Cửu Đỉnh Ký

Chương 185: Kim Lân vệ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cửu Đỉnh Ký

Gia Cát Thanh tiễn Đằng Thanh Sơn khuất trong đoàn Hắc Giáp quân, sau đó mắt đỏ ửng, tay vẫy hoa liên hồi. Đại quân nhận lệnh xuất phát quá nhanh, rất nhiều người không biết kịp. Vừa ra khỏi khuê phòng, ngẫu nhiên biết tin, Gia Cát Thanh không khỏi cực kỳ hoảng sợ vội chạy tới giáo trường.

Khi nàng đến nơi, Đằng Thanh Sơn đã khởi hành!

Sắp huyết chiến với Thanh Hồ Đảo?

Gia Cát Thanh cực kỳ sợ hãi, e rằng rốt cuộc mình không được gặp Đằng Thanh Sơn nữa. Nhìn đoàn Hắc Giáp quân rầm rộ rời đi, không dằn lòng được, Gia Cát Thanh phải gọi to: "Đằng đại ca, em đợi anh về!"

Một cô nương kêu to "em đợi anh về" trước công chúng! Việc này cần có dũng khí kinh người.

- Thanh Thanh!

Gia Cát Nguyên Hồng đi tới gần, nhìn con gái, không khỏi thầm than.

- Cha!

Thoáng cái, Gia Cát Thanh nhào vào lòng cha, cố kìm nước mắt, nhưng không nhịn được. Từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên Gia Cát Thanh thật sự thích một người. Khi thấy Đằng Thanh Sơn dẫn đại quân rời đi, nàng rất sợ hãi, rất lo lắng, e rằng khi gặp lại Đằng Thanh Sơn, chỉ còn thấy thi thể của chàng mà thôi!

- Đừng khóc, Thanh Sơn sư huynh sẽ trở về!

Gia Cát Nguyên Hồng an ủi.

Gia Cát Thanh ngẩng đầu nhìn cha.

- Ta đã phái Yến trường lão theo, hắn là cao thủ Tiên Thiên Kim Đan. Thanh Sơn cũng đạt tới tiên thiên rồi, việc bảo toàn tính mạng hẳn là không có vấn đề gì!

Gia Cát Nguyên Hồng nói.

- Thanh Hồ Đảo không có Tiên Thiên Kim Đan cao thủ à?

Gia Cát Thanh lo lắng.

- Có. Nhưng Thanh Hồ Đảo phải đồng thời đối phó với hai đại tông phái. Hơn nữa còn có không ít cao thủ phải trấn giữ hang ổ. Trong trận công kích đầu tiên, chúng sẽ không cử nhiều người tới thành Duyên Giang đâu.

Gia Cát Nguyên Hồng đáp.

- Tông phái không thể cam đoan Đằng Thanh Sơn không thương tổn một cọng lông. Một cao thủ chân chính, có ai không phải trải qua các loại khốn cảnh, được kinh nghiệm sinh tử tôi luyện mới có thể đạt tới đỉnh cao?

Mặc kệ là thanh niên thời đại Gia Cát Nguyên Hồng, hay là cao thủ bây giờ, sinh tử tôi luyện cơ hồ là việc mà mỗi một cao thủ đều phải trải qua.

Nếu không, cho dù thiên phú có tốt tới đâu cũng chỉ là thiên phú. Không trải qua chiến đấu sinh tử thực sự, không thể phát triển lên được.

- Anh, biểu ca, các người nhất định phải về!

Thanh Vũ cắn môi, nhìn về phương bắc, nơi nhân mã Hắc Giáp quân đang xa dần. Bình thường nàng rất tuỳ tiện, nhưng thực ra từ bé nàng được Đằng Thanh Sơn quan tâm chăm sóc. Trong lòng nàng, những người quan trọng nhất chính là cha mẹ và Đằng Thanh Sơn ca ca.

...

Trên quan đạo ngoài quận thành của quận Giang Ninh, ba ngàn Hắc Giáp quân đang nhanh chóng tiến về phương nam. Ba người Đằng Thanh Sơn, Bàng Sơn, Yến trường lão đều cưỡi hắc yểm mã dẫn đầu đại quân. Hắc yểm mã là một trong tam đại long mã, chỉ bốn Đại thống lĩnh và chấp pháp trưởng lão, tông chủ mới có mà cưỡi.

Ba thớt hắc yểm mã phóng nhanh trước đoàn quân, nhưng ba người Đằng Thanh Sơn không cảm thấy tròng trành chút nào.

- Thanh Sơn! Thanh Thanh đối đãi với ngươi quả là rất tốt, khiến một tiểu cô nương hiểu lễ nghĩa như vậy mà gọi "chờ anh về" trước công chúng, quả là rất khó.

Bàng Sơn đi bên cạnh cười nói:

- Ngươi không được phụ lòng Thanh Thanh đó.

Đằng Thanh Sơn cười cười, không nói nhiều.

Vừa rồi Thanh cô nương gọi lớn như vậy, đích xác trong nháy mắt Đằng Thanh Sơn chấn động cả người. Trong lòng hắn còn đọng lại hình ảnh một đôi mắt đẫm nước, đầy vẻ lo lắng, sợ hãi, làm cho trái tim băng giá của Đằng Thanh Sơn vỡ ra.

- Sư thúc, Yến trường lão, hai vị có hiểu biết gì nhiều về Ngân Giao quân của Thanh Hồ Đảo không?

Đằng Thanh Sơn hỏi.

Yến trường lão tóc bạc đáp bằng giọng khàn khàn:

- Ngân Giao quân có thể sánh được với Hắc Giáp quân ta... Nhưng, đội quân cường đại nhất Thanh Hồ Đảo, tuyệt không phải Ngân Giao quân mà là Kim Lân vệ! Đó là một đội ngũ hoàn toàn gồm vũ giả nhất lưu tinh anh.

- Kim Lân vệ?

Đằng Thanh Sơn thất kinh.

Hoàn toàn gồm vũ giả nhất lưu? Trong sáu ngàn Hắc Giáp quân, cao thủ đạt tới cảnh giới vũ giả nhất lưu chỉ sợ cũng chỉ hơn một trăm người.

Bàng Sơn bên cạnh cũng trịnh trọng nói:

- Thanh Hồ Đảo khống chế chín quận, đương nhiên nhiều cao thủ. Kim Lân vệ của Thanh Hồ Đảo gồm tổng cộng hai ngàn người, là đội quân đáng sợ nhất của Thanh Hồ Đảo. Hai ngàn Kim Lân vệ này, một khi đánh tới đây... hoàn toàn có thể giết sạch sáu ngàn Hắc Giáp quân của Quy Nguyên Tông ta.

- Hai ngàn?

Đằng Thanh Sơn hít mạnh một hơi.

Chẳng trách trong đại điện, những lãnh đạo Quy Nguyên Tông khác đều khẩn trương như vậy, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn.

- Chắc chắn Kim Lân vệ phải để lại một bộ phận khá lớn phòng thủ sào huyệt, chính thức ra ngoài chinh chiến chỉ là một phần.

Yến trường lão bàn.

Đằng Thanh Sơn chợt nghiêm mặt suy nghĩ.

- Sư thúc, Yến trường lão!

Đằng Thanh Sơn mở miệng.

- Hả?

Hai người nhìn về phía hắn.

- Bây giờ tại hạ đang lo một việc.

Đằng Thanh Sơn trầm thấp:

- Thanh Hồ Đảo cử quân xuất chinh, có thể sẽ để Kim Lân vệ làm tiên phong, trước tiên tấn công thành Duyên Giang. Tốc độ của Kim Lân vệ chỉ sợ nhanh hơn tốc độ của Hắc Giáp quân chúng ta nhiều. Nếu như vậy, Thành Vệ đội có thể ngăn cản được Kim Lân vệ không?

Hai người Bàng Sơn, Yến trường lão cũng lo lắng.

Thành Duyên Giang là một trong chín thành lớn, cũng là nơi có quân phòng thủ nhiều nhất quận Giang Ninh, nhưng cũng chỉ có một vạn. Một vạn Thành Vệ Quân, thân thể tố chất, năng lực đều nâng được năm trăm cân, xem ra cũng không tệ. Nhưng...

- E rằng chỉ cần mấy trăm Kim Lân vệ cũng có thể nhanh chóng mở đột phá khẩu, chém chết tướng thủ thành, phá vỡ thành Duyên Giang.

Bàng Sơn băn khoăn.

- Yến trường lão! Hay là hai người chúng ta tới thành Duyên Giang trước?

Đằng Thanh Sơn hỏi.

- Hai người chúng ta?

Yến trường lão nghe xong, hơi trầm tư một chút rồi gật đầu:

- Được, có hai người chúng ta hiệp trợ một vạn Thành Vệ Quân, chỉ cần Kim Lân vệ không nhiều quá, cũng không cần phải lo.

Yến trường lão này chính là cường giả "Tiên Thiên Kim Đan". Một khi lão và Đằng Thanh Sơn cùng đi chẳng khác nào một cây có hai gốc. Nếu đánh giết từ từ, chỉ một mình Yến trường lão cũng có thể giết chết mấy trăm Kim Lân vệ!

- Sư thúc, người hãy chỉ huy Hắc Giáp quân nhanh chóng tiến tới đó.

Đằng Thanh Sơn phân phó.

- Ừm, các ngươi cẩn thận!

Bàng Sơn gật đầu nhận lời.

- Giá!

- Giá!

Hai người Đằng Thanh Sơn và Yến trường lão, nhè nhẹ thúc vào bụng ngựa, hai thớt hắc yểm mã tức thời tăng tốc.

Vù! Vù!

Hai bóng đen lóe lên, trong một hơi thở đã biến mất ở ngoài trăm trượng, chỉ lưu lại một hàng vó ngựa trên đồng tuyết mênh mông.

Hắc yểm mã, một trong tam đại long mã trong thiên hạ, có thể ngày đi năm ngàn dặm, có thể tưởng tượng được tốc độ nhanh đến thế nào.

...

Đát! Đát! Đát!

Tiếng vó ngựa dồn dập, một đoàn chiến mã cao hơn tám xích chạy trên quan đạo làm tung lên không ít tuyết. Trên chiến mã là chiến sĩ mặc áo giáp dạng vảy, toàn bộ đều đen thui, chỉ ở vai áo giáp, mảnh che tay, mới có vài hoa văn kim sắc. Chế tạo loại áo giáp kết cấu vảy cá này còn phức tạp, hao phí tiền bạc và công sức hơn nhiều so với toàn bộ trọng giáp của Quy Nguyên Tông.

Đương nhiên, những chỗ nối cũng được bảo vệ rất tốt.

- Chỉ còn cách thành Duyên Giang ba mươi dặm.

Người cưỡi chiến mã đi đầu, là lão giả mặc chiến giáp màu vàng lợt, đôi mắt vô cùng sắc bén nhìn về phương bắc:

- Hồ trưởng lão, ta nghĩ có khi Quy Nguyên Tông còn chưa biết Thanh Hồ Đảo ta đang tiến đánh tới nơi...

Phía sau hắn là một trung niên trường bào màu xám, người trung niên lạnh lùng đáp:

- Tốt nhất là chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất đoạt được thành Duyên Giang, đại quân phía sau chẳng mấy chốc sẽ tới. Đoạt được thành Duyên Giang rồi, quân đội ta có thể cuồn cuộn tràn xuống, chắc chắn có thể tiêu diệt Quy Nguyên Tông.

- Hồ trưởng lão, ta chưa rõ vì sao đảo chủ lại cẩn thận với Quy Nguyên Tông như vậy? Vừa tập kích tiến công thành Duyên Giang, vừa rất thận trọng, phải tiêu diệt Thiết Y Môn trước tiên, rồi đợi các cao thủ hội tụ, đại quân mới cùng tiến lên diệt Quy Nguyên Tông. Theo ta thấy, cũng nên làm như với Thiết Y Môn, đánh rốc một hơi, chẳng phải là xong rồi sao?

Lão giả có mái tóc hoa râm nói.

- Hừ, Thiết trưởng lão, đừng xem thường Gia Cát Nguyên Hồng! Coi thường Gia Cát Nguyên Hồng, hậu quả sẽ rất đáng sợ.

Trung niên đáp lời.

- Đợi đến lúc còn cách mục tiêu năm dặm, lập tức xuống ngựa, thi triển khinh công đến gần.

Tiếng vó ngựa vang động sẽ bị đối phương phát hiện dễ dàng.

...

Mùa đông, trời tối rất sớm.

Trên đầu tường thành Duyên Giang, chiến sĩ đứng dày đặc, còn có rất nhiều chiến sĩ qua lại tuần tra, không khí nghiêm trọng trước nay chưa từng có. Thật ra, vào sáng sớm hôm nay, Thành chủ thành Duyên Giang, đội trưởng Thành Vệ đã phái người tới hạ lệnh phong kín cửa thành, đề phòng cẩn mật: rất có thể nhân mã Thanh Hồ Đảo sẽ tấn công.

Cách đây không lâu, Quy Nguyên Tông lại có ra lệnh truyền đến …

Nhân mã Thanh Hồ Đảo có thể tấn công bất kỳ lúc nào.

- Mọi người mở to mắt ra! Đợi thêm chốc lát nữa, đến đêm nay Hắc Giáp quân sẽ tới, đến lúc đó mọi người sẽ đở vất vả.

Một hán từ gầy gò thân mặc áo giáp đen đi lại trên tường thành, phía sau hắn có vài binh vệ tinh anh.

Sắc trời hôn ám, may mà có tuyết nên những binh vệ có thể thấy rõ cảnh vật từ phía xa xa.

- Có địch nhân!

Một tiếng kêu to báo động.

Binh vệ đứng trên tường thành đều giật mình run lên, mọi người trừng mắt nhìn về phía dưới thành xa xa.

- Làm sao?

Đại đội trưởng Thành Vệ đội cũng chạy tới đầu tường nhìn ra. Vừa thấy cảnh bên ngoài, y không khỏi biến sắc, gầm lên:

- Cung tiễn thủ, chuẩn bị!!!

Chỉ thấy dưới thành xa xa, từng cái bóng mông lung tiến nhanh đến.

Áo giáp những người này đều bao một tầng vải trắng, toàn thân từ đầu tới chân đều bao vải kín mít. Trong màn tuyết trắng, toàn thân bọn chúng hòa vào mặt đất, căn bản rất khó phát hiện.

Khi binh lính thành Duyên Giang phát hiện thì đám người này đã vọt tới ngoài năm mươi trượng.

- Giết!

Từ những chiến sĩ toàn thân trắng tuyết dưới thành vang lên tiếng hét, lập tức tốc độ của bọn chúng bỗng tăng vọt, không cần ẩn giấu thân hình nữa.

Vù! Vù! Vù!

Cả đám như những con beo thoăn thoắt, mỗi bước nhảy tới hai ba trượng, nhanh như chớp lao về phía thành Duyên Giang.

- Cao thủ, đều là cao thủ.

Đại đội trưởng Thành Vệ đội Ngô Hạo vừa thấy tốc độ cũa địch quân lao tới đã sợ ngây người, lập tức trừng mắt quát lớn:

- Bắn! Bắn cho ta!!!

Trên tường thành, đám binh vệ dày đặc kéo cường cung, nhằm vào kẻ địch áo trắng phía dưới phóng tên.

Viu! Viu! Viu!

Những mũi tên ùn ùn phóng ra, như châu chấu trùm xuống!

Vèo! Vèo! Keng! keng!

Các loại âm thanh vang lên, áo trắng trên người của quân địch phía dưới bỗng bị xé rách. Nhưng chúng đều mặc hắc sắc chiến giáp bên trong, căn bản những mũi tên của binh vệ không gây tổn thương chút nào cho kẻ địch.

Đại đội trưởng Thành Vệ đội Ngô Hạo vừa thấy áo giáp địch nhân lộ ra, sắc mặt đại biến:

- Kim Lân vệ!

Nhưng binh vệ bình thường lại không biết loại chiến giáp này.

- Nước sôi, dầu sôi, mau!

Ngô Hạo quát lớn.

Kim Lân vệ nhanh chóng vọt tới chân thành, nhưng vì tường thành cao tới mười trượng, dù là vũ giả nhất lưu cũng không thể nhảy qua. Chỉ thấy không ít Kim Lân vệ búng người nhảy lên cao bốn năm trượng, rồi sau đó dùng chủy thủ cắm vào tường thành, cả người treo tòn ten trên tường thành.

Trong nháy mắt, mười mấy tên Kim Lân vệ đã 'treo' người trên tường thành, sắp sửa mượn lực nhảy tiếp.

- Đổ!!!

Đại đội trưởng Ngô Hạo dữ tợn quát to.

- Vù!

Nước sôi, dầu sôi từ trên trút xuống như mưa. Nước sôi, dầu sôi bắn tung tóe, cho dù áo giáp phòng ngự có tốt tới đâu, cũng không phòng được nước sôi, dầu nóng.

- A!

- A!

Không ít Kim Lân vệ vội nhảy lên né tránh, nhưng cũng không ít người bị phỏng, dĩ nhiên chỉ là những vết thương nhẹ.

- Lửa!

Đại đội trưởng lại gầm lên.

Không ít đuốc từ trên tường thành ném xuống. Dưới thành sớm đã đầy những dầu sôi, đuốc vừa chạm vào lập tức cả tường thành ngập trong biển lửa, trên vách tường thành cũng đầy lửa. Hiển nhiên, lực lượng phòng hộ thành muốn nhờ ngọn lửa để ngăn trở Kim Lân vệ. Đáng tiếc, đệ nhất tinh binh "Kim Lân vệ" của Thanh Hồ Đảo không phải dễ dàng bị ngăn trở như vậy.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cửu Đỉnh Ký, truyện Cửu Đỉnh Ký, đọc truyện Cửu Đỉnh Ký, Cửu Đỉnh Ký full, Cửu Đỉnh Ký chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top