Giáo Sư Gián Điệp

Chương 156: Vị khách không mời (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp

"Xin lỗi, nhưng tôi nghĩ là mình vừa nghe nhầm. Anh có thể nói lại được không?"

"Tôi là người hâm mộ của giáo sư!"

Rushek hít một hơi thật sâu và hét lên.

Rudger nhìn Rushek với ánh mắt hoang mang, sau đó chuyển sự chú ý sang các pháp sư đi cùng anh ta.

Khi quan sát kỹ hơn, biểu cảm trên khuôn mặt của các pháp sư vừa nãy có vẻ trang trọng hiện giờ đã trở nên vô cùng căng thẳng. Rudger cẩn thận cầm lấy tờ giấy.

"Anh có cây bút... ....”

"Đây."

Một pháp sư khác đưa đến một cây bút, như thê đã chuẩn bị từ trước.

Sau khi nhận được cây bút, Rudger viết nguệch ngoạc tên mình lên giấy.

Mọi người nín thở nhìn cảnh tượng đó.

Khoảng hai mươi người đang đứng nhưng chỉ có tiếng bút và giấy cọ vào nhau vang vọng khắp hành lang.

Lúc này, Rudger thực sự băn khoăn liệu đây có phải là một kiểu tra tấn mới hay không.

"Xong rồi."

"Cảm ơn giáo sư!"

Rushek nhét chữ ký của Rudger vào một cái khung đã chuẩn bị trước.

Một số vỗ tay chúc mừng, trong khi những người khác nhìn Rushek với ánh mắt ghen tị.

Thấy những người khác không tiến tới, có vẻ như Rushek đã đồng ý tiến tới xin chữ ký với tư cách là người đại diện.

Rushek không giấu được sự phấn khích, muộn màng nhận ra mình đang đứng trước mặt ai, anh ta hắng giọng để thay đổi tâm trạng.

"Ừm. Cảm ơn giáo sư đã dành thời gian quý báu của mình cho chúng tôi. Và xin chúc mừng chiến thắng vừa rồi. Đó là một chiến thắng tuyệt vời.”

Mấy người không thể nhìn thấy gì, mọi thứ đều bị ánh sáng che khuất, vậy chiến thắng tuyệt vời là gì vậy?

Tuy nhiên, nét mặt của những pháp sư rất chân thành khi nói ra điều đó.

Ngược lại, đôi mắt mấy người đó nhìn về phía Rudger nặng nề đên mức khiến hắn cảm thấy hơi áp lực.

'Mình cứ nghĩ mấy người này sẽ vì thân phận đến từ toà Tháp mè có chút kiêu ngạo, không ngờ bọn họ lại dễ gần như vậy.

'Mặc dù vậy, mức độ tôn trọng này có hơi kỳ lạ.'

Rushek mỉm cười, gãi đầu ngượng ngùng.

"Tất cả chúng tôi đều là học sinh đã tốt nghiệp của Theon."

"Ồ."

Lúc này Rudger mới hiểu được phản ứng của họ.

Nếu bọn họ đều tốt nghiệp từ Theon thì không có gì lạ khi họ phản ứng như vậy.

"Tôi đã có cái nhìn sâu sắc về điều kỳ diệu gọi là Mã nguồn do giáo sư tạo ra. Nó thực sự tuyệt vời. Tôi không thể không thắc mắc làm sao anh có thể nghĩ ra được một ma. pháp tuyệt vời như vậy!"

"... ... Nó không đáng được khen ngợi như vậy đâu."

Theo quan điểm của Rudger, thứ đó chẳng có chút đổi mới nào. Về bản chất nó chỉ là một cái khuôn mẫu hướng dòng chảy ma pháp đi đúng hướng mà thôi.

Trong mắt người khác, nó có thể là một tạo vật mọc lên từ một vùng đất cằn cỗi, nhưng đối với Rudger, nó không có gì khác một sự bắt chước thứ đã tồn tại.

Có gì đáng tự hào khi đi phục chế ý tưởng của tiền nhân?

Đây chính xác là lý do tại sao Rudger không coi mình thực sự vĩ đại.

"Sao anh có thể nói như vậy? Giáo sư Rudger, anh hoàn toàn có thể cảm: thấy tự hào về những. thành tích của mình. Không phải pháp sư nào ở độ tuổi của anh cũng có thể làm ra được những đóng góp to lón cho lĩnh vực ma pháp như vậy đâu."

Những pháp sư không biết sự thật đó chỉ có thể nghĩ rằng Rudger đang khiêm tốn.

Hon nữa, ma pháp vượt qua không gian là một kỹ thuật cao cấp mà một pháp sư bình thường thậm chí không bao giờ có thể bắt chước được.

Rudger thấy rằng dù bản thân có nói gì thì họ cũng sẽ không hiểu nên hắn chỉ đáp lại bằng cách gật đầu.

"Đây là danh thiếp của tôi. Tôi thực sự muốn có một cuộc gặp mặt trao đổi về ma pháp với giáo sư. Anh có thể ghé thăm Tháp Ma thuật mới bất cứ lúc nào. Chúng tôi luôn hoan nghênh giáo sư."

"Cảm ơn.”

Sau đó, các pháp sư của toà tháp vội vàng rời đi.

Khi lén nhìn qua góc hành lang, Rudger nhìn thấy hiệu trưởng Elisha đang trò chuyện với những người khác.

Trong giây lát, ánh mắt hai người chạm nhau, hiệu trưởng nheo mắt ra hiệu cho Rudger.

'Tốt.'

Rudger gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, hắn ngay lập tức xoay người bỏ đi. Nếu hiệu trưởng bằng lòng giải vây cho hắn, hắn không cần phải ở lại đây nữa.

Bỗng Rudger cảm thấy có một bóng người đằng sau mình.

Rudger gần như không thể giữ được bàn tay của mình theo phản xạ di chuyển ra đằng sau.

"Flora Lumos?"

Mái tóc màu xanh hải quân được buộc thành hai bím.

Vẻ mặt kiêu kỳ và đôi mắt sắc bén.

Flora giật mình, hỏi Rudger với giọng thắc mắc.

"Giáo sư?"

"Xin lỗi, trò có chuyện gì ở đây sao?"

"À, em chỉ là...... muốn. chúc mừng giáo sư đã chiến thắng.”

Flora nói điều đó khá ngại ngùng, nhưng. Rudger nghĩ rằng con bé không đến chỉ để chúc mừng hắn.

Hắn nhớ lại một trong những quý tộc đã đến thăm phòng bệnh cách đây không lâu.

Một người đàn ông lạnh lùng có vẻ ngoài khoảng ba mươi tuổi.

Một quý tộc có nhiều điểm tương đồng với học sinh trước mặt.

"Trò đến để gặp cha mình sao?"

"Cái gì?"

"Cha của trò hiện đang nói chuyện với hiệu trưởng. Tốt hơn hết lát nữa trò hãy vào.”

"Chờ đã. Không phải như giáo sư nghĩ đâu."

"Vậy tại sao trò lại đến đây?"

"Chỉ, chỉ là... ... ."

Flora lắp bắp không thể nói hết câu.

Rudger tỉnh tế phát hiện ra sự kỳ lạ trong phản ứng của Flora.

'Dường như con bé có sự xa cách với cha của mình.”

Rudger nhớ lại hình ảnh của Kayden Lumos.

Một người như vậy có lẽ cũng khá nghiêm khắc với con cái.

"Giáo sư, cha của em ở bên trong sao?"

"Đúng vậy. Nếu trò muốn, ta có thể gọi ông ấy ra đây."

"KHÔNG! Đừng làm thế?! Tuyệt đối đừng làm như vậy!"

Flora Lumos phản đối một cách quyết liệt.

Rudger nửa tin nửa ngờ hỏi.

"Flora Lumos, quan hệ của hai người không tốt sao?"

"Sao đột nhiên giáo sư lại hỏi thế?”

"Trò có thể coi đó là câu hỏi quan tâm của một giáo sư dành cho học trò của mình."

"À thì... ... Quan hệ của em với ông ấy cũng không tệ, cũng không quá tốt."

"Cha của trò có vẻ nghiêm khắc với trò đúng không?"

"... ... ."

"Nhìn thoáng qua thì Công tước Kayden có vẻ là một người lạnh lùng và cứng rắn. Chắc hẳn ông ấy là một người khó gần."

FElora mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Rudger với vẻ khó tin.

Môi của cô ấy mấp máy định nói gì đó, cuối cùng sau một hồi đấu tranh, vai của Flora rũ xuống như thể đã bỏ cuộc.

"...... Dù sao thì cũng chúc mừng giáo sư đã chiến thắng một lần nữa. Em có việc phải đi trước. Em có một trận đấu sắp diễn ra.”

"Trò cũng tham gia thi đấu sao?"

Trận đấu của các giáo sư đã kết thúc, sự kiện tiếp theo đương nhiên sẽ đến lượt các học sinh.

"Vâng."

"Với kỹ năng của trò, ta không nghi ngờ gì về việc trò sẽ giành chiến thắng."

Flora xấu hổ trước sự cổ vũ bất ngờ từ Rudger, nhưng cô nhanh chóng mỉm cười và tỏ ra tự tin như thường ngày.

"Đó là điều tự nhiên. Em không có ý định thua bất cứ ai."

Flora khịt mũi hạ giọng xuống.

"Vậy giáo sư sẽ đến xem thi đấu chứ?"

"Ý trò là gì?”

"Không có gì. Nếu giáo sư bận thì không đến cũng không sao."

Rudger trầm tư một lúc.

Thấy vậy, Flora tỏ ra sốt ruột và chờ đợi câu trả lời của Rudger.

Cuối cùng, Rudger mở miệng.

"Chà, ta nghĩ mình vẫn còn chút thời gian có thể đi xem thi đấu. Ta cũng khá tò mò về việc học sinh của ta sẽ vận dụng ma pháp như thế nào."

Khuôn mặt của Flora ngay lập tức đỏ bừng, nhưng cô nhanh chóng kiểm soát biểu cảm của. mình, hắng giọng nói.

"Em tin giáo sư sẽ không cảm thấy hối tiếc đâu.”

Sau đó, Flora nhanh chóng rời đi.

Rudger cho rằng là một giáo sư, rất khó có thể làm hài lòng học sinh củ: mình.

'Lịch trình ngày hôm nay có vẻ đã kết thúc rồi.'

Hắn rời sân vận động và đi ra ngoài, nơi tổ chức lễ hội đang diễn ra sôi nổi.

Có lẽ vì cuộc đấu sắp bắt đầu, phần lớn khách mời đều tập trung ở sân vận động nên bên ngoài yên tĩnh đến lạ thường.

Rudger đi loanh quanh giữa các lều trại.

Khi hắn đến đài phun nước, địa điểm hắn đã hẹn trước.

"Chúng ta đi xem cái đó đi! Đi xem nó đi mà!"

"Không, ở yên chỗ này đi! Cô không nghe anh trai bảo phải đợi ở đây sao?"

"Có quan trọng không? Tôi vừa nghe họ bảo sắp trình diễn mô hình Golem mới nhất ở đằng kia kìa!"

Rudger lắc đầu đi về phía hai người.

Hans và Sheridan đang ở trước một đài phun nước bằng đá cẩm thạch được chạm khắc tuyệt đẹp, Hans đang liều mạng giữ lấy Sheridan, không cho cô ấy đi đâu cả.

Sheridan vùng vẫy và cố gắng chạy đi.

Những người xung quanh vui vẻ chứng kiến cảnh tượng đó, họ cứ nghĩ hai người là một cặp yêu nhau đang giận đỗi.

Rudger cảm thấy con đau đầu đã dần nguôi ngoai của mình bắt đầu trở lại.

"Hai người đến sớm."

"A! Anh trai, anh đến rồi.”

"Ồ! Rất vui được gặp lại quý ngài!"

"Trước tiên hãy đi dạo và từ từ nói chuyện. Có nơi nào hai người muốn đi không?"

"Tôi không."

"Tôi có! Tôi có! Bên kia

nghe nói sắp triển lãm

mô hình golem! Chúng ta hãy đi xem nó đi!"

Nhìn thấy Sheridan hét lên với đôi mắt sáng ngời, Rudger ghé mắt hỏi Hans về ý định của cậu ta.

Hans nhún vai không còn phản đối nữa.

"Sao cũng được. Dù gì thì tôi cũng không thể ngăn cản cô ta mãi.”

"Hừ, cậu là người làm phiền tôi nhiều nhất từ nãy tới giờ đấy! Để xem khi quay trở lại căn cứ tôi sẽ trị cậu ra sao!"

"Tôi chỉ làm theo lời anh trai dặn thôi!”

"Được rồi hai người. Chúng ta đến chỗ Sheridan chỉ thử xem."

Nghe vậy, Sheridan ngay lập tức chạy về phía trước với vẻ mặt vui vẻ.

Nơi ba người đến chính là buổi lễ ra mắt mẫu Golem mới.

Nhiều người đã tập trung tại địa điểm triển lãm, hầu hết là trẻ em và các bậc phụ huynh dẫn theo bọn trẻ.

Trên tay bọn trẻ là những món đồ chơi: những con Golem nhỏ được làm từ vật liệu cơ khí cơ bản.

"Tôi không nghĩ là lại có ít người ở đây như vậy."

Hans liếc nhìn mọi người xung quanh, lẩm bẩm.

"Lĩnh vực này không phổ biến cho lắm."

"Không phải nó khá phổ biến ở các nhà máy sao?"

"Có thể đúng ở những nơi cần sức lao động, nhưng ở học viện ma pháp thì lại khác."

"Golem cũng có liên quan đến ma pháp mà nhỉ?"

"Chính xác thì đó là sự kết hợp giữa ma pháp và máy móc. Trên thực tế, đã có rất nhiều tranh cãi cho đến khi Golem được công nhận là một lĩnh vực của chuyên ngành Triệu hồi."

Cuộc tranh cãi về việc liệu Golem có thực sự được coi là một vật Triệu hồi vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay kể từ khi nguyên mẫu của Golem được phát hành.

Điều này xuất phát từ việc Golem gần với một tạo tác hơn.

Vì vậy, đã có nhiều ý kiến cho rằng nên phân loại Golem sang mô hình của khoa học kỹ thuật hơn là ma pháp triệu hồi

Tuy nhiên, lý do chính khiến Golem vẫn được coi là vật triệu hồi ma pháp là chúng chỉ có thể được điều khiển đúng nghĩa bởi pháp sư thông qua đá ma pháp.

Tuy một người không có ma pháp cũng vẫn có thê điều khiển Golem thông. qua điều khiển tay chân hoặc thông qua đá ma pháp thực hiện những hành động cơ bản, nhưng những chuyển động chỉ tiết và hành động phức tạp thì chỉ có pháp sư mới có thể làm được.

"Tôi đoán đó là lý do tại sao nó không phổ biên."

"Ồ, bắt đầu rồi!"

Đúng lúc này, có người bước lên sân khấu ở hội trường biểu diễn.

Rudger nhận ra người này, là giáo sư Bruno,

giáo sư mới bổ nhiệm giống hắn.

"Rất vui được gặp mọi người. Tên tôi là Bruno, giáo sư chuyên ngành nghiên cứu Golem năm nhất ở Theon. Xin cảm ơn mọi người đã tham gia lễ khởi công Golem ngày hôm nay. Chúng tôi sẽ bắt đầu buổi lễ ngay lập tức."

"Các quý khán giả, giờ phút này, xin hãy cùng chiêm ngưỡng mẫu Golem DT-3000 mới được phát triển bởi Theon!"

Bruno gỡ tâm vải che vật thể khổng lồ đó ra.

Hình dáng của một con golem khổng lồ ẩn bên trong lộ ra.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giáo Sư Gián Điệp, truyện Giáo Sư Gián Điệp, đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp, Giáo Sư Gián Điệp full, Giáo Sư Gián Điệp chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top