Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đích Nữ Nhị Tiểu Thư
Edit: La NaĐông Dương quốc, trong tướng phủ, một thiếu nữ xinh đẹp dựa vào trước cửa sổ, khuôn mặt nhìn chăm chú vào cảnh sắc trong viện, hai tay chống vào chiếc cằm hơi nhọn, gò má lộ ra chút ửng đỏ, mặt mày như hàm xuân, ánh mắt ướt át như sắp chảy nước, khóe miệng hơi nhếch lên càng để lộ tâm tình của nàng, nàng mặc một thân cẩm y màu hồng nhạt, bên ngoài khoác thêm một sa mỏng cùng màu, ánh mặt trời màu vàng chiếu trên thân thiếu nữ, như cả thân thể nàng tắm trong một tầng màu vàng, cả người có vẻ như ảo mộng.Nàng hơi ngửa đầu nhìn đôi chim nhỏ trên cây đại thụ trong viện, đôi chim nhỏ tựa sát vào nhau, tiếng ríu rít bình thường nghe thì có chút khó chịu nhưng vào tai thiếu nữ lúc này thì lại trở nên thanh thúy dễ nghe, nghĩ đến người nam tử tuấn mỹ đến mức mê mẩn, gò má thiếu nữ vốn phiếm hồng nay lại càng hồng hơn, ngay cả vành tai trắng như phấn cũng đỏ lên, trong lòng lại cân nhắc, hẳn là phụ thân đến, hắn sẽ đồng ý chứ, ảo tưởng về sau có thể cùng hắn đầu bạc đến già, cầm sắt hòa minh, tâm thiếu nữ như được mật đường rót vào."Tiểu thư, tiểu thư, không tốt rồi." Đột nhiên bên ngoài truyền đến một trận âm thanh ồn ào, thiếu nữ xinh đẹp cẩn thận nghe ngóng, chỉ biết là giọng nói của tỳ nữ cận thân Họa Nhi của mình, vừa quay đầu, liền thấy Họa Nhi vội vã chạy vào, tỳ nữ mặc một thân phục sức nha hoàn màu xanh nhạt, trên đầu búi kiểu tóc song kế, mi cong mắt to, mũi ngọc miệng nhỏ nhắn, trán trắng noãn sáng sủa.Thiếu nữ xinh đẹp thấy ảo tưởng tốt đẹp của bản thân bị phá vỡ, thì có chút không vui mở miệng nói "Có chuyện gì vậy, nhìn ngươi như lửa đốt vậy, nếu không phải tâm tình của tiểu thư hôm nay tốt, nhất định phải đánh ngươi mấy bản, nói đi, chuyện gì?" Thiếu nữ xinh đẹp kiêu căng hất cằm hỏi, trên mặt Họa Nhi hơi trắng bệch, bàn tay dùng sức nắm chặt thành quyền, vội vàng cúi đầu quỳ xuống, "Tiểu thư, nô tì biết sai rồi, là nô tì vừa nghe thấy trong phủ có người nói, tướng gia đến vương phủ nói muốn kết thân tiểu thư với Âu Dương thế tử, nhưng lại bị Vương gia từ chối, mà Thế tử cũng không gặp tướng gia, tướng gia nghe hạ nhân vương phủ nói, Thế tử đang ở cùng tiểu thư và công tử phủ Hạ tướng quân ngắm hoa trong vườn, nghe nói tướng gia tức giận phẩy tay áo bỏ đi, không nói một lời, sắc mặt tái mét." Trong lời nói mang theo một tia vui sướng khi người gặp họa không dễ dàng phát hiện, trong mắt cất giấu sự khinh thường và hận ý.Mà thiếu nữ xinh đẹp vừa nghe, sắc mặt càng ngày càng trắng, thân mình run lên, nhờ chống lên bàn mới không bị ngã, miệng còn thì thào "Tại sao Phong ca ca có thể đối với ta như vậy, hắn sẽ không như vậy đâu."Bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân nặng nề, nghe tiếng chân không thể đoán được lòng của người này, chỉ thấy người tới xốc rèm cửa lên, mặt trầm như nước, trên mặt không có bất kì biểu cảm gì, nhìn thoáng qua thiếu nữ xinh đẹp, nghe thấy giọng nói thì thào của thiếu nữ, giọng nói tức giận vang lên "Vân Lãnh Ca, lúc này không được nhắc lại nữa, từ bỏ đi.", vốn sắc mặt Vân Lãnh Ca đã trắng, nghe thấy mệnh lệnh của phụ thân, sắc mặt càng trắng hơn, thân hình như hoa nhỏ dưới cơn mưa lớn, run run, nàng run run mở miệng "Phụ thân, Phong ca ca sẽ không làm như vậy với con đâu, sẽ không làm như vậy với con đâu mà." Dường như nàng chỉ biết nói mỗi một câu này, trong miệng luôn thì thào lặp đi lặp lại.Vốn tướng gia Vân Bá Nghị đang nổi giận, lúc này lại càng giận tím mặt "Vân Lãnh Ca, ngươi còn không biết xấu hổ đến bao giờ, một tiểu thư khuê các như ngươi, lại xưng hô với một nam tử như vậy, còn ra thể thống gì, người ta đã nói rõ là không có ý gì với ngươi, nếu không phải ngươi đau khổ cầu xin ta đến vương phủ cầu hôn, cái mặt già này của phụ thân ngươi cũng bị ném đi rồi, ngươi còn muốn dây dưa tới khi nào, nếu lại làm ra chuyện gì nữa, đừng trách phụ thân không niệm tình cha con." Nói xong thì dùng cặp mắt tàn bạo trừng Vân Lãnh Ca, nhấc chân đi nhanh ra ngoài.Thấy phụ thân mình xưa nay đều yêu thương mình tỏ thái độ như vậy, Vân Lãnh Ca cảm thấy sắp ngất đi, Họa Nhi cúi đầu trào phúng, đột nhiên Vân Lãnh Ca chạy ra cửa phòng, rồi chạy ra ngoài, mà người đang đứng ngoài sân thấy nàng chạy ra, sắc mặt cười nhạo. Trong miệng không hề lưu tình "Nhị muội, muội xem bộ dáng của muội kìa, có chút phong thái nào của dòng chính nữ Tướng phủ hay không, ngày thường muội chỉ biết dây dưa với nam nhân, Tướng phủ cũng bị muội làm cho mất mặt cả rồi." Nói xong, còn cầm khăn tay vung lên một cái, giống như trên người Lãnh Vân Ca có vi trùng vậy, mà bên kia có một nữ tử đi về phía này, chanh chua mở miệng "Đại tỷ nói rất đúng, Âu Dương thế tử người ta đã sớm có tình cảm mặn nồng với đại tiểu thư Hạ gia, vậy mà ngày thường tỷ còn gọi Phong ca ca Phong ca ca, muội đỏ mặt thay cho tỷ đấy, Nhị tỷ, thứ cho muội muội nói một câu bất kính, tỷ thật là không biết hổ thẹn, tỷ có thể so với đại tiểu thư Hạ gia sao, người ta là Đệ Nhất Tài Nữ đó!"Sắc mặt Vân Lãnh Ca lạnh như băng, bây giờ nàng chỉ muốn nhìn thấy Âu Dương Phong, nàng chạy như bay ra ngoài phủ, vội vã chạy đi, ngay cả lụa mỏng che mặt cũng không mang, vốn nàng không ý thức được vì sao ngoài cửa phủ không ai ngăn nàng lại, cứ như vậy một đường nghiêng ngả chao đảo nàng chạy đến vương phủ, cũng may Âu Dương vương phủ không xa Tướng phủ, Vân Lãnh Ca không để ý ánh mắt khác thường và cười nhạo trên đường, chạy thẳng tới trước cửa vương phủ, chuẩn bị xông vào, thấy người gác cổng muốn ngăn nàng lại, lại nhận ra nàng là tiểu thư Tướng phủ, trong lòng khó xử, không biết có nên ngăn lại hay không, trong lúc sơ sẩy, Vân Lãnh Ca chạy vào, người gác cổng hai mặt nhìn nhau, một người trong đó vội chạy đi bẩm báo.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đích Nữ Nhị Tiểu Thư, truyện Đích Nữ Nhị Tiểu Thư, đọc truyện Đích Nữ Nhị Tiểu Thư, Đích Nữ Nhị Tiểu Thư full, Đích Nữ Nhị Tiểu Thư chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!