Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp
Chương 428: Vũ hội (2)
[Vũ hội của Theon cuối cùng cũng bắt đầu. Nhân vật chính xuất hiện ngày hôm nay sẽ là ai?]
Đó là tiêu đề được đăng trên chuyên mục tin tức được đón chờ nhất của một tạp chí rất nổi tiếng ở Leathervelk.
Những người đọc tạp chí đã sớm nghe nói về buổi dạ vũ này. Đối với những người bình thường, những buổi tiệc tùng như vậy vốn là một câu chuyện xa vời đến từ một thế giới khác. Lý do là hầu hết các buổi vũ hội đều có sự tham gia của các gia đình thương gia giàu có, bác sĩ, luật sư hay gia đình quý tộc.
Nhưng sự kiện của Theon hơi khác một chút. Đây là nơi mà cả quý tộc và thường dân đều tham dự và gần như không có bất kỳ sự phân biệt giai cấp nào xảy ra từ khi sự kiện được tổ chức cho đến nay. Tin tức về việc những người dân thường cũng có thể nhận được sự chú ý ở một nơi như vậy đã mang đến cho mọi người một cảm giác hài lòng và mong đợi. Rene hiện tại đang ở trong ký túc xá với bộ trang phục dạ hội do Violetta chuẩn bị.
Violetta thực sự là một nhà thiết kế tuyệt vời. Chiếc váy được hoàn thiện với hình thức đẹp và cầu kỳ hơn rất nhiều so với bản phác thảo mà cô bé nhìn thấy ngày hôm trước.
Thành thật mà nói, Rene cảm thấy có chút lãng phí khi phải mặc bộ trang phục này lên người.
Violetta thậm chí còn gửi đầy đủ phụ kiện đi kèm: giày, dây chuyển và thậm chí cả vòng tay.
Violetta đã từng nói sẽ biến Rene thành nhân vật chính nổi bật nhất của buổi dạ hội. Ban đầu, Rene chỉ cho đó là một lời an ủi, động viên mình. Nhưng khi nhìn thấy tất cả mọi thứ Violetta gửi đến ngày hôm nay, cô bé mới nhận ra đối phương không nói đùa.
Rene bắt đầu cảm thấy lo sợ.
Bản thân cô bé liệu có xứng đáng mặc bộ trang phục tuyệt vời như thế này không?
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu đưa nó cho một người phù hợp hơn.
Mặt khác, không biết vì lý do gì, có thể do quá mức căng thẳng, cơ thể Rene bắt đầu phản ứng lại, cô bé dần dà cảm thấy khó chịu trong người.
Rene vô thức cầm lấy thiết bị liên lạc truy cập vào Hồ sơ Akashic.
"Bây giờ anh có bận không?"
Tin nhắn phản hồi đến ngay sau đó.
[Có chuyện gì vậy?]
"Buổi vũ hội sắp bắt đầu. Tôi tưởng anh đã ở hội trường rồi.”
[Có vẻ như cô cũng chưa đến đó.]
"Phải. Tôi vẫn đang suy nghĩ vài chuyện."
Rene suy nghĩ một lúc.
Cô có nên hỏi người khác điều này hay không?
John Smith tuy là một người không rõ danh tính nhưng người bạn này đã cho cô khá nhiều lời khuyên hữu ích.
"Tôi nên làm gì khi nhận được một món quà không phù hợp với mình?"
[Món quà đó không xứng đáng sao?]
"Không phải. Ngược lại thì đúng hơn. Nó quá quý giá.”
Không có câu trả lời từ người kia trong một thời gian. Có lẽ người kia đang suy nghĩ một câu trả lời thấu đáo.
John Smith là một người đàn ông tốt, luôn nghiêm túc suy nghĩ về mọi việc ngay cả khi đó không phải chuyện của anh ấy. Rene nhận ra khoảng trống nhỏ đôi khi xuất hiện trong cuộc trò chuyện giữa hai người thường mang lại cho cô bé cảm giác bình tĩnh đến lạ lùng.
[Cô có cảm thấy người tặng quà có mục đích bất chính nào không?]
"Tôi không nghĩ vậy. Người đó rất tốt bụng và dễ thương."
Trực giác của Rene không cảnh báo bất kỳ thứ gì không ổn từ Violetta.
[Nếu vậy thì cô có thể nhận món quà đó.]
"Tại sao?"
[Có lẽ người tặng quà nghĩ nó thực sự phù hợp với cô.]
Rene đang định hỏi tại sao đối phương lại nghĩ vậy thì người bên kia đã tiếp lời.
[Đôi lúc nhận quà cũng là một hành động lịch sự đối với người tặng. Nếu cô đã cảm thấy người đó không có mục đích xấu thì hãy vui vẻ nhận món quà đó. Tôi nghĩ người tặng cũng sẽ không có ý muốn cô bị khó xử.]
"Vậy sao?"
Rene sau một hồi suy nghĩ thông mới thật sự thả lỏng được tâm trạng. Cô bé mỉm cười.
"Cảm ơn ngài Smith. Nếu không có lời khuyên của anh, tôi thực sự không biết phải làm sao nữa."
[Tôi vui vì đã giúp được cô.]
"Nhân tiện, anh cũng tham gia vũ hội sao?"
[Tôi không chắc.]
"Vậy bây giờ anh đang làm gì?"
[Tôi đang lắng nghe phiền não của ai đó một cách nghiêm túc.]
Rene bật cười.
"Được rồi. Buổi vũ hội sắp bắt đầu rồi nên tôi đi đE”
[Tạm biệt.]
"Chúng ta có thể gặp nhau ở đó không?”
[Có thể lắm, chỉ là tôi không chắc chúng ta sẽ nhận ra nhau.]
"Nếu vậy thì buồn lắm."
Sau khi chia sẻ những trăn trở của mình, Rene cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Cô ấy nhấc chiếc váy lên.
*..
Hội trường khiêu vũ lúc này rất đông đúc và ồn ào.
Cũng may là số người tham gia vũ hội chỉ giới hạn trong học sinh và giáo sư của Theon, nếu không thì khu vực xung quanh chắc chắn không đủ chỗ chứa.
Lối vào hội trường khiêu vũ là một cổng mái vòm rộng rãi được trang trí hoa lệ. Con đường dẫn vào cổng được trải thảm đỏ, chỉ cần bước đi trên đó, các học sinh có thể tận hưởng cảm giác mình là nhân vật chính của sự kiện ngày hôm nay.
Erendir ngồi ở một bên hội trường khiêu vũ, tay cầm một chiếc quạt lông che mặt nhìn mọi người bắt đầu tụ tập thành từng nhóm. Chiếc váy cô đang mặc là một chiếc váy tuyệt đẹp cùng tông màu với mái tóc hoàng kim. Erendir chỉ cần đứng yên thôi cũng tỏa ra ánh sáng lấp lánh thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng có một chuyện làm Erendir bất mãn chính là dù cho cô ấy có ăn mặc nổi bật như thế này rồi vẫn chẳng có ai chủ động đến bắt chuyện cùng.
Rốt cuộc là tại sao?
Erendir liếc nhìn các học sinh xung quanh với ánh mắt ghen tị.
Được rồi. Cô đoán là bởi vì bản thân vẫn còn nhút nhát. Erendir quyết định bình tĩnh chờ đợi tiếp.
Đúng lúc này, có người đến gần chỗ Erendir. Erendir cảm nhận được sự hiện diện phía sau, cô ngay lập tức vui vẻ quay đầu lại.
Khoảnh khắc Erendir nhìn thấy khuôn mặt của người kia, tâm trạng vừa mới vui vẻ được một chút của cô ngay lập tức bị phá hủy.
"Phản ứng đó là gì?"
Freuden Ulburg đang diện trên người một bộ vest lịch sự và mái tóc được cắt tỉa gọn gàng. Cậu ta nhìn chằm chằm vào Erendir bằng đôi mắt lạnh lùng thường. ngày.
"Không có gì."
"Nhìn cái biểu cảm đó không cần đoán tôi cũng biết cô đang đợi người khác chủ động làm quen với bản thân. Đúng là hy vọng hão huyền."
"Cậu nói cái gì?"
Freuden liếc Erendir với ánh mắt thương hại.
"Cô nghĩ gì khi muốn người khác chủ động tiếp cận bản thân trong khi cô lại ăn mặc sang trọng như vậy? Thân phận của cô chưa đủ rắc rối à?"
"Cậu nói nhiều quá rồi đấy."
Lời nói của Freuden khiến Erendir không thể phản bác. Mặt cô đỏ lên vì tức giận nhưng mãi vẫn không thể nói được lời nào. Erendir biết những gì Freuden nói đều đúng. Nhưng không có nghĩa cô ấy sẽ không làm gì được đối phương.
"Ô, thế tại sao cậu lại ở đây? Chắc không phải vì cậu cũng không nhận được bất kỳ lời mời nào chứ?”
"Cô nghĩ sao?"
Freuden hất đầu sang một bên ra hiệu. Erendir nhìn theo hướng đối phương chỉ liền nhìn thấy một nhóm nữ sinh đang đứng sẵn ở đó từ bao giờ. Ánh mắt của bọn họ đều đang nhìn chằm chằm vào Freuden như thể chỉ chực chờ lao đến nhào vào lòng đối phương.
Tức chết đi được!
"Thế cậu qua đây làm gì? Tôi sẽ không chấp nhận lời mời của một kẻ như cậu...”
Biểu cảm của Freuden nhăn nhó một cách trắng trợn trước sự ồn ào của Erendir.
"Đầu óc của cô có vấn đề à? Ai rảnh mời cô khiêu vũ? Tôi đến đây vì chỗ này an toàn nhất."
—_
Erendir suy nghĩ một lúc, rất nhanh cô liền nhận ra nguyên nhân.
"... ... !!!"
Freuden đến đây mục đích là dùng Erendir làm lá chắn.
"Cũng không đến mức không biết suy nghĩ.”
Erendir và Freuden trừng mắt nhìn nhau. Nhưng hôm nay là một dịp đặc biệt nên cả hai nhất trí không cãi nhau, hai người đồng loạt quay đầu đi.
"Đừng tưởng tôi không biết. Cậu đến đây đợi Rene chứ gì?"
Freuden không muốn để ý đến những gì cô Công chúa này lảm nhảm. Nhưng những lời tiếp theo của Erendir không thể không khiến Freuden khựng lại.
"Nhìn thái độ của cậu với Rene, hai người đã từng gặp nhau trước khi con bé đến Theon đúng không?"
"... ...Không liên quan đến cô."
"Thật kỳ lạ. Rene không nhớ bất cứ điều gì trong quá khứ. Nhưng cậu thì lại hành động như thể cậu biết điều gì đó. Có phải chuyện đấy có liên quan đến mẹ của em ấy không?"
Đôi mắt của Freuden ngay lập tức chuyển sang. Erendir khẽ thở dài trước ánh mắt chất vấn của đối phương.
"Tôi đã nhìn thấy một phần ký ức của em ấy thông qua [Bão ký ức]."
"... ... Cô đã thấy gì?"
"Không nhiều lắm. Chỉ là một vài mảnh ký ức vụn vặt của mẹ em ấy vào năm em ấy tám, chín tuổi.”
Đối với Erendir, Rene là một cô gái rất bí ẩn. Ký ức bị can thiệp nhưng chủ thể của chúng thậm chí còn chẳng nhận ra sự kỳ lạ này. Nhìn vào thái độ của Freuden, mọi chuyện dường như không đơn giản.
"Con bé là một đứa trẻ ngoan nên tôi không. muốn hỏi nhiều.”
"... ... Vậy là tốt nhất."
Ereuden nhìn thẳng về phía trước và lặng lẽ lẩm bẩm.
"Đào sâu vào chuyện đó chỉ khiến mọi việc tồi tệ hơn thôi."
"Cậu... ... ."
Erendir đang định hỏi điều gì đó thì chợt khựng lại khi thấy ánh mắt mãnh liệt của Freuden hướng về một phía hội trường.
Rốt cuộc là ai mà có thể khiến người này nhìn bằng ánh mắt căm hận như vậy?
Nhìn theo ánh mắt của Ereuden, Erendir bắt gặP một người không ngờ tới.
Giáo sư Rudger Chelici?
Hội trường khiêu vũ có hai tầng. Trong sảnh mở ở trung tâm có thể nhìn thẳng lên lan can tầng hai, Rudger đang đứng ỏ một bên lan can tầng trên.
Erendir không ngờ người như Rudger Chelici sẽ có hứng thú với một sự kiện như vũ hội.
Rudger hôm nay mặc một bộ vest dự tiệc chứ không phải chiếc áo khoác dài thường ngày. Bộ đồ đen rất hợp như thể nó được may riêng cho bản thân người này vậy. Màu sắc và phong cách may đo càng làm tôn lên khí chất cổ điển của bị giáo sư kia.
Nhưng đó không phải là điều quan trọng.
Vấn để Erendir thắc mắc là tại sao Freuden lại tỏ ra thù địch với giáo sư Rudger?
Có chuyện gì đã xảy ra giữa hai người đó trước đây sao?
Sự xuất hiện của Rudger cũng đã thu hút chú ý của nhiều học sinh. Không thể phủ nhận ngoại hình và khí chất của Rudger rất hấp dẫn người khác. Tuy nhiên, một khi tìm hiểu sâu hơn, mọi người sẽ nhanh chóng nhận ra vị giáo sư này là một người khó gần.
Khí chất toát ra từ Rudger không giống với khí chất lạnh lùng, thờ ơ mà là một loại khí chất lạnh nhạt, phảng phất như anh ta là một con quạ đang đứng lặng lẽ và đơn độc trên một đỉnh núi tuyết trắng xóa. Chính cái khí chất độc đáo đó khiến ai nấy xung quanh đều không dám lại gần bắt chuyện.
Đột nhiên, Erendir nhận thấy một tiếng động nhỏ phát ra từ bên ngoài hội trường khiêu vũ. Khi cô đang suy nghĩ xem người nào đang đến thì một bóng người từ từ xuất hiện ở lối vào.
"Rene?"
Erendir mở to mắt.
* * *
Rene bước từng bước chậm rãi. Đôi giày cô đang mang và chiếc váy đang mặc thật khó chịu.
Chiếc váy và phụ kiện đi kèm Violetta gửi đến đều lấy theo số đo của Rene nên không có chuyện chúng không vừa. Rene chỉ là không quen mặc những thứ như vậy.
Rene bắt đầu cảm thấy hối hận vì đã đến vũ hội. Tuy nhiên, đã đến tận chỗ này rồi, nếu bỏ về thì cũng quá lãng phí. Cuối cùng, Rene quyết định sẽ ghé qua tham quan một chút rồi trở về.
Khoảnh khắc Rene bước vào hội trường khiêu vũ, không khí bên trong đang ồn ào, náo nhiệt chợt lặng đi một chút. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người vừa xuất hiện.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Giáo Sư Gián Điệp,
truyện Giáo Sư Gián Điệp,
đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp,
Giáo Sư Gián Điệp full,
Giáo Sư Gián Điệp chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!