Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chú À! Đừng Nên Thế!
(Một) Tần gia Lão YêuTần Phong cùng Ôn Ngọc đời này không phục nhất, chính là con trai ruột của bọn họ vậy mà so với Hỗ Sĩ Minh cùng nha đầu Hồng gia kia nhỏ hơn!Mà còn chỉ nhỏ một ngày! Điều này làm cho Tần tiên sinh nơi chốn cùng Hồng gia đối nghịch xem Hồng gia kiểu gì cũng không vừa mắt như thế, mặt đều nhanh giận đến tái rồi.Ông trời đối với người thiện lương luôn luôn rất chiếu cố. Khi con trai nuôi của bọn họ Khả Khả mười tuổi thời điểm, bụng Ôn Ngọc rốt cục có động tĩnh.Lần này, đem Tần Phong cùng bạn bè thân hữu liên can đều lo lắng theo. Ôn Ngọc tuổi tác so với Tô Thi Thi lớn hai tuổi, trước bởi vì sanh non thân thể vốn là có vẻ suy yếu, hiện giờ lại là sản phụ lớn tuổi, cho nên người một nhà thương lượng xong, trực tiếp đem Ôn Ngọc đưa vào bệnh viện tốt nhất dưỡng thai.Ôn tiểu thư nghĩ đến chính mình tất cả thời gian mang thai đều phải trải qua ở trong bệnh viện, khóc trọn vẹn ba ngày.Chỉ có Tần Phong tự mình biết, anh chính là sợ Ôn Ngọc cái người phụ nữ thích Bát Quái này ở bên ngoài gây chuyện, cho nên mới nhốt vào bệnh viện.Nhưng bạn cho là Tần phu nhân như vậy có thể an tĩnh rồi sao?Cô là cực kỳ coi trọng con mình, vì con có thể làm bất cứ chuyện gì. Nhưng mà - - cô không thể đi ngoài thì sao chứ, đoàn quân Bát Quái của cô vẫn có thể chạy đến bệnh viện thăm hỏi cô à nha!Kết quả là, bệnh viện biến thành một cái chợ rồi. Nếu không phải Tần Phong có dự đoán trước chuyện này, đã sớm cho người ta ở phía sau bệnh viện xây nên một căn hộ nhỏ độc lập, bằng không bị những người bệnh khác trách cứ là không thể tránh khỏi.
Ôn Ngọc này một lần sinh con cũng quả thật vất vả, ngày sinh bác sĩ đều đã đưa thư thông báo ca sinh khó có nguy hiểm tính mạng rồi.Nghe nói, Tần tiên sinh là quỳ trên mặt đất ký tên. Vì thế, Bùi Dịch đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cười nhạo anh, mãi đến khi con trai của bọn họ mười tuổi thời điểm, còn đang dùng chuyện này cười nhạo anh.Muốn nói châm chọc, Tần tiên sinh công lực đương nhiên hẳn không so với Bùi tiên sinh thua kém.(Hai) Về vấn đề kết hônBùi gia, Hỗ gia, Tần gia chỉ có một công chúa bảo bối, đó là Bùi Nặc. Mấy đứa khác đều là con trai.Vì chuyện người nào có thể lấy được con gái Bùi gia, Tần Phong cùng Hỗ Sĩ Minh đã sớm ở trong bóng tối đấu đá hăng hái rồi.Ngày hôm đó, ở Bùi gia đang tổ chức tiệc liên hoan khi đó, còn đang nói lên chuyện này.Tần Phong: "Khả Khả nhà chúng tôi so với Nặc Nặc tuổi tác chênh lệch ít nhất, để Khả Khả nhà chúng tôi cưới đi, nước phù sa không chảy ruộng ngoài."Hỗ Sĩ Minh cười nhạo: "Cũng không phải là phù sa nhà mình. Khả Khả là con trai của Đoàn Ngọc Tường, cùng Bùi Nặc đúng là có quan hệ huyết thống."Anh liếc xéo Tần Phong, đả kích nói: "Anh mới hơn bốn mươi liền giống lão già si ngốc rồi hả? Này cũng suy yếu quá nhanh đi?"Tần Phong vẻ mặt lờ mờ, anh quả thật đem chuyện quan trọng như vậycho quên, nhưng mà lão già si ngốc?Tần tiên sinh lúc bị người ta đả kích lên đúng là tuyệt đối hẳn không so với bất luận kẻ nào thua kém, lúc này liền phản kích nói: "Tôi nghe nói có ai đó trâu già thích gặm cỏ non hai năm qua có chút lực bất tòng tâm nha? Đây là kết cục do anh lúc tuổi còn trẻ phóng đãng, hiện giờ sớm già cũng không trách được người khác."
Hỗ Sĩ Minh mặt tối sầm, lãnh đạm nói: "Anh lúc tuổi còn trẻ chơi đùa phụ nữ không so với tôi ít đi? Muốn nói lịch sử phong lưu ở Bắc Kinh này, người nào so được với Tần Tam thiếu anh?""Hỗ Sĩ Minh, tôi lúc ấy có thể không sánh bằng anh..." Tần Phong nói đến một nửa, đột nhiên im miệng, thật cẩn thận xoay đầu hướng một bên.Quả nhiên, Tần phu nhân mặt đã xụ xuống đến nơi.Hỗ Sĩ Minh trong lòng một hồi hộp, vội vàng quay đầu xem vợ yêu nhà mình.Được, cũng là tức giận."Bản thị đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp." (Cùng một cội sinh ra, đốt nhau sao quá gấp.) Bùi Dịch ngồi ở một bên sâu xa nói, "Xét thấy các người hai nhà gien đều có vẻ phóng đãng, tôi sẽ không yên tâm giao con gái cho các người."Hỗ Sĩ Minh cùng Tần Phong đối mắt nhìn nhau một cái, rồi sau đó đồng thời nhìn chằm chằm Bùi Dịch.Hỗ Sĩ Minh: "Tôi nhớ rõ người phụ nữ đầu tiên của anh là tôi tặng cho anh đi?"Tần Phong gật đầu: "Ngày đó tôi giúp cậu ấy canh cửa."Bùi Dịch thân thể cứng đờ, vội vàng quay đầu nhìn Tô Thi Thi ngồi ở bên cạnh: "Tuyệt đối không thể nào."Tô Thi Thi vốn là ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa ăn dưa Cáp Mật, lúc này mặt đã đen. Nhưng ngay sau đó, cô liền hướng Bùi tiên sinh lộ ra tươi cười cực kỳ mê người, ôn nhu nói: "Honey, em đương nhiên là tin tưởng anh."Bùi Dịch trong lòng run lên.Honey, em có thể đừng cười như vậy không?Loại chuyện đả kích tam bại câu thương này, về sau vẫn lại là không thiếu làm.
Đúng lúc này, nhân vật chính của sự kiện kíp nổ thiếu nữ Bùi Nặc trở lại.Hiện giờ Bùi Nặc đã trưởng thành là một đại cô nương, ánh mắt rất giống Tô Thi Thi, lại còn kế thừa vẻ anh tuấn cùng tài trí của cha mình, hiển nhiên một cái đại mỹ nhân tài sắc vẹn toàn."Nha đầu, con tới cùng muốn gả cho ai, nói một câu đi!" Tần Phong vừa thấy đến Bùi Nặc, liền lập tức nói sang chuyện khác.Bùi Nặc sửng sốt, lại nhìn đến trận trượng này, không cần nghĩ cũng đều biết bọn họ khẳng định lại tại thảo luận chuyện hôn nhân đại sự cả đời của cô rồi.Cô đem túi xách đưa cho người giúp việc, bước tiếp bước nhỏ, cúi đầu chậm chạp đi qua, đi tới đứng trước mặt Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch rồi, sợ hãi nhìn bọn họ.Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch nhìn nhau, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt."Cha, mẹ, con... Con mang thai rồi."Toàn trận yên tĩnh, một đám người lớn đều đã lờ mờ rồi.Tô Thi Thi ở trong lòng yên lặng tính toán một chút, con gái nhà cô năm nay bao tuổi ấy...Không tồi, trưởng thành rồi.Không đúng!"Bùi Nặc, con chán sống rồi!" Bùi tiên sinh nổi giận.Tô Thi Thi cũng vẻ mặt nghiêm túc.Bùi Nặc co cẳng chạy, vừa lúc đụng vào vào Bùi Ngôn."Làm sao vậy?" Bùi Ngôn lập tức giữ chặt em gái nhà mình.Bùi Nặc kéo cậu cùng bỏ chạy: "Bọn họ quá khủng bố, em mới mười tám tuổi đã nghĩ muốn để em lập gia đình rồi. Em vừa rồi lừa gạt cha mẹ nói em mang thai, anh, người nhất định phải giúp em. Chẳng thế thì em liền nói cho cha mẹ biết anh đem bạn học cùng lớp làm người ta to bụng rồi.""Em dám!" Bùi Ngôn mặt rầm rầm liền đen, dáng vẻ vặn mi trừng người ta kia, thật có phong thái như cha cậu.Bùi Nặc trên tay có bí mật của cậu, mới không sợ cậu.Nhưng cô quên, đàn ông nhà Bùi gia cả đám đều là cực đỉnh phúc hắc. Anh trai cô ngoài miệng không có phản đối, nhưng không nói một tiếng đã ở trên người cô gài cái thiết bị truy tìm.Không tới hai giờ, cô đã bị cha mình bắt trở về.Một phòng ngồi đầy người lớn, bắt đầu Tam Đường Hội Thẩm.Tần Phong: "Người nào lá gan lớn như vậy, con gái bảo bối của Bùi gia cũng dám động? Con kêu thằng đó đến đây, ta nhất định phải hảo hảo làm quen với vị anh hùng này."Hỗ Sĩ Minh: "Con so với mẹ con thật có tiền đồ."Ôn Ngọc: "Nặc Nặc con đừng sợ, chúng ta nhất định hẳn không để con bị tên nhóc đó ức hiếp. Cái kia, cha của đứa nhở lớn lên trông thế nào? Có đẹp trai hay không? Là làm cái gì thế?"Trái lại Tô Thi Thi có vẻ bình tĩnh, toàn bộ hành trình nhìn con gái mình, giống như là liếc mắt một cái xem thấu tâm tư của cô một dạng. Bùi Nặc chột dạ không dám nhìn mẹ mình.Mà cha Bùi, đã bắt đầu gọi điện thoại truy nã toàn cầu cái tên đàn ông chết tiệt kia.Cũng dám bắt cóc con gái yêu quý của anh, chán sống rồi!Bùi Nặc vẻ mặt lờ mờ nhìn nhóm người lớn trong nhà này."Vì cái gì mấy người lớn trong nhà cô lại phản ứng như vậy?"Chẳng lẽ không nên là giáo dục cô sao? Nói với cô còn tuổi nhỏ không thể làm chuyện như vậy?Nhưng bọn họ đang hưng phấn mạnh mẽ cái gì vậy nè!"Tìm được mấy cái mục tiêu khả nghi? Tốt lắm, toàn bộ đều đã mang đến đây." Bùi Dịch vừa cúp điện thoại, lạnh lùng nhìn chằm chằm con gái mình.Phỏng chừng trong số mọi người ở đây, chỉ có cha Bùi là thật tức giận. Anh nâng trên tay sợ rớt, ngậm ở trong miệng sợ tan, tân tân khổ khổ rất không dễ dàng nuôi lớn con gái bảo bối, lại bị một tên đầu heo không biết từ đâu chui ra cướp đi rồi.Anh đều nhanh tức điên đến nổ phổi rồi.Lúc này, Tô Thi Thi nhìn chằm chằm con gái mình, không nhanh không chậm nói: "Phỏng chừng muốn không được bao lâu, tất cả người khác phái cùng con nói chuyện hay từng có liên hệ, đều đã đi tới trước mặt chúng ta."Bùi phu nhân cười đến đặc biệt ôn hòa: "Bảo bối, con nên là tin tưởng thực lực của cha con."Bùi Nặc khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp, đều nhanh khóc, bụm mặt hô: "Con lừa các người, con không mang thai!"Bọn họ thật quá đáng!Thật quá đáng!Lại là toàn trận yên tĩnh, rồi sau đó Tần Phong cùng Hỗ Sĩ Minh liền bắt đầu tiếp tục tranh luận vấn đề con gái Bùi gia nên gả cho nhà nào.Bùi Dịch điện thoại gọi được một nửa, nghe được lời con gái bảo bối nói xong thực là sửng sốt một phen, cúi đầu nhìn vợ yêu nhà mình.Thấy vợ yêu nhà anh một chút cũng đều không bất ngờ, mặt lập tức lạnh lại.Quan tâm sẽ bị loạn, anh như thế nào liền quên, con gái của bọn họ so với anh lại vẫn tính tình khó lường hơn, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện nhìn trúng người khác?Nhưng điều này cũng làm cho anh cảnh giác hơn, nghĩ đến con gái bảo bối nhà mình rất không dễ dàng nuôi lớn liền phải lập gia đình, anh nghĩ như thế nào cũng đều không vui.Vì thế - -Tần Phong cùng Hỗ Sĩ Minh từ hôm đó trở đi, trở thành người Bùi gia cực kỳ không chào đón nhất. Bùi Dịch đem chó trong nhà toàn bộ đều đã kéo ra ngoài trông cửa, nhìn thấy Tần Phong cùng Hỗ Sĩ Minh liền cắn.Trong một góc khuất, Bùi Ngôn không nhanh không chậm giáo dục em gái: "Gặp được vấn đề chỉ có thể giải quyết dứt điểm không thể phủi mông bỏ chạy. Nói dối không giải quyết được vấn đề, em nên đúng bệnh hốt thuốc, để cho cha đi đối phó bọn họ."Bùi Nặc bĩu môi, còn đang tại vì anh trai bán đứng chính mình mà tức giận, không khách khí hỏi han: "Vậy anh tính toán làm như thế nào giải quyết chuyện người phụ nữ của anh? Tính toán đợi cô ấy sinh con xong trực tiếp ôm đứa nhỏ về đây nhận tổ quy tông?"Cô vui sướng khi người gặp họa nói: "Em phải nhắc nhở anh, anh dám để cho con trai của anh trở thành con riêng, cha nhất định giết chết anh."Bùi Ngôn mặt tối đen vô cùng, âm trầm đánh giá em gái, khóe miệng vẽ ra quét xuống độ cung nguy hiểm: "Bùi Nặc, anh đã từng nói qua cho em biết, cha sợ nhất ngoại trừ mẹ, lại vẫn có một người hay không."Bùi Nặc trong lòng cảnh giác: "Người nào?"Bùi Ngôn lộ ra một hàm răng tuyết trắng, lập tức xoay vặn nắm lấy cô tay cô, hung tợn phun ra một chữ: "Em!"Đánh rắn cầm bảy tấc. Cậu đã sớm nghĩ tốt phải làm như thế nào để cho cha cậu đồng ý rồi.Bùi Nặc luống cuống: "Anh muốn làm gì?""Không làm gì, đem chuyện xấu mấy năm nay em ở trường học làm đều đã nói cho mẹ mà thôi.""Anh... Anh dám!"Bùi Ngôn nhìn cô liếc mắt một cái: "Em nói rất đúng, đúng là con anh phải sinh ra trước kết hôn."Cha cậu sợ nhất là mẹ cậu tức giận, cho nên mấy năm nay nha đầu này ở bên ngoài ăn chơi lêu lỏng đều là giúp cô gạt mẹ mình. Dùng cái này nắm ông bố bảy tấc của bọn họ, người kia còn có chuyện gì không đồng ý với cậu?"Hừ, em đi tìm chú trẻ cùng dì Như Ngọc!" Bùi Nặc nhíu mày, trong lòng tính toán.Bùi Ngôn vẻ mặt giống nhìn kẻ ngốc nhìn cô: "Chú trẻ cùng dì Như Ngọc chính đang hưởng tuần trăng mật ngọt ngào, em dám đi làm bóng đèn chú ấy nhất định đánh em rồi gói lại ném tới trước mặt mẹ." Cậu dừng một chút, gằn từng chữ nói, "Bao gồm những cái chuyện tốt mà em đã làm này!"Nói đùa, từ khi Bùi Tĩnh cùng Tần Như Ngọc tu thành chính quả kết hôn muộn về sau, đó là triệt để mở ra hình thức mọi thời mọi lúc ném thức ăn cho chó, ngược đám chó độc thân mà. Bùi Nặc dám đi quấy rầy, Bùi Tĩnh còn không xử đẹp cô sao!Bùi Nặc đều nhanh tức đến phát khóc, ấp úng hồi lâu, đem tất cả lợi hại đều đã phân tích một lần, tròng mắt tinh quái xoay xoay suy nghĩ, nhỏ giọng đề nghị nói: "Nếu không, giảng hòa? Chúng ta cùng nhau đối phó cha!""Liền chờ những lời này của em!" Bùi Ngôn đúng nhịp đồng ýĐáng tiếc, bọn họ quên gừng càng già càng cay. Bùi Dịch có thể bị bọn nhóc như chúng dắt mũi như thế, vậy thì không phải là cha của bọn họ rồi.- - HẾT TRỌN BỘ - -
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Chú À! Đừng Nên Thế!,
truyện Chú À! Đừng Nên Thế!,
đọc truyện Chú À! Đừng Nên Thế!,
Chú À! Đừng Nên Thế! full,
Chú À! Đừng Nên Thế! chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!