Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp
"Hừ."
Frank Buckler nhấp một ngụm bia lạnh, thở dài bực tức.
"C·hết tiệt! Rốt cuộc mình phải mòn mỏi trong khu mỏ ngầm ngột ngạt này bao lâu nữa?"
Hắn đã ở đây hơn ba tháng. Mọi việc giá·m s·át, quản lý đều do những người bên dưới thực hiện nên hầu như hắn không có việc gì phải động tay. Gã cảm thấy bản thân sắp phát điên nếu tiếp tục phải ở một nơi không có ánh sáng mặt trời trong một thời gian dài nữa.
Thời gian ban đầu, Frank Buckler có thể giảm bớt căng thẳng thông qua việc h·ành h·ạ nô lệ. Lâu dần, số lượng nô lệ giảm khiến việc khai thác kim loại bị đình trệ, hắn ta không thể kiếm chuyện với bọn chúng nữa.
Nếu nô lệ trong khu mỏ công khai nổi dậy thì hắn ta sẽ có lý do để ra tay. Tuy nhiên, những tên nô lệ có lẽ đã đánh hơi được gì đó nên đều đồng loạt trở nên ngoan ngoãn, không dám hó hé gì trước mặt Frank Buckler.
Việc này khiến Frank Buckler rất khó chịu vì không tìm ra được lỗi để bắt bẻ. Cuối cùng, hắn ta chỉ biết uống rượu giải sầu trong suốt mấy tháng qua.
Frank Buckler nhận ra cuộc sống ngày xưa của mình tốt đẹp biết bao. Khi đó hắn vẫn còn là một pháp sư c·hiến t·ranh phục vụ trong q·uân đ·ội, danh tiếng rất cao.
Frank Buckler có tài năng và năng khiếu bẩm sinh về mọi thứ liên quan đến chiến đấu. Tất nhiên, tài năng vượt trội thường mang lại sự tự mãn và sự tự mãn của Frank Buckler cuối cùng đã gây ra tai hoạ cho bản thân hắn.
Frank Buckler đã vướng vào tội danh s·át h·ại cấp trên. Theo luật q·uân đ·ội, hắn ta sẽ bị hành quyết ngay lập tức, nhưng cuối cùng Frank Buckler vẫn còn sống. Đất nước coi trọng khả năng của hắn nên đã xóa bỏ thân phận và sử dụng hắn vào những công việc b·ất h·ợp p·háp.
Phía chính phủ đã cam kết rằng nếu Frank Buckler hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này, hắn ta sẽ được phục hồi chức vị. Chính vì lời hứa này nên Frank Buckler mới có thể cắn răng chịu đựng hoàn cảnh hiện tại lâu như vậy.
Ngoài Frank Buckler ra còn có hai pháp sư khác. Hai kẻ này cũng có quá khứ không trong sạch giống hắn. Ở một khía cạnh nào đó, ba người này có thể được coi là đồng đội, nhưng Frank Buckler thực sự không muốn có chút liên quan gì đến hai kẻ kia.
Khoảnh khắc Frank Buckler nằm xuống giường định ngủ một giấc.
"Hửm?"
Hắn chợt cảm nhận được sự hiện diện của một kẻ lạ mặt bên ngoài. Kẻ này dù cố gắng không gây ra động tĩnh gì nhưng năng lượng ma pháp toả ra từ đối phương không thể dễ dàng qua mắt được Frank Buckler.
Frank Buckler lập tức bật dậy và đi ra ngoài.
Trên quảng trường ngầm rộng lớn tràn ngập ánh sáng xuất hiện một bóng đen. Xung quanh kẻ này là những chất lỏng đen chuyển động đang không ngừng chảy xuống hai vai như một tấm áo choàng, trên mặt kẻ này đeo một chiếc mặt nạ quạ đen.
"Này, làm gì ở đó thế hả?"
Frank Buckler không giấu được niềm vui trên môi.
"Đây là khu vực cấm. Mày vào đây có ý đồ gì?"
"... ... ."
Cái bóng không trả lời.
Frank Buckler cũng cũng không cần đối phương hồi đáp, hắn ta chỉ cần một lý do để hoạt động chân tay cho đỡ buồn.
"Đừng c·hết quá dễ dàng. Đúng lúc tao đang rất chán. Tao sẽ chơi với mày một lúc."
Ma thuật bắt đầu xuất hiện xung quanh Frank Buckler và phép thuật bắt đầu hình thành. Năm ngọn giáo lửa bắn về phía bóng đen.
Cái bóng ngay lập tức di chuyển. Phép thuật được hoàn thành trong nháy mắt. Một khối băng xuất hiện trong không khí v·a c·hạm với ngọn giáo lửa và cả hai thứ nhanh chóng tiêu biến.
Mắt Frank Buckler sáng lên khi nhìn thấy ma pháp vừa rồi. Bề ngoài hắn ta có vẻ coi thường đối phương nhưng thực tế hành động của hắn vẫn rất thận trọng, không hề có chút bất cẩn nào.
Frank Buckler cũng không nghĩ rằng đòn t·ấn c·ông đầu tiên sẽ thành công đánh trúng đối phương, hắn ngay lập tức thực hiện phép thuật tiếp theo.
Đúng lúc này, bóng đen đột nhiên tăng tốc lao về phía trước. Chiếc áo choàng của cái bóng chuyển động để lại một vệt đen trong không khí, cùng lúc đó, khoảng cách giữa bóng đen và Frank Buckler được thu hẹp lại trong tích tắc.
Frank Buckler nhận ra thứ trông giống như áo choàng kia thực chất là một đôi cánh có tác dụng gia tốc tức thời. Hắn ngay lập tức lùi lại đồng thời hoàn thành ma pháp trên tay.
Lần này phép thuật có uy lực mạnh hơn lúc trước. Một đầu rắn lửa mở miệng lao về phía trước nhằm nuốt chửng cái bóng.
Đối phương thấy vậy cũng kích hoạt phép thuật.
Trong miệng con rắn khi chưa v·a c·hạm với bóng đen đột nhiên hình thành vô số gai băng xé toạc đầu nó. Ma pháp đầu rắn tức khắc tan biến, tro bụi rải rác khắp nơi trong không khí.
'Đối phương cũng là pháp sư c·hiến t·ranh sao?'
Frank Buckler dấy lên nghi vấn khi quan sát hành động của đối phương. Hắn đưa tay về không trung phía trước mặt.
Vô số than hồng bị hút vào tay Frank Buckler và nén lại thành một khối cầu. Lúc hắn định ném khối cầu trong tay đi, cái bóng đã tiếp cận rất gần Frank Buckler.
Một tia sáng lóe lên, lưỡi kiếm bạc sắc bén nhắm thẳng vào cổ Frank Buckler.
Frank Buckler không hề nao núng mà nở nụ cười tàn khốc.
Chenggggg!
Quả cầu lửa cầm trong tay của hắn dài ra biến thành hình dạng một thanh kiếm chặn lại lưỡi kiếm của bóng đen.
Thông thường, định kiến về các pháp sư thường sẽ mạnh khi chiến đấu tầm xa và yếu khi b·ị đ·ánh cận chiến. Nhưng điều này hoàn toàn không đúng với các pháp sư c·hiến t·ranh. Những loại người này là những kẻ chuyên nghiên cứu cách thức thực hiện phép thuật trong chiến đấu để diệt trừ kẻ thù chứ không phải phép thuật phát triển thế giới. Có không ít những pháp sư c·hiến t·ranh bẩm sinh đã thích cận chiến. Frank Buckler là một kẻ như vậy.
Vẻ mặt của Frank Buckler trở nên đắc ý như muốn chế nhạo kẻ đột nhập có ý tưởng đánh cận chiến với mình.
Nhưng lúc này, đôi mắt bên trong chiếc mặt nạ quạ híp lại như vầng trăng lưỡi liềm.
'?!!!'
Frank Buckler chợt cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Hắn có dự cảm không lành.
Hắn cố gắng kìm nén sự lo lắng của mình và quyết định tập trung vào người trước mặt. Frank Buckler vung thanh kiếm rực lửa về phía trước với ánh mắt g·iết người.
* * *
Hai pháp sư c·hiến t·ranh khác bên trong khu mỏ cũng đã cảm nhận được làn sóng ma thuật phát ra từ Frank Buckler và James Moriarty, cả hai sớm đã đến hiện trường nơi cuộc chiến đang diễn ra. Một người có thân hình nhỏ nhắn trông như một đứa trẻ, kẻ còn lại thì to lớn đến mức trông như người khổng lồ.
"Đây là khu vực của Frank Buckler."
"Đã có bao nhiêu kẻ đột nhập? An ninh có bị phá vỡ không?"
Hai pháp sư c·hiến t·ranh da ngăm đen đứng ở nơi mà lúc nãy diễn ra cuộc chiến giữa Frank Buckler và James Moriarty, cả hai đều cẩn thận quan sát xung quanh. Bọn chúng hiện tại không còn cảm nhận được làn sóng ma thuật lúc trước nữa. Điều đó có nghĩa là cuộc chiến đã kết thúc.
"Bên kia."
Một kẻ chỉ tay về một phía. Nơi đó xuất hiện một xác c·hết đầy máu đang nằm.
"Là Frank Buckler."
Cái xác đã lạnh ngắt. Đôi mắt xác c·hết trừng to như thể người này không thể tin rằng mình đã thua.
"Kẻ nào có thể hạ Frank Buckler nhanh như vậy được?"
"Nhìn vào những v·ết t·hương trên người thì có vẻ người ra tay chỉ có một. Frank có thể đã thua trong một trận đánh cận chiến."
"Frank Buckler thua trong một trận cận chiến? Nói đùa gì vậy?"
"Kết quả trước mặt không phải rõ ràng nhất sao? Có lẽ đối phương cũng là một pháp sư c·hiến t·ranh."
Hai tên pháp sư vừa quay lưng lại thảo luận với nhau vừa cảnh giác quan sát xung quanh. Sóng ma thuật chỉ mới bị cắt đứt không lâu chứng tỏ kẻ đột nhập vẫn còn ở gần đây.
Faaah!
Đúng lúc này, tất cả ánh sáng trong quảng trường đều bị dập tắt. Bóng tối đột ngột ập đến lấy đi tầm nhìn của hai người.
"Đánh lén trong bóng tối?"
"Lấy đồ đi."
Một tên pháp sư lấy ra một hộp kim loại từ thắt lưng của mình. Khi hắn kéo sợi dây treo ở đầu hộp kim loại, ánh sáng nhảy ra và bắn lên không trung. Xung quanh lập tức tràn ngập ánh sáng trở lại.
Hai tên pháp sư cảnh giác nhìn kỹ xung quanh, cố gắng tìm kiếm kẻ thù đang ẩn náu. Ánh sáng trắng tinh khiết phát ra từ đỉnh đầu nên những bóng đen dần hình thành dưới chân hai kẻ này. Hai cái bóng không có dấu hiệu báo trước nào chợt vặn vẹo.
"... ... !!!"
Hai kẻ này với giác quan nhạy bén nhận ra có điều gì đó kỳ lạ. Cả hai không nói lời nào lập tức rời khỏi vị trí đang đứng. Ngay khoảnh khắc bọn chúng vừa di chuyển, vô số gai nhọn mọc lên từ vị trí hai kẻ này vừa đứng một giây trước. Nếu ban nãy chỉ chậm một nhịp thôi, chắc chắn bọn chúng đã bị xiên c·hết ngay tại chỗ.
"Ma pháp từ dưới lòng đất?"
Tên pháp sư nhỏ bé đặt khá nghi hoặc về phép thuật vừa xảy ra dưới chân mình. Tay hắn vừa cầm quyền trượng vừa quan sát những chiếc gai nhọn màu đen trước mặt.
Thông thường phép thuật sẽ xoay quanh người thi triển. Đó là lý do tại sao cả hai lại đứng quay lưng vào nhau và chờ đợi kẻ thù t·ấn c·ông. Thời điểm đối phương sử dụng phép thuật, vị trí ẩn giấu của kẻ đó sẽ bị tiết lộ. Khi đó, hai người sẽ chủ động phòng thủ và t·ấn c·ông.
Nhưng cả hai chưa bao giờ nghe nói về phép thuật phát ra từ bóng tối như vừa rồi.
Geek.
Chiếc gai đen được giải phóng và cuối cùng một người xuất hiện từ bên trong. Đó là một người đàn ông mặc đồ đen đeo mặt nạ hình quạ.
Hai pháp sư khá bối rối khi một kẻ đột nhập lại xuất hiện tại vị trí bọn chúng vừa đứng lúc nãy.
'Hắn ta ở đó từ lúc nào vậy? Mình chắc chắn thứ vừa nãy chỉ là một cái bóng, không hề có dấu hiệu sinh mạng ở trong.'
'Đây là loại phép thuật gì vậy?'
Hai tên pháp sư trao đổi ánh mắt rồi gật đầu, đồng loạt t·ấn c·ông kẻ vừa xuất hiện.
* * *
"Anh trai!"
Hans chạy đến chỗ James Moriarty. Sheridan cũng theo sau.
"Mọi chuyện phía tôi đã xong rồi!"
Trong khi James Moriarty đang giao đấu với các pháp sư c·hiến t·ranh, những nô lệ trong hầm mỏ đã cầm v·ũ k·hí và phát động một cuộc t·ấn c·ông bất ngờ vào lúc nửa đêm. Khi những nô lệ bỏ trốn t·ấn c·ông cùng lúc trong khi lính canh đang ngủ, cuộc t·ấn c·ông quá bất ngờ kết hợp với việc một lượng lính gác đã bị hạ trước đó dẫn đến việc lực lượng lính gác còn lại không kịp trở tay, hoàn toàn bị chế trụ.
Cuộc nổi dậy đã thành công.
Hans vừa xác nhận mọi chuyện xong liền lập tức đi tìm James Moriarty.
Hans và Sheridan cùng chạy đến hiện trường đã chất đầy dấu vết của một trận chiến khốc liệt, cả hai đều không thốt lên lời trước tình trạng kinh hoàng đang diễn ra trước mắt.
James Moriarty vẫn ổn.
Hắn ta đang đứng yên, gần James Moriarty có một xác c·hết có vẻ là một pháp sư c·hiến t·ranh. Cái xác trong tư thế đang cầm một con dao găm và bị chính con dao đâm vào ngực dẫn đến c·hết. Một cái xác khác cầm quyền trượng thì tình trạng thảm khốc hơn, toàn bộ vùng đầu và bụng đều b·ị đ·ánh nát bét. Phía đằng xa là một cái xác lạnh ngắt trông có vẻ đ·ã c·hết khá lâu.
"Mọi chuyện xong rồi sao?"
James Moriarty quay sang Hans hỏi.
"Ờ, vâng. Cái đó... ... Tôi định đến để giúp... ... ."
Hans nhìn ba xác c·hết trước mặt với khuôn mặt trống rỗng và tự lẩm bẩm.
"... ... Chắc là tôi lo lắng nhiều rồi."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Giáo Sư Gián Điệp,
truyện Giáo Sư Gián Điệp,
đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp,
Giáo Sư Gián Điệp full,
Giáo Sư Gián Điệp chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!