Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp
Royna Pavlini bối rối.
"Cửa không mở được?"
"Có vẻ là sự thật, sắc mặt của các pháp sư bên đó rất nghiêm trọng."
Rudger quan sát biểu cảm những pháp sư đang lảng vảng gần cửa. Họ đang nhìn cánh cửa gỗ với vẻ mặt nghiêm túc, nhưng nét mặt họ dần dần cứng lại như thể không đạt được tiến triển gì đáng kể.
"Tránh ra!"
Cuối cùng, một pháp sư không thể chịu đựng được nữa và bắn phép thuật vào cửa.
!!!
Ngọn lửa nóng đỏ bay về phía trước gây ra một v·ụ n·ổ lớn.
Các pháp sư gần đó nhanh chóng rút lui để tránh bị ngộ thương, nhưng tất cả đều phải trợn mắt trước cảnh tượng nhìn thấy sau khi làn khói đen tan đi.
"Không chút tổn hại nào, sao có thể?"
"Dù nơi này có năng lượng ma thuật lớn nhưng sao có thể không có chút tác dụng nào được?"
Cánh cửa vẫn nguyên vẹn như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Dù bị lửa t·hiêu r·ụi nhưng không hề có bất kỳ dấu vết cháy xém nào.
"Hay là chưa đủ hỏa lực?"
"Vậy thì làm lại, tất cả cùng nhau t·ấn c·ông!"
Lần này, năm pháp sư đồng loạt niệm chú. Một hỏa lực khổng lồ đánh trúng cánh cửa dinh thự. Hàng loạt v·ụ n·ổ xảy ra kèm theo tia sáng lóe lên, các pháp sư đứng xem phải triển khai lá chắn để không bị cuốn vào dư âm của v·ụ n·ổ.
Vẻ mặt của các pháp sư đều nghĩ rằng như thế này đã đủ để khiến cánh cửa bị phá hủy. Nhưng sự thật nhanh chóng giáng cho họ một cái tát nặng nề.
"Ngay cả với lượng sức mạnh này cũng không hề hấn gì."
"Chúng ta cần nghĩ cách khác thôi."
Các pháp sư thở dài khi nhìn vào cánh cửa vẫn còn hoàn hảo nguyên vẹn. Họ đã cố gắng sử dụng phép thuật mạnh hơn, nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ cuộc sau khi bị những người xung quanh can ngăn.
"Nếu phép thuật không có tác dụng, liệu có thể được mở bằng vũ lực không?"
Đôi mắt của các pháp sư đồng loạt hướng về phía Arfa. Nếu có thể tay không vật c·hết một con hổ Cheshire thì hẳn cậu bé kia có thể thử đẩy cánh cửa ra.
"Thủ lĩnh, tôi nên làm gì?"
"Cậu có muốn thử không?"
Arfa gật đầu và đi về phía cánh cửa. Các pháp sư im lặng đứng quan sát xung quanh.
Arfa nắm lấy cánh cửa bằng cả hai tay và bắt đầu đẩy. Mặc dù chỉ dùng lực đơn giản nhưng không gian xung quanh Arfa chứa đựng một sự căng thẳng lớn đến mức nghẹt thở. Arfa gia tăng sức mạnh lên toàn bộ cánh tay để tác dụng lực vào cánh cửa.
Cánh cửa vẫn còn nguyên vẹn dù bị ma thuật thuật tác động dần dần dịch chuyển. Phần cửa gỗ tiếp xúc với lòng bàn tay của Arfa bắt đầu bị xé ra từng chút một.
"Ồ! Có tác dụng thật này!"
"Sức lực này còn hơn cả hiệp sĩ ấy chứ."
Các pháp sư rất ấn tượng trước sức mạnh mà Arfa thể hiện, họ cảm nhận được rằng cậu bé kia không phải là một người bình thường.
Nhưng trong tình hình hiện tại, thắc mắc như vậy không quan trọng. Ưu tiên hàng đầu là thoát khỏi dinh thự trước đã.
Arfa chậm chạp nhích từng bước về phía trước.
Đúng lúc này, ngay trước khi cánh cửa gần như bị xé toạc, chuyện lạ đã xảy ra.
Phù!
Một ánh sáng lóe lên giữa Arfa và cánh cửa, sau đó, cơ thể Arfa bị ném về phía sau. Arfa ngay lập tức giữ vững tư thế trên không và tiếp đất an toàn, vẻ mặt bối rối hiện rõ trên khuôn mặt cậu bé.
Những người đang xem cũng vậy.
"Cánh cửa tự động phục hồi!"
Cánh cửa mà Arfa đã làm gãy một nửa lúc trước hiện giờ đã trở lại trạng thái nguyên vẹn. Sắc mặt của ai nấy đều trở nên nặng nề.
Cơ hội cuối cùng đã biến mất.
"Arfa, không sao chứ?"
"Tôi ổn."
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
"Tôi cũng không biết. Chỉ trong chốc lát thôi nhưng tôi cảm thấy như có thứ gì đó đẩy mình ra xa. Cảm giác như thể chính dinh thự đang từ chối tôi vậy."
"Có vẻ là như vậy thật."
Lúc này, mọi người tập trung trong phòng đều đã biết cánh cửa kia không thể mở được bằng ma thuật hay sức mạnh vật lý thuần túy.
Bọn họ đã hoàn toàn bị mắc kẹt trong dinh thự.
"Làm sao chúng ta thoát ra được?"
"Còn lại bao nhiêu thời gian?"
"Người bên ngoài rốt cuộc đang làm gì vậy?"
Các pháp sư xì xào bàn tán. Tin tốt duy nhất lúc này là không có ai hoảng sợ và không xảy ra b·ạo l·oạn.
Rudger cũng nói chuyện với những người trong nhóm về những việc cần làm tiếp theo.
"Có vẻ chúng ta đang bị mắc kẹt. Dinh thự không cho những người bên trong rời đi."
Mọi người gật đầu với vẻ mặt nặng nề.
"Có chuyện gì tương tự như thế này từng xảy ra trước đây không?"
Royna Pavlini và Sempas lắc đầu.
Cuối cùng, khi ánh nhìn của mọi người tập trung vào Rimray, vị pháp sư già trả lời một cách nghiêm túc như thể cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình.
"Chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Nếu từng phát sinh thì chắc chắn phải có ghi chép để lại."
"Vậy chúng ta còn lại bao nhiêu thời gian?"
Thời điểm nửa đêm trôi qua, lũ quái vật sẽ bắt đầu lang thang trong dinh thự.
Rudger không biết con quái vật đó trông như thế nào, mạnh ra sao và số lượng bao nhiêu. Điều duy nhất hắn có thể chắc chắn là vào thời điểm nó xuất hiện, ít nhất một nửa số pháp sư tụ tập ở đây sẽ c·hết.
"Bốn tiếng."
"......Có hơi gấp."
Royna Pavlini lên tiếng.
"Nếu người bên ngoài không thấy chúng ta trở lại, bọn họ sẽ đến tiếp viện. Tôi nghĩ chúng ta có thể chờ trong này đợi cứu viện."
"Khó đấy."
Rudger lắc đầu và phủ nhận hy vọng của Royna Pavlini.
"Tại sao?"
"Nếu có thể dễ dàng mở từ bên ngoài như vậy thì ngay từ đầu chúng ta đã không bị nhốt như thế này rồi. Tôi đoán tình huống bên ngoài cũng giống như trong này thôi."
"Sao có thể......?"
"Đây là tình huống chưa từng phát sinh trước đây. Tốt hơn hết chúng ta nên chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất."
"... ... ."
Royna Pavlini không dám tưởng tượng đến viễn cảnh mà Rudger nhắc đến.
"Đừng quên một điều quan trọng nhất."
Rudger hạ giọng hết mức có thể để chỉ bốn người trong nhóm có thể nghe thấy.
"Bên trong này vẫn còn những kẻ s·át n·hân. Tôi không nghĩ tình huống này là sự trùng hợp."
"Ý anh là việc này có liên quan đến những kẻ đó?"
"Ít nhất thì giả thiết đó lúc này có thể giải thích mọi thứ."
Tất nhiên, những câu hỏi vẫn còn đó.
Những kẻ s·át n·hân đã làm như thế nào để gài bẫy tất cả những người bên trong dinh thự?
Còn điều gì đó khác mà bọn họ đã bỏ lỡ.
Nếu những kẻ s·át n·hân biết cách đóng cửa dinh thự thì chắc chắn phải có cách nào đó mở lại.
Sempas lẩm bẩm, có lẽ đang nghĩ điều gì đó tương tự như Rudger.
"Tôi lo lắng về những kẻ khả nghi vẫn trà trộn vào đây."
"Phải. Tôi không nghĩ bọn chúng đã rời đi, hoặc chí ít là rời đi hết."
Rudger cũng đồng ý với Sempas.
"Những kẻ đó hẳn là đã khám phá ra được cơ chế điều khiển được chức năng của dinh thự. Như vậy thì chắc chắn ai cũng có thể nhận ra và điều khiển được. Bọn chúng phải để lại người bảo vệ."
"Bọn chúng không sợ sẽ c·hết trong này sao?"
"Có lẽ đám người đó đã chuẩn bị hậu chiêu."
Sau khi tóm tắt lại mọi việc, Rudger nhận ra tình hình nghiêm trọng hơn hắn nghĩ rất nhiều.
Một dinh thự khép kín.
Những kẻ s·át n·hân tồn tại bên trong.
Những con quái vật trong dinh thự xuất hiện sau nửa đêm.
"Chúng ta có nên cảnh báo những người khác không?"
"Điều đó sẽ chỉ gây ra thêm căng thẳng thôi. Mặt khác, chúng ta sẽ có thể bị nghi ngờ."
"Tôi cũng nghĩ vậy."
Royna Pavlini cố vắt óc đến mấy cũng không nghĩ ra được biện pháp thích hợp.
"Vậy thì đầu tiên chúng ta cần tìm cách thoát ra ngoài?"
Royna Pavlini cẩn thận suy nghĩ. Mặc dù cửa đã khóa nhưng có thể có lối ra khác.
"Cửa sổ thì sao?"
"Tôi không nghĩ ý tưởng đó sẽ thành công."
Rudger trả lời khi nhìn thấy nhiều pháp sư đi xung quanh gõ vào các cửa sổ.
Độ chắc chắn của những ô cửa sổ không khác gì cửa ra vào. Cho dù họ có đập mạnh hay sử dụng phép thuật, chúng vẫn không nhúc nhích.
Rudger tưởng tượng khả năng đi ra ngoài thông qua [Ater Nocturnus]. Nhưng khi nhìn thấy sương mù ngoài cửa sổ, hắn quyết định bỏ cuộc. Mật độ sức mạnh ma thuật chứa trong không gian quá cao. Nếu mắc sai lầm, tọa độ có thể bị sai lệch.
Chuyển động không gian tuy có nhiều ưu điểm nhưng không phải không có điểm yếu.
Điều gì sẽ xảy ra nếu không khí tràn ngập năng lượng ma thuật, hơn thế nữa, bản thân dinh thự cũng được bao quanh bởi một sức mạnh bí ẩn?
Nếu sử dụng chuyển động không gian không chính xác, khả năng cao người thi triển sẽ rơi vào một nơi không xác định do tọa độ bị bóp méo.
Trường hợp tốt nhất là hắn sẽ xuất hiện trên trời. Còn nếu bị dịch chuyển thẳng xuống lòng đất thì hắn chắc chắn sẽ c·hết.
Còn một chuyện nữa, việc tiết lộ rằng bản thân có thể di chuyển trong không gian cũng rất mạo hiểm.
Dù nhìn kiểu gì thì đó cũng là một lựa chọn đầy rủi ro. Rudger sau một lúc suy tính liền gạt bỏ ý nghĩ này đi.
"Có lẽ còn một cách."
Ánh mắt của cả nhóm đều đổ dồn vào Rudger.
"Chúng ta cần tìm ra thủ phạm đã gây ra chuyện này. Chúng ta sẽ ép những kẻ đó khai ra phương pháp thoát ra ngoài."
"Nhưng bằng cách nào?"
Rudger liếc nhìn các pháp sư đang tụ tập trong đại sảnh. Hắn chắc chắn có người của tổ chức đang lẩn trốn bên trong. Vấn đề là không biết số lượng bao nhiêu.
Ngôi dinh thự này có chức năng cho phép đóng cửa. Người trong tổ chức có thể tình cờ biết được chức năng này.
Tổng cộng có hơn ba trăm căn phòng trong dinh thự. Rất có thể một trong số chúng có liên quan đến chức năng mở cửa.
Bọn họ phải tìm ra căn phòng đó, nhưng trên thực tế, cơ hội tìm được gần như bằng không. Không có bất kỳ manh mối nhận diện nào của căn phòng.
Hắn cần những kiến thức khác liên quan đến dinh thự bí mật này.
Rudger tỉnh táo lại.
"Chúng ta cần trở lại."
"Cái gì?"
"Dù sao thì đứng yên một chỗ như hiện tại cũng không giải quyết được vấn đề gì. Sẽ tốt hơn nhiều nếu chúng ta đi xung quanh xem có tìm được manh mối nào không."
"Ta đồng ý."
Rimray cũng ủng hộ ý kiến của Rudger. Sempas gật đầu tán đồng.
"Vậy chúng ta sẽ đi đâu?"
"Chúng ta nên quay lại thư phòng. Ở đó có thể sẽ tìm thấy manh mối liên quan đến dinh thự này."
Rudger nhớ lại nội dung cuốn sách đã đọc hôm nay.
Bên trong có nhắc đến việc ngôi dinh thự này đã có chủ. Mặc dù người đó chỉ ở dạng linh hồn, nhưng việc nơi này có chủ nhân thôi cũng là một manh mối quan trọng trong lúc này.
Hắn nghĩ cần phải tìm ra căn phòng của chủ nhân dinh thự này.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Giáo Sư Gián Điệp,
truyện Giáo Sư Gián Điệp,
đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp,
Giáo Sư Gián Điệp full,
Giáo Sư Gián Điệp chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!