Giáo Sư Gián Điệp

Chương 388: Đối đầu (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp

Cảm giác được nguy hiểm từ Rudger, Rimray nhắm thẳng cây trượng về phía trước.

Puhwaak!

Một khẩu pháo ma thuật màu xanh được phóng ra chặn đường lui của Rudger và cố gắng nhấn chìm hắn.

Cùng lúc, ánh sáng bỗng chuyển hóa thành thứ gì đó có hình dạng con người, đằng sau là vô số bàn tay hoàng kim. Những đôi tay di chuyển nhanh chóng chặn lại hỏa lực của khẩu đại bác.

Sau vụ v·a c·hạm, những đôi tay tiếp xúc với khẩu pháo tan biến, dù vậy vẫn còn rất nhiều bàn tay khác còn nguyên vẹn.

"Ta chưa từng thấy thứ phép thuật như thế này trước đây. Nó không phải là một linh hồn hay một ma thú. Ta đoán nó là phép thuật do cậu tự sáng tạo ra, phải không?"

"Đây chỉ là một loại ma pháp mô phỏng theo trí tuệ của cổ nhân."

"Cũng không quá bất ngờ."

Rudger nhảy ra khỏi chỗ và lao về phía Rimray. Bức tượng Phật phía sau lưng tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Rimray không mất bình tĩnh. Ma lực xung quanh ông ta liên tục tuần hoàn, hình thành các công thức trên không.

Bất chợt, Rimray cảm giác như có ai đó tóm lấy mắt cá chân. Khi nhìn xuống, ông ta thấy một cái bóng kéo dài từ cơ thể Rudger như dây leo đang trói chặt cổ chân mình.

Lợi dụng ánh sáng mạnh mẽ để làm điều kiện cho bóng tối phía dưới phát triển sao?

Phép thuật quanh chân Rimray dễ dàng cắt đứt cái bóng.

Rudger thấy vậy liền lấy ra vài lọ thuốc từ bên trong áo choàng và ném chúng vào bóng tối. Những chai thuốc biến mất chẳng mấy chốc xuất hiện trở lại phía trên đầu đối thủ.

Rimray lắc đầu, rung cây trượng trong tay.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, xoay tròn chai thuốc và hất nó theo hướng ngược lại về phía Rudger.

Khi Rimray búng ngón tay, các đường ma thuật được vẽ ra và chai thuốc vỡ tan.

Những thứ bên trong được ném lên người Rudger, nhưng Rudger phớt lờ và lao về phía trước.

Đó không phải là thuốc độc?

Rimray lập tức đặt một rào cản ma thuật trước mặt.

Thân hình Rudger v·a c·hạm với rào chắn. Chiếc áo choàng đen tuyền quấn quanh lưng hắn mở rộng ra hai bên. Nó biến thành cánh tay của một con thú khổng lồ và cắm sâu vào giữa bức tường, thô bạo xé nát rào chắn. Sức mạnh của không gian bị bóp méo cực kỳ kinh khủng.

Sau khi rào chắn vỡ vụn, cái bóng phía sau không thu nhỏ mà ngược lại ngày càng nở rộ. Những ngọn giáo màu đen tuyền tỏa ra xung quanh như những cánh hoa, hợp nhất với những mảnh than hồng trong không trung hóa thành bảy mươi hai linh hồn tà ác vây lấy Rimray.

[Ars Goetia]

Rimray giơ cây quyền trượng lên bằng cả hai tay và đập xuống sàn. Cùng lúc đó, những sợi dây ma thuật bắn ra như những mũi tên về mọi hướng, chúng xuyên qua tất cả các linh hồn tà ác đang t·ấn c·ông về phía ông ta.

"Phép thuật thú vị. Có sự tương đồng với ác quỷ nhưng lại giống như một loại triệu hồi."

Những sợi dây được kéo chặt trở nên rối vào nhau và cuối cùng trói bảy mươi hai linh hồn tà ác vào một chỗ. Lũ quỷ điên cuồng vùng vẫy nhưng sợi dây không có chút nhúc nhích nào.

Bức tượng Phật phía sau Rudger đưa tay về phía Rimray. Ngay khoảnh khắc bàn tay vàng nhắm về phía ông ta, một bàn tay to lớn khác chợt nhô ra trong không trung tóm chặt lấy bàn tay tượng Phật.

Một thân hình to lớn xuất hiện phía sau vị pháp sư già.

"... ... .!!!"

"Không phải chỉ có cậu mới có ma thú."

Ma thú của Rimray là một chiến binh khổng lồ.

Hai sinh vật khổng lồ nhanh chóng v·a c·hạm trên không trung, những tia lửa ma thuật văng tung tóe ra khắp nơi.

Rudger vung thanh kiếm của mình lên, Rimray chặn nó bằng cây trượng đá trong tay.

Rimray quét ngang cây trượng rồi nhắm thẳng vào thái dương của Rudger.

Một kỹ thuật quen thuộc và tự nhiên chứng tỏ kinh nghiệm dày dặn của ông ta.

Rudger không chần chừ cúi đầu xuống né sang một bên, con dao găm trong cổ tay trái bật ra phóng về hai mắt đối thủ.

Tuy nhiên, trước khi tiếp cận được đến người Rimray, con dao găm đã bị chặn lại bởi cây trượng đá, kêu leng keng một tiếng rồi b·ị đ·ánh bật ra.

Ngay khi cây trượng đá xuất hiện, trước khi con dao găm b·ị đ·ánh văng, một sợi dây đen nhánh đột nhiên phóng ra quấn quanh cây trượng.

Rudger vung tay hòng gạt rào chắn sang một bên, bàn tay của Rimray cũng nhanh chóng vươn ra giữ chặt cây trượng trước mặt. Chiếc vòng trên tay trái Rimray sáng lên, sợi chỉ trắng tinh vươn ra cắt đứt sợi dây đang quấn quanh cây trượng.

Không dừng lại, sợi chỉ tiếp tục vươn ra siết chặt lấy thanh kiếm của Rudger. Dòng năng lượng của Rimray hóa thành một ngọn giáo ánh sáng bắn thẳng vào tim người đối diện.

Tuy nhiên, mũi giáo không thể chạm tới cơ thể Rudger vì bị cản lại bởi một sợi chỉ màu bạc.

"?"

Rudger không nói gì, hình dáng của [Lưu Ngân] đột ngột thay đổi và vô số gai mọc ra từ đỉnh quyền trượng.

Rimray không còn cách nào khác đành rút tay về. Rudger nhân cơ hội đánh văng cây trượng sang một bên.

"Kết thúc ở đây rồi."

Rimray không để tâm đến lời của Rudger, ông ta lẩm bẩm gì đó rồi cúi người thủ thế.

Tư thế của ông ta hạ người xuống và duỗi tay về phía sau giống như đang cố gắng vung thứ gì đó. Không lâu sau, năng lượng ma thuật ngưng tụ trong không khí như vũ bão và chẳng mấy chốc, nó hóa thành một thanh kiếm khổng lồ.

"!!!"

Thanh đại kiếm dài hơn hai mét chứa sức mạnh ma thuật lớn đến mức chỉ cần nhìn vào nó thôi cũng đủ khiến người khác ớn lạnh sống lưng.

Rimray vung mạnh thanh đại kiếm về phía Rudger. Vô số mảnh băng rải rác dọc theo quỹ đạo của thanh kiếm để lại sương giá trong không trung.

Trong cái lạnh buốt da, cái bóng sau lưng Rudger chồm lên chặn lấy đòn t·ấn c·ông trực diện. Cái lạnh giá từ thanh kiếm khiến thân thể [Ater Nocturnus] run rẩy.

Cùng lúc đó, thân hình Rimray lao về phía Rudger. Ông ta giáng thẳng thanh kiếm xuống đất, [Ater Nocturnus] né sang một bên, đòn t·ấn c·ông quẹt xuống mặt đất một đường lưỡi liềm băng giá. Bàn tay còn lại của Rimray duỗi ra, một thanh lôi kiếm xuất hiện từ bao giờ chém thẳng vào giữa người con ma thú đang chật vật né tránh đòn t·ấn c·ông trước đó.

Bóng đen bị thanh kiếm trảm qua ngay lập tức sụp đổ.

Rudger truyền năng lượng ma thuật gia cố cho thanh kiếm của mình rồi giơ lên chặn lại thế t·ấn c·ông của lưỡi tầm sét.

Quaaaang!

Sức mạnh ma thuật v·a c·hạm với nhau và một làn sóng xung kích khổng lồ bùng lên. Sàn biệt thự nứt ra như mạng nhện quấn quanh hai người.

Chachaechaeng!

Những thanh kiếm lần lượt v·a c·hạm trong không trung.

Động tác của Rimray nhanh nhẹn đến mức khó có thể tin rằng ông ta đã là một người có tuổi.

Ngay cả khi cơ thể được tăng cường bởi ma thuật, không thể nào một người ở độ tuổi đó có thể hành động nhanh nhẹn đến vậy. Điều này chứng tỏ đối thủ của Rudger chắc chắn đã tập luyện đều đặn hàng ngày.

Rudger cũng không lùi bước.

Những đòn t·ấn c·ông băng sương trên mặt đất sớm đã bị làm tan chảy bằng những mũi t·ên l·ửa và chúng tiếp tục t·ấn c·ông vào những sơ hở của đối thủ khi được gia tốc bằng [Mã Nguồn].

Rimray vung kiếm và rải một kết giới ma thuật chặn lại thế t·ấn c·ông như mưa của Rudger.

Khoảnh khắc ông ta giơ bàn tay không cầm kiếm về phía Rudger, chiếc vòng đeo ở cổ tay phát ra âm thanh leng keng.

Cổ vật!

Khoảnh khắc Rudger nhận ra thứ trước mặt là gì thì đã muộn, âm thanh phía sau đầu hắn đã quá gần.

Rudger chỉ có thể cúi đầu xuống tránh đòn t·ấn c·ông.

Ngay sau đó, cây quyền trượng bằng đá xẹt qua vị trí ban nãy là đầu của hắn quay trở lại tay Rimray.

Rimray nhanh chóng phủ lên cây trượng của mình những ma văn hỏa diễm hừng hực.

Một tay ông ta cầm thanh đại kiếm phóng ra những tia sét tím rợn người. Tay còn lại cầm cây quyền trượng lúc này đã trở thành một ngọn giáo lửa đỏ rực.

Trông Rimray lúc này không khác gì một chiến binh huyền thoại.

Rimray chợt cau mày.

Bởi vì tầm nhìn của ông ta đột nhiên có hơi mờ đi, cơ thể ông ta dần trở nên nặng nề.

"Độc?"

Rimray nhìn thấy con mắt bên trong chiếc mặt nạ quạ cong lên như vầng trăng lưỡi liềm.

Là lúc đó?

"... ... Thuốc độc tinh vi lắm!"

Rimray nhận ra chai thuốc của Rudger có tác dụng ngay khi phân hủy trong không khí. Hẳn là nó có thể khuếch tán và l·ây l·an một khi hít phải.

Đối phương không sợ bản thân cũng hít phải độc dược sao?

Rimray không mất bao lâu để đoán ra cơ thể Rudger có khả năng kháng độc hoặc bản thân hắn ta đã tự uống thuốc giải trước.

Nếu là khả năng thứ hai thì rốt cuộc người này đã tính toán trước bao nhiêu hậu chiêu chuẩn bị sẵn cho trận chiến này?

Còn nếu là khả năng đầu tiên....

"Hẳn là cậu cũng đã phải trải qua một cuộc đời đầy biến cố."

Rimray vận chuyển năng lượng tuần hoàn bên trong cơ thể. Không bao lâu, toàn bộ c·hất đ·ộc đều bị đào thải ra bên ngoài.

Hơi thở vốn đã trở nên nặng nề của Rimray ngay lập tức trở lại bình thường.

Trong khi đó, Rudger dù đã cố gắng t·ấn c·ông nhiều lần hòng ngăn cản đối phương nhưng đều không thành công do tia sét và lửa từ Rimray vung ra.

"Hóa ra ông còn biết cả cách giải độc sao?"

"Đừng quên người có thể vào bên trong dinh thự đều phải băng qua khu vườn độc dược. Những chuyện này đều là bắt buộc."

Vụt!

Rimray triệt tiêu thanh kiếm trong tay.

Thay vào đó, ông ta siết chặt cây trượng bằng cả hai tay. Sức mạnh của ngọn lửa bao quanh tấm khiên đá trở nên mạnh mẽ hơn. Những cục than hồng rung rinh không hề biến mất mà bắt đầu lấn chiếm không gian xung quanh.

Một ngọn lửa vĩnh hằng bất diệt.

Rudger cảm thấy ngọn lửa này vừa ấn tượng vừa quen thuộc.

"Chuyển đổi cảm xúc thành ma thuật? Đó thực sự là nguyên nhân cho hành động lần này của ông sao? Để trả thù những người của Học viện Truth?"

"Trả thù chỉ là một phần trong quá trình đạt được điều ta mong muốn."

Đột nhiên, không gian xung quanh Rimray chìm trong biển lửa.

Nhưng hoàn toàn trái ngược với sức nóng đó, đôi mắt của vị pháp sư già lại lạnh lùng hơn bao giờ hết.

"Điều đó đáng sao?"

"Không cần hỏi những điều vô nghĩa. Đừng tưởng ta không biết, bản thân cậu cũng chỉ là một kẻ mạo danh."

"Tôi không phủ nhận điều đó."

Rimray vung thanh kiếm lửa chém vào bức tượng Phật vàng vẫn đang vùng vẫy và đẩy nó lùi lại.

"[Salvation]"

Chiến binh khổng lồ theo câu nói của Rimray liền phục hồi nguyên trạng, nó giơ tay lên trời.

Pajijijik.

Hai thanh đại kiếm nguyên tố Hỏa và Lôi xuất hiện trong tay chiến binh. Mỗi thanh kiếm đều tỏa ra năng lượng nguyên tố thuần khiết của mình và lấn chiếm không gian.

Khu vực xung quanh Rimray lúc này đã trở thành nơi tràn ngập cái lạnh, cái nóng thiêu đốt và những dòng điện chớp lóe.

Đó là lĩnh vực của ông ta.

[Ater Nocturnus] lắc lư mạnh mẽ, nó cảm thấy bị đe dọa bởi nhân loại trước mặt.

"Rudger Chelici."

Rimray không gọi Rudger là "chàng trai" hay "John Doe" nữa. Ông ta chỉ bình tĩnh gọi tên của hắn.

"Cậu rốt cuộc đang chiến đấu vì cái gì?"

Tại sao lại hỏi hắn điều đó vào lúc này?

Rudger có chút khó hiểu.

"Tôi chiến đấu để sinh tồn."

"Một lý do hời hợt."

Rimray hoàn toàn không chấp nhận câu trả lời của Rudger. Ông ta đã sống đủ lâu để có thể nhìn thấu lời nói của Rudger không hoàn toàn là sự thật.

"Không cần phải đến nơi nguy hiểm này để sống sót. Tuy nhiên, cậu cuối cùng vẫn đến. Nó quá mâu thuẫn."

"Không hề."

Rudger lắc đầu.

Trước khi lời vừa dứt, trường nguyên tố của Rimray bắt đầu xâm lấn khu vực xung quanh Rudger. Đây là dấu hiệu cho thấy ông ta sẽ hạ đòn sát thủ.

Rudger thu thập sương mù ma thuật màu xanh rải rác xung quanh và kích hoạt phép thuật.

[Tế Lễ]

[Ars Almadel Salomonis]

/*Ars Almadel Salomonis: bảo khí thứ ba của Solomon. Nhìn qua thì nó giống một vòng tròn ánh sáng bao quanh Trái Đất, nhưng thực chất là tập hợp của hàng trăm triệu tia sáng. Là vòng sáng tuyên cáo kết cục cuối cùng của nhân loại. Nó chuyển hóa toàn bộ lịch sử nhân loại thành nhiệt lượng. Thông qua việc thu thập, gia tốc, hội tụ hàng vạn tia sáng, tiến hành nghịch chuyển thời gian với khoảng cách năm tháng khổng lồ.*/

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giáo Sư Gián Điệp, truyện Giáo Sư Gián Điệp, đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp, Giáo Sư Gián Điệp full, Giáo Sư Gián Điệp chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top