Giáo Sư Gián Điệp

Chương 296: Chuyên gia (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp

"Bên kia đã bắt đầu rồi."

Ba người Rudger cảm nhận được sóng ma pháp truyền đến từ xa. Tuy không biết chính xác khoảng cách và hướng đi, nhưng tiếng hét vang vọng của lũ Chimera cũng khiến bọn họ hiểu được tình hình hiện tại như thế nào.

"Ừm, chúng ta sẽ ổn chứ?"

Giọng nói của Belaruna hơi run lên. Đối với một người lạ, trông cô ấy có vẻ như đang sợ hãi nhưng Rudger biết thực ra bản thân Belaruna đang rất háo hức chờ đợi được gặp lũ quái vật.

Rudger nhìn Chris Bennimore đang đứng cạnh an ủi Belaruna bằng ánh mắt tinh tế.

"Không cần phải lo lắng. Nếu bọn quái vật đó tới, tôi sẽ bảo vệ cô."

"Cảm ơn."

'Có chuyện gì với hai người này vậy?'

Chris Bennimore vốn thường khó tính nay lại rất tử tế với Belaruna. Ngay cả Rudger, người vốn hiếm khi thể hiện cảm xúc của mình, cũng ngạc nhiên khi thấy Chris Bennimore lại ra dáng một quý ông như vậy. Và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là Belaruna, người thường ngày vốn nhút nhát và có tính cách u ám, lại có phản ứng khá bình thường với người bên cạnh.

Chẳng lẽ mấy người bên dược học đều thân nhau nhanh như vậy hả?

Rudger đi bên cạnh không ngừng hoài nghi.

Một lát sau, hắn lắc đầu và rũ bỏ những suy nghĩ của mình. Chuyện cần lo lắng bây giờ không phải là hai người đó. Đã có một vài con Chimera nhìn thấy bọn họ và đang lại gần. Rudger lập tức đưa ra cảnh báo.

"Chúng đang tới."

Chris Bennimore lập tức thay đổi sắc mặt, lấy ra vài chai thuốc từ trong túi.

Âm thanh giao tranh xảy ra khắp nơi đã thu hút sự chú ý của một số Chimera ở đó. Những con Chimera nhận ra sự hiện diện của ba kẻ lạ mặt, bọn chúng liền lao về phía ba người, tiếng bước chân dồn dập tạo ra tiếng nước bắn tung tóe từ đường thủy ngầm.

Belaruna run rẩy cố gắng kiềm chế sự sung sướng để không chạy về phía lũ Chimera. Chris Bennimore không biết điều đó lại tưởng Belaruna đang sợ hãi nên đứng chắn trước mặt cô ấy.

Rudger và Chris Bennimore đứng ở phía trước. Rudger nhẹ giọng nói.

"Khoảng mười con. Để tôi xử lý."

"Không cần."

Chris Bennimore cau mày, anh ta không thích giao mọi chuyện cho người này. Chris Bennimore ném ba lọ thuốc trên tay vào giữa bầy quái vật.

Choang!

Chai thủy tinh vỡ vụn và thuốc thử nhiều màu sắc chảy ra ngoài. Khi chất lỏng trong ba chai thuốc được kết hợp thành một, một phản ứng hóa học mãnh liệt đã xảy ra.

Thuốc thử sôi lên và khói xám phun ra.

Những con Chimera chạy phía trước bị nhấn chìm trong làn khói ngay tức khắc thở ra những hơi thở nặng nề. Miệng của chúng đồng loạt phun ra một ngụm máu.

Rudger đứng bên cạnh âm thầm cảm thán độc tính thật mạnh. Hầu hết các c·hất đ·ộc thông thường không có tác dụng với Chimera, nhưng thuốc thử mà Chris Bennimore sử dụng lại có thể trong nháy mắt hạ gục được nhiều quái vật như vậy.

Rudger cũng đã chuẩn bị sẵn phép thuật. Mục tiêu là những con Chimera phía xa hiện chưa tiếp cận đến phạm vi sương mù. Bọn chúng đang nhanh chóng giãn rộng khoảng cách và chờ đợi làn khói độc dịu bớt.

Phép thuật hoàn thành trong chớp mắt. Một cơn gió mạnh quét toàn bộ màn sương về phía đám quái phía sau. Những con Chimera giật mình, chúng cố gắng rút lui nhưng đã quá muộn. Làn khói độc màu xám bị gió cuốn đi nhấn chìm các Chimera như một làn sóng. Những con Chimera đồng loạt ho và nôn ra máu, cuối cùng ngã xuống trong bất lực.

"Độc tính thật mạnh. Tôi chưa thấy loại độc này bao giờ."

"Đó là thuốc độc pha chế đặc biệt của gia tộc Bennimore. Nó không xuất hiện trên thị trường, anh không biết là chuyện bình thường."

Chris Bennimore tự hào nói.

"Nó là c·hất đ·ộc cực mạnh xâm nhập vào đường hô hấp và gây hoại tử tế bào từ bên trong. Chimera dù có kháng độc cũng không bao giờ có thể sống sót nếu hít phải."

"Nhưng giờ làm sao chúng ta đi qua nơi này? Độc tính đã lan ra hết đường ống phía trước rồi."

"Không cần lo lắng về chuyện đó."

Chris Bennimore vừa dứt lời, màn khói màu xám đã dần lắng xuống.

"Độc này sẽ tự biến mất khi tiếp xúc với không khí sau một khoảng thời gian. Bột phản ứng dưới đất chỉ cần rửa sạch với nước là xong. Không cần lo lắng về chuyện nó có thể gây hại đến mọi người."

"Tuyệt vời!"

Belaruna hét lên, ánh mắt cô ấy lấp lánh.

"Sao anh có thể nảy ra ý tưởng tạo ra một thứ như thế bằng cách kết hợp ba loại thuốc thử vậy? Một trong số đó là chiết xuất lá Hextos phải không? Chuyện đó chắc khó giải quyết lắm!"

Chris Bennimore kinh ngạc.

"Cô nhận ra sao?"

"Đúng vậy. Tôi cũng có nghiên cứu về thứ này."

"Cũng không có gì khó khăn. Lá Hextos phản ứng quá mức mãnh liệt và p·hát n·ổ khi tiếp xúc với nước, nhưng nếu trộn chúng với rễ Mendala đã xay thì dược tính của chúng trở nên ổn định hơn."

"Ồ, tôi hiểu rồi! Ra đó là cách anh có thể trộn chúng với các loại độc khác nhau!"

"Cô cũng rất giỏi. Không nhiều người có thể hiểu những gì tôi vừa nói đâu."

Có lẽ vì thường không có ai để nói về những chủ đề này nên Chris Bennimore có vẻ khá vui vẻ. Điều tương tự cũng xảy ra với Belaruna.

"Thật may mắn khi gặp được ai đó có chung tiếng nói như cô. Cô Belaruna, nếu sau này có cơ hội, tôi có thể liên lạc trực tiếp với cô không?"

"Sao cơ? Liên lạc với tôi ư?....... Tất nhiên là được, chỉ cần anh không phiền... ... ."

"Tôi không phiền đâu."

Đôi tai dài của Belaruna chợt vểnh lên và cử động. Điều đó thể hiện tâm tình của cô ấy đang rất tốt.

Rudger ở bên cạnh yên tĩnh lắng nghe. Mãi một lúc sau, khi chủ đề câu chuyện đi hơi xa, hắn bèn hắng giọng kéo sự chú ý của hai con người kia lại.

"Hai người có vẻ rất hợp nhau. Tôi rất vui vì điều đó, nhưng bây giờ chúng ta nên tập trung vào nhiệm vụ trước đã."

Nghe Rudger nói vậy, Chris Bennimore mới hoàn hồn quay đầu lại. Belaruna cũng ngượng ngùng gật đầu. Cả hai người này hành động ăn ý đến mức Rudger ở bên cạnh cảm giác mình hơi dư thừa.

Hắn liền cho rằng đó là vì hai người làm cùng chuyên môn và có những sở thích giống nhau nên mới hành động như vậy. Rudger nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ kia sang một bên.

Cả ba tiếp tục đi bộ qua đường thủy ngầm. Nhờ kiểm tra bản đồ trước nên bọn họ không bị lạc.

"Đây là lối vào."

Một cánh cửa rỉ sét nằm ở một bên đường thủy ngầm. Đó là lối đi dẫn đến một cơ sở nuôi cấy dưới lòng đất.

"Mọi người cẩn thận."

Khi Rudger mở cửa, đập vào mắt hắn là một đường hầm đen thui. Gắn vào một bức tường của đường hầm giống như hàm của một con vật là một chiếc thang rỉ sét dẫn xuống.

"Nhìn vào tình trạng của chiếc thang, có vẻ như nó không phải thứ được Quân Giải phóng sử dụng."

"Điều đó có nghĩa là bọn chúng cũng không biết mọi thứ về nơi này. Đi nào."

Cả ba ngay lập tức đi xuống nhờ ma thuật lơ lửng. Belaruna không biết sử dụng phép thuật nên Chris Bennimore đã tự mình bế cô ấy.

"Chà, tôi có nặng lắm không?"

"Không có gì. Cô nhẹ như một chiếc lá vậy."

"... ... ."

Rudger nhìn chằm chằm vào hai người bên cạnh như thể đang quay phim lãng mạn với ánh mắt lạnh lùng. Hắn cảm thấy hơi dị ứng.

Hai người này đúng thật là......

Nếu biết trước mọi chuyện sẽ như thế này thì hắn sẽ không đưa Belaruna đến đây. Rudger mặc dù trong lòng hối hận nhưng cũng không quên nhìn xung quanh.

Không có mai phục. Tín hiệu khá tốt.

Quan sát kỹ xung quanh, nơi này giống một tàn tích dưới lòng đất hơn là một cơ sở nuôi cấy. Dù đã được xây dựng hàng trăm năm nhưng những cơ sở hạ tầng này vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay mà không sụp đổ quả thực khiến hắn không khỏi cảm thán.

Hơn nữa, đây là nơi mà lẽ ra ánh sáng không thể xuyên qua nhưng không gian lại sáng hơn cả đường thủy ngầm ban nãy. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện những ánh sáng huỳnh quang mềm mại bên trong.

Làm sao Quân Giải phóng biết được nơi này?

Không thể nào có chuyện bọn chúng tình cờ phát hiện ra nơi này được, chắc chắn có người đã chỉ cho những kẻ đó.

Trong đầu Rudger chợt hiện lên một cái tên.

Nếu là Nikolai thì không có gì bất ngờ khi một kẻ chuyên thu thập tình báo như hắn ta biết đến nơi này. Cả thông tin về một Cây Thế Giới đ·ã c·hết tồn tại dưới này nữa.

Những lời Hans nói trước khi rời đi vẫn còn văng vẳng bên tai Rudger.

"Anh trai, còn một điều nữa anh cần biết."

"Chuyện gì vậy?"

"Sư phụ của anh chính là người đã bảo tôi xuống đây kiểm tra."

"Vậy sao? Tôi biết rồi."

Nếu là Sư phụ thì chắc hẳn Người đã phát hiện được thứ gì đó ẩn nấp dưới lòng đất. Tuy nhiên, có lẽ vì không muốn thu hút nhiều sự chú ý nên Sư phụ cũng không tự mình hành động. Nếu tự nhiên Sư phụ nói nhiều như vậy thì chắc chắn hắn phải cảnh giác, ưu tiên phòng thủ hàng đầu.

Rudger chợt hoàn hồn nghe thấy tiếng động phát ra từ thiết bị liên lạc.

"Có tin xấu."

"Chuyện gì vậy?"

"Kết nối bị ngắt. Có vẻ như ở đây không thể sử dụng máy liên lạc được."

Ban đầu, Rudger và Chris Bennimore dự định gửi liên lạc lên trên sau khi xác nhận được vị trí của Cây Thế Giới. Tuy nhiên, tình huống hiện tại không tốt cho bọn họ chút nào.

Chris Bennimore cau mày, tình huống này không khác gì bọn họ bị cô lập trong lãnh thổ của kẻ thù.

"Quay lại không?"

"Đã đi xa đến mức này thì chúng ta không thể rút lui được nữa."

"Đây là nơi không có bản đồ. Anh có biết đường không?"

Khi Chris Bennimore hỏi câu hỏi đó, Rudger đã giải phóng phép thuật của mình.

Toong───!!!

Sóng âm lan rộng tạo ra những vòng tròn lấy Rudger làm trung tâm. Sóng âm lan rộng như mạng nhện, nảy lên và rơi xuống các lối đi của cơ sở dưới lòng đất. Từ những thông tin truyền trở lại, Rudger nhanh chóng vẽ ra một số tọa độ. Một bản đồ trong bán kính khoảng hai trăm mét hình thành trong đầu hắn.

Rudger không dừng lại ở đó, hắn bắn thêm vài đợt sóng âm nữa.

Ping—! Ping—!

Vì những đợt sóng này có tần số khá thấp nên Chris Bennimore bên cạnh cũng nghe thấy. Anh ta nhận ra Rudger đang làm gì.

"Ma thuật sóng âm của ma pháp hệ Phong sao?"

"Anh biết nó à?"

"Tôi đã gặp qua rất nhiều người trong q·uân đ·ội. Mỗi lần vào bên trong doanh trại q·uân đ·ội, tôi đều nghe thấy rất nhiều âm thanh kiểu này. Một công cụ để xác định vị trí của kẻ thù thông qua việc thu phát sóng siêu âm. Tuy nhiên, nghe nói nó vẫn chỉ ở giai đoạn nghiên cứu vì nó không thực tế, tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ được sử dụng như thế này."

"Nếu anh đã biết thì tôi cũng không cần giải thích thêm."

Rudger nói xong liền bước về phía trước. Hai người đi theo Rudger nhanh chóng dừng lại tại một địa điểm. Cuối cùng bọn họ đã tìm thấy 'thứ đó'.

"Rễ của Cây Thế Giới. Thật sự là nó."

Chris Bennimore lẩm bẩm trong kinh ngạc.

Rễ của Cây Thế Giới khổng lồ nhô ra qua một bức tường của tàn tích ngay lập tức thu hút sự chú ý của anh ta. Quang cảnh hơi mờ do thiếu ánh sáng nhưng vẫn không thể che đi hình ảnh kỳ vĩ trước mắt. Mặc dù rễ cây đã chuyển sang màu ngà nhưng ai nhìn thấy cũng có thể hình dung ra được sự to lớn của cái cây bản thể.

Đôi mắt của Belaruna cũng sáng lên.

Thời điểm Chris Bennimore và Belaruna chuẩn bị tiếp cận gốc Cây Thế Giới, Rudger đưa tay ra chặn hai người lại.

"Sao thế?"

Chris Bennimore hỏi với giọng trầm đến mức chỉ Rudger mới có thể nghe thấy. Dù có hơi bất mãn vì bị ngăn cản nhưng anh ta biết đối phương làm vậy hẳn phải có lý do nào đó.

Thay vì trả lời, Rudger chỉ tay vào một trong những rễ của Cây Thế Giới. Chris Bennimore nhìn theo, anh ta phát hiện ra có cái gì đó ở gần bộ rễ, hình dạng trông giống con người.

"Thứ gì vậy?"

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giáo Sư Gián Điệp, truyện Giáo Sư Gián Điệp, đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp, Giáo Sư Gián Điệp full, Giáo Sư Gián Điệp chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top