Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo
Lần thứ hai mở mắt ra, Ninh Tiêu chỉ thấy được một mảnh đen kịt, nếu không phải thấy ánh sáng mơ hồ từ trong khe hở cửa sổ sát đất hắt ra, cô còn nghi ngờ thân thể lần này mình xuyên vào bị mù.
Dưới thân mềm mại ấm áp, cảm giác quen thuộc lại thoải mái như vậy còn không phải là đang ở trên giường sao?
Thời gian và địa điểm mà cô xuyên đến thật đúng là vừa khéo, chính là...
Nghe bên cạnh có tiếng thở gấp nặng nề, Ninh Tiêu liền nhíu mày lại, sau đó đưa tay ra dựa vào ánh sáng mơ hồ kia mà mở công tắc đèn ngủ đầu giường, phát hiện vị trí hiện tại của mình quả nhiên là ở một nơi giống như phòng ngủ, mà người bên cạnh nằm cách cô hơi xa, đang đưa lưng về phía cô lại là một người đàn ông có mái tóc đen, vóc dáng thon gầy, đang không ngừng phập phồng trong cái chăn màu trắng.
Bởi vì thật sự không rõ hiện tại đã xảy ra chuyện gì, nên Ninh Tiêu lập tức nhắm hai mắt lại, mặc cho cốt truyện của vị diện này nhanh chóng xẹt qua trước mắt cô, chờ biết rõ tất cả mọi chuyện, Ninh Tiêu trong nháy mắt liền một tay lật người đàn ông đang quay lưng về phía mình lại.
Đúng như dự đoán, mặt của đối phương đã sớm nóng đến có chút đỏ ửng, đôi môi tái nhợt bởi vì nhiệt độ cao mà khô đến bong da.Ninh Tiêu thử đặt tay lên trán đối phương, nhiệt độ nóng đến phỏng tay khiến cô trực tiếp nhíu chặt mày, vẻ mặt rất nhanh hiện lên một tia kinh ngạc.
Không hề do dự, cô liền một tay bắt lấy tay của đối phương, không ngừng mà truyền linh khí của mình cho đối phương, tay còn lại mò lấy điện thoại từ trên tủ đầu giường bên kia, mở khóa, lục lọi tìm số điện thoại trong danh bạ liền lập tức bấm gọi đi.
Có lẽ bây giờ đã quá muộn, điện thoại vang lên đủ bảy tiếng, bên kia mới mơ màng mà nghe điện thoại.
Chỉ nghe một tiếng "a lô", Ninh Tiêu liền trấn định lại, nói: "Là Lục Triệu Quang, Lục bác sĩ đúng không? Làm phiền anh bây giờ gấp rút đến đây một chuyến.Giang Úc phát sốt rồi, đúng, tôi vừa tỉnh lại, đang chuẩn bị hạ nhiệt độ cho anh ấy, phiền anh nhanh một chút!"
Vừa cúp điện thoại, Ninh Tiêu liền liên tiếp nhấn cái chuông bên giường đối phương vài cái.
Bởi vì một số đặc thù của người bên cạnh, nên cái chuông này được đặt ở đây chính là vì để tiện cho anh.
Tiếng chuông vừa vang lên, ngay lập tức khiến cho đèn của vài căn phòng trong ngôi biệt thự này liên tiếp sáng lên.
Không bao lâu, cửa phòng liền truyền đến một loạt tiếng đập cửa.
"Phu nhân, làm sao vậy? Có phải thiếu gia đã xảy ra chuyện gì rồi không?"
"Là Giang quản gia sao? Cửa phòng không khóa, chú vào đi!"
Ninh Tiêu vừa mở miệng, cửa phòng lập tức bị người bên ngoài mở ra.
Một ông lão tóc hoa râm, mặc trên người bộ đồ ngủ màu xám trực tiếp bước đến, mà theo sau ông lão là một đám người nam nữ già trẻ đầy đủ, cũng đang mặc đồ ngủ.
Vừa nhìn thấy ông lão này, Ninh Tiêu liền phân phó nói, "Giang Úc phát sốt rồi, tôi cũng vừa gọi cho bác sĩ Lục, anh ấy chắc rất nhanh sẽ đến.Bây giờ chú cho người mau chóng đi lấy một chút rượu đế và nước nóng đến đây, chúng ta hạ nhiệt độ cho anh ấy trước đã, sau đó chờ bác sĩ Lục đến rồi tính tiếp!"
"A, được...!được!"
Quản gia vừa nghe Ninh Tiêu nói Giang Úc phát sốt, liền dẫn mấy người theo mình đi ra ngoài, bắt đầu làm việc.
Mà bên này, cái tay đang truyền linh khí của Ninh Tiêu cũng chưa từng buông ra.
Rối loạn một trận, cuối cùng nhiệt độ trên người anh cũng hạ xuống, hô hấp nặng nề cũng dần trở nên nhẹ nhàng.
Thấy vậy, vị bác sĩ vội vã chạy đến kéo ống nghe của mình xuống nhẹ nhõm mà thở phào một cái.
"Không có chuyện gì, chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thật tốt trong vài ngày thì sẽ không có vấn đề gì lớn.Chỉ là...!tôi nhớ mấy hôm trước mới làm kiểm tra tổng thể cho Giang tổng, chỉ số của các hạng mục đều rất khỏe mạnh, làm sao mà đang khỏe như vậy lại..."
Nghe vậy, mấy người bên cạnh không nói gì, ngược lại một vị thư ký nam đứng ở một bên lại vội vã chạy đến, âm thầm liếc về phía Ninh Tiêu đang ngồi bên mép giường, cúi thấp đầu xuống.
Ninh Tiêu hiểu rõ nội dung cốt truyện, biết là chuyện gì đang xảy ra, hơi nhướng mày một cái liền đứng dậy, quay đầu hướng về phía bác sĩ Lục đứng ở sau lưng mỉm cười: "Đêm nay thật sự là làm phiền bác sĩ Lục rồi! Không bằng, tối nay anh cùng với mấy người trợ lý ở lại nhà họ Giang đi? Dù gì thì tình hình của Giang Úc cũng cần phải quan sát."
Nói xong, dáng vẻ của cô như một bà chủ mà kêu lão quan gia đang đứng bên cạnh giúp đi sắp xếp phòng cho mấy người này, đám người còn lại cũng đều bị cô kêu ra ngoài.Lão quản gia còn muốn giúp cô trông coi, cũng bị Ninh Tiêu cự tuyệt, dù sao ông lão tuổi cũng không trẻ nữa, nghe nói thân thể cũng không tốt lắm, cho nên cô cũng không cho ông ở lại nữa, cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình Ninh Tiêu đang ngồi xổm xuống trước giường anh.
Hơi ngẩng đầu lên, cô liền có thể thấy rõ dáng vẻ của anh.
Lông mày đen đậm, mắt phượng hẹp dài, đuôi mắt hơi cong lên, mũi cao thẳng, môi hơi mỏng, ngũ quan phá lệ tuấn mỹ lại lịch sự tao nhã, hơn nữa anh còn có chút cận thị, bình thường đều sẽ mang thêm một cái kính gọng vàng, phối hợp với tây trang màu đen, áo sơ mi màu trắng, có vẻ đặc biệt nhã nhặn cấm dục, cũng không biết có thể khiến bao nhiêu cô gái nhỏ chưa hiểu sự đời say mê.
Đáng tiếc, nhiều năm trước bởi vì bị tai nạn giao thông, mà hai chân anh đã không còn đi được nữa, mặc kệ là đi tới chỗ nào cũng chỉ có thể đẩy xe lăn đi, dẫn đến cả người anh nhìn qua càng thêm lạnh lùng nghiêm túc, toàn thân khí lạnh bức người, dường như trong vòng mười bước không có người khác giới nào dám đến gần, chỉ trừ cô.
Nghĩ tới đây, Ninh Tiêu cong khóe môi, dùng tăm bông thấm nước ấm, nhẹ nhàng chấm lên môi anh.
Vừa nãy quá loạn, khiến cho Ninh Tiêu không có cách nào mà xếp lại tuyến thời gian của vị diện này, lúc này rảnh rỗi, cô đại khái cũng đã rõ ràng nội dung của thế giới này.
Tổng kết mà nói, đây chính là một câu chuyện theo mô típ cũ, tổng tài bá đạo thiếu tình yêu thương, bởi vì gia đình và tuổi thơ mà cho rằng tất cả mọi người tiếp cận hắn đều là vì tiền, để nhận được tình yêu chân chính, đã thay tên đổi họ, cố ý che giấu việc nhà mình thật sự có tiền, yêu đương với một cô gái nhỏ trong gia đình nghèo khó, cuối cùng có được chân ái.Mà Ninh Tiêu...
Nhìn khuôn mặt mình phản chiếu lên cái gương trong phòng vệ sinh, đôi mắt sáng như chứa cả bầu trời sao, đôi môi đỏ mọng, cái mũi nhỏ cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng nõn như muốn phát sáng, mái tóc dài gợn sóng màu nâu, vóc dáng lồi lõm vừa vặn, vừa nhấc mắt nhếch môi, liền giống như Siren Kraken quyến rũ lại mê hoặc trong truyện cổ tích.Nghĩ cũng biết vai diễn lần này của Ninh Tiêu vẫn nặng nề như cũ, mở màn cũng tan nát như trước.
Đúng vậy, chính là Ninh Tiêu – bạn gái cũ ham giàu chê nghèo, dã tâm bừng bừng, tình nguyện ngồi khóc trong BMWs cũng không ngồi trên xe đạp mà cười, trong câu chuyện của vị tổng tài bá đạo thiếu tình thương Giang Duệ, lại lần nữa đối đầu với tổ nữ chính.
Cô với nữ chính Tống Ân Tâm hoàn toàn trái ngược nhau, nữ chính đơn thuần, cô thì tâm cơ sâu, nữ chính không để tâm đến tiền bạc, cô lại yêu tiền như sinh mạng, thậm chí còn nguyện ý vì tiền mà không từ thủ đoạn, là một người phụ nữ xấu xa.
Nhưng sở dĩ con người trở nên xấu xa, ngoại trừ một số người đã ác từ trong bản chất, thì đại đa số vẫn có nguyên nhân riêng của mình, ví dụ như Ninh Tiêu.
Mẹ cô mất sớm, cha thì lại điên cuồng mà trầm mê đánh bạc, từ nhỏ cô đã biết thiếu tiền sẽ có mùi vị thống khổ như thế nào, bởi vì không có tiền, ngay cả học phí cô cũng đóng không nỗi, cuối cùng bị giáo viên tiểu học xách ra ngoài, còn ở trước mặt các bạn học mà mắng cô nếu không đóng học phí thì cút ra ngoài.
Bởi vì không có tiền, khi các bé gái khác còn đang vì chọn lựa một cái váy xinh đẹp mà ảo não không thôi, thì một năm bốn mùa cô đều là một thân đồng phục màu xanh trắng cũ nát, thậm chí ngay cả mùa đông cũng không có nỗi một chiếc áo bông.Bởi vì nghèo, mỗi lần về nhà ông bà nội xin tiền ăn cơm ở trường, thật sự còn khó hơn ăn phân, không nói đến mấy lời khiêu khích châm chọc của các chú các bác, mà ngay cả mấy anh chị họ cũng đều sẽ tìm hoặc nghĩ ra mọi cách để bỡn cợt, trêu đùa cô.
Tôn nghiêm là cái gì cô không biết, cô chỉ biết là mình thiếu tiền.
Cũng chính vì cho tới bây giờ chưa từng có ai cho cô quá nhiều thiện ý, thế nên cô cũng không hiểu cho người khác lòng tốt là như thế nào.
Cô chỉ biết trong tương lai mình muốn có rất nhiều rất nhiều tiền, đặc biệt nhiều, tốt nhất là nhiều đến nỗi cô có xài thế nào cũng không hết, dùng chưa hết, lại đập lên mặt mấy người thân thích mắt chó coi thường cô, khiến cho bọn họ thấy được nhưng dùng không được mới là tốt nhất.
Chính bởi vì ý niệm như vậy, cô từ đầu đến cuối đều nghiêm túc đọc sách, nâng cao bản thân, thi đậu trường đại học tốt nhất, nhắm ngay những phú nhị đại trong nhà có tiền hoặc các cậu ấm liền ra tay vừa nhanh vừa độc lại vừa chuẩn.Cho tới bây giờ, những người mà Ninh Tiêu qua lại chưa từng có người nào là không có tiền cả, nhưng cô đã quá rõ bản tính của những người này, không gặp được người bạn trai có điều kiện tốt nhất lại nguyện ý cưới cô về nhà, cô sẽ không bao giờ đem bản thân mình giao ra.Hết bàn đạp này đến bàn đạp khác, có thể giúp cô học được rất nhiều thứ, càng thêm quen thuộc với cuộc sống giới thượng lưu đến nỗi cô khó có thể hình dung được.
Nam chủ Giang Duệ chính là một lần ngoài ý muốn trong cuộc đời của cô.Không thể so với mấy người bạn trai gặp dịp thì chơi này được.Cô đã từng thực sự muốn từ bỏ việc tìm cách để trở nên nổi bật, từ bỏ ý niệm muốn làm người có tiền trong đầu, thật lòng muốn cùng Giang Duệ đến bạc đầu.
Đáng tiếc, cuộc sống quá khó khăn, ác ý hình như không có chỗ nào là không xuất hiện, bị mấy thân thích trêu chọc, bạn đại học cùng phòng lại khoe khoang bạn trai có tiền, những người bạn trai cũ ánh mắt quá kém, thậm chí là ở trong thành phố lớn đủ các loại chi phí sinh hoạt, một thân một mình dốc sức làm lụng khổ cực, vân vân, tất cả đều như một tảng đá đè nặng trong lòng cô, lấy thì không ra, mà hòa tan cũng không được.
Mà khi đó bạn trai Giang Duệ của cô đang làm gì? Chỉ ăn một bữa ăn ở quán ven đường liền vui vẻ như một đứa con nít, đi vào công viên giải trí sẽ thật hưng phấn mà có thể nói hết cả một buổi tối, từng tháng cầm về số tiền lương ít ỏi, còn phải trả tiền thuê nhà, tiền điện tiền nước, thậm chí đôi khi ngay cả việc ăn uống cũng khó khăn, khiến cho Ninh Tiêu chỉ có thể mua thức ăn trở về, mỗi lần tan tầm trở về đều đã tám chín giờ còn phải rửa rau nấu cơm.
Cuộc sống như thế kéo dài được khoảng nửa năm, vào một buổi tối, khi Ninh Tiêu đang nấu cơm mà vô ý cắt trúng tay, liền vội vội vàng vàng mà vọt vào trong phòng vệ sinh xử lý vết thương, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt tiều tụy của mình hiện lên trong gương, tóc bởi vì khói dầu bóng lên một mảng, da vì không được dưỡng mà từ từ thô ráp, vì luôn luôn phải rửa rau nấu cơm mà tay đã bắt đầu có vết chai nhỏ như cái kén.Nhìn một chút, các loại áp bức và thống khổ lúc nhỏ cùng lúc dâng lên trong lòng cô, cô ủy khuất lất hai tay che mặt, tự nhốt mình trong phòng vệ sinh mà khóc cỡ hai tiếng đồng hồ, sau đó cùng Giang Duệ chia tay.
Đây không phải là cuộc sống mà cô muốn, tuyệt đối không phải!
Sau khi chia tay, cô liền thay đổi hết tất cả phương thức liên lạc, trực tiếp cắt đứt liên hệ với Giang Duệ.
Để quên đi bạn trai cũ, cũng là vì quá lý tưởng về cuộc sống tốt lành sau này, cô cấp tốc chuyển mục tiêu lên người của Giang Úc – vị tổng tài tàn tật của Giang thị.
Tuy người đàn ông này là một người tàn tật, nhưng Ninh Tiêu lại không hề để tâm, chỉ cần có tiền là tốt rồi, ngược lại cô cũng đã đánh mất người mình thích nhất rồi, nên là ai cũng được, huống chi cô đã sớm nghe ngóng được vị Giang tổng này chưa bao giờ gần nữ sắc, cũng không có tai tiếng gì.Cô liền rõ ràng, kiểu người như thế này, một khi đã động tâm rồi, nhất định chính là chuyện cả đời, đến lúc đó cô muốn gả vào nhà giàu là chuyện quá dễ dàng rồi.
Hơn nữa, còn có một nguyên nhân không thể giải thích bằng lời mà Ninh Tiêu vẫn luôn liều mạng áp chế, đó chính là - Giang Úc cùng với người đàn ông Giang Duệ mà cô từng nỗ lực để yêu kia, nhìn thoáng qua gò má cực kỳ giống nhau, thực sự rất giống.
Sau đó, cô hao tâm tổn trí cùng với tiền bạc tròn ba tháng, chỉ để thăm dò về sở thích và thói quen của vị tổng tài này, ghi lại các loại lịch trình của anh.Đồng thời nỗ lực làm việc, tích cực thể hiện, khiến bản thân càng ngày càng ưu tú.Lúc rảnh rỗi liền xem mấy cuốn sách khá tối nghĩa mà đối phương thích, chỉ vì để có thể có tiếng nói chung với anh.Sau đó lại bỏ ra nửa tháng không ngừng mà ngồi xổm canh ở tiệm cà phê mà anh thích nhất, chỉ vì một lần gặp gỡ thoáng qua với anh, các kiểu như vậy.
Từ lúc cô ra đời đến nay, ba tháng kia là điên cuồng nhất, bận rộn nhất, cũng phong phú nhất.
Mà thành quả của ba tháng này rất hài lòng, cô rốt cuộc cũng thành công thu hút sự chú ý của Giang Úc, sau nửa năm sống chung với nhau, đối phương cuối cùng cũng cầu hôn cô.
Cô theo đuổi Giang Úc tròn tám tháng, đây chính là tất cả chiến tích trong đoạn thời gian dài nhất đó.
Thế nhưng bỏ ra nhiều thì hồi báo cũng nhiều!
Mặc trên mình chiếc váy cưới Ý được đặt làm thủ công, tay mang quả trứng bồ câu mà cô đã mong đợi từ lâu, đứng trong giáo đường y hệt như tòa lâu đài của Châu Âu, nhìn ánh mắt ao ước cùng đố kỵ của mọi người xung quanh, Ninh Tiêu chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn như vậy, thực sự quá thỏa mãn.
Cho đến khi.——
Bạn trai cũ Giang Duệ xuất hiện và công bố thân phận của anh ta.
Nhị thiếu của Giang thị, em trai ruột của Giang Úc, đây chính là thân phận thật sự của Giang Duệ!
Có trời mới biết cô đã dùng hết bao nhiêu sức lực, mới có thể ở trong ánh mắt châm chọc của Giang Duệ mà nở một nụ cười nhàn nhạt, phần hôn lễ phía sau cô dường như cứ mơ mơ hồ hồ mà trải qua.
Trong lòng cô không ngừng tự thuyết phục chính mình rằng cô đã kết hôn rồi, chồng cô là Giang Úc, anh rất thích cô, đối với cô rất tốt, thực sự rất tốt!
Nhưng đến đêm tân hôn, cô giống như bị ma quỷ xui khiến mà lấy cái kia làm lý do cự tuyệt đêm tân hôn đầu tiên của hai người, sau đó lại thuyết phục Giang Úc để anh không công bố chuyện hai người kết hôn ra ngoài.
Cô không rõ tại sao mình lại làm như vậy, lại giữ cho bản thân cái dạng đường lui gì!
Mãi đến khi cô gặp nữ chủ Tống Ân Tâm và bắt gặp đôi mắt như phát sáng của Giang Duệ khi nhìn thấy cô ấy.
Cơ hồ là chỉ trong một cái chớp mắt, cô liền được thưởng thức mùi vị của sự ghen tị.
Đố kị cô ấy được Giang Duệ yêu, cũng đố kỵ thiên phú thiết kế cực cao của cô ấy.
Sau này, cô cũng giống như phát điên vậy, vừa công khai vừa âm thầm thực hiện các loại chèn ép cùng hãm hại Tống Ân Tâm, cũng thành công thu được sự phản cảm và chán ghét của Giang Duệ, đem tình cảm mà hai người từng có tiêu hao không còn lại gì.
Đúng lúc này, Giang Úc chồng cô đang đi công tác ở bên ngoài, lại gặp phải động đất mà mất mạng.
Cả một đội ngũ khoảng hai mươi mấy người, chỉ có một mình anh bỏ mạng, một Giang Úc tàn tật không chỉ bỏ mạng mà ngay cả xác cũng đào không ra.
Mà sau sự ra đi của đối phương, cô mới hiểu được chồng của mình đã yêu mình nhiều như thế nào?
Trên bàn cơm luôn luôn bày những món mình thích ăn, trong bình hoa cũng là loại hoa hồng thơm mát mà cô yêu thích, để trấn an người cha mê cờ bạc của cô, hàng năm anh đều đưa tiền cho ông để ông không đến quấy rầy cô, biết cô bị dị ứng với xoài nên trong nhà chưa từng xuất hiện qua loại trái cây đó, mỗi buổi tối sau khi làm xong việc anh đều sẽ giúp cô đắp chăn, trong công việc còn âm thầm dẫn dắt cô...
Quan trọng nhất là anh đã sớm biết chuyện quá khứ của cô cùng với em trai anh, thậm chí cũng mơ hồ biết chuyện cô xem anh là thế thân, vì vậy mới một thân một mình mà ở bên ngoài hóng gió lạnh cho đến sốt cao, nằm ở trên giường hơn nửa tháng.
Chờ sau khi khôi phục lại, anh liền trực tiếp soạn thảo ra đơn ly hôn của hai người, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không đưa cho cô.
Lại bởi vì tham gia tang lễ của một người bác, biết ông cùng với vợ mình cả đời đều sống trong hiểu lầm, đến khi nhắm mắt xuôi tay hai người đều để lỡ mất, mà cứ sống theo nội tâm của mình.Cuối cùng cố gắng một chút, mà gửi bức thư trước đó đã lén viết cho cô ở thư phòng ra ngoài, cố ý để cô nhận được vào đúng ngày sinh nhật, trên đó viết những chuyện anh đã trải qua và những dự định với cô cùng với tự hỏi, còn thông cảm với quá khứ của cô, cũng hiểu được những lựa chọn của cô, mà câu nói cuối cùng trong thư chính là ——
Nếu như em nguyện ý, không bằng chúng ta làm lại từ đầu..
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo,
truyện Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo,
đọc truyện Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo,
Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo full,
Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!