Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 151: Đêm nguyệt hắc phong cao giết người


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cực Phẩm Nữ Tiên

Trong sơn động, Hứa Lân dán vào tai Hứa Tử Yên truyền âm hỏi: “Tử Yên, nếu bọn họ phá vỡ trận pháp muội bố trí, cứu thoát đệ tử Xích Dương tông thì làm sao đây?”

Hứa Tử Yên hơi lắc đầu, truyền âm đáp: “Ta sẽ không cho bọn họ cứu ra.”

Khi ấy, trong sơn cốc ngoài sơn động, có gần ba mươi thế lực phập phềnh ở không trung, ước chừng gần ngàn người che kín mặt trên nhà giam địa ngục, thấy nhà giam địa ngục bị nổ một cái, vẫn không có chút dấu hiệu phản kích, chỉ khôi phục bộ dạng vốn có, hoàn toàn là tư thế phòng thủ. Tất cả thoáng đợi chốc lát, rồi cùng nhau chậm rãi đáp xuống.

“Ha ha.” Hứa Lân đứng cạnh đột nhiên truyền âm nói: “Thật không ngờ, người đuổi giết chúng ta lại đông như vậy.”

Lúc này, ý tưởng của mọi người trong sơn động đều giống Hứa Lân, trên mặt cả đám vô cùng khó coi, tâm tình hết sức trầm trọng. Đồng thời cũng đều cảm kích và khâm phục Hứa Tử Yên. Nếu không phải Hứa Tử Yên quyết định đi rừng rậm Vô Tận trước, chỉ sợ mười người mình đã sớm bị gần ngàn người trước mắt nổ thành từng mảnh.

Ngoài sơn động mọi người từ từ đến gần nhà giam địa ngục, người tông môn rơi xuống độ cao nhất định liền ngừng lại, lệnh cho lực lượng mấy gia tộc trong thế tục giới đáp xuống. Tuy rằng gia tộc thế tục giới biết mấy tông môn kia là đang tránh né phiêu lưu, để đám người mình đi mạo hiểm. Nhưng dưới tình thế bức người, những nhân vật diễu võ dương oai trong thế tục giới ở trước lực lượng tông môn không thể không cúi đầu, chỉ còn cách đáp xuống nhà giam địa ngục.

Nhìn tu sĩ thế tục giới chậm rãi hạ xuống, lực lượng tông môn ở không trung vừa khẩn trương nhìn chằm chằm bọn họ, vừa nhẹ giọng thảo luận với nhau.

“Sư huynh, huynh biết cái thứ trên mặt đất kia là gì không?”

“Chưa từng thấy, nhưng mà rất giống trận pháp ‘nhà giam địa ngục’ chưởng môn sư huynh từng nói.”

“Nhà giam địa ngục? Đó… là thứ chỉ có trung đẳng tông môn, chuyên tu trận pháp mới có thể bố trí ra, những tiểu tông môn như chúng ta căn bản không bố trí nổi trận pháp thế này, chẳng lẽ… có trung đẳng tông môn, hoặc là tu sĩ Thái Huyền tông hoặc Hoa Dương tông ở đây?” Sắc mặt sư đệ kia đại biến. Trong khoảng thời gian ngắn, đáy lòng mấy đệ tử tiểu tông môn bay ở không trung đều cảm thấy hốt hoảng.

Ngay tại giờ phút ấy, người của gia tộc trong thế tục giới đã tiếp cận nhà giam địa ngục, phập phềnh một lát, phát hiện nhà đá kia vẫn không có phản ứng gì, người to gan hơn một chút lập tức đáp xuống mặt trên nhà đá, thấy nhà đá vẫn không chút biến hóa, liền bắt đầu oanh kích nhà đá kia.

Nhìn thấy như vậy mà vẫn không có chuyện gì, nên càng nhiều đệ tử gia tộc đáp xuống nhà đá, có kẻ giống người trước cùng oanh kích nhà đá, có kẻ tìm kiếm xung quanh xem có cơ quan nào để vào hay không, đến cả mấy đệ tử tiểu tông môn cũng dần yên tâm, chậm rãi đáp xuống nhà giam địa ngục.

Lúc này trên nhà giam địa ngục đã có đầy người đứng, đến trên mặt đất sơn cốc cũng có hàng loạt người vây quanh nhà giam địa ngục, hoặc sử dụng kiếm, hoặc dùng pháp lực oanh kích nhà giam địa ngục. Người mấy tiểu tông môn vậy mà không có nơi đặt chân, đồng thời bọn họ cũng không có ý tự mình động thủ, liền nổi lơ lửng trên không tiếp cận nhà giam địa ngục, chăm chú quan sát tất cả tình huống bên dưới.

Trong sơn động, hai mắt Hứa Tử Yên chợt lóe tia sắc bén, hai tay dùng sức nắm chặt, liền bắt gặp nhà giam địa ngục trong giây lát phóng ra ánh sáng màu vàng đất, chiếu rọi cả bầu trời đêm, khiến người hoa cả mắt.

“Không ổn, rút mau.”

Đệ tử tiểu tông môn luôn phập phềnh ở không trung lập tức dốc toàn lực vọt thẳng lên không trung. Ở dưới bọn họ, nhà giam địa ngục kia đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang rung trời, ầm ầm như thiên lôi giáng thế, toàn bộ sơn cốc đều đang run run, ầm ầm nổ mạnh. Uy lực của mười tám tấm thất phẩm cùng bát phẩm phù đỉnh, làm sao mấy đệ tử thế tục giới và tiểu tông môn có thể ngăn cản, chỉ trong mấy giây, đệ tử thế tục giới đứng trên đỉnh và vây quanh nhà giam địa ngục, thậm chí còn không có cơ hội phát ra tiếng kêu thảm thiết, đã bị nổ nát bấy. Dù không bị nổ nát bấy, cũng biến thành từng mảng thịt nát và tứ chi cụt lủn.

Mà mấy đệ tử tiểu tông môn, bởi vì cách nhà giam địa ngục một khoảng, lại phản ứng mau, tu vi cao, nên có cơ hội chạy trốn. Nhưng kể cả như thế, cũng có ba phần đệ tử tiểu tông môn bị nổ thành tro bụi, hai phần đệ tử bị thương các ở mức độ khác nhau. Chỉ có năm phần đệ tử thoát việc bị thương, tuy nhiên cũng mặt xám mày tro.

Phù nổ tung rất ngắn ngủi, cũng chỉ mấy giây, bốn phía đã yên tĩnh lại. Nếu không phải trong sơn cốc trở thành một đống hỗn loạn, thì đã yên tĩnh giống như vừa rồi chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.

“Đi mau.”

Đệ tử tiểu tông môn ở không trung, lúc này đã bị dọa mất vía, trong lòng hoàn toàn xác định đang có người trung đẳng tông môn hoặc là đại tông môn ở nơi này, làm gì còn dám ở lại trong này dù chỉ một lát, lập tức la hét tản ra bốn phía, dốc hết sức lực từ thời bú sữa, chỉ hai ba giây, đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

Mọi người trong sơn động, bao gồm Lăng Tiêu luôn phỏng đoán thân phận của Hứa Tử Yên, đều há to miệng, khiếp sợ nhìn tất cả, hoàn toàn không thể tin những gì đang xảy ra trước mắt. Ánh mắt Hứa Tử Yên chợt lóe, trong lòng nhanh chóng đưa ra phán đoán, những đệ tử tiểu tông môn chạy trốn nhất định không dám trở về trong khoảng thời gian ngắn. Có điều trong thời gian dài có trở về hay không thì chưa thể đoán được. Vì thế, nàng quay đầu quát mấy đệ tử Hứa gia vẫn còn đang trong trạng thái ngây dại: “Đi ra ngoài thu chiến lợi phẩm, có thể mang đi đều mang đi cho ta.”

Nói xong, Hứa Tử Yên dẫn đầu chạy ra khỏi sơn động, thân hình phập phềnh ở không trung, tinh thần lực lan tràn khắp bốn phía, tiến hành tìm kiếm. Chỉ cần phát hiện những đệ tử tiểu tông môn bị thương còn chưa chết, sẽ lập tức không chút do dự chặt đầu bọn họ, làm cho bọn họ chết hẳn.

Đám người Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang cũng phản ứng lại, lần lượt vọt ra khỏi sơn động. Lăng Tiêu cũng hơi tính động, nhưng thoáng do dự một chút, cuối cùng vẫn không đi ra ngoài. Trên mặt đất không có bao nhiêu thi thể, bởi vì đều đã bị nổ thành từng mảnh vụn thật nhỏ. Chỉ có phi kiếm và túi trữ vật không bị hủy hoại, dù sao đây cũng đều là một ít pháp khí, tuy rằng phẩm cấp rất thấp.

Sau khi Hứa Tử Yên diệt hết một số ít người còn chưa chết, lại nhanh như gió tản đi hai đầu phù trận ở sơn động lúc trước huynh muội Lăng Tiêu dùng để vào rồi thu lại, kế tiếp bay nhanh trở về. Bây giờ, thời gian vừa mới trôi qua chưa đến ba mươi phút, mà đệ tử Hứa gia cũng đã cấp tốc thu thập đống phi kiếm và túi trữ vật. Bởi vì chủ nhân của những túi trữ vật này đã chết, chúng nó cũng trở thành vật vô chủ. Cho nên, đệ tử Hứa gia liền cầm một cái túi trữ vật thu toàn bộ túi trữ vật còn lại và phi kiếm vào. Trong tay mỗi người chỉ cầm theo một cái túi trữ vật, ở tại chỗ tìm kiếm chiến lợi phẩm xung quanh.

Hứa Tử Yên từ không trung bay vút đến, cất tiếng hô: “Khỏi tìm nữa, chúng ta lập tức rời khỏi.”

Dứt lời, liền vọt lại sơn động, những đệ tử khác của Hứa gia cũng ào ào ngự kiếm, bay theo về sơn động. Vừa vào sơn động, Hứa Tử Yên nhìn Lăng Tiêu và Lâm Nhu Nhi, hơi nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Lăng Tiêu, chúng ta phải rời khỏi, sau này còn gặp lại.”

Lăng Tiêu im lặng giao gã đệ tử Hoa Dương tông trong tay cho Hứa Tử Yên, khóe miệng giật giật, cuối cùng vẫn ngậm chặt miệng, không nói gì. Nhưng Lâm Nhu Nhi lại suy yếu thì thào nói với Hứa Tử Yên: “Vị sư tỷ này, chúng ta muốn đi theo tỷ, không biết có thể hay không?” Thấy thần sắc Hứa Tử Yên đang do dự, liền vội vàng nói: “Chỉ là tạm thời thôi.”

Hứa Tử Yên liếc nhìn Lăng Tiêu một cái, thầm nghĩ trong lòng, ở giữa tình thế nguy hiểm hiện tại, có một cao thủ Trúc Cơ kỳ tầng thứ năm ở trong đội ngũ, cũng là một trợ lực không nhỏ. Huống chi, đệ tử Xích Dương tông đã bị giết sạch toàn bộ, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng có người Xích Dương tông tiến đến rừng rậm Vô Tận nữa. Kể từ đó, không có Xích Dương tông uy hiếp, Lăng Tiêu kia hoàn toàn trở thành trợ lực của đám người mình. Hiện tại, xem dáng vẻ của hắn cũng muốn gia nhập bên mình, chỉ sợ là vì muội muội của hắn. Bởi vậy, Hứa Tử Yên nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ngữ khí lại lạnh lùng như trước: “Có thể, nhưng ta có một yêu cầu.”

“Yêu cầu gì?” Lăng Tiêu bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt vui sướng nhìn Hứa Tử Yên.

“Trong thời gian hai người các ngươi gia nhập vào đội ngũ của chúng ta, phải vô điều kiện nghe theo mệnh lệnh của ta.” Ngữ khí của Hứa Tử Yên không cho phép phản bác.

“Không thành vấn đề, ta tin ngươi.” Lăng Tiêu khẳng định như đinh đóng cột, ngược lại khiến Hứa Tử Yên sửng sốt.

Thấy thần sắc Hứa Tử Yên sửng sốt, Lăng Tiêu thấp giọng giải thích: “Ngươi bắt được ta, lại không tham lam bảo tàng của ta, thả ta ra, còn lấy ân báo oán, cứu muội muội của ta, tối nay lại cứu ta, cho nên, ta tin ngươi sẽ không hại ta.”

Hứa Tử Yên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Sau đó lại giao gã đệ tử Xích Dương tông trong tay cho hắn, nhẹ giọng nói: “Trông chừng hắn.”

Thấy Lăng Tiêu đã túm người qua, Hứa Tử Yên quay đầu nói với Hứa Mai: “Ngươi ngự kiếm mang theo Lâm Nhu Nhi, mọi người lập tức rời khỏi nơi này, trở về động nhện.”

“Bây giờ chúng ta đi, sẽ không có vấn đề gì chứ? Những người tông môn…” Hứa Kỳ lo lắng nhẹ giọng hỏi.

“Không thành vấn đề, hiện tại những người tông môn chỉ sợ đã sớm bay cách xa trăm dặm, trước khi trời sáng tuyệt đối không dám quay trở về. Bỗng chốc nổ chết nhiều người như vậy, cho dù bọn họ muốn về, chỉ sợ cũng phải cân nhắc nhiều lần, cho nên, hiện tại là thời khắc chúng ta quay trở về tốt nhất.”

“Ngươi phân tích rất đúng.” Lăng Tiêu đứng cạnh đột nhiên mở miệng tán đồng.

“Chúng ta đi.”

Hứa Tử Yên khẽ quát một tiếng, vẫy tay thu hồi phù trận, phù trận kia liền biến thành một chồng phù bay đến trong tay Hứa Tử Yên. Sau khi Hứa Tử Yên thu chúng vào trong túi trữ vật. Mọi người liền lui ra ngoài sơn cốc. Đi khỏi sơn động, Hứa Tử Yên lại thu hồi phù trận bên ngoài, đoàn người thừa dịp bóng đêm, bay vút tới phương hướng động nhện. Trong bầu trời đêm, lá cây xào xạc rung động, gió cũng dần mạnh hơn, thổi tay áo của mọi người đứng trên phi kiếm tung bay phất phới…

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cực Phẩm Nữ Tiên, truyện Cực Phẩm Nữ Tiên, đọc truyện Cực Phẩm Nữ Tiên, Cực Phẩm Nữ Tiên full, Cực Phẩm Nữ Tiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top