Đan Vũ Càn Khôn

Chương 333: Gặp lại Tần Tiến. (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đan Vũ Càn Khôn

Có ít người vốn nói Tần Phàm cho một cơ hội nữa, nhưng bị con ngươi của Tần Phàm quét qua, lại không có dũng khí nhắc tới chuyện này.

- Ngươi, còn ngươi nữa, lưu lại.

Thời điểm mọi người muốn ly khai, Tần Phàm suy nghĩ một chút, vẫn là tuyển thêm hai cái.

Hai người kia là vừa rồi trước khi Tần Phàm ra, phát hiện hắn sớm nhất, tuy hai người này cuối cùng không có bảo trì trạng thái tốt nhất, nhưng hai người này có thể phát hiện hắn sớm hơn những người khác, cái kia đã nói lên linh hồn lực của hai người này hơn những người khác.

Nói cách khác thiên phú hai người này không tồi, bởi vì Tần Phàm cảm thấy ba người thật sự quá ít, cho nên mới giữ bọn hắn lại, bất quá hắn tự nhiên có biện pháp rèn luyện kiên nhẫn của bọn hắn thoáng một phát.

Hai người bị chọn trúng cuối cùng này lộ ra càng thêm kích động, bọn hắn cũng biết vừa rồi mình làm được không quá tốt, vội vàng hướng Tần Phàm cam đoan về sau sẽ hảo hảo tôi luyện mình.

Những thiếu niên này từ nhỏ trở thành mạo hiểm giả, so với thiên tài thiếu niên trong Chân Vũ thế gia, càng thêm minh bạch cơ hội đến không dễ, bọn hắn càng hiểu được quý trọng.

Sau khi chọn năm người này, Tần Phàm liền bắt đầu dạy bọn hắn tri thức luyện dược bình thường.

Bởi vì thời gian không nhiều, cho đến ngày thứ ba, Tần Phàm liền bắt đầu để cho bọn hắn luyện chế linh dịch, bất quá hai người thiên phú tốt mà bền lòng chưa đủ kia, hắn cố ý để cho bọn hắn ăn không ngồi chờ, để cho bọn hắn ở một bên nhìn xem ba người kia luyện chế, nhưng không cho bọn hắn động thủ.

Cho đến ngày thứ mười, mới cho bọn hắn gia nhập.

Hai mươi ngày sau, trong năm người này rốt cục có một người thành công luyện chế ra linh dịch, tuy độ tinh khiết rất thấp, nhưng cuối cùng là thành công rồi! Tin tức này truyền ra, toàn bộ Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều phấn chấn!

Điều này đại biểu mạo hiểm đoàn của bọn hắn, từ nay về sau đã có luyện dược sư rồi! Cho dù là mấy mạo hiểm đoàn lớn trong Đại Càn quốc cũng không có!

Mà người thứ nhất thành công luyện chế ra linh dịch, không ngoài Tần Phàm dự đoán, là một trong hai người có thiên phú tốt, dù sao luyện dược yêu cầu đối với thiên phú vẫn là thập phần cao.

Bất quá Tần Phàm tin tưởng là có mình dạy bảo, những người còn lại cũng nhất định có thể trở thành luyện dược sư, chỉ là có thể trở thành cấp độ luyện dược sư gì, thì phải xem tạo hóa về sau của bọn hắn nữa.

Đáng tiếc chính là, năm người này tạm thời còn không có cách nào nắm giữ đan hỏa chi kỹ.

Bất quá hắn đối với cái này cũng không có cưỡng cầu, dù sao tỷ lệ trở thành Luyện Đan Sư quá ít, thậm chí nói là luyện dược sư linh tán cấp trở lên cũng thập phần gian nan.

Một tháng sau, sau khi để lại một ít tâm đắc, Tần Phàm đi ra Thanh Thạch trấn.

Bởi vì hôm nay cách khảo hạch gia tộc thăng phẩm còn lại hơn hai tháng, Tần Phàm phải về gia tộc một chuyến, nhìn xem tình huống gia tộc, sau đó chuẩn bị một chút, lần nữa khởi hành về Càn Kinh.

Trước khi đi, Tần Phàm cũng tiếp xúc qua với Trần Kỳ, cùng hắn thương lượng sự tình chuyển di nơi trú quân, là vì lo lắng Càn Kinh Tần gia sẽ tra đến nơi đây, giận chó đánh mèo cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.

Vài ngày sau, Tần Phàm lần nữa về tới Nam Phong thành, sau đó xuyên qua đường cái, từ từ trở về lãnh địa gia tộc.

Lúc hắn rời đi, chỉ là vừa đột phá đến Tiên Thiên Võ sư không lâu, nhưng hôm nay qua chưa đủ một năm, hắn đã trở thành một Tam cấp Linh Vũ sư, đã trở thành người thực lực mạnh nhất trong gia tộc.

- Tại đây, từ nay về sau liền do ta thủ hộ rồi.

Nhìn xem một mảnh thổ địa này, trong lòng của hắn hơi có chút cảm xúc.

Nhưng lúc này, đột nhiên Tần Phàm quay đầu, nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, trước mặt mà đến.

- Tần Tiến, thật lâu không thấy.

Tần Phàm khẽ mĩm cười nói.

Nam tử áo trắng chậm rãi đi tới từ phía sau kia, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo anh tuấn, không phải người khác, đúng là Tần Tiến!

Cái kia đã từng là thiếu niên thiên tài chói mắt nhất của toàn bộ Nam Phong Tần gia.

Hơn một năm trước kia, hắn bại trong tay Tần Phàm.

Tần Phàm nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt này, trong lòng chậm rãi nhớ tới ân oán của hắn cùng Tần Tiến, đều bởi vì ngày đó Tần Tiến lấy thế ép người, để Tần Uy xuất đầu, nhục nhã tự ái của hắn, sau đó bởi vì Tần Tiến này cũng thích Tần Li, ý muốn chia rẽ hắn và Tần Li, lúc này mới càng dây dưa không rõ.

Sau trận chiến ấy, quan hệ của Tần Phàm và Tần Li xác định, Tần Phàm cũng thắng trở về tự tôn của mình, đồng thời cho Tần Tiến một giáo huấn khó quên.

- Nhớ khi đó, Tần Tiến như điên cuồng, cả người bị đả kích lớn, chỉ là không biết hôm nay hắn có thể vượt qua tâm ma này không?

Hôm nay Tần Phàm trông thấy Tần Tiến, phát hiện hắn vẫn là tâm sự nặng nề, hai đầu lông mày có chút mỏi mệt, trạng thái tựa hồ còn không phải rất tốt.

Theo cảnh giới tăng lên, kỳ thật hôm nay Tần Phàm đối với đối thủ khi xưa này, thời gian dần qua đã xem nhẹ, không có oán hận gì nữa rồi.

- Tần Phàm.

Tần Tiến vốn một mực cúi đầu đi đường, tựa hồ là đang suy tư sự tình gì, nghe thấy thanh âm của Tần Phàm, như là sét đánh, thật lâu hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, cách hơn mười thước, nhìn về phía Tần Phàm.

Thiếu niên này ở ba năm, hắn còn có thể sử dụng một ngón tay đè trên mặt đất, hôm nay đã thay thế thân phận Tần gia tuổi trẻ đệ nhất thiên tài của mình, đã trở thành mục tiêu cùng tấm gương của phần đông tuổi trẻ một đời, sự tình mà người này làm được thậm chí đã xa xa vượt qua mình.

Hôm nay Nam Phong Tần gia đã có thể nói vinh quang kinh thế, ở toàn bộ Nam Phong thành, thậm chí toàn bộ Đại Càn quốc là không người không biết, Tần Tiến cảm thấy trong lòng của mình vẫn có một tia đắng chát.

- Nếu như lúc trước là ta đại biểu Tần gia đi tham gia Triêu Thánh, có thể lấy được thành tựu kia sao?

Trong lòng của hắn cũng hỏi mình, nội tâm trùng trùng điệp điệp phức tạp suy nghĩ, thật lâu không có nói ra lời.

Trên mặt Tần Phàm mang nụ cười thản nhiên, hắn trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì, cho nên cũng chỉ đứng tại nguyên chỗ, xa xa tương đối, hào khí có chút xấu hổ.

Vì vậy, hai người đều đứng tại nguyên chỗ, lẫn nhau trầm mặc gần nửa phút thời gian.

- Tần Phàm, ngươi lại trở nên mạnh mẽ rồi.

Thật lâu, Tần Tiến rốt cục mới chậm rãi mở miệng nói, hắn hôm nay, phát hiện mình đã hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của Tần Phàm, nhưng cảm giác được Tần Phàm giống như là một tòa núi lớn đặt ở trên đầu của hắn.

- Tiến bộ của ngươi đồng dạng cũng không ít.

Tần Phàm cũng khẽ cười nói, hắn phát hiện Tần Tiến đã đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, đây lại để cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Phải biết rằng, hơn một năm trước kia, lúc hắn cùng với Tần Tiến đối chiến, Tần Tiến chỉ là Võ sư cấp năm, bất quá nghĩ đến đối phương cũng có một ít kỳ ngộ, cũng bình thường trở lại.

Tần Tiến nắm giữ vũ kỹ tên Nhất Chỉ nhiếp hồn, rõ ràng không phải thuộc về Nam Phong Tần gia.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đan Vũ Càn Khôn, truyện Đan Vũ Càn Khôn, đọc truyện Đan Vũ Càn Khôn, Đan Vũ Càn Khôn full, Đan Vũ Càn Khôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top