Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giờ Này Anh Ở Đâu?
Thôi đi Bố già. Đừng nổi nóng với cháu chứ. Cậu biết cháu yêu thương cậu mà". Giọng của Steve Hockney nghe thật phỉnh nịnh, vòi vĩnh khi hắn ta ngồi đối diện với ông cậu lớn tuổi Derek Olsen của hắn. Hắn đã đón Olsen ở căn hộ của ông và dùng taxi đưa ông đến Shun Lee West trên đường số Sáu Mươi Lăm để dùng cơm tối. "Chúng ta đang dùng món ăn Trung Hoa ngon nhất ở New York. Vì thế chúng ta đang kỷ niệm sinh nhật của cậu trễ mất vài tuần. Có lẽ chúng ta sẽ kỷ niệm nó suốt năm".Steve thấy rằng hắn đang nhận được phản ứng hắn muốn. Sự giận dữ đã biến mất khỏi cặp mắt ông cậu hắn và nụ cười gượng ép đã lượn lờ trên đôi môi ông. Ta phải cẩn thận hơn, Hockney cảnh giác mình. Quên béng ngày sinh nhật của ông ấy là điều ngu ngốc nhất mà ta đã làm trong một thời gian dài."Cháu thật may mắn là ta đã không quẳng cháu ra khỏi căn hộ của mình và để cháu phải tự xoay xở cho sự thay đổi đó". Olsen lầm bầm nhưng không có vẻ ác ý. Điều luôn làm ông ngạc nhiên là cảm xúc ào ạt ùa về mỗi khi ông ngồi với đứa con trai bảnh bao của người em gái đã khuất của ông. Đó là bởi vì nó trông giống Irma nhiều quá. Olsen tự nhủ mình - cùng mái tóc đen sậm và cặp mắt nâu to, cùng nụ cười tuyệt vời. Họ hàng máu mủ, ông nghĩ khi cắn một miếng bánh bao hấp Steve đã gọi cho ông. Nó rất ngon. "Những món này ngon thật" ông nói. "Lúc nào cháu cũng đưa ta đến những nơi dễ chịu. Chắc hẳn ta đang cho cháu quá nhiều tiền"."Không, không phải thế, Bố già ơi. Cháu đang có nhiều hợp đồng biểu diễn ca nhạc dưới phố. Vận may to lớn của cháu chỉ quanh quẩn đâu đây thôi. Cậu sẽ rất tự hào về cháu đấy. Cứ nghĩ về điều đó mà xem. Ban nhạc của cháu sẽ là Rolling Stones thế hệ mới"."Cậu đã nghe về chuyện ban nhạc đó từ khi cháu mới hai mươi. Bây giờ cháu bao nhiêu tuổi? Bốn mươi hai à?"Hockney mỉm cười. "Ba mươi sáu và cậu biết điều đó mà".Olsen cười phá lên. "Ta biết ta biết điều đó. Nhưng nghe ta nói này: Ta vẫn nghĩ rằng cháu nên điều hành các căn hộ. Howie đôi lúc làm ta kinh hoảng. Hắn khiến mọi người bực bội. Hôm nay lẽ ra ta đã đuổi việc hắn, trừ phi gia đình Kramer thay đổi ý kiến về việc bỏ đi, tạ ơn Chúa"."Gia đình Kramer à? Họ sẽ chẳng bao giờ bỏ New York đâu! Con gái họ buộc họ mua nhà ở Pennsylvania và cháu sẽ nói với cậu lý do tại sao. Cô ấy không muốn cha mẹ mình làm nghề giám thị. Sẽ làm tổn hại hình ảnh cô ta trước lũ bạn thảm thương, học đòi làm sang của cô ta"."À, Howie đã nói chuyện với họ về việc ở lại. Nhưng cháu cần suy nghĩ đến việc tham gia nhiều hơn vào công việc kinh doanh đi".Ôi, thôi cho xin đi! Steve Hockney nghĩ. Rồi hắn trấn áp cảm giác bực bội xuống. Phải cẩn thận, hắn cảnh cáo mình một lần nữa, phải rất cẩn thận. Ta là thân nhân duy nhất còn sống của lão, nhưng với tâm tính của lão, lão có thể để lại mọi thứ cho hội đoàn từ thiện, hoặc thậm chí còn cho Howie một phần lớn nữa. Tuần này lão nổi khùng với hắn. Tuần sau lão sẽ bảo với ta rằng chẳng có ai điều hành công việc kinh doanh của lão tốt như Howie, rằng gã giống như con trai lão.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giờ Này Anh Ở Đâu?, truyện Giờ Này Anh Ở Đâu?, đọc truyện Giờ Này Anh Ở Đâu?, Giờ Này Anh Ở Đâu? full, Giờ Này Anh Ở Đâu? chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!