Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 48: Bổ Quá Mức Rồi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Khoảng cách kết thúc kỳ nghỉ hè, còn một ngày cuối cùng.

Tô Diệu ngồi vào bàn trong phòng học, nhìn Trương Tường và Ngô Dật Tranh đang dỡ cặp sách và bắt đầu bới đống bài tập hè dày cộp, không thể không nhìn lên bầu trời --

- -Sở dĩ mình là học sinh giỏi đã làm xong bài tập này từ lâu rồi, hôm nay tại sao còn phải thông đồng làm bậy cùng với hai cái đầu cá ướp muối này?

Được rồi, kỳ thật về mặt thực tế mà nói bây giờ hắn đáng lẽ cũng chưa có làm xong bài tập.

Khi Trương Tường gửi tin nhắn ngày hôm qua và hỏi hắn ta đã làm bài tập chưa, hắn đã nói dối và nói chưa, vì hắn biết rằng nếu hắn ta trả lời "Đã làm xong rồi", thì người bên kia chắc chắn sẽ phải mượn của hắn ta và sao chép nó.

Vì vậy, để che giấu sự thật rằng mình đã "Phản bội cách mạng", Tô Diệu không những không thể nói rằng mình đã hoàn thành bài tập về nhà mà thậm chí còn phải giả vờ rằng mình chưa hoàn thành nó.

May mắn thay, giáo viên đã gửi đủ nhiều bài tập về nhà cho kỳ nghỉ hè, vì vậy Tô Diệu tình cờ lấy một trong những bài tập mà hắn ta đã được miễn ra và làm nó.

Tô Diệu cố tình lôi ra một cuốn sách ngữ Văn trong đống bài tập về nhà, vì đủ tự tin vào Khoa học tự nhiên và tiếng Anh không có gì cần phải chuẩn bị, nhưng hắn đã quên mất đống thơ Thần Mã hiếm hoi của môn ngữ Văn kể từ kỳ thi tuyển sinh đại học lúc cuối đời đến tám mươi đến chín mươi phần trăm.

Ngoài ra, đọc hiểu ngữ Văn cũng là phần học mà hắn luôn cảm thấy siêu hình học.

Đôi khi khi đối mặt với câu trả lời tham khảo, bạn muốn nổi gai ốc và không hiểu tại sao mình lại bộc lộ cảm xúc như vậy, và đôi khi bạn cảm thấy cực kỳ tin rằng những gì bạn muốn truyền đạt là một ý nghĩa nào đó, nhưng câu trả lời lại cho bạn biết là không.

Bất cứ khi nào có ý muốn xé sách như vậy, Tô Diệu lại quay đầu nghĩ về nó, và cảm thấy bài văn này không nhất thiết phải đạt được vài điểm cho vấn đề đọc hiểu này, tâm trí hắn bỗng trở nên cân bằng trở lại khi nghĩ về nó.

Được rồi, đương nhiên, đó chỉ là tự dối lòng mình mà thôi, câu hỏi nên làm thì vẫn phải làm, đối với hắn thì ngữ Văn là môn yếu nên cần phải tăng cường rèn luyện, dù sao đi thi cũng là chuyện như vậy.

Sau đó khi mở cuốn sách bài tập trống rỗng của môn ngữ Văn ra, Trương Tường liếc nhìn sang một bên rồi vỗ vai Tô Diệu đầy ẩn ý.

"Đúng thật là anh em, quá đẳng cấp. Bọn tớ đã chém gió khi nói rằng bọn tớ đều không động đến một từ nào. Hóa ra chỉ có cậu là người duy nhất không động đến một từ.."

Anh ta làm kiểu động tác nắm tay như một hiệp sĩ thời xưa.

"Thật khâm phục và ngưỡng mộ. Trước khi cậu nói rằng chưa làm xong bài tập, tớ còn nghi ngờ cậu. Bây giờ nghĩ lại, thật sự xin lỗi. Hóa ra cậu mới là người thực hiện quan niệm tinh thần của chúng ta một cách triệt để nhất.."

Tô Diệu liếc mắt nhìn hắn.

Tớ đều không động một chữ là bởi vì quyển này tớ được cho miễn mất rồi, cảm ơn. Còn cái "Khái niệm tinh thần" đó là cái quái gì?

Tớ tự hào vì tớ chưa làm bài tập à?

"Hả? Cậu thế mà vẫn còn xem nhẹ à?"

Ngô Dật Tranh đi đến bên cạnh giá sách của hắn.

"Mẹ kiếp, em gái của tôi ơi! Mẹ kiếp, vẫn còn khoảng N lần! Nhìn không ra nha, Tô Diệu, cậu thế mà còn là một người giấu giếm.."

Trương Tường cũng nhanh chóng tới góp vui "Thật à? Tớ xem nào.. mẹ kiếp, thế mà có nhiều quyển như vậy, mẹ kiếp!"

Tô Diệu nhìn lấy hai linh hồn Trạch Nam (1) này đang bắt đầu bốc cháy hừng hực, trong lòng không khỏi có một tia sóng.

Hắn muốn nói mẹ kiếp một lần là đủ rồi, nhưng nếu các bạn nói quá nhiều lần thì rất dễ cho thấy rằng ngôn ngữ của bạn còn thiếu sót.

Mặt khác sự tình nên nói rõ trước, hầu hết sách trên giá sách đều thuộc về người đời trước của hắn đang ngồi cách xa vạn năm trong nhà, hắn có lẽ chắc chẳng có xem qua một quyển.

Lại nói, hai cái con hàng này qua nhà hắn chẳng lẽ không phải là đến để làm bài tập hè sao?

Tuy nhiên, nhìn thấy hai anh em tìm được ngôn ngữ chung, mở máy chém và bắt đầu chém gió gay gắt về Anime, Tô Diệu ước tính rằng họ sẽ không bắt đầu vào việc chính trong một thời gian.

Không để ý hai người bọn họ, Tô Diệu mở sách bài tập ngữ Văn ra bắt đầu yên lặng đọc đề.

Nhưng vào lúc này, ngoài cửa lại vang lên tiếng chuông cửa.

Hắn nghe được tiếng mẹ hắn đứng dậy đi ra mở cửa, nghe được tiếng thăm hỏi ân cần, sau đó là tiếng gọi to của mẹ hắn kêu hắn đi ra đón khách..

Một phút sau, thành viên lớp bé Nguyệt Khả Tuệ của bọn hắn cũng đến phòng học và tham gia "Đại quân vội vã làm bài tập" của họ.

"Tớ nhìn thấy hoạt động trong nhóm của lớp ba người các cậu đều không báo danh, cho nên đã đoán được các cậu có khả năng là ở chỗ này." Nguyệt Khả Tuệ cười hì hì nói, "Bởi vì chí ít hai người các cậu khẳng định là chưa làm xong bài tập."

Ngô Dật Tranh nhìn về phía anh em tốt của mình "Cô ấy nói là hai người nào?"

Trương Tường vỗ vào cánh tay của cậu ta "Nói nhảm đây vẫn còn phải nói sao? Đương nhiên là cậu với tớ rồi!"

Cá ướp muối không có gì đáng sợ, chỉ sợ chính là bản thân cá ướp muối trong lòng còn chưa có nảy số.

"Bài tập hầu hết tớ đều làm xong rồi nha." Nguyệt Khả Tuệ cười hì hì, bắt đầu không nhanh không chậm từ bên trong ba lô nhỏ màu hồng phấn của cô lôi sách giáo khoa ra bên ngoài.

Hai con cá ướp muối lập tức lấy lại tinh thần "Mẹ kiếp! Chị gái tốt, vị cứu tinh! Xin hãy giúp đỡ hỗ trợ!"

Hai người cá ướp muối rất ủng hộ, ngay lập tức sống lại trong trạng thái đầy đủ, rồi tiếp nhận bài tập của Nguyệt Khả Tuệ và bắt đầu sao chép.

"Cậu không cần sao?" Nguyệt Khả Tuệ hỏi Tô Diệu.

"Tớ không cần." Tô Diệu mỉm cười, "Tớ có thể làm được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu đi, làm không xong thì cũng coi như là xong."

Kỳ thật đã sớm làm xong, hắn chỉ là không tiện nói.

"Ồ."

Nguyệt Khả Tuệ gật gật đầu, không có hỏi nhiều nữa. Nhưng trong đáy lòng lại len lén cho Tô Diệu tăng thêm cái nhãn hiệu mới.

Người đàn ông có nguyên tắc!

Sau đó cô tò mò nhìn vào bài tập mà Tô Diệu đang làm.

"Hả? Tớ nhớ là bài tập ngữ Văn của cậu.. hình như được miễn làm mà?"

Tô Diệu động tác trở nên cứng ngắc, bộ đôi cá ướp muối đang chép bài tập đều ngẩng đầu lên.

Cả phòng không khí bỗng nhiên yên tĩnh, thậm chí dường như có một con quạ vô hình đang "Quạc quạc" bay qua căn phòng..

* * *

Tóm lại, cuối cùng, về mặt kết quả, bài tập của mọi người đều đã làm xong.

May mắn nhờ sự giúp đỡ kịp thời của cô gái, Trương Tường và Ngô Dật Tranh, hai con cá ướp muối vạn năm này sau cả ngày chép bài, cuối cùng cũng có khả năng giao bài tập hè đúng hạn.

Ít nhất là một phần bài tập về nhà, bởi vì Nguyệt Khả Tuệ cũng bị bỏ sót rất nhiều bài tập, không phải cuốn sách nào cũng làm, nên hai người bọn họ chỉ chép lại phần mà Nguyệt Khả Tuệ đã làm.

Tuy nhiên, Trương Tường quả thực có thể là bị tuyệt duyên với từ "Nộp bài tập về nhà".

Khi đến trường vào ngày hôm sau, anh phát hiện ra rằng mình đã làm việc chăm chỉ để chép bài tập hè trong một ngày, dường như anh cũng không tìm ra nó ở đâu..

"Thầy à thầy phải tin em!" Trương Tường ánh mắt tràn đầy thành khẩn, "Em lần này thật sự là làm rồi! Là bởi vì bài tập biến đi đâu tìm không thấy!

Thầy chủ nhiệm lớp Lão Vương ha hả cười lạnh" Em năm ngoài còn nói bài tập của em đều mang đi quyên góp cho vùng núi nghèo khó, điều đó cũng là thật à? "

" Ơ.. à, lần đó là giả. Nhưng lần này em hoàn toàn thật sự là làm rồi! "

" Đúng vậy tôi biết em làm rồi. Dù sao em cũng đã giao nhật ký tuần. "Lão Vương khịt mũi ném cuốn nhật ký hàng tuần của Trương Tường lên bàn." Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhật ký tuần nghỉ hè của người nào đó ghi chép đến tận tới ngày ba mươi lăm tháng tám.."

Trương Tường sửng sốt, nhanh chóng mở cuốn nhật ký hàng tuần của mình và lật sang một trang.. Mẹ nó ngày thật đúng là ngày ba mươi lăm tháng tám!

Mẹ kiếp, trong hai ngày cuối cùng của tuần học, đã vô tình không cẩn thận phát lực quá mạnh bổ quá mức rồi!

Chú giải:(1) Những người lười nhác chỉ thích ở nhà.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần, truyện Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần, đọc truyện Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần, Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần full, Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top