Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 261: Thổ lộ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

“Lễ độc thân.” Anh bất đắc dĩ nói, “Trường học có tiệc tối,toàn bộ phòng ngủ đều đi chơi, tiết học buổi tối là tiết học phổ biến, dứt khoát bỏ tiết. Đúng rồi, em tìm anh có chuyện gì?”

Thiên Tuyết thấy có người nhìn về phía này, nói: “Đổi chỗ khác rồi nói?”

“Đi!” Hai người chạy xe đạp về phía căn tin. Hiện tại căn tin không có mấy người, ngồi ở đây nói chuyện sẽ không sợ bị làm quấy rầy.

Quản Hạo Nhiên mua cho cô ly trà sữa, mua cho mình một lon nước có ga.

Thiên Tuyết vừa cắn ống hút trà sữa, vừa liếc nhìn chung quanh. Đáng ghét! Đến nơi thì luống cuống, vì sao cô không dám thổ lộ?

Quản Hạo Nhiên nghi hoặc nhìn cô, cũng không gấp, tự mình chậm rãi xem sách.

Thiên Tuyết uống hết ly trà sữa, dừng sức hút trân châu phía dưới, hút tới hút lui không được, âm thanh nhỏ biến thành thật to. Thấy Quản Hạo Nhiên ngẩn đầu nhìn cô, cô cảm thấy xấu hổ dừnglại.

“Nói đi.” Quản hạo Nhiên bỏ sách xuống, “Là chuyện gì mà khó mở miệng như vậy.”

“Chuyện thổ lộ, dễ dàng nói như vậy sao?” Thiên Tuyết lẩm bẩm.

Quản Hạo Nhiên sững sốt, có chút giả bộ ngớ ngẩng nhìn cô: “Em nói cái gì?”

Phải nói, bất cứ giá nào! Thiên Tuyết nắm chặt tay anh, nhìn anh: “Quản Hạo Nhiên, em thích anh!”

“Ách…….” Quản Hạo Nhiên phản xạ có điều kiện muốn rút tay về.

Cô nắm chặt lấy: “Cho em làm bạn gái anh đi! Anh làm bạn trai em cũng được!”

“Chuyện này ……Có khác nhau sao?”

“Không có!” Thiên Tuyết kiên định nói, “Cho nên, anh đồng ý thì được rồi!”

Quản Hạo Nhiên trừng lớn mắt, ngây người một lúc lâu, dùng sức giật tay mình ra: “Em …..Buông tay ra trước.”

“Em không buông……….”Thiên Tuyết tùy hứng nói.

“Quân tử động khẩu không động thủ.”

“Anh muốn em động khẩu?”

“Ách…..” Quản hạo Nhiên không nói gì.

Thiên Tuyết sửng sốt hiểu ra vừa rồi mình đã nói cái gì, mặt đỏ thu tay lại. Không khí trở nên trầm mặc, cô hỏi: “Anh nghĩ như thế nào? Khi mà em thổ lộ. Đồng ý đi, không thì nói rõ, em không thích mập mờ!”

Quản Hạo Nhiên nhịn không được cười lên một tiếng: “Em thổ lộ, không thấy qua có người kiêu ngạo giống như em vậy…..”

Thiên Tuyết cứng lại, sắc mặt ửng hồng: “Như thế nào? Rất nhiều người thổ lộ với anh sao?”

“……..Vậy thì không có.”

Thiên Tuyết còn nhìn anh vài lần, hỏi: “Anh đồng ý rồi?”

“Không!” Anh vội vàng nói.

Thiên Tuyết một mặt suy sụp: “Anh cự tuyệt em?”

“Xin lỗi.”

“Em không đủ xinh đẹp? Thành tích học của em không tốt. phẩm đức không được, không có cá tính, không có vị trí?”

“Em đều có!” Quản Hạo Nhiên nói, “Loại sự tình này, không phải vẻ ngoài có thể quyết định được.”

Thiên Tuyết thở phì phò chu miệng lên, một lát sau ngả trên bàn.

Bị cự tuyệt, nhưng thật ra cô thấy khó qua, nhưng trong lòng cảm thấy bị đè nén? Chẵng lẽ cô hông có lực hấp dẫn? Cô tự nhận thấy bản thân cần dung mạo có dung mạo, muốn thân hình có thân hình, cho dù không có tài hoa, tốt xấu gì cũng học trường C, cũng không phải không hề nội hàm…..Cho dù không có Mục thị lảmhậu thuẫn, cũng không phải bị xua đi như xua vịt mới đúng, như thế nào lần đầu tiên lại bất lợi như vậy? (đương nhiên, cô hoàn toàn quên Quản Hạo Nhiên rất khó theo đuổi, đến nay còn chưa có người thành công).

Quản Hạo Nhiên nghĩ làm tổn thương đến cô, chân tay có chút luống cuống: “Thiên Tuyết? Em hãy nghe anh nói, không phải em không tốt, thay vào đó….”

“Em không sao!” Thiên Tuyết ngẩng đầu, thở phì phì hỏi: “Vì sao anh không thử kết giao với em? Thật ra em có tiềm lực cổ! Không đúng, so sánh như vậy không đúng! Dù sao, anh cùng em qua lại, khẳng định sẽ có rất nhiều thu hoạch ngoài ý muốn!”

Quản Hạo Nhiên có chút đâm chiêu hỏi: “Ví dụ như?”

“Ví dụ như…..”Thiên Tuyết ngẩng người, tuyệt không thể nói “Anh cùng em một chỗ có thể bớt phấn đấu ba mươi năm” đi?

Cô nghĩ nghĩ, ba mươi năm không được, vậy……..

“Anh cùng em một chỗ có thể bớt phấn đấu ba trăm năm!”

Phốc----

Quản Hạo Nhiên thiếu chút nữa văng lên: “Em….. em là tu tiên?”

“Có ý tứ gì?”

“Cùng em một chỗ, anh bớt tu luyện ba trăm năm, là có thể thành tiên?”

Thiên Tuyết suy nghĩ một chút gật đầu: “Đúng! Anh bớt tu luyện ba trăm năm, là có thể thành tiên!”

Anh nhịn không được cười lên một tiếng: “Anhn làm người phàm là được…..”

“Được rồi!” Cô hít sâu một hơi, “Không đồng ý thì không đồng ý, em cũng không yếu ớt như vậy, càng không phải anh thì không lấy chồng được! Nói đến phần trên, em nói cho anh biết, nhà em gia thế không tồi, anh cùng em một chỗ, có thể bớt phấn đấu ba mươi năm! Hiện tại có hối hận hay không? Bất quá anh muốn quay đầu, nhưng mà em mặc kệ, hơn nữa sẽ tuyệt giao với anh! Bởi vì anh như vậy, không xứng làm bạn với Mục Thiên Tuyết em!”

Quản Hạo Nhiên lắc đầu cười: “Thiên Tuyết, em quá ngây thơ rồi. Tuy rằng mọi người nói em giả mạo em gái Mục Thiên Dương, nhưng anh biết, em là thật. Em có thể giả bộ, nhưng không che giấu được khí chất trên người; em thật hiền hòa, không có ngạo khí của người bình thường, thấy nhìn không vừa mắt, chướng mắt chuyện gì, liền cuồng vộng có tự cao tự đại có….. Cũng chỉ có người nhà Mục thị mới có, mới có thể bồi dưỡng ra người như vậy đi? Bằng không, em có thể có khí chất cao quý, bản thân cũng sẽ không kêu ngạo tự đại.”

Thiên Tuyết sờ sờ lỗ tai, không có chột dạ, cũng không có nhíu mày, giống như nghe anh nói đến chuyện của người khác.

“Nếu anh muốn lợi dụng em, có thể cho rằng không biết, sau đó lừa em xoay quanh, cuối cùng ở Mục thị có thể tự mình muốn gì thì làm.”

Thiên Tuyết cười: “Anh thật tự tin! Anh nghĩ anh có thể lừa được em sao?”

“Anh không biết. Nhưng mà….. Anh không muốn lừa gạt em.”

“Vì sao? Có đường tắt vì sao không đi?”

“Em là bạn Uyển Tình, anh không nghĩ sẽ thương tổn đến em.Hơn nữa, anh không có chuẩn bị đi đường tắt! Anh nghĩ tự mình cố gắng, nhìn những người đầu cơ trục lợi, có ai đi đến cuối cùng được.”

Này cũng chỉ là cuồng ngạo thôi! Bất quá Thiên Tuyết không để ý tới anh cuồng ngạo, chỉ quan tâm lời nói trước đó nói: “Anh thích Uyển Tình?” Bằng không sẽ không nhìn mặt mũi Uyển Tình!

Quản Hạo Nhiên trằm mặt, nói: “Đại khái đi…….”

Thiên Tuyết đỗ vỡ hít một hơi, lạnh lùng cảnh cáo: “Anh không thể thích cậu ấy!”

“Vì sao?”

Thiên Tuyết dừng lại một lát. Tự nhiên không thể nói tình hình thực tế, thật thật giả giả cười: “Bởi vì em thích anh nha! Nếu anh thích cậu ấy, sẽ phá hư tình bạn của chúng em!”

Quản Hạo Nhiên cười: “Anh còn không có loại cảm tình này với em.”

“Thưởng thức?”

“Nếu bàn về thưởng thức, thưởng thức em có vẻ nhiều.”

“Di, anh đây là thổ lộ sao? Cẩn thận em và anh tuyệt giao nha~”

Quản Hạo Nhiên bất mãn liếc cô: “Xác thực nói, anh xếp em vào nhóm em gái.”

“Anh em cái gì ái muội nhất!” Thiên Tuyết hừ một tiếng.

“Vậy-----em là một người tốt, chỉ là……”

“Anh làm người tốt càng chán ghét!” Thiên tuyết kêu lên, “Anh làm bị thương tấm lòng của em! Mời em ăn cơm đi!”

“Được!” Anh nhịn không được cười.Tính cách cô như vậy, thật đáng yêu, nhưng tấm lòng của anh không động, thật tình chỉ có thể đối đãi với cô như em gái.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc, truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc, đọc truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc, Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc full, Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top