Đế Long Tu Thần

Chương 6: Mới vào tiên môn tập thị


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đế Long Tu Thần

Trung niên nam tử cầm thương Phương Thiên Họa chỉ Đế Long, quát: “Lưu lại tên của ngươi, ngô không giết hạng người vô danh.”

Đế Long vừa nghe có người hỏi tên, lập tức đem đầu ngẩng cao cao lớn tiếng trả lời: “Nghe cho kĩ, ngô tên Đế Quân!” Cô học theo giọng hắn ta nói: “Ngô không giết hạng người vô danh, lưu lại tên của ngươi!”

Tên nam tử cầm Phương Thiên Họa Kích tưởng rằng Đế Long đang trêu chọc hắn, tức giận quát: “Muốn chết!” Trong tay trường kích bổ tới, thân hình bay lên trời hướng Đế Long giết tới.

Đế Long từ trên lưng lừa già nhảy xuống, cô một bên né chiêu một bên kêu lên: “Nếu anh là Nguyên Thiên Thánh chủ, Tử Thiên Quân hoặc trưởng công chúa Kỳ Lộng Ảnh, tôi lập tức bốc hơi. Chỉ anh, một tu sĩ nhỏ nhoi mới bước chân vào Tu Tiên chân giới cũng tới khinh dể, cũng quá coi thường bản đế!” Đế Long lấy tốc độ cực nhanh né tránh chiêu nam tử kia đánh tới, nhìn chuẩn một cái khe hở, một cái tát nặng nề vung qua đập trên má hắn ta, đánh đến mặt hắn biến dạng, mấy chiếc răng từ trong miệng văng ra ở không trung bay một đường cong thật dài rớt bên đường trong rừng cây, gương mặt trong nháy mắt sưng vù.

Nam tử bị đánh sững sờ, không chờ hắn ổn định, Đế Long lại vung bàn tay đi qua, một tiếng “Bốp” vang lên, má trái hắn lại ăn tát chụp bay đi ra ngoài, lần nữa phun ra vài chiếc răng. Hắn ngã trên mặt đất nặng nề, sau đó nhảy dựng lên, lớn tiếng hô về phía Đế Long: “Mày —— mày rốt cuộc là ai?”

Đế Long đứng bên đường đầy mặt khinh thường nhìn nam tử kia, nói: “Tôi đã trả lời anh rằng tôi tên Đế Quân, anh lại không nói cho tôi biết anh là ai, giờ lại hỏi tiếp tôi là ai!”

Nam tử giận dữ, nhưng hắn biết thiếu niên này lợi hại. Tuy không cảm giác được có khủng bố hơi thở trên người thiếu niên, nhưng tốc độ là thực sự kinh người! Hắn rống to một tiếng, cơ thể phóng lên cao, trong tay trường kích múa may gió lốc cuồn cuộn nổi lên, xung quanh thiên địa linh khí đều bị trường kích hút vào. Hắn hét lớn một tiếng: "Giết!” Trường kích vẽ ra một bóng năng lượng to lớn màu đen nhắm phía Đế Long.

Đế Long nhích người nhảy lên, trước khi đứng dậy còn không quên đem con lừa già ôm vào trong ngực nhấc tới không trung.

Trường kích quét ra, sinh sinh bổ ra một cái khe sâu hơn bốn mét rộng tầm hai mét trên đường nhỏ. Nam tử một kích thất bại, hắn ngẩng đầu nhìn thấy Đế Long vẻ mặt vô tội ôm con lừa già mà nhìn hắn như đang cười nhạo, lập tức càng giận. Hắn phóng lên cao, lại lần nữa bổ về phía Đế Long.

Đế Long cũng di chuyển, lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía nam tử. Cô một cánh tay kẹp lấy con lừa già, một cánh tay nhấc lên áo choàng, lộ ra hai bàn chân trần sạch sẽ.

Trường kích của nam tử vừa hạ xuống, Đế Long đã hoảng đến trước mặt hắn, một cái chân ngọc trắng như tuyết đạp ngang giữa không trung đứng trên trường kích, một cái chân khác giơ lên không chút khách khí mà đạp lên trên mặt nam tử! Hắn không chịu nổi lực từ cú đá, "Ầm" một tiếng ngửa đầu ngã trên mặt đất. Đế Long từ trên đầu hắn đi qua, quay đầu vừa nhìn, cái mũi của hắn đều bị cô san bằng, trên mặt máu chảy đầm đìa, đã hôn mê bất tỉnh.

Đế Long ngạc nhiên nhìn hắn, kêu lên: “Không phải chứ? Mới đạp hai cái hôn mê rồi hả?” Cô ngồi xổm xuống lắc lắc nam tử kia, kêu lên: “Này này, tỉnh dậy để tôi cướp nữa!” Thấy nam tử thật sự hôn mê, cô cuốn lên tay áo bắt đầu thu hoạch. Trên người hắn không có túi tiền, trừ bộ giáp đang mặc chế từ da tê giác cũng chỉ có một chiếc nhẫn trên tay và cây trường kích bên cạnh. Đế Long xem chất liệu trường kích so với tinh cương còn cứng hơn rất nhiều, không chút khách khí mà thu vào túi trữ vật. Cô lại tháo xuống nhẫn trên tay nam tử, cẩn thận mà nhìn, thình lình phát hiện đây cũng là cái trữ vật pháp bảo, bên trong đồ vật so với “Thiếu đương gia” trước đó phải mạnh hơn rất nhiều, không chỉ có mười mấy rương bạc, còn có bảy tám rương vàng, mặt khác còn có một đống tinh thạch ngưng tụ từ linh khí, thảo dược và các lọai tài liệu từ trên người yêu thú như giáp xác, xương sống, sừng, thịt khô, máu, linh tinh vụn vặt vân vân mây mây, còn có một khối lệnh bài màu đen bằng ngọc, mặt trên có khắc “Thần Long Lĩnh - Ngoại môn đệ tử Lôi Đình.”

Đế Long đi lại trên hành tinh này đã một tháng hiểu biết không ít chuyện, tự nhiên cũng biết ngoại môn đệ tử là cái gì địa vị. Cái gọi là ngoại môn đệ tử không chẳng khác nào đệ tử tạm thời, so với chính thức thu vào sơn môn nội môn đệ tử thì kém rất nhiều, chỉ có thể học một ít pháp thuật thô thiển. Chính xác mà nói, ngoại môn đệ tử không tính là người tu tiên. Ở trần gian có cái tên gọi là “Đại thần thông giả”, lọai người này có thể sử dụng đơn giản pháp bảo, so với “võ lâm cao thủ” thì mạnh hơn, lấy một địch ngàn cũng không phải truyền thuyết. Nhưng so với chân chính người Tu Tiên, một ngàn cái, mười ngàn cái ngoại môn đệ tử cũng không phải đối thủ của một cái nội môn đệ tử.

Đế Long không khỏi tỏ vẻ khinh bỉ thật sâu đối với ngoại môn đệ Thần Long Lĩnh, cô xem thường hừ nói: “Cáo mà mượn oai hùm cái gì, ngoại môn đệ tử chính là ngoại môn đệ tử, còn nói mình là người tu tiên, khó trách phế đến vậy, đá một cái đã bất tỉnh!” Không chút khách khí mà lột sạch hắn để hắn đưa cái mông trần truồng ngủ ở trong rừng.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đế Long Tu Thần, truyện Đế Long Tu Thần, đọc truyện Đế Long Tu Thần, Đế Long Tu Thần full, Đế Long Tu Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top