Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế
Edit by Tiểu Ngư Lúc này, Chu Thống rốt cuộc cũng không nói ra được lời nào, trong lòng cũng bắt đầu lo sợ về tương lai. Hạ Thanh Xuyên bảo vệ Lâu Anh như vậy, anh ta có thể sẽ vì cô ta mà chèn ép hắn hay không...... Chu Thống không ngờ được Lâu Anh có thể chạy thoát khỏi mình, còn đúng lúc gặp Hạ Thanh Xuyên. Nếu là người bình thường, căn bản không dám quản chuyện dễ xảy ra như này. Nếu hắn ta biết Lâu Anh là người của Hạ Thanh Xuyên, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ làm. Chỉ là mất vai diễn thì hắn ta không sợ, hắn chỉ sợ nhất là Hạ Thanh Xuyên thật sự để bụng chuyện của Lâu Anh, muốn phong sát* hắn, hắn coi như xong rồi. *Phong sát: Phong sát là việc một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên đến với nghệ sĩ. Nguồn: GG Không, chắc là sẽ không, cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, Hạ Thanh Xuyên sẽ không vì cô ta mà hao phí nhiều tiền và mối quan hệ như vậy Chu Thống tự an ủi mình.
Hạ Thanh Xuyên không thèm để ý đến hắn ta, quay lại để xem xét tình hình của Lâu Anh. Cô ấy chắc là rất sợ hãi, gặp phải chuyện như vậy. Lâu Anh đang mặc áo sơ mi và váy, vừa rồi cô giãy giụa rất lợi hại, hai chiếc cúc trước ngực bị kéo đứt, lúc này một tay cô giữ quần áo, một tay ôm ngự mình. Tóc cô cũng bù xù, mỏng manh trong mớ hỗn độn. Dễ thấy nhất vẫn là vết đỏ trêи mặt cô. Vừa rồi bởi vì bị cưỡng bịt kín miệng, động tác của người nọ không chút lưu tình, lưu lại một vết đỏ lớn ở trêи gương mặt trắng nõn của cô. Hạ Thanh Xuyên liếc mắt đánh giá cô một cái, cũng may, tuy rằng có chút lộn xộn, nhưng ít ra cũng không bị Chu Thống bắt nạt. Hắn cởi áo khoác của mình khoác lên trêи người cô, thu liễm khí thế trêи người, một tay xoa lên đầu cô, giọng nói ôn nhu, "Đừng sợ, có tôi ở đây." Hắn chăm chú nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, mang theo sự an ủi. Lâu Anh không có từ chối quần áo của hắn, ban đầu cô còn rất kiên cường sau khi nghe thấy câu nói của hắn, đột nhiên cảm thấy ủy khuất. Cô lớn như vậy, quả thật đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, muốn nói không sợ hãi là không có khả năng. Chỉ là vừa rồi cô cố thoát khỏi tình trạng khó khăn như vậy, không còn tinh lực để sợ hãi, hiện tại an toàn, ngược lại cô lại có cảm giác sợ hãi.
Đôi mắt cay cay, giống như có thứ gì sắp trào ra, Lâu Anh cố gắng nghẹn lại, nhưng vẫn không thể khống chế được. "Đừng khóc, không ai có thể làm tổn thương cô." Hạ Thanh Xuyên nhẹ nhàng lau nước mắt trêи mặt cho cô, một tay nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi cô. Lâu Anh cũng không muốn khóc, nhưng chỉ là nhịn không được. "Cảm ơn anh, Hạ lão sư." Lâu Anh nghẹn ngào nói. Giống như con mèo nhỏ bị bắt nạt, cuối cùng cũng được trở về vòng tay của mẹ. "Không có việc gì, chúng ta đi lên trước đi, tôi sẽ giải quyết việc này." Hạ Thanh Xuyên đưa Lâu Anh trở về. Hắn sẽ đem chuyện này đè xuống, không để lọ ra chút gió nào. Nếu như loại chuyện này truyền ra, vẫn là Lâu Anh có chút tổn hại. Trêи mạng không thiếu những kẻ độc ác, bọn họ chỉ biết đổ lỗi cho người bị hại, mà không phải hung thủ. Hạ Thanh Xuyên đưa Lâu Anh trở lại khách sạn, vốn định đi xử lý việc của Chu Thống, nhưng thấy cảm xúc của cô không ổn, hắn vẫn quyết định ở lại với cô trước, chờ trợ lý của cô trở về. Hắn không hỏi hôm nay chuyện gì đã xảy ra, nếu hỏi chỉ làm tổn thương cô hơn thôi. "Cảm ơn Hạ lão sư, tôi không có việc gì, anh đi về nghỉ ngơi trước đi!" Lâu Anh miễn cưỡng mỉm cười một cái với Hạ Thanh Xuyên, cô cũng đã đỡ rồi. Coi như bị chó cắn một cái, dù sao thì con chó này về sau sẽ không thể nhảy nhót ở trước mặt cô được nữa.
Hạ Thanh Xuyên nhìn cô, vẫn có chút không yên tâm. "Tôi chờ trợ lý của cô trở về rồi mới đi." Hắn không yên tâm để cô một mình ở đây. Hạ Thanh Xuyên rót một ly nước cho Lâu Anh, sau đó ngồi ở một bên im lặng với cô. Khi Lam Lam và Tiểu Thi trở về, phát hiện Hạ Thanh Xuyên ở trong phòng của Lâu Anh, đôi mắt đều nhìn chằm chằm, còn kém chút nữa cho rằng mình đi nhầm phòng. Còn chưa kịp hỏi thăm tình huống, thì đã nghe Hạ Thanh Xuyên nói, "Hôm nay Lâu Anh bị hoảng sợ, xin hai người hãy ở lại với cô ấy." Nghe hắn nói như vậy, hai người liền nhìn về phía Lâu Anh, quả nhiên nhìn thấy đôi mắt có chút đỏ, giống như là đã khóc, vết đỏ trêи mặt cũng còn chưa có biến mất hoàn toàn. "Sao lại thế này?" Đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại bị hoảng sợ. Hai người vội bỏ đồ xuống, vẻ mặt khẩn trương. "Đã không có việc gì, phải cảm ơn Hạ lão sư kịp thời giúp đỡ." Lâu Anh nhẹ nhàng lắc đầu. Kỳ thật cô không yếu ớt như vậy, cô cũng không thật sự bị tổn thương. Tuy nhiên, việc này đã đánh thức cô rằng, giới giải trí phức tạp, không phải tất cả mọi người đều thông minh, còn có những người óc heo như Chu Thống. Trước kia tuy biết giới giải trí rất loạn, nhưng cô lại không ngờ rằng Chu Thống lại dám xuống tay táo bạo trắng trợn như vậy, quả thực là cực kỳ ngu ngốc. Hôm nay quả thật là cô rất ngốc, trực tiếp đi xuống mà không suy nghĩ gì cả. Chuyện như vậy, tuyệt đối sẽ không xảy ra với cô lần thứ hai. "Cô không có việc gì thì tôi an tâm rồi, nghỉ ngơi cho tốt, tôi về trước." Hạ Thanh Xuyên nhìn cô một cái, ánh mắt có chút tối sầm, không biết đang suy nghĩ gì. "Ừm." Lâu Anh ngoan ngoãn gật đầu. Chờ sau khi Hạ Thanh Xuyên rời khỏi, Lam Lam và Tiểu Thi mới bắt đầu dò hỏi vừa mới đã xảy ra chuyện gì. Lâu Anh không có nói thẳng, ngược lại trước tiên hỏi Tiểu Thi một câu, "Tiểu Thi, di động của cậu đâu?" "Ở trong túi của tớ!" Tiểu Thi theo bản năng trả lời. Duỗi tay sờ một cái, lại phát hiện trong túi căn bản không có. Sắc mặt của Tiểu Thi trở nên khó coi. Lúc nảy khi cô ra cửa, giống như bị mỗi người đụng phải một chút. "Đúng là vậy." Lâu Anh lộ ra vẻ mặt hiểu rõ. Quả nhiên giống như những gì cô đã nghĩ, Chu Thống chỉ là kêu người trộm di động của Tiểu Thi, sau đó gửi tin nhắn cho cô lừa cô đi ra ngoài. "Tôi nhân được tin nhắn WeChat từ Tiểu Thi rằng cậu nhờ tớ xuống giúp đỡ, kết quả đi nửa đường thì gặp Chu Thống, bất quá cũng may Hạ lão sư đúng lúc đi ngang qua giúp tôi." "Hai người đừng lo lắng, tôi không có việc gì, cũng không bị bắt nạt." Lâu Anh không muốn khiến bọn họ lo lắng, cố gắng nhẹ nhàng nói cho qua, chứ chưa nói quá trình này nguy hiểm như thế nào. Tuy rằng như thế, Lam Lam và Tiểu Thi vẫn là có thể bổ não ra đại khái những gì trải qua. "Anh Anh, đều do tớ." Tiểu Thi tự trách áy náy không thôi, "Nếu không phải tớ không cẩn thận, thì tên họ Chu kìa làm gì có cơ hội." Nếu không phải cô làm mất di động, cũng sẽ không để cho Chu Thống thừa cơ hội này. Lâu Anh vỗ vỗ tay cô, "Đừng tự trách, đây không phải là lỗi của cậu. Chu Thống nếu muốn xuống tay với tớ, Chu Thống luôn tìm cơ hội ra tay, nếu di động của cậu không bị mất, hắn cũng sẽ có cách khác." "Chỉ là...... Do tớ không cẩn thận nên hắn mới thực hiện được." Tiểu Thi vẫn là tự trách bản thân làm không tốt, đồng thời cô cũng vô cùng sợ hãi. "Còn may là Hạ lão sư tình cờ đi ngang, nếu không thì......" Chuyện gì xảy ra tiếp theo, cô căn bản không dám tưởng tượng. "Tớ đã không có việc gì, cậu không cần quá tự trách, hiện tại quan trọng nhất chính là xử lý Chu Thống như thế nào." Lâu Anh xoa đầuTiểu Thi an ủi nói. Hôm nay rất mệt, nhưng việc này rất nghiêm trọng. "Anh Anh, em tính khi nào thì nói với chị Hàn?" Lam Lam hỏi. Chuyện lớn như vậy, họ khẳng định không dám gạt. Còn có chuyện này nữa. Lâu Anh nghĩ nghĩ, nói với họ: "hai người đừng đem chuyện này nói ra, kẻo làm cho chị Hàn lo lắng. Chỉ cần nói rằng tôi bị Chu Thống đùa giỡn ở trêи đường, Hạ lão sư đi ngang qua giải vây cho tôi là được." Nếu chị Hàn biết cô bị Chu Thống tính kế, khẳng định sẽ nói cho người nhà cô biết. Bọn họ vốn dĩ lo lắng cô sẽ bị đám người hỗn loạn trong giới giải trí tính kế, lúc này thực sự có người ra tay, nếu như biết được, nói không chừng bọn họ sẽ không tiếp tục để cho cô ở trong giới giải trí. Về phần Chu Thống, chỉ cần cô nói một câu không thích, nhìn không thuận mắt, anh cô có thể chèn ép hết tài nguyên của hắn. "Nhưng mà Anh Anh......" Lam Lam rất do dự, "Gạt chị Hàn thì không tốt lắm đâu, còn có ông chủ và bà chủ nữa." Chuyện lớn như vậy, bọn họ cũng không dám không cáo báo. Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lâu Anh: Nếu một con hổ không thể hiện sức mạnh của mình, bạn sẽ coi tôi như một con mèo bệnh?Hết chương 1314-03-2021
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế,
truyện Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế,
đọc truyện Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế,
Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế full,
Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!