Dòng Máu Thợ Rèn

Chương 14: Hồng hạc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dòng Máu Thợ Rèn

Elara giơ hai tay qua lại nhìn bộ quần áo nhưng khuôn mặt vẫn không chút cảm xúc trông vẫn rất đờ đẫn.

Trong lúc đó Caleb thấy trên người đứa trẻ có thứ gì đó đột nhiên phát sáng. “Cái gì đây... là thuật chú!” Caleb bất ngờ nói.

“Bamm!” Một tiếng động lớn vang lên khiến khói bụi tung cả căn phòng lên trong hỗn loạn.

Gala chưa đi xa và nghe được tiếng động lớn đó liền quay lại trọ. “Tiếng nổ đó!” Gala lao nhanh về.

Tiếng ho liên hồi của Caleb và Elara vang khắp căn phòng. Đột ngột, một bóng người lẫn trong đám khói luồn ra sau lưng Caleb và Elara từ lúc nào chẳng hay. Kẻ đó đánh ngất cả hai trong nháy mắt. Khi khói trong căn phòng tan hết cũng là lúc chẳng còn gì trong đó, Caleb và Elara đã biến mất. Khi Caleb tỉnh dậy thì thấy mình bị trói chặt cả chân và tay trong một không gian tối và chật hẹp, trên miệng thì bị buộc chặt lại bởi một miếng vải cũ.

“Mình đang ở đâu đây,” Caleb vừa nghĩ vừa cựa quậy, “Elara vẫn còn bất tỉnh, chết tiệt!”

Caleb chọt thấy một khe sáng nhỏ nơi có thể thấy được bên ngoài, cậu liền đưa mắt lại gần và nhìn vào đó. Caleb và Elara đang ở trong một thùng hàng gỗ trên một chiếc xe ngựa, đường rất dằn khiến cậu liên tục không vững. Cậu không rõ chúng đang muốn đưa hai người đi đâu.

Caleb và Elara được đưa đến căn cứ chính của bọr bắt cóc, chúng. nằm sâu trong hệ thống cổng ngầm. Ở đây, chúng có một mạng lưới các phòng nhỏ dùng để giam giữ con tin và một lối thoát hiểm dẫn thẳng ra nhà kho gần bến cảng. Điều này cho phép chúng dễ dàng vận chuyển con tin ra ngoài thành phố mà không bị phát hiện vì bến cảng thường tấp nập người qua lại và có nhiều kho hàng, nên việc kiểm tra không thể kỹ lưỡng từng ngóc ngách. Ngoài ra, từ đây có thể nhanh chóng đưa người ra khỏi thành bằng đường thủy.

Caleb cảm thấy không gian xung quanh rung lắc mạnh mẽ khi chiếc xe ngựa đi qua những con đường gập ghềnh. Cậu cố gắng duy trì thăng bằng, mắt dán chặt vào khe hở nhỏ để theo dõi mọi động tình bên ngoài. Tâm trí cậu xoay quanh hàng loạt câu hỏi và lo lắng cho Elara vẫn còn bất tỉnh bên cạnh.

“Phải tìm cách thoát ra khỏi đây,” Caleb thầm nghĩ, nỗi sợ và quyết tâm dâng trào. Cậu cố gắng cựa quậy, nhưng dây trói quá chặt, và chiếc xe cứ lắc lư không ngừng khiến mọi nỗ lực đều vô ích.

Bỗng nhiên, chiếc xe ngựa dừng lại. Caleb căng thẳng lắng nghe, cố gắng thu thập thông tin từ những âm thanh bên ngoài. Tiếng người nói chuyện vang lên, nhưng. cậu không thể nghe rõ nội dung. Cậu chỉ biết rằng đây là cơ hội duy nhất.

Cánh cửa thùng xe bật mở, ánh sáng ùa vào làm Caleb phải nheo mắt. Một gã đàn ông lực lưỡng đứng đó, nụ cười gian xảo trên khuôn mặt. “Chúng ta có hàng mới rồi đây,” hắn ta cười đắc ý và kéo Caleb và Elara ra khỏi thùng xe.

Caleb bị lôi đi qua một con đường hẹp, dẫn xuống một căn hầm tối tăm và ẩm ướt. Căn hầm này là một phần của hệ thống cống ngầm cũ, nơi bọn bắt cóc thiết lập căn cứ chính. Những ngọn đuốc treo trên tường tỏa ánh sáng yếu ót, soi rõ các cánh cửa sắt nặng nề hai bên hành lang.

“Đưa chúng vào phòng giam số 3,” một giọng nói lạnh lùng vang lên. Caleb quay lại, nhận ra kẻ chỉ huy, một người đàn ông cao lớn với đôi mắt sắc lạnh và vết sẹo dài chạy ngang mặt.

Cậu và Elara bị tống vào một phòng giam nhỏ, cửa sắt đóng sầm lại phíc sau họ. Caleb nhìn quanh căn phòng, cố gắng tìm kiếm bất kỳ thú gì có thể giúp họ trốn thoát. Bức tường đá lạnh lẽo và sàn đất ẩm ướt chẳng hứa hẹn điều gì.

“Phải tỉnh lại, Elara,” Caleb thì thầm, lay nhẹ cô bé. “Chúng ta cần phải thoát khỏi đây.”

Elara mở mắt, mơ màng nhìn quanh. “Caleb... đây là đâu?” cô bé hỏi, giọng yếu ớt.

“Chúng bắt cóc chúng ta,” Caleb trả lời, ánh mắt kiên quyết. “Nhưng. đừng lo, anh sẽ tìm cách đưa em ra ngoài an toàn.”

Trong lúc đó, Gala đã trở lại căn phòng trọ và phát hiện sự vắng mặt của Caleb và Elara. Ông nhìn quanh căn phòng bừa bộn, nhận thấy dấu vết của một trận ẩu đả và một vài mảnh vải còn sót lại. “Chuyện gì đã xảy ra ở đây?” Gala tự hỏi, đầy lo lắng.

Ông nhanh chóng kiểm tra các dấu hiệu trên sàn nhà và thấy vết kéo lê dẫn ra ngoài. Không chẩn chừ, Gala lao theo đấu vết, hy vọng có thể tìm thấy Caleb và Elara trước khi quá muộn.

Quay trở lại căn hẩm, Caleb không ngừng suy nghĩ về cách thoát thân. Cậu nhìn vào khe cửa, thấy gã canh gác đứng ở cuối hành lang. “Mình phải làm gì đó... Phải tìm cách gây sự chú ý.”

Caleb lục lọi trong túi áo và cảm thấy một chiếc cúc áo bằng kim loại. “Có lẽ nó có ích,” cậu tự nhủ. Caleb nhặt chiếc cúc và bắt đầu cạo nó vào bức tường đá, tạo ra những tiếng động nhỏ nhưng đủ để thu hút sự chú ý của gã canh gác.

Gã canh gác tiến lại gần, nghi ngờ nhìn vào phòng giam. “Cái gì đấy?!” hắn ta quát lên, nhưng trước khi hắn kịp phản ứng, Caleb đã nhanh chóng dùng chiếc cúc chọc vào mắt hắn qua khe cửa.

Gã canh gác la lên đau đớn, lùi lại, tay bịt mắt. Caleb nắm lấy cơ hội, luồn tay qua khe cửa và lấy chùm chìa khóa từ thắt lưng hắn. Cậu nhanh chóng mở cửa phòng giam và kéo Elara ra ngoài.

“Hãy chạy đi,” Caleb thì thầm. “Đừng quay lại.”

Cả hai bắt đầu chạy qua các hành lang ngoằn ngoèo của hệ thống cổng ngầm, tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian tăm tối. Bọn bắt cóc đã phát hiện ra sự biến mất của họ và bắ đầu truy đuổi.

“Chúng ta phải tìm lối ra,“ Caleb nói, hơi thở đồn dập.

Trong ánh sáng mờ ảo, họ thấy một lối ra dẫn lên mặt đất. Nhưng khi họ đến gần, một bóng người xuất hiện, chắn ngang đường. Đó là kẻ chỉ huy với vết sẹo trên mặt.

“Hết đường rồi, nhóc con,” hắn ta gằn giọng.

Caleb và Elara lùi lại, mắt đầy lo lắng. Nhưng Caleb không có ý định bỏ cuộc. Cậu đảo mắt quanh hành lang, tìm kiếm bất kỳ thứ gì có thể dùng làm vũ khí hoặc công cụ để thoát khỏi tình huống nguy hiểm này.

Caleb nhìn thấy một cánh cửa nhỏ ở bên cạnh hành lang, có vẻ như dẫn vào một căn phòng chứa vật dụng. “Elara, vào đó!” Caleb kéo Elara vào căn phòng và khóa cửa lại phía sau họ.

Trong phòng chứa, Caleb tìm thấy một vài dụng cụ cũ kỹ, bao gồm một thanh gỗ dài. “Chúng ta có thể dùng cái này,” Caleb nói, cầm thanh gỗ lên.

Cả hai chờ đợi trong im lặng, nghe tiếng bước chân của kẻ chỉ huy tiến lại gần. Hắn mở cửa căn phòng chứa, và Caleb bất ngờ tấn công, dùng thanh gỗ đánh mạnh vào chân hắn. Kẻ chỉ huy ngã xuống, rên rỉ trong đau đớn.

Nhưng những tên thuộc hạ khác nhanh chóng tràn vào căn phòng. Caleb và Elara bị áp đảo về số lượng. Caleb nhận ra rằng họ không thể chống lại cả nhóm.

Trong lúc tuyệt vọng, Caleb nhìn thấy một lỗ thông hơi trên trần nhà. “Elara, leo lên đó!” Caleb nói, đẩy Elara lên.

Elara dùng hết sức lực, leo lên lỗ thông hơi và kéo Caleb theo. Họ nhanh chóng bò qua hệ thống thông hơi chật hẹp, nghe tiếng hô hoán và tiếng bước chân đuổi theo phía dưới.

Cuối cùng, họ đến được một lỗ thông ra ngoài, đẩy nắp lỗ thông hơi ra và leo lên mặt đất. Họ đã thoát khỏi hệ thống cống ngầm, nhưng cuộc truy đuổi vẫn chưa kết thúc. Caleb và Elara chạy xuyên qua những con đường hẹp, cố gắng lẩn trốn trong đám đông. Caleb nắm chặt tay Elara không để cô bé lạc mất.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dòng Máu Thợ Rèn, truyện Dòng Máu Thợ Rèn, đọc truyện Dòng Máu Thợ Rèn, Dòng Máu Thợ Rèn full, Dòng Máu Thợ Rèn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top