Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đường Chuyên
Âm hàn của mùa thu dễ xâm nhập vào xương cốt, để lại mầm bệnh, bản thân Lão Trình là cái ví dụ sống sờ sờ ra đó, chưa tới 50 tuổi, bề ngoài trông cường tráng thật đấy, thực ra về tới lều soái là luôn mồm kêu khổ. Đầu gối sưng vù, Trình Xử Mặc tối nào cũng phải xoa bóp thông máu cho, thuốc men cũng uống hết chén này tới chén khác mà không tác dụng gì.Vân Diệp không mang theo thuốc trị viêm khớp, đành lấy thuốc kháng sinh khuyên Lão Trình uống, ai ngờ Lão Trình biết thuốc này quý giá, lệnh Vân Diệp không tùy tiện cho người khác, kể cả bản thân.Ngưu Tiến Đạt cũng giảm bớt số lần đi tuần, mỗi khi tới đâu chỉ có thể ngồi chứ đứng không nổi, xem ra cái lão già này cũng bị hành cho khốn đốn. Thời Đường người trưởng thành chỉ cần quá 50 tuổi mà mất thì được coi là hỉ tang rồi. Hệ thống vệ sinh không phát triển, thức ăn thiếu thốn, chiến loạn liên miên làm tuổi thọ thường không cao. Không giống đời sau 50 tuổi chính là lúc quan viên cao cấp hùng tâm bộc phát, làm thêm một hai chục năm cũng chẳng thành vấn đề.Lời khuyên ngừng huấn luyện vào ngày mưa bị Vân Diệp nuốt trợn nuốt trạo xuống, sự thực bày ra đó, mấy năm sau chính là thời dùng binh cao độ của Đại Đường, thêm một đội quân tinh nhuệ là thêm một phần thắng, Lão Trình chẳng bận tâm những người kia có để lại mềm bệnh hay không, chỉ cần Đại Đường cường thịnh, ngay cả tính mạng bản thân, ông ta cũng chẳng để ý.Phải thừa nhận rằng ông ta là con người đơn thuẩn, là quân nhân tốt, không chỉ ông ta mà cả đám con ông cháu cha trong quân doanh phần đông cũng mang giác ngộ này, nên khổ cực đến mấy cũng cắn răng mà chịu.Vượt chướng ngại vật chỉ dựa vào một cái giây thừng ở vách núi hiểm trở, leo từ trên xuống dưới. Vân Diệp chỉ nhìn thôi mà đã thấy váng đầu, bọn họ phải mặc giáp trụ leo lên. Chuyện này vượt khỏi kế hoạch huấn luyện mà Vân Diệp định ra rồi, Lão Trình, Lão Ngưu và đám lão tướng bổ xung thêm chương trình này.Ba tháng huấn luyện đem lại hiệu quả, cái đám kia giờ leo tường vượt ngói như đi trên đất bằng, hành quân tập kích trăm dặm dễ như trở bàn tay, đánh lén, ám sát, phá vây, bắt giặc dễ như cơm bữa. Điều duy nhất không ngờ tới là xẻng công binh của Vân Diệp được dùng là vũ khí chính, trang bị thêm nỏ cứng, dao găm, liền thành hệ thống trang bị.Trong cuộc khảo hạch thường lệ mười ngày trước, một nghìn người bao vây truy sát 200 người trong phạm vi 50 dặm, bị đám kia đánh cho tan tác, đó còn là giao phong chính diện, nếu như để mặc đám Trình Xử Mặc tự do phát huy thì 1000 người kia sẽ không còn ai sống sót.Sau khi đánh giá tỉ mỉ sức chiến đấu của họ, Ngưu Tiến Đạt cho rằng không có tinh nhuệ đông gấp mười lần bao vây thì không giữ nổi 200 người này. Nếu như ở địa hình đặc thù như núi cao, rừng sâu, thành thị thì năng lực của bọn họ là vô hạn. Đương nhiên đó là hiệu quả trải qua 2 năm huấn luyện cơ, ngay cả Lão Trình cũng mong đợi một đội quân như thế, tin rằng chẳng bao lâu nữa Lý Nhị bệ hạ sẽ không để đội quân tinh nhuệ này tiêu hao uổng phí tuổi xuân.Hôm nay là ngày trọng đại, lá của khoai tây đã khô héo, có thể thu hoạch được rồi. Lý Thừa Càn dậy từ rất sớm, được nội thị hầu hạ rửa ráy xong liền tới lều cỏ. Trình Giảo Kim, Ngưu Tiến Đạt cùng các vị quan viên thất phẩm trở lên đã mặc triều phục đợi từ lâu. Hương án dài sáu xích đặt ở bãi đất trống trước lều cỏ, bên trên có trâu, dê nguyên con, đầu heo, hoa quả, bánh trái, ở giữa là lư hương bằng đồng cực lớn.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đường Chuyên, truyện Đường Chuyên, đọc truyện Đường Chuyên, Đường Chuyên full, Đường Chuyên chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!