Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp
Chương 421: Luthus Wardot (3)
[Anh trai.]
Hans đang giao tiếp với Rudger thông qua ý niệm của bản thân.
[Ông ta thực sự là con người sao?]
Trên thực tế, Hans thậm chí còn không nhận thức được rằng bản thân đang sử dụng phương pháp giao tiếp của linh thú. Cậu ta không dám rời mắt khỏi Luthus Wardot.
Theo thông tin Hans biết, Luthus Wardot là vị kiếm sĩ giỏi nhất trong Đế quốc Exilion. Nhưng giữa những tình báo cậu ta đọc được trên tài liệu và thực tế cảm nhận là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Ngay cả khi trúng một đòn trực diện trong trạng thái biến hình của Hans, Luthus Wardot trông vẫn chẳng hề hấn gì.
Rudger không thể trả lời câu hỏi này. Ánh mắt hắn nãy giờ vẫn dán chặt vào Luthus Wardot.
Luthus Wardot đang bình tĩnh ngắm nghía cành cây trong tay. Ông ta cũng không quên đánh giá đối thủ trước mặt.
Trực giác mách bảo Rudger nếu hắn rời mắt khỏi đối phương dù chỉ trong tích tắc thôi, Luthus Wardot chắc chắn sẽ t·ấn c·ông không chút do dự.
Hơn nữa, kỹ thuật kỳ lạ của vị kiếm sĩ kia ban nãy đã tiêu hao khá nhiều sức mạnh của Hans. Động tác trông giống như chỉ là tùy ý đưa tay đỡ cú húc nhưng thực tế, đối phương đồng thời cũng truyền ra năng lượng ăn mòn sức mạnh trên người Hans.
Quá trình này diễn ra quá ngắn, chưa đến một hơi thở, nhưng Rudger vẫn kịp để ý đến. Sức mạnh mà Luthus Wardot sử dụng dù chỉ là nhất thời nhưng hắn đã có một số phỏng đoán về nó.
Ở phía đối diện, Luthus Wardot khá ngạc nhiên sau khi thăm dò đối thủ.
Anh chàng trước mặt ông ta không hề giống một hiệp sĩ hay chiến binh. Chỉ cần nhìn sơ qua cách di chuyển, người này chắc chắn là một pháp sư. Luthus Wardot có thể cảm nhận được trên người vị pháp sư trẻ tuổi kia toát ra một luồng khí thế được trui rèn qua vô số trận chiến khốc liệt.
Một pháp sư tài năng ở độ tuổi như thế này lại không hề có chút danh tiếng nào. Quả thật quá mức kỳ lạ.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút, có lẽ việc danh tiếng của người này được giấu kín là do có bàn tay can thiệp của Đại Công chúa Eileen. Dựa vào tính cách của vị đó, khả năng cao Đại Công chúa muốn chiêu mộ anh chàng kia về phục vụ cho bản thân.
Luthus Wardot sau một lúc cân nhắc liền giơ cành cây trong tay lên. Rudger cũng rút thanh kiếm bên trong quyền trượng ra, năng lượng ma thuật dần dần lan tỏa ra không gian xung quanh.
Hai người không nói gì.
Hans lùi lại một bước giữ khoảng cách với bọn họ. Cậu ta thừa hiểu bản thân lúc này can thiệp chỉ gây thêm cản trở cho Rudger.
Một sự im lặng kỳ lạ bao trùm khu rừng, thậm chí ngay cả các loài côn trùng vốn thường râm ran vào mỗi tối lúc này cũng im ắng lạ thường.
Hai người đối mặt nhau đồng thời di chuyển. Cơ thể của Rudger và Luthus Wardot đan chéo nhau trên không trung. Một tia sáng sắc bén chói mắt lóe lên.
Vị trí của hai người cuối cùng xuất hiện lại hoàn toàn trái ngược với lúc đầu. Một vụ v·a c·hạm im lặng không có bất kỳ âm thanh nào.
Hans nhất thời không hiểu chuyện gì đã phát sinh. Tuy nhiên, đôi mắt cậu ta mở to trước cảnh tượng xảy ra ngay sau đó.
Ồ!
Một hố sâu khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở trung tâm khu rừng. Mặt đất chi chít những vết chém dài như thể vừa bị vô số lưỡi hái bổ xuống. Kích thước của chúng lớn hơn nhiều so với miệng hố, kéo dài ra tận bên ngoài khu rừng.
Mặt cắt ngang của các vết nứt nhẵn như thể bị vật sắc nhọn cắt vào. Ngay cả độ sâu nhất thời cũng không thể dự đoán được. Như thể miệng vực thẳm địa ngục đã được mở ra.
Luthus Wardot nhìn về Rudger bằng cặp mắt tò mò.
"Cậu đã làm như thế nào vậy?"
Rudger hơi quay đầu, thu hồi pháp lực còn sót lại trong thanh kiếm. Bóng đen bay phấp phới xung quanh thanh kiếm biến mất để lộ ra thân kiếm màu trắng tinh khiết.
"Phép thuật thông thường mà thôi."
"Ta không nghĩ một kỹ thuật như thế lại chỉ là một phép thuật thông thường."
Luthus Wardot lẩm bẩm và nhìn xuống cành cây trong tay. Đầu cành cây đã đứt lìa, trên tay ông ta lúc này chỉ là một nửa nhánh cây còn lại.
Nếu người không hiểu biết khi nhìn thấy cảnh này sẽ nói rằng sức chịu đựng của một cành cây sao có thể chống lại được một thanh kiếm ma thuật đặc chế. Tuy nhiên, nếu người cầm nhành cây này là Luthus Wardot thì câu chuyện lại khác.
Trên thực tế, vết chém khổng lồ khắc vào khu rừng này là dư chấn từ cú chém của Luthus Wardot. Chỉ là dư chấn này vốn phải nhắm vào Rudger thì lại bị đối phương không biết dùng thủ đoạn gì chuyển dời sang nơi khác.
"Rất thú vị."
Luthus Wardot ném cành cây đã trở nên vô dụng xuống đất. Tất cả sát khí trên người ông ta biến mất, thay vào đó là gương mặt hiền hòa ban đầu.
"Ta vốn định sẽ nghe câu trả lời của cậu, nhưng có vẻ hiện tại không cần thiết nữa. Cậu tạm thời sẽ không trở thành kẻ thù của Đế quốc. Chí ít Công chúa lần này cũng không lừa ta."
Rudger không đáp. Luthus Wardot cũng không mong đợi câu trả lời, ông ta nhún vai tiếp tục nói.
"Tuy nhiên, khoảnh khắc cậu trở thành một mối nguy cho Exilion, mọi chuyện sẽ không kết thúc dễ dàng như hôm nay. Hy vọng cậu nhớ kỹ những lời này."
Rudger đáp lại bằng hành động tra thanh kiếm vào cây trượng của mình.
"Ngài có thể yên tâm."
"... ... Tốt."
Đó là một giộng điệu khiêu khích nhưng Luthus Wardot không thấy chán ghét, ngược lại, ông ta cảm thấy yên tâm hơn phần nào.
Một người không bỏ rơi đồng đội của bản thân trước một đối thủ mạnh, hai anh chàng trẻ tuổi kia cũng thà c·hết chứ không khai ra nơi ẩn náu của đối phương. Chí ít, Luthus Wardot không cảm thấy những người như vậy sẽ là những phần tử có thể gây hại đến Đế quốc này.
Đặc biệt, khi nghĩ đến Alex và Pantos, Luthus Wardot cảm thấy có chút ghen tị với Rudger.
Cuối cùng, Luthus Wardot rời khỏi khu rừng. Kích thước cơ thể của ông ta tuy cao lớn nhưng khi rời đi lại không hề tạo ra chút động tĩnh nào. Cứ như thể Luthus Wardot chưa từng đến đây cũng như chưa từng phát sinh chiến đấu vậy. Chỉ có hố sâu bên trong khu rừng là minh chứng cho sự tồn tại của ông ta.
Sau khi xác nhận Luthus Wardot đã hoàn toàn rời đi, Hans lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
[Vừa nãy đã phát sinh chuyện gì vậy?]
Hans hỏi Rudger.
Chỉ nhìn những vết chém trên mặt đất thôi cũng đủ khiến cậu ta ớn lạnh sống lưng.
[Nếu tôi không nhầm thì hình như có một tia sáng lớn vào lúc đó.]
Khoảnh khắc Rudger và Luthus Wardot v·a c·hạm, Hans đã nhìn thấy một tia sáng p·hát n·ổ. Ánh sáng này mờ mịt đến mức ngay cả thị lực trong trạng thái biến hình của Hans cũng khó có thể xác nhận đó là gì.
[Do anh làm à?]
"Không phải tôi."
[Chẳng lẽ là do ông ta?]
"Là hào quang năng lượng của Luthus Wardot."
Hans nhất thời không nói nên lời.
Hào quang năng lượng thường thấy ở kiếm sĩ sao?
Cậu ta chưa từng chứng kiến hay nghe nói hào quang năng lượng nào có thể phóng lớn như vậy.
[Đúng là tôi có nghe về chuyện các kiếm sĩ bậc thầy có thể giải phóng năng lượng ngay cả khi không có v·ũ k·hí. Nhưng với kích thước đó...]
Kể cả khi đã có một nhành cây làm trung gian thì uy lực và phạm vi của đòn t·ấn c·ông Luthus Wardot phóng ra vẫn quá mức phi thường.
[Anh ổn chứ?]
"Tôi ổn."
Rudger đã sớm giải phóng [Ater Nocturnus] trông hắn hiện tại có vẻ vẫn chưa rơi vào trạng thái cạn kiệt ma lực.
Đòn đánh của Luthus Wardot cuối cùng không đánh trúng Rudger. Bởi vì năng lượng bóng tối chứa trong thanh kiếm đã xóa bỏ mọi đòn t·ấn c·ông trong một phạm vi nhất định. Thứ này là một loại biến dạng không gian.
[Sao tôi chưa thấy anh dùng chiêu đó trước đây nhỉ?]
"Tôi mới ngộ ra chiêu này sau khi trở về từ Lưu vực Kasar."
Trong khi chiến đấu với Rimray và nhìn thấy phép thuật của Belkart Benmarck, Rudger đã có được chút cảm hứng về phép thuật mà bọn họ sử dụng. Hắn đã cải biến một chút sau khi phục chế.
"Chiêu đó tiêu tốn rất nhiều ma lực nên không thể sử dụng trong thời gian dài, nhưng có vẻ như nó đủ tốt để chống lại một đòn kết liễu."
Phạm vi ảnh hưởng khá nhỏ nên Rudger tạm thời chỉ có thể phủ bóng lên thanh kiếm của bản thân để thi triển chiêu thức. Thời điểm sử dụng cũng có nhiều hạn chế, chỉ có thể dùng trong khoảng cách ngắn. Tuy nhiên, Rudger vẫn khá hài lòng vì bản thân lại có thêm một con át chủ bài dự phòng.
Hắn trèo lên lưng Hans và nói.
"Quay trở lại thôi. Chúng ta cần xem tình trạng của Alex và Pantos."
[Ừ.]
Cơ thể của Hans từ từ lơ lửng trong không trung. Hiện tại, khả năng bay của cậu ta đã gần như là bản năng. Hans phi nước đại trên không trung trở về khu ổ chuột Leathervelk.
Khu rừng trở lại sự yên tĩnh vốn có. Quanh cảnh hỗn độn xung quanh nhanh chóng được tái sinh, những vết chém chẳng mấy chốc liền lại như mới.
* * *
Alex và Pantos đã được Belaruna sơ cứu nên tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng. Tuy cả hai đều bị gãy nát toàn bộ xương sườn, trên người đầy v·ết t·hương chồng chất nhưng thể trạng của cả hai có thể sớm hồi phục với tốc độ nhanh chóng.
"Tốt hơn nhiều rồi."
"Này, ngồi yên đi. Xương của hai người chỉ mới được nối lại thôi đấy."
Belaruna vừa càu nhàu vừa băng bó cho hai người.
Rudger đã trở lại. Hắn nhanh chóng bước vào phòng bệnh xem xét tình trạng của Alex và Pantos. Vẻ mặt của cả hai sau trận chiến này đều rất nghiêm túc.
"Cảm giác thế nào?"
"Khá hỗn độn, nhưng thu hoạch không tệ."
Alex trả lời với nụ cười toe toét. Trong mắt cậu ta ánh lên một ánh sáng Rudger chưa từng thấy trước đây. Khi hiệp sĩ lĩnh ngộ được điều gì đó, hào quang năng lượng bên trong cơ thể người đó dường như cũng sẽ lên tiếng đáp lại.
"Tôi chưa bao giờ nghe nói đến phương pháp điều khiển năng lượng như vậy. Ngài Luthus Wardot đã khai sáng cho tôi rất nhiều."
"Cậu cảm nhận được dòng chảy năng lượng đó không?"
Alex chậm rãi hồi tưởng lại trận chiến ban nãy, vị kiếm sĩ già kia có thể dễ dàng né được tất cả các đòn t·ấn c·ông của cả hai bọn họ. Lực lượng và kỹ thuật chiến đấu của người đó thực sự đã khai sáng rất nhiều cho Alex.
"Tôi vẫn đang trong quá trình suy diễn. Tôi cần thêm thời gian."
Rudger nhớ đến nhát chém thấm đẫm hào quang năng lượng bên trong khu rừng. Uy lực của kiếm khí lớn mạnh đến mức chạm đến tận bầu trời, tốc độ thi triển bộc phát trong chớp mắt sau đó biến mất. Dòng chảy năng lượng cực kỳ tự nhiên.
Rudger không thể không tự hỏi với sức mạnh t·ấn c·ông như vậy, chuyện gì sẽ xảy ra nếu Luthus Wardot giải phóng toàn bộ năng lượng?
Hắn không có chút lòng tin nào có thể đấu lại đối phương trong tình huống đó.
"Người đàn ông đấy thực sự giống như một t·hảm h·ọa t·hiên n·hiên di động."
"Pantos, sao anh lại nghĩ vậy?"
Pantos đang nằm trên giường với các v·ết t·hương được băng bó toàn thân, anh ta khàn khàn lên tiếng.
"Cảm giác khi đứng trước mặt người đó giống như đang phải đối mặt với gió và sóng biển trong cơn bão vậy."
Ấn tượng của Pantos về Luthus Wardot cũng giống như ấn tượng của Alex. Bởi vì cả hai đã cùng nhau liều mạng chiến đấu nên quan hệ giữa hai người vô hình chung đã tốt hơn trước rất nhiều.
"Vì thế..."
Rudger lên tiếng.
"Hai người định làm gì?"
Giọng điệu có chút khiêu khích của Rudger đã dấy lên ý chí chiến đấu của Alex và Pantos.
Khóe miệng hai người cong lên.
"Tất nhiên phải đáp lễ cho đối phương rồi."
"Đúng thế."
* * *
Sự việc xảy ra lúc nửa đêm nhanh chóng kết thúc.
May mắn lớn nhất là địa điểm Pantos và Alex chiến đấu là một con hẻm vắng vẻ không có dân cư qua lại nên không gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng nào.
Tất cả những gì mọi người nhìn thấy là một ngôi sao băng trắng tinh bay ngang qua bầu trời thành phố, nhưng cũng chỉ có một số ít tin tức về cảnh tượng này xuất hiện, hầu hết người dân đều coi đó là những tin đồn thất thiệt.
Trên tay Rudger hiện tại đang là trang nhất của tờ báo đề cập đến ngôi sao băng dạo nọ. Nếu mọi người nhìn thấy điểm rơi của ngôi sao băng, bọn họ hẳn là phải phát hiện ra hiện trường chiến đấu của Rudger và Luthus Wardot bên trong khu rừng rồi mới phải. Nhưng kỳ lạ là cho đến hiện tại vẫn chưa có bất kỳ tin tức gì về chuyện đó.
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên, Rudger gấp tờ báo trên tay lại.
"Mời vào."
Người mở cửa là Sedina. Cô nhìn Rudger và nói với giọng lo lắng.
"Giáo sư, ngài vẫn ổn chứ? Tôi vừa nhận được tin tức truyền về từ Lưu vực Kasar."
"Không có gì."
"Tình hình có chút không ổn. Cái c·hết của Đệ Nhất Lesley đã lan rộng bên trong tổ chức."
Đôi mắt xanh của Rudger hướng về phía Sedina, chờ đợi những lời tiếp theo của đối phương.
"Có tin đồn rằng ngài trùng hợp có mặt tại hiện trường lúc đó rất có thể là h·ung t·hủ đã ra tay."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Giáo Sư Gián Điệp,
truyện Giáo Sư Gián Điệp,
đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp,
Giáo Sư Gián Điệp full,
Giáo Sư Gián Điệp chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!