chạy về nơi mình đỗ xe.

"Triệu Gia Mẫn! Triệu Gia Mẫn! " Cúc Tịnh Y giẫm giày cao gót không ngừng mà đuổi theo, đột nhiên, chân dưới lảo đảo một cái, giày cao gót bị gãy, Cúc Tịnh Y thẳng quỳ trên mặt đất.

Chú rể xông tới muốn đem eo Cúc Tịnh Y ôm lấy "Triệu Gia Mẫn! " Cúc Tịnh Y cũng không để ý trên đầu gối đau đớn vẫn nghĩ đuổi theo Triệu Gia Mẫn phía trước, chú rể gắt gao ôm Cúc Tịnh Y "Đầu gối em, quay về anh đưa em đi thoa thuốc. "

"Tôi không muốn! Anh thả tôi ra! Tôi muốn Triệu Gia Mẫn! Tôi muốn Triệu Gia Mẫn! Tôi muốn Triệu Gia Mẫn! Tôi muốn Triệu Gia Mẫn... " Cúc Tịnh Y không vui vẻ cởi giày dưới chân ra muốn tránh thoát khỏi cái ôm của chú rể.
"Cùng anh quay về. " chú rể trấn tĩnh chặn ngang Cúc Tịnh Y.

"Ngươi cút đi ! Ngươi cút đi cho ta ! Triệu Gia Mẫn! tôi muốn Triệu Gia Mẫn! Triệu Gia Mẫn... " Cúc Tịnh Y khàn cả giọng gọi tên Triệu Gia Mẫn, trang điểm trên mặt khóc đã sớm không ra hình thù gì.

Đám người Lý Nghệ Đồng đã sớm đuổi đến.

"Buông ra đi. " Triệu Việt lạnh như băng nói.

Đại ca đưa tay đón lấy Cúc Tịnh Y.

"Đuổi theo Triệu Gia Mẫn! Tôi muốn đuổi theo Triệu Gia Mẫn! Đại ca! Tôi muốn đuổi theo Triệu Gia Mẫn! Cúc Tịnh Y khóc lóc gọi.

"Đuổi theo, đuổi theo, Đới Manh đang đuổi theo. " đại ca ôm lấy Cúc Tịnh Y, Cúc Tịnh Y lại cố gắng đuổi theo Triệu Gia Mẫn.

Một đám người không thể làm gì khác hơn là theo Cúc Tịnh Y đuổi theo Triệu Gia Mẫn ở phía trước.

Đi đến khúc ngoặt.

Xe Đới Manh đỗ cách đó không xa, Mạc Hàn ở bên cạnh thật nhanh phóng đến, Đới Manh liều chết lôi lại Triệu Gia Mẫn.
"Thả ra! " Triệu Gia Mẫn gào.

"Con phá hỏng hôn lễ rồi chuẩn bị như vậy mà đi à? ! " Đới Manh gọi về phía Triệu Gia Mẫn.

Mạc Hàn lôi kéo Đới Manh "Được rồi Đới Manh. "

"Hỏng rồi sao? Có cái gì hỏng, Cúc Tịnh Y không phải rất tốt sao? Con đã chúc nàng hạnh phúc mà... " Triệu Gia Mẫn khóe miệng giương lên nụ cười trào phúng.

"Triệu Gia Mẫn! Triệu Gia Mẫn! " đột nhiên truyền đến thanh âm khàn cả giọng của Cúc Tịnh Y.

Triệu Gia Mẫn ngẩng đầu, Cúc Tịnh Y đi chân đất lảo đảo chạy tới qua bên này .

"Con liệu sự mà làm đi. " Đới Manh buông tay ra.

Triệu Gia Mẫn ngẩn người bước nhanh về hướng Cúc Tịnh Y.

"Em dẫn chị đi đi, Triệu Gia Mẫn, em phải dẫn chị đi, chị muốn cùng em ra nước ngoài, muốn cùng em có một căn nhà lớn, muốn sớm dậy nhìn thấy em, muốn ở cùng em, em dẫn chị đi đi, dẫn chị đi đi, đi đâu cũng được. " Cúc Tịnh Y nắm chặt ống tay áo Triệu Gia Mẫn.
Triệu Gia Mẫn nhíu nhíu mày "Chị xem, khóc thật khó coi. " cười dùng tay gạt đi nước mắt trên mặt Cúc Tịnh Y.

"Vậy em dẫn chị đi sao? " Cúc Tịnh Y thanh âm có chút khàn

Triệu Gia Mẫn nhìn Cúc Tịnh Y, một lúc lâu... Cười ra tiếng "Đi, bây giờ đi luôn. "

"Ừm? " Cúc Tịnh Y còn không phản ứng kịp.

Triệu Gia Mẫn nhìn Cúc Tịnh Y không muốn trì hoãn tại chỗ này nữa, vừa kéo kéo vai, một đôi mắt đỏ hồng hồng nhìn Triệu Gia Mẫn.

"Đi thôi, chúng ta về nhà. "

"Về nhà nào? "

"Về nhà của chúng ta. "

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm, truyện Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm, đọc truyện Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm, Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm full, Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top