Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao?

Chương 2: 2


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao?

Minh: ê làm gì chiếc xe chạy nhanh dữ v m, má hình như chạy 100 thì phải, muốn chết hay gì á

Pon: sợ trễ giờ đầu thai ba ơi

Nó: tụi m lo chạy đi mất dấu bây giờ nói nhiều ghê!

Chiếc xe dừng lại tại bệnh viện, cô bước xuống và đi thẳng vô trong, nó mới nhớ ra là mẹ cô đang nằm nơi đây, tụi nó cũng rình để biết phòng, sau đó nó rũ mấy đứa kia về đi ăn, tới quán ăn Pipo

Minh: ủa cô đi vô đó làm gì ta

Nó: mẹ cô nằm ở trỏng đó

Pon: sau mẹ cô ở trỏng v

Minh: chắc mẹ cô bệnh á

Nó: ùm mẹ cô bệnh, hôm bữa t thấy cô đưa mẹ vào đây, lúc đó bác ấy ngồi xe lăn

Minh: trời tội mẹ cô v, hay ăn xong tụi mình vô đó thăm mẹ cô ko

Pon: uk xíu mua sữa với trái cây vô thăm đi, dù s cũng cô giáo mới, với lại là người thằng Tey khìn thích

Nó ko nói gì chỉ trầm ngâm, ăn xong tụi nó đi mua 1 giỏ trái cây, sau đó ghé siêu thị mua 1 thùng sữa ensua, và đi tới bệnh viện, tụi nó tới nhìn qua cửa sổ thấy cô vẫn ngồi trong đó, nó tính ko vô đợi cô đi mới vô, nhưng bị lũ bạn kéo vào, nó nghĩ trong đầu, đi đông như v chắc sẽ ko sao đâu.

Cốc cốc, cô bước ra, nhìn thấy cả đám tụi nó tay xách đồ tè le thì hỏi

Cô: đây là?

Pon: dạ thưa cô, tụi e đến thăm mẹ cô ạ

Cô đứng trầm ngâm nhìn vào đồ tụi nó mặc và nhìn Tey thì mới nhớ ra là hs lớp mình sáng nay mới nhận,

Cô: à cô nhớ mấy đứa r, nhưng sao các e biết mà vào thăm,

Minh nó sợ cô biết nguyên đám theo dõi cô sẽ ko thích liền nhanh miệng đáp

Minh: à thật ra nhà tụi e gần đây thấy cô vào bệnh viện nghĩ cô có bệnh nên tụi e mới đi theo thì thấy cô vào phòng này, nhìn qa cửa sổ nghĩ chắc mẹ cô nên tụi e mua đồ qa thăm luôn ạ, mong là cô thương tình tụi e có lòng có gì sau này bỏ qa cho tụi e nếu có mắc lỗi

Tey thấy v thì phì cười nhẹ, nghĩ trong đầu thằng này nói xạo mà ko biết ngượng miệng, cô thấy tụi nó cũng có tâm v nên liền mời tụi nó vào trong, tụi nó vừa thấy mẹ cô liền chào

Nó: dạ con chào bác à, con là Tey hs của cô Thy ạ

Pon và Minh cũng theo sau đó và chào, cô lúc này lấy ghế cho tụi nó ngồi, hỏi thăm 1 chút r tụi nó ra về, lúc này cô cũng cảm ơn tụi nó và đóng cửa quay vào trong, mỉm cười nhìn mẹ, thật ra từ đầu tới giờ cô cảm nhận được mẹ mình vui khi có tụi nhỏ, mẹ đã buồn bã những ngày này vì ba cô, bệnh của mẹ cô xuất hiện cũng là do ba cô gây ra, cô cho mẹ ngủ và cô tư giúp việc cũng tới cô ra về, hôm nay cô thấy tâm trạng ổn hơn, cô nhớ tới Tey, thật ra cô cảm nhận được ánh mắt nó nhìn cô, rất khác so với những đứa kia

Hôm nay nó về lòng cũng vui lây, thật ra nó rất muốn ở lại với mẹ cô và cô, nó muốn làm cả 2 người cười vì lúc đó nó bước vào thấy 2 người rất buồn, nó biết bây giờ mình đã rất thích cô r, nhưng lại buồn đi vì nghĩ rằng lỡ cô có bồ, hoặc là cô nghĩ nó là hs thì ko quan tâm tới nó, còn là con gái nữa chứ, nó lại xua tay quên đi sngh đó, bây giờ nó lấy đồ và đi tắm, tắm ra thì học bài, học bài xong nó móc điện thoại ra và kiếm face của cô, nó bấm tên Lan Thy và với hy vọng sẽ thấy hình ảnh cô xuất hiện, ko bỏ cuộc nó lại quay sang tìm bên instagram, nhưng r cũng ko có nó tìm trong vô vọng, nó liền nghĩ rằng chắc cô ko chơi 2 cái kia thì sẽ chơi zalo, ngày mai nhất định nó phải kím đc số đth của cô để mà xem zalo của cô, sau r nó đi ngủ chuẩn bị cho ngày mai.

Sáng mai nó thức dậy sớm, làm xong vscn r ăn sáng ở nhà sau đó tới trường, nó leo lên chiếc vario đời mới nhất, phóng thật nhanh đến trường, tới trường nó đậu xe xong chạy vào căn tin mua liền hộp sữa và hộp bánh, nó đem lên khu dành cho giáo viên, tìm tên cô và treo trước cửa phòng, sau đó quay trở lại lớp, đứng trên ban công nhìn xuống trường thì thấy chiếc xe hôm qua, cô bước xuống, hôm nay cô lại đẹp nữa, ó nghĩ mà chán, đẹp như v mà nó lại ko thể với tới thì phải làm sao, cô đi từng bước vào bên trong nó cứ mãi nhìn cho đến khi Minh chạy tới đánh nhẹ vào tay nó,

Minh: này nhìn gì mà chăm chú v, hqa có thằng hữa cho t đôi giày, mà nó về nó ngủ mất tiêu luôn nt cũng ko thèm seen

Nó: sorry t quên

Nó nói nhưng mắt vẫn nhìn về phía cô đi cầu thang, gần tới phòng của cô r thì Minh nó mới thấy, quay sang hỏi

Minh: m thích cô r hả, gì mà lẹ giữ v, mới gặp mà chưa nch nhiều đã thích, ban đầu thằng Pon nói t chỉ nghĩ m rung động, tại do cô đẹp v thôi, ai dè thích luôn chứ

Nó: t cũng hong biết, thật sự t cảm thấy ở cô có cái gì đó rất buồn, muốn đến che chở, mà t thấy sao khó quá, riết r t hong biết mình muốn gì

Nó thấy cô cầm bịch đồ ăn lên, quay sang ngó nghiêng, thì nó liền cười hì, tiếng chuông vang lên, nó quay vào lớp, hôm nay có tiết đầu của cô, nó mong ngóng cô bước vào, cọc cọc cọc, nó lại tiếp tục cười

Nó: lớp đứng

Cô: các em ngồi đi

Suốt tiết học nó cứ nhìn cô, lâu lâu lại bị cô bắt gặp, cuối giờ nó thu dọn bài vở và giáo án, đem lên phòng cô, nó gõ cửa bước vào, cô đang nói chuyện với mẹ cô qa điện thoại, nó bước vào ngồi đợi cô nói xong thì liền hỏi

Nó: hôm nay mẹ cô đã đở chưa ạ

Cô: mẹ tôi đở r, cảm ơn e, hqa có các e tới thăm mẹ tôi rất vui

Nó: dạ nếu như được thì tụi e sẽ tới thường xuyên

Cô: ùm các e muốn tới thì cứ tới nhưng mà đừng mua gì qua nha, tốn tiền, mà mẹ cô cũng ít dùng lắm

Nó: dạ e biết r ạ, e chào cô e về, à mà cô ơi mẹ e nghe nói có giáo viên mới nên muốn hỏi số đth để tiện trao đổi việc học của e, cô có thể cho e số của cô để mẹ e gọi đc ko ạ

Cô: đc, đợi tôi 1 chút

Cô ghi ra giấy và đưa cho nó, nó cầm lấy và thưa cô ra về, nó chạy ùa về nhà tắm rữa thay đồ r chạy vào bệnh viện, nó vào lúc này chưa có cô, nó tới nch với mẹ cô làm cho bà cười suốt, thật sự nó là 1 đứa rất hài hước, khiên cho bà cảm thấy rất thích nó.

Lúc này cô vào thấy nó thi cũng bất ngờ, ko nghĩ nó lẹ như v, cô thấy nó làm mẹ mình vui lòng có chút vui lây, trời cũng dần tối, nó xin ra về lúc này cô Tư giúp việc cũng tới thay cho cô, thế r cô cũng về, nó đi trước cô theo sau thấy nó liền gọi

Cô: ZTey

Nó: có chuyện gì v ạ

Cô: e rãnh ko

Nó: dạ e rãnh ạ giờ về nằm ko ở nhà học lại mấy bài r cũng bấm đth đi ngủ thôi ko làm gì ạ

Cô: à v e đi ăn với tôi ko

Nó: lúc nãy e cũng đi gấp chưa ăn gì, nếu được cô mời thì hay biết bao hihi

Cô: v chúng ta đi

Vì cô thường đi xe hơi có người đưa đón, xe của nó thì lại ở đây nên quyết định 1 hồi thì đi xe của nó, ngồi sau xe nó chở cô đi, cô cảm nhận được mùi hương của nó, thật ra đây là mùi cơ thể của nó cơ thể nó rất thơm, ko cần nước hoa hay loại kem nào nhưng người nó luôn toả ra mùi thơm nam tính quyến rũ, khiến cô lúc này cứ mong có gió thoảng để ngữi được hương thơm da thịt nó

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao?, truyện Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao?, đọc truyện Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao?, Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao? full, Cô Giáo À! Chúng Ta Có Thể Sao? chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top