Cầu Đạo

Chương 67: Chư vị lão tổ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầu Đạo



Mười ngày sau, ba trăm dặm sâu bên trong Thanh Giao sơn mạch.

Trần Nguyên đáp ứng rồi yêu cầu của Dương Minh Thiết tham gia chiến dịch ‘thảo phạt hung thú’ lần này. Vì để bảo trì bí mật cùng át chủ bài, Trần Nguyên không còn cách nào khác ngoài làm ra một phen thật tốt giả trang, sau lại ngồi vào một chiếc xe ngựa giả xe hàng. Bề ngoài xe nhìn không khác một chiếc xe thồ cũ kỹ, nát tươm, phủ lên da thú mặt ngoài, có phần giống một chiếc xe đựng nhu yếu phẩm. May mắn, nội thất chiếc xe tính là rộng rãi, sạch sẽ. Dưới gầm xe có lắp đặt một Nhất phẩm trận pháp giảm xóc. Nhờ vậy, chuyến đi không tính là tra tấn.

Chỉ là, Trần Nguyên không có nghĩ tới, bên ngoài hắn, Dương Minh Thiết mời tới nhiều người như vậy. Bên ngoài hắn ra, trong toa xe rộng chừng tám mét vuông còn có thêm năm người nữa, tại từng gia tộc đều là bối phận cấp bậc lão tổ tính toán.

Ngồi cách hắn không xa, Dương Ly Tình vẫn một thân váy đen quyến rũ mê người, trên mặt đen mạng che mặt, đôi mắt nhắm hờ, tĩnh tọa không cử động, nhưng một thân khí thế sắc bén, hung hậu nội liễm khiến cho người bên cạnh không tự chủ run rẩy.

Đối diện với Trần Nguyên là một vị lão giả, nhìn như mới ngoài năm mươi, thân hình cao gầy, mái tóc hoa râm, mặc áo choàng màu trắng xám, trên tay luôn ôm theo một thanh kiếm đã cũ. Từ khí thế của hắn tỏa ra, vậy mà đã đạt đến Nhị phẩm tầng chín, chỉ sợ không ra mấy năm nữa liền có thể đột phá tới Tam phẩm.

Người này là Hỗng gia lão tổ. Hồng gia và Dương gia truyền thống thông hôn qua lại lâu đời, quan hệ cực kỳ thân thiết, chỉ là mấy thập niên trở lại đây, Dương gia sa sút mà đi lại với nhau ít hơn.

May mắn, mấy năm trở lại đây, Dương Minh Thiết hoành không xuất thế, vực dậy Dương gia. Không chỉ có thế, hắn còn liên kết mấy nhà liên hôn với Dương gia, thành lập liên minh, lại lấy kiến thức và kỹ thuật từ thế giới hiện đại, trợ giúp các gia tộc cộng đồng làm giàu.

Hồng gia nguyên bản muốn dốc toàn vốn đầu tư để Hồng gia lão tổ xung kích Tam phẩm. Chỉ là phong hiểm quá lớn, chi phí đầu tư quá tốn kém, đối với Hồng gia tới nói là một phen đánh bạc cực kỳ mạo hiểm. Dương Minh Thiết xuất hiện để cho Hồng gia gánh nặng tài chính giảm nhiều, đối với Hồng gia lão tổ cũng là một loại giảm bớt áp lực, cho dù hắn thất bại, gia tộc cũng không tổn thương nguyên khí.

Bởi vậy, Trần Nguyên một chuyến này nhờ vả, hắn do dự, trực tiếp đáp ứng xuống dưới.

Ngồi ngay kế bên Dương Ly Tình là một vị trung niên mỹ phụ, thân mặc váy áo vàng chanh, mặt cũng đeo mạng che mặt. Người này dáng người đầy đặn, lại mang nét thành thục vũ mị, tựa như một trái mật đào chín mọng, cực kỳ hấp dẫn. Tu vi cũng là Nhị phẩm tầng bảy, thực lực không yếu chút nào.

Nàng là Tống gia lão tổ. Tống gia chính là mẫu gia của Dương Minh Thiết. Mẫu thân hắn vẫn còn. Với lại, vị này Tống gia lão tổ thân ca ca chính là gia gia của mẫu thân hắn. Nàng đối với Dương Minh Thiết cực kỳ thân cận.

Một vị nam tử khác, vẻ ngoài nhìn chỉ như ngoài ba mươi. Hắn thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn như thể muốn xé rách lớp áo chật chội mà ra, hiển nhiên là một tên thể tu, pháp khí là một cây rìu chiến, dài đến nửa trượng, nặng ba nghìn cân. Hắn là Hoàng gia lão tổ, tu vi dừng tại Nhị phẩm tầng sáu.

Nam tử cuối cùng thì có chút gầy gò, gương mặt xạm đen, chân tay mảnh khảnh. Hắn khá cao, so với người bình thường còn hơn nửa cái đầu, tu vi là Nhị phẩm tầng năm, là lão tổ của Triệu gia.

Hoàng gia và Triệu gia đều là Trung đẳng Nhị phẩm gia tộc, trong tộc chỉ có Nhị phẩm trung kỳ tu sĩ trấn giữ. Nếu như không tính Vương Ly Tình, thực lực của Dương gia không chênh lệch với hai gia tộc này bao nhiêu, nhưng lại kém Hồng gia cùng Tống gia một mảng lớn.

Ngồi chung mâm với những tộc lão này, quả thật Trần Nguyên có chút không được tự nhiên. Tu vi hắn không kém, nhưng tuổi tác kém đến quá nhiều. Người tại đây, thấp nhất cũng có như Dương Ly Tình, đều nhanh đuổi kịp ba chữ số. Tại Trái đất, người ta vẫn gọi là chênh lệch thế hệ.

May mắn, bên ngoài xe vẫn có một gã đánh xe dễ nói chuyện.

Nói là gã đánh xe, nhưng thực tế hắn là Hồng Thu Hữu, thiếu tộc trưởng Hồng gia. Năm nay hai mươi tuổi, tu vi Nhị phẩm tầng một, tại Tinh Hà huyện coi như một đời tuấn kiệt.

Ngoài ra, hắn còn có một thân phận khác, muội phu trên danh nghĩa của Dương Minh Thiết.

Thân muội muội của hắn, Dương Linh Ngọc, mười bảy tuổi, và Hồng Thu Hữu có một cửa hôn ước. Bởi vậy, Hồng Thu Hữu mới không bỏ được, tham dự chuyện lần này.

Nói đến, bên trong chiến dịch, hắn cũng trợ giúp Dương Minh Thiết trong quá trình chuẩn bị.

Đường đường thiếu tộc trưởng Thượng đẳng Nhị phẩm thế gia, một đời tấn kiệt, đứng trước các nhân vật cấp lão tổ, hắn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm người đánh xe. Cũng là Trần Nguyên bắt chuyện với hắn, để hắn bớt ngại ngùng.

Trần Nguyên không thoải mái, bốn vị lão tổ càng là chẳng dám buông lỏng.

Không ai nói cho bọn hắn biết, Dương Ly Tình vị này thiên kiêu cấp bậc nhân vật đã khôi phục toàn bộ thương thế. Dẫu cho nàng tuổi tác so với bọn hắn còn phải nhỏ hơn một chút, nhưng tu vi lại mạnh hơn quá nhiều, khi đối mặt ẩn ẩn cảm giác bị áp chế một đầu.

Càng đáng sợ hơn là vị hư hư thực thực Tam phẩm đại tu sĩ oanh động Tinh Hà huyện gần đây vậy mà cũng tham dự. Càng đề cho người ta hoảng sợ hơn là cốt linh của hắn nhỏ đến quá phận.

Đối mặt với Tam phẩm đại tu sĩ đã đủ đáng sợ, nhưng đối mặt với Tam phẩm Đại thiên kiêu càng đáng sợ hơn. Đối phương tiềm lực quá lớn, tương lai thành tựu ở độ cao bọn hắn không dám tưởng tượng. Ấy là chưa kể đến, sau lưng người ta chỉ e đứng đó một tôn thế lực khổng lồ, đủ để quét ngang Đại Ngu Vương triều.

Trong lúc nhất thời, bốn vị lão tổ không dám đối mặt với Trần Nguyên.

Người quen thuộc hắn nhất, Dương Ly Tình, lại thuộc dạng người lạnh nhạt. Nàng là sẽ không đi làm người giới thiệu trung gian.

Đối mặt với hắn vị này tuyệt đại thiên kiêu, bốn vị lão tổ càng có xu thế hướng vào gần nhau hơn.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng người hò hét, tiếng binh khí va chạm, tiếng bước chân chạy dồn dập cùng sóng linh lực ba động nhộn nhạo. Chí ít có Nhị phẩm tu sĩ ra tay.

“Thu Hữu, bên ngoài có chuyện gì xảy ra?” Hồng gia lão tổ thăm dò hỏi.

Một tên thanh niên khôi ngô, tuấn tú, gương mặt trắng trẻo thò đầu vào:

“Hồi bẩm Trần công tử, các vị lão tổ, một nhóm nhỏ hung thú tập kích, người của Dương gia đang chiến đấu với chúng.”

Hồng gia lão tổ gật đầu, ra hiệu đã hiểu.


Chuyến này mặc dù Dương gia tính giải quyết Tôn, Lư hai nhà, nhưng mặt ngoài vẫn là phải đánh giết hung thú. Mệnh quan triều đình là vậy, chí ít phải làm cho ra dáng. Chớ để đến lúc trở về, một đầu hung thú cũng không giết được, như vậy ai cũng là khó nhìn.

Trên thực tế, bất kể Hồng, Tống, Triệu, Hoàng bốn nhà đều phái ra nhân thủ hưởng ứng huyện trưởng đại nhân kêu gọi. Bất quá, bọn hắn thăm dò qua, hung thú mỗi đàn không mạnh, mỗi gia tộc cử đi một vị Nhị phẩm trung kỳ lão tổ là có thể chấn trận. Bởi vậy, bọn họ mới rảnh điều ra vị lão tổ khác đến chi viện Dương gia.

Mặt khác, Tôn Lư hai nhà có lẽ cũng đánh chủ ý tương tự, trước giết hung thú cho có công tích, sau mới xử lý sự vụ. Hiện tại chiến dịch đánh giết hung thú đã qua bảy ngày, tu sĩ hai nhà đều chưa thấy bóng dáng đâu.

Hồng Thu Hữu vừa định rời đi thì Tống gia lão tổ ngăn lại. Nàng hỏi:

“Tình hình chiến đấu thế nào? Lần này ta thấy lực lượng hung thú mạnh hơn hai lần trước.”

Hồng Thiên Hữu không dám chậm chễ cung kính đáp lại:

“Hồi bẩm lão tổ, đàn hung thú lần này có hơn ba mươi con. Trong đó có hai đầu Nhị giai sơ kỳ hung thú dẫn đầu, phần còn lại thực lực phân bố không đều, Nhất giai sơ kỳ cho đến Nhất giai đỉnh phong đều có.”

“Đã biết, ngươi có thể lui ra.”

“Vâng.” Hồng Thu Hữu cúi người, chắp tay kính cẩn đi lùi mấy bước mới xoay người rời đi. Trước khi đi, hắn còn quăng đến ánh mắt hâm mộ nhìn Trần Nguyên.

Trần Nguyên để ý đến ánh mắt của hắn, âm thầm buồn cười.

‘Ngươi cho rằng ngồi tại đây thoải mái sao?’

Mấy vị lão tổ khác nghe đến tình báo thì không còn quan tâm nhiều nữa.

Dương gia lần này hành động, ngoại trừ Dương Ly Tình, Trần Nguyên cùng mấy vị lão tổ cấp bậc, bọn hắn còn mang theo chừng năm mươi tên tộc nhân, gia tướng, thực lực đều tại Nhất phẩm tầng bốn trở lên.

Dương gia có cả thảy bảy tôn Nhị phẩm tu sĩ, ba Nhị phẩm trung kỳ, bao gồm Dương Minh Thiết mới tấn thăng, bốn tôn Nhị phẩm sơ kỳ. Ngoại trừ một vị trưởng bối tu vi Nhị phẩm tầng bốn lưu lại trấn thủ gia tộc, còn lại sáu người khác đều xuất kích.

Đội hình cỡ này, lại thêm tổ chức kỷ luật, đàn hung thú kia không đủ gây hại.

Dương Ly Tình từ đầu đến cuối đều không có hé mắt một cái. Nàng thật xuất trận, trong giây lát đều có thể giết sạch bọn chúng. Bất quá, điều này là không thể nào xảy ra.

Một là ảnh hưởng đến chiến lược của Dương Minh Thiết.

Hai là, giao chiến với hung thú cũng là lịch luyện dành cho đệ tử trẻ tuổi Dương gia.

Quả nhiên, không ra thời gian hai nén nhang, toàn bộ hung thú bị tiêu diệt sạch sẽ. Ngay cả hai con hung thú Nhị giai cũng không thể chống đỡ sáu vị Nhị phẩm tu sĩ vây công, trong đó còn có hai vị Nhị phẩm trung kỳ. Dưới chiến thuật cầu ổn của Dương Minh Thiết, thiệt hại của Dương gia bị hạn chế ở mức thấp nhất.

Tại thời điểm tộc nhân Dương gia thu thập chiến trường, lọc ra thịt, xương và những bộ phận hữu ích của hung thú, một tiếng cười vang, càn rỡ, hùng hậu từ phía xa vọng lại:

“Dương Minh Thiết, Dương gia các ngươi đã bị chúng ta bao vây, cút ra đây cho ta nhận lấy cái chết.”


Bên ngoài, Dương gia tộc nhân một mảnh náo động. Bất quá, theo Dương Minh Thiết chấn trận, tâm lý mọi người cấp tốc ổn định lại. Có sáu vị Nhị phẩm cao thủ chủ trì, năm mươi tên Nhất phẩm tiểu tu sĩ nhanh chóng trở về vị trí, thành lập đội hình chống cự kẻ địch.

Không lâu sau đó, Tôn, Lư hai nhà xuất hiện.

Bọn hắn chia làm hai cánh quân, do mỗi nhà độc lĩnh một chi nhánh.

Tôn gia dẫn đầu là một vị lão tổ, tu vi Nhị phẩm tầng năm, ngoài ra còn có năm vị Nhị phẩm sơ kỳ tu sĩ, bốn mươi vị Nhất phẩm trung kỳ trở lên tu sĩ.

Lư gia dẫn đội là vị lão tổ bối phân cao nhất, tu vi cũng là Nhị phẩm tầng năm, Nhị phẩm sơ kỳ có bốn người, Nhất phẩm năm mươi người.

Tôn, Lư hai nhà nguyên bản mỗi nhà có hai tôn Nhị phẩm trung kỳ tu sĩ, Nhị phẩm sơ kỳ lần lượt có năm và bốn vị.

Ngược lại, mấy năm trước đây, Dương gia suy sụp, chỉ có một vị lão tổ Nhị phẩm tầng năm, ba vị Nhị phẩm sơ kỳ, so với hai nhà luôn luôn bị ép một đầu. Ngoại từ Dương Ly Tình vị này chỉ còn nửa cái mạng Tam phẩm đại tu sĩ, Dương gia còn không bằng bất kỳ nhà nào trong hai nhà.

Bất quá hai năm ngắn ngủi quật khởi, Dương Minh Thiết toàn lực bồi dưỡng ra được thêm ba vị Nhị phẩm tu sĩ nữa, đều là thế hệ trẻ tuổi. Thậm chí, còn có hai vị tấn cấp Nhị phẩm trung kỳ, bao quát Dương Minh Thiết bản thân.

Chỉ là, đối với những thông tin này, Dương Minh Thiết luôn luôn che giấu tuyệt đối.

Ngay cả đối chiến với hai con Nhị phẩm hung thú sơ kỳ và rồi, bọn hắn đều không bại lộ thực lực. Một vị Nhị phẩm tầng năm lão tổ tọa trấn, còn không đến phiên bọn hắn tung ra toàn bộ thực lực.

Tôn, Lư hai nhà đối với những tình báo này hoàn toàn không biết gì cả.

Tại trong ấn tượng bọn hắn, Dương gia mặc dù phất lên nhanh, giàu có, nhưng vẫn chỉ là cái kia bốn tôn Nhị phẩm tu sĩ.

Không đúng, một kẻ trấn thủ tại nhà, chỉ còn lại ba tên.

Không có Dương Ly Tình kẻ kia bất cứ lúc nào cũng có thể liều mạng, bọn hắn còn sợ cái gì chứ?

Bởi vậy, sau nhiều ngày trù tính, Tôn, Lư hai nhà lần này đến đây với lòng tin tràn đầy.

Dẫu sao, để làm thêm đảm bảo, bọn hắn còn mời thêm ngoại viện nữa là.

Ngày hôm nay, không một tên Dương gia tộc nhân nào có thể rời khỏi đây.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầu Đạo, truyện Cầu Đạo, đọc truyện Cầu Đạo, Cầu Đạo full, Cầu Đạo chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top