Giáo Sư Gián Điệp

Chương 382: Mật thất (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp

Mọi thứ khác đều bám đầy bụi, chỉ riêng cuốn sách này là sạch sẽ.

Rudger nhìn quanh. Hắn lúc này mới nhận ra vài thứ bên trong căn phòng.

'Những dấu chân....'

Có một số dấu chân trong mật thất chứng tỏ đã từng có những người khác vào đây. So sánh độ dày của bụi trên những dấu chân, có thể kết luận thời gian xuất hiện của chúng đã khá lâu.

"Arfa, cậu hãy ra ngoài canh chừng giúp tôi."

"Được rồi."

Sau khi Arfa ra ngoài, Rudger mở cuốn sách và nhanh chóng xem qua nội dung bên trong. Cuốn sách là ghi chép do người thừa kế dinh thự để lại.

Cuốn sách mô tả các loại bí ẩn tồn tại trong dinh thự, các bẫy ma thuật và cách sử dụng các chức năng chính của dinh thự.

Trong số đó, nguyên nhân tại sao Bình Minh Đen có thể khóa cửa dinh thự lại là vì bọn chúng đã tác động vào một chiếc đàn organ tồn tại bên trong dinh thự.

Rudger suy đoán hẳn người tổ chức không thể diễn giải toàn bộ nội dung bên trong cuốn sách nên chúng mới chỉ sử dụng được một phần nhỏ chức năng.

Thật may mắn vì nếu lũ người đó nắm được tất cả cách thức vận hành của dinh thự, nơi đây chắc chắn sẽ trở thành một nhà tù địa ngục.

Rudger đang lật nhanh các trang giấy chợt vô tình phát hiện ra một cuốn sách khác.

Cái này....

Đó là một cuốn sách nhỏ bọc da có cảm giác đơn giản hơn so với những cuốn sách khác trong thư viện. Tuy nhiên, thứ Rudger tò mò là nội dung bên trong hơn. Thứ này không được sắp xếp trong thư phòng mà được cất giấu ở đây, hẳn là nó ẩn chứa loại thông tin không tầm thường.

Rudger cầm cuốn sách lên, đập vào mắt hắn là những hàng chữ mảnh khảnh bên ngoài.

[Tất cả những kiến ​​thức này chỉ dành cho những người bị trúng lời nguyền hư vô.]

Lời nguyền hư vô?

Một cảm giác quen thuộc dâng lên, Rudger ngay lập tức chuyển sang trang tiếp theo.

[Bọn họ là những người được chọn nhưng không nhận được ban phước và chúc phúc. Họ là những con người bất hạnh có cơ thể bị tổn thương và không thể sống qua tuổi ba mươi. Phước lành mà họ sở hữu không khác gì một lời nguyền t·ra t·ấn.]

Rudger nhận ra rằng triệu chứng này rất giống với triệu chứng của những người sở hữu ma pháp phi thuộc tính.

Đúng là thứ này rồi!

Rudger phấn khởi, hắn lờ mờ cảm nhận được bản thân sắp chạm đến được mục đích.

Rudger tập trung tâm trí và cố gắng lật từng trang một cách cẩn thận.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng động lớn.

"Ông đã xem xét hết xung quanh rồi ạ?"

Arfa cố tình cao giọng nhằm ra hiệu cho Rudger.

Bọn họ đã ở đây rồi à?

Rudger nhìn xuống cuốn sách trong tay với một thoáng do dự.

Không chần chừ quá lâu, hắn lập tức đóng cuốn sách lại, đặt lên bàn rồi rời khỏi mật thất.

Giọng của Arfa phát ra từ phía bên kia kệ sách. Rudger nhanh chóng đóng cửa mật thất lại.

Sau khi kiểm tra kệ sách chắc chắn không để lại dấu vết gì, hắn ngay lập tức chạm mặt một người.

"Ngài đến sớm hơn tôi tưởng."

Rudger nói nhẹ nhàng khi nhìn Rimray đi cùng Arfa. Trên tay vị pháp sư già đang cầm một cuốn sách vừa lấy từ kệ ra.

"Ngài kiểm tra tất cả rồi sao?"

"Phải. Không có nội dung nào hữu ích. Chúng ta đã lãng phí rất nhiều thời gian."

Rimray nói và liếc nhìn xung quanh.

"Cậu có tìm được thứ gì không?"

"Rất tiếc là không."

"Chậc. Giờ chúng ta làm sao thoát ra ngoài?"

"Những người khác đâu?"

"Chắc vẫn còn trong khu chứa sách. Bọn họ sẽ tốn chút thời gian."

"Vậy thì hãy qua đó giúp đỡ. Tôi vừa rà soát xong khu vực này rồi."

Rudger đương nhiên dẫn Rimray ra khỏi khu vực gần mật thất đến chỗ Royna Pavlini và Sempas.

"Bên này có tiến triển gì không?"

"Không có cuốn nào hữu ích cả."

"Chỗ này cũng vậy."

Rudger giả bộ suy tư và vuốt cằm.

Mọi người đều cảm thấy thất vọng vì không tìm được gì, chỉ có Arfa lặng lẽ nhìn Rudger.

Vào lúc nhóm người đang suy nghĩ đối sách thì cánh cửa phòng chợt mở ra.

"Là thư phòng!"

"Cuối cùng chúng ta đã tìm được nơi này rồi!"

Những người bước qua cánh cửa đều là những pháp sư lớn tuổi.

Vẻ mặt của Rudger và Rimray đanh lại, khuôn mặt của Royna Pavlini cũng nhanh chóng trở nên khó chịu. Những người vừa xuất hiện là nhóm pháp sư của Học viện Truth. Từ lời nói và hành động của họ, có lẽ đối phương thuần túy chỉ tình cờ tìm thấy thư phòng.

Khi mọi người đang nhìn đám người Học viện Truth thì các pháp sư đối diện cũng đã phát hiện ra Rudger và nhóm của hắn.

"Gì đây?"

Pháp sư già dẫn đầu cau mày. Khuôn mặt gầy gò của ông ta ánh lên sự lo lắng. Ánh mắt ông ta nhìn Rudger không mấy thiện cảm.

Rudger chủ động chào hỏi trước vì lịch sự.

"Rất vui được gặp các ngài."

"Các người làm gì ở đây?"

Đó là một câu hỏi thô lỗ nhưng có vẻ như người hỏi không cảm thấy như vậy.

"Làm thế nào mà các người tìm được thư phòng? Không. Không quan trọng. Chúng ta hiện tại đã đến đây, nhanh chóng rời đi cho ta."

Nghe những lời đó, Royna Pavlini rất bức xúc.

"Ông nói gì vậy? Rõ ràng là chúng tôi đến đây trước."

"Cái gì? Cô có biết cô đang hò hét trước mặt ai không hả?"

Royna Pavlini cố gắng cãi lại.

"Đừng quên cấp bậc của chúng ta cũng không cách biệt... ... ."

"Nhảm nhí. Một Lexorer nửa vời như cô không có tư cách lên tiếng ở đây."

Trước giọng nói gay gắt của đối thủ, khí thế của Royna Pavlini dần yếu đi.

"Nghe nói cô suýt c·hết trong một vụ t·ai n·ạn cỏn con ở thủ đô. Bây giờ còn không biết xấu hổ chường mặt ra ngoài à?"

"Đúng thế! Một kẻ không biết cố gắng, lúc nào cũng lấy cớ còn trẻ với ít kinh nghiệm. Đúng là trơ trẽn!"

Cơ thể Royna Pavlini run lên theo từng lời sỉ nhục của đối phương. Cuối cùng cô ấy cúi đầu xuống, không dám nói gì nữa.

Thấy vậy, Sempas nổi giận.

"Mấy lão già điên này... ... ."

Sempas định nói gì đó thì Rudger chợt ngăn anh ta lại.

"... ...Giáo sư Rudger."

"Để tôi xử lý."

"... ... Được rồi."

Sempas định nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn lùi xuống.

Sau khi Sempas bình tĩnh lại, Rudger lập tức tiến đến trước mặt các pháp sư Học viện Truth. Hắn lạnh nhạt mở miệng.

"Các người có thể biến đi được rồi."

!!!

Sempas vô cùng kinh ngạc trước lời khiêu khích đến từ Rudger, ngay cả Royna Pavlini cũng ngẩng đầu lên vì sửng sốt.

Đây là cách giải quyết tốt mà anh ta nói à?

Sempas nhìn chằm chằm vào Rudger với biểu cảm đầy bối rối.

Các pháp sư của Học viện Truth ban đầu cũng sững người trước những lời của Rudger, một lúc sau, bọn họ đùng đùng nổi giận.

"Tên khốn kiếp. Ngươi vừa nói cái gì?"

"Ngươi có biết ngươi đang đứng trước mặt ai không hả?"

"Đúng là một kẻ ngạo mạn, không biết trời cao đất dày!"

"Sao trên đời lại có một kẻ không biết tôn kính tiền bối như vậy?"

Người đứng đầu Học viện Truth run lên vì tức giận, ông ta nhanh chóng giải phóng sức mạnh ma thuật. Chiếc áo choàng trên người các pháp sư rung chuyển, năng lượng bốc lên hừng hực như một ngọn lửa. Những pháp sư phía sau cũng nhanh chóng giải phóng sức mạnh của bản thân.

Rudger không hề mất bình tĩnh khi đối diện với áp lực to lớn trước mặt.

"Tiền bối?"

Hắn thậm chí còn không thèm che giấu sự khinh bỉ của mình.

"Những kẻ không có năng lực, suốt ngày chỉ biết dựa vào thế lực và kinh nghiệm tuổi tác để chèn ép người khác. Các người lấy tư cách gì đuổi chúng tôi đi?"

Rudger vừa dứt lời, sức mạnh ma thuật trên người hắn ngay lập tức tràn ngập không gian xung quanh. Làn sương mù xanh lam bằng tốc độ mắt thường xâm chiếm toàn bộ thư phòng, vây lấy đám người của Học viện Truth.

Khí thế áp đảo từ trên người Rudger khiến đám pháp sư già cảm thấy khó thở. Trong mắt các lão già này, tên pháp sư trước mặt thật đáng sợ. Đôi mắt của hắn ta khiến bọn họ theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm tột độ.

"Các người thực sự muốn chiến đấu?"

Rudger híp mắt lại. Hắn tuy chỉ đứng yên một chỗ nhưng vẫn tỏa ra áp lực kinh khủng cho những người đối diện.

Không có bất kỳ sự tôn trọng hay lịch sự nào. Đây thuần túy là một lời khiêu khích trắng trợn và trực tiếp.

Các pháp sư của Học viện Truth đồng loạt sững người, không dám thở mạnh trước áp lực ma thuật đang vây quanh mình.

Kẻ này rốt cuộc mạnh đến mức nào?

"Ngươi tưởng bản thân có thể an toàn sau khi động đến chúng ta sao?"

"Dù sao thì tất cả chúng ta cũng đang mắc kẹt trong dinh thự này không biết sống c·hết ra sao. Cần gì phải quan tâm đến hậu quả?"

Rudger vừa nói vừa tiến về phía trước.

Các pháp sư của Học viện Truth đều sợ hãi lùi lại.

Tất cả bọn họ sao có thể nghĩ đến chuyện chỉ một người thôi cũng đã đe dọa được toàn bộ hai mươi pháp sư như vậy?

Bọn họ rõ ràng có nhiều người hơn, tại sao họ vẫn bị áp đảo?

Đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên.

"Dừng lại đi."

Rimray vẫy cây trượng hình đá của mình ngăn trước mặt Rudger. Sự xuất hiện của người pháp sư già ngay lập tức đánh tan không khí khẩn trương nơi đây.

Rimray nhìn các pháp sư của Học viện Truth với ánh mắt thương hại.

"Đủ rồi đấy. Các người định tự làm mất mặt mình đến bao giờ? Nếu các người định chiến đấu, chúng tôi cũng không có gì phải sợ."

Lời nói của Hiền nhân Rimray như tiếp thêm sức mạnh cho Royna Pavlini và Sempas. Hai người ngay lập tức tiến lên cùng đối mặt với các pháp sư của Học viện Truth.

Mặc dù nhóm của Rudger có số lượng ít hơn nhưng sức mạnh cá nhân của mỗi người lại áp đảo hơn rất nhiều.

"Rimray."

Vị pháp sư đối diện chợt mở miệng. Ông ta tên là Tortei, người đứng đầu hiện tại của Học viện Truth.

Tortei nhìn chằm chằm vào Rimray với đôi mắt trũng sâu.

"Ông vẫn còn lang thang ở đây để tìm kiếm hy vọng hão huyền đó sao?"

"......."

"Đó thực sự là một hành động vô nghĩa. Nếu không có sự giúp đỡ........"

"Đủ rồi."

Rimray lên tiếng ngắt lời.

Tortei tức giận vì hành động của đối phương nhưng ông ta cuối cùng vẫn im lặng.

Ông ta n·hạy c·ảm phát hiện cảm xúc của Rimray không bình thường. Rimray vốn hay cáu kỉnh và nổi cơn thịnh nộ, nhưng hiện tại, biểu cảm trên gương mặt ông ta hoàn toàn khác.

Vẻ mặt Rimray tuy lạnh lùng nhưng ai cũng nhận ra ánh mắt của ông ta đang c·háy d·ữ d·ội.

Đây cũng là lần đầu tiên Rudger chứng kiến vị Hiền nhân già này có thái độ tức giận như vậy. Hắn không chút nghi ngờ nào nếu đối phương dám mở miệng chọc tức Rimray, vị pháp sư già này sẽ không chần chừ ra tay kết liễu đối thủ.

"... ... Hừ! Ông muốn làm gì thì làm!"

Tortei nói xong liền dẫn đội của mình sang chỗ khác. Thái độ của ông ta hoàn toàn không muốn liên quan gì đến nhóm của Rudger nữa.

"Đúng là những người khó ưa!"

Royna Pavlini lắc đầu như thể đã chán ngấy thái độ của đám người Học viện Truth.

Sempas cũng gật đầu đồng ý.

Còn Rudger thì đang suy nghĩ về cuộc trò chuyện giữa hai pháp sư Tortei và Rimray ban nãy.

"Hiền nhân Rimray."

"......."

"Ngài quen với nhóm người của Học viện Truth sao?"

Nghe những lời này, Royna Pavlini và Sempas đồng loạt quay sang nhìn chằm chằm vào Rimray.

Vị pháp sư già nhíu mày trước ánh mắt tò mò hướng về phía mình.

Cuối cùng, ông lão thở dài.

"Ta đã từng là một pháp sư của Học viện Truth. Chỉ là quan hệ giữa ta và bọn họ hiện tại không tốt lắm."

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giáo Sư Gián Điệp, truyện Giáo Sư Gián Điệp, đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp, Giáo Sư Gián Điệp full, Giáo Sư Gián Điệp chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top