Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn
Chương 12: Đường Đường
Đường Chi Hạ vội vàng buông tay ra, lúng túng xoè mười ngón tay, "Tôi không làm gì! Thật đấy!" Vừa nãy cô chỉ phản xạ có điều kiện muốn túm lấy đồ vật không ngờ túm phải áo tắm của Cố Nham.
Cố Nham nắm lấy cánh tay đỡ cô dậy, "Không sao chứ?" Thanh âm của anh trầm thấp, khiến người ta say mê.Đường Chi Hạ lắc đầu liên tục, tay phải túm chặt khăn tắm, "Không có ——" Tại sao cô lại đến đây chứ? Tại sao cô không ở yên trong phòng?Cố Nham liễm liễm sắc mặt, "Đừng vội.""Ân ân ân." Cô ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của anh, vừa rồi cô vô tình nhìn chỗ khác cơ, cô giả vờ bình tĩnh không để lại dấu vết. Lại thấy tiểu Âu ở bên kia, cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh ta a, ánh mắt như muốn giết chết cô....Tiểu Âu đặt ly rượu xuống, "Tranh thủ thời gian trở về phòng nghỉ ngơi đi, đừng để cảm lạnh!"Nhiệt độ nơi này sẽ cảm lạnh?Đường Chi Hạ đương nhiên cũng muốn rời đi, chẳng nhẽ cô đi chân trần trở về phòng sao? Cô rụt rụt đầu ngón chân, sao Thiển Thiển không đến đưa đồ ăn cho cô chứ??Cố Nham nhìn đến chân cô, khóe miệng anh mang vẻ theo cười trộm, "Chờ một lát, tôi xuống vớt dép cho em."Đường Chi Hạ nháy mắt mấy cái: ". . ." Cô không có ý đấy a!Hơn một giờ sau, cô về đến nhà, vừa ra khỏi thang máy cô liền thấy một người đàn ông mặc áo đên, bên cạnh còn có một đứa bé tầm ba bốn tuổi. Có thể là quá chán đứa bé tự nhảy chơi trêи mấy ô gạch: "1, 2, 3 ——10." Bé gái nghiêng đầu sang chỗ khác, "Thúc thúc, mẹ cháu sắp về chưa."
Đường Chi Hạ hít vào một hơi thật dài, từng bước đi tới."Đường tiểu thư —— "Đường Chi Hạ gật đầu, cô nhìn đứa bé kia, đây là con gái của chị cô sao? Lớn như vậy. Cô không nhớ được khi còn bé chị gái cô trông như thế này nhưng khi nhìn thấy bé gái này cô ngay lập tức khẳng định được —— đó là con gái của chị cô.Bé gái ngửa đầu, đôi mắt đen nháy nhìn cô, "Chị là ai?" Thanh âm mềm mềm, rất đáng yêu~~Nước mắt Đường Chi Hạ gần như trào ra, cô ngồi xổm nhìn vào mắt đứa bé, "Là mẹ con." Hai tay cô run run vuốt ve mặt bé gái.Bé gái kinh ngạc há to miệng, tay nhỏ rất nhanh che miệng lại.Trần Thiển lo lắng không thôi, "Vào nhà trước rồi nói."Đường Chi Hạ giang hai cánh tay, "Muốn ôm một cái không?"Tiểu đáng yêu này có vẻ ngượng ngùng, chần chờ năm giây mới rúc vào ngực Chi Hạ.Đường Chi Hạ ôm lấy Nữu Nữu, trong lòng cảm thán đứa nhỏ này quá gầy.Vào nhà, đứa bé vẫn ôm Chi Hạ, rút hết đề phòng mà hỏi. "Tại sao mẹ để con ở nhà bà cô?"Đường Chi Hạ cầm qua lược giúp bé chải tóc, "Bởi vì lúc trước mẹ ở nước ngoài du học. Thật xin lỗi vì đã trở về quá muộn.""Vậy quên đi. Con muốn đi học để học được thật nhiều thứ. Con muốn học mẫu giáo như các bạn."Đường Chi Hạ cắn môi, "Được, vậy hai ngày nữa liền đi.""Thật ạ!? Bà cô nói trong nhà không có tiền nên không được đi học.""Mẹ có tiền, về sau con ở đây với mẹ." Đường Chi Hạ nghẹn ngào. Khi còn bé, chị che chở cô, tuyệt đối không để cô chịu uỷ khuất.Nữu Nữu níu lấy góc áo, "Nhưng.... bà cô nói mẹ con mất rồi."Đường Chi Hạ đỏ mắt, "Không đâu. Mẹ vĩnh viễn không bỏ rơi con nữa. Chúng ta ngoéo tay!" Cô duỗi ngón út ra.Nữu Nữu chớp chớp mắt, đưa ngón tay raĐường Chi Hạ thì thầm: "Ngoéo tay thề 100 năm không thay đổi!"Nữu Nữu khanh khách cười.Chờ bé con thích ứng với hoàn cảnh, Đường Chi Hạ mới quay người nhìn người đàn ông kia "Bên kia nguyện ý thả người?""Bạn của Cố tiên sinh là luật sư, thủ tục nuôi dưỡng của Nữu Nữu không đầy đủ nên nhà họ không dám nháo.Đường Chi Hạ cười nhạo, "Làm sao bọn họ phải chăm sóc một đứa trẻ bị coi thường từ lúc mới chào đời. Việc này Cố Nham biết bao nhiêu?""Tôi cũng đoán không được. Chắc chắn bà nội Mục đã biết.""Tôi đã về, chăngr nhẽ bọn họ còn muốn đoạt đưa nhỏ này sao? Chuyện này vất vả cho anh rồi.""Hẳn là vậy. Tôi về trước." Anh ta phất phất tay với tiểu Đường, "Tạm biệt."Nữu Nữu lễ phép trả lời: "Thúc thúc, hẹn gặp lại."Đường Chi Hạ xoa xoa đầu, thơm nên má bé một cái.Nữu Nữu nhìn khả ái và đáng yêu, lại thêm mười phần thông minh, chỉ là so với những đứa bé cùng trang lứa gầy yếu hơn."Tên mẹ là Đường Chi Hạ, Nữu Nữu, con có muốn một cái tên giống mẹ không?"Nữu Nữu ôm búp bê vải, "Dạ!!."Đường Chi Hạ nghĩ nghĩ, "Gọi là Đường Đường có được không? Con thích cái tên này không?"Nữu Nữu gật gật đầu, "Đường Đường, là bánh kẹo ạ?"Đường Chi Hạ hôn trán của bé, "Đúng nha. Về sau con chính là Đường Đường.""Mẹ, ba ba con đâu?"Đường Chi Hạ nhất thời không biết nói gì"Ba ba con đi công tác sao?""Đúng thế. Ba ba đang làm việc ở Mỹ, hiện tại chưa thể trở về thăm con.""Chờ khi lớn lên con sẽ kiếm thật nhiều tiền, con sẽ đưa mẹ đi Mỹ gặp ba.""Được." Đường Chi Hạ thở một hơn, biết lừa gạt trẻ con là không tốt nhưng cô cũng không có cách nào.***Hai ngày sau, Tân Tĩnh tới nhìn thấy Đường Đường trong nháy mắt cô liền ngây ngẩn cả người. "Trời ạ! Đứa nhỏ này rất giống em."Đường Đường: "Con là con gái của mẹ đương nhiên phải giống mẹ rồi."Tân Tĩnh lần nữa chấn kinh, nếu không phải cô biết trước thì sẽ thực sự tin đó. "Con và mẹ con rất xinh đẹp.""Cám ơn dì."Tân Tĩnh: ". . . Là chị"Đường Đường nghiêm túc nghĩ nghĩ, "Chị?"Đường Chi Hạ mỉm cười, "Đường Đường, con đi vào phòng chơi đi, mẹ thảo luận công việc với dì Tân xong sẽ kể chuyện cổ tích cho con."Đường Đường gật gật đầu, "Vâng mẹ, con vào trong chờ nha."Tân Tĩnh cảm khái, "Đứa nhỏ này thật là xinh đẹp, là một hạt giống tốt."Đường Chi Hạ: "Chị đừng nghĩ linh tinh, em không muốn đứa nhỏ này tiến vào ngành giải trí."Tân Tĩnh bật cười: "Con bé có bảo nó không thích? Chi tin tưởng gen di truyền. Mục Sênh trời sinh là diễn viên, con bé cũng giống cô ấy."Đường Chi Hạ thở dài: "Tùy duyên đi, trước mắt em muốn chuyển hộ khẩu cho Đường Đường.""Em mang quốc tịch Mỹ, rất phiền phức."Đường Chi Hạ nghĩ đến đây liền oán hận người nhà Mục gia. Đường Đường đến nay còn không có hộ khẩu, a, bọn họ đến người thân cũng không niệm tình?"Việc này chị đi hỏi một chút." Hai người đang khi nói chuyện, điện thoại Tân Tĩnh vang lên. "Chị nghe điện thoại trước.""Alo ——" sắc mặt Tân Tĩnh càng ngày càng kém, "Được rồi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ gọi lại sau."Cúp điện thoại, cô nhìn về phía Đường Chi Hạ, không ra lời."Sao vậy?" Đường Chi HạTân Tĩnh mở ra weibo, "Cố Nham tình cảm lưu luyến!" Một đống ảnh chụp Cố Nham cùng Đường Chi Hạ ở suối nước nóng, Cố Nham đang đỡ Đường Chi Hạ đứng dậy.Góc độ mập mờ, quả thật làm cho người ta có ý nghĩ khác.Mặc dù không thấy rõ mặt Đường Chi Hạ nhưng với tốc độ của mấy người ăn dưa bở chắc chắn sẽ bị đào ra sớm.* Tác giả có lời muốn nói:Tiểu bảo bối lên sóng.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn, truyện Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn, đọc truyện Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn, Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn full, Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!