Hạnh Phúc Vì Em

Chương 37: 37


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hạnh Phúc Vì Em

Kiều Hải Tinh ngây ngô mơ màng, căn bản không nghe rõ anh nói cái gì.

Cô vẫn còn đang đắm chìm trong nỗi bi thương của mình, chợt hỏi anh: “Có phải anh cảm thấy tôi rất mất mặt hay không?”

Lời này là ai nói vậy?

Xa Thừa Vũ sửng sốt, hỏi: “Cái gì?”

Kiều Hải Tinh sụt sịt lặp lại một lần nữa: “Có phải anh cảm thấy tôi mất mặt hay không?”

Xa Thừa Vũ giận đến mức bật cười, nhưng vẫn nói rất nhẹ nhàng: “Làm sao tôi có thể cảm thấy em mất mặt được chứ? Là tôi đau lòng em mà!”

Kiều Hải Tinh không chịu nghe, ồm ồm tố cáo: “Anh quát tôi!”

Cô lộ ra vẻ ủ rũ uể oải, Bùi San kia là người trước một kiểu sau lại một kiểu khác, bỗng dưng vô cớ bị cô ta xem thường cũng không biết nói với ai.

Khó chịu nhất vẫn là nhìn thấy cô ta làm ra vẻ người quen cũ đi theo bên cạnh Xa Thừa Vũ.

Kiều Hải Tinh biết mình không có lập trường gì để tức giận, nhưng mà cô thật sự cảm thấy không thoải mái, đơn giản dứt khoát mượn rượu để trút giận lên Xa Thừa Vũ.

Xa Thừa Vũ vò tóc, hạng mục gặp phải khó khăn lớn anh đều có thể giải quyết, nhưng lúc này không biết phải làm sao.

Cô gái nhỏ còn đang quệt mũi, anh luống cuống tay chân dỗ dành: “Tôi sai rồi được không, đừng khóc  mà!”

Cơ bản không có chút tác dụng nào!

Kiều Hải Tinh vẫn nức nở tựa như bị uất ức vô cùng, nhưng cô cũng quá ngoan ngoãn, khóc đủ thì tự lau mũi rồi xoay người đi về phía hàng hiên.

Khổ sở qua đi, nhà vẫn phải trở về.

Xa Thừa Vũ nhanh chóng đuổi theo, hai người cùng nhau vào trong thang máy.

Một đường không ai nói chuyện, Kiều Hải Tinh hóng gió một lát, lúc này đã tỉnh táo hơn. Nhớ tới lúc vừa nãy mình mới khóc lóc om sòm chơi xấu thì bỗng cảm thấy hơi xấu hổ 囧.

Tới tầng 7, cửa thang máy mở ra.

Kiều Hải Tinh buồn bực nói: “Tôi tới nơi rồi Xa tổng, anh về đi ạ, hôm nay cảm ơn anh đã đưa tôi về.”

Xa Thừa Vũ không nhúc nhích, duỗi tay giữ cổ tay cô lại.

Đèn kích hoạt bằng giọng nói trong hành lang đã tắt, xung quanh chìm trong bóng tối.

Xúc cảm bị phóng đại vô hạn, trên làn da truyền đến nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông.

Kiều Hải Tinh muốn rút tay ra nhưng bị anh cầm thật chặt.

“Hải Tinh,” Xa Thừa Vũ khẽ thở dài nói: “Tôi không biết bây giờ em có tỉnh táo hay không, nhưng có vài lời thật sự tôi đã kìm nén quá lâu rồi.”

Lồng ngực Kiều Hải Tinh cứng lại, hô hấp trở nên dồn dập hơn.

Xa Thừa Vũ tiếp tục nói: “Lúc ở nhà trọ tôi đã từng hỏi em rằng em có thích tôi một chút nào hay không, em nói không có. Nhưng tôi còn chưa từ bỏ ý định, tôi hy vọng em có thể nhìn tôi thêm chút nữa, có phải đã khiến em động lòng chút nào hay không?”

Giọng anh có hơi gấp, đèn cảm ứng bằng giọng nói bật lên lần nữa.

Kiều Hải Tinh nhìn thấy một đôi mắt vừa chân thành vừa pha lẫn mất mát, lập tức trong lòng cô cảm thấy như bị khoét rỗng.

Xa Thừa Vũ dùng đầu lưỡi chống má, điều chỉnh cảm xúc một chút rồi tiếp tục nói: “Mỗi ngày tôi đều phải làm rất nhiều việc, sẽ không vô duyên vô cớ đón đưa một cô gái đi làm, cùng cô ấy đi ăn bữa sáng, dỗ dành cô ấy. Hải Tinh, tôi đang theo đuổi em.”

Đôi mắt Kiều Hải Tinh bỗng dưng trừng lớn.

Xa Thừa Vũ chậm rãi cúi người, mặt đối mặt với cô: “Tôi hy vọng có thời gian thì em hãy suy nghĩ về tôi một chút, được không?”

Kiều Hải Tinh tựa như hóa đá, vẫn không nhúc nhích.

Xa Thừa Vũ lặng lẽ cong môi cười, nhướng mày hỏi cô: “Hửm?”

Kiều Hải Tinh cắn môi, “Ồ” một tiếng nhỏ như muỗi kêu.

“Trở về đi,” Xa Thừa Vũ dặn dò cô: “Gần đây công ty chuẩn bị thưa kiện, chắc tôi sẽ không có nhiều thời gian, em phải tự chăm sóc mình thật tốt, nhớ phải ăn sáng đầy đủ.”

Kiều Hải Tinh ngoan ngoãn như con chim nhỏ: “Vâng.”

“Ngoan,” Xa Thừa Vũ cười, vuốt ve mái tóc của cô: “Vào đi thôi, tôi ở đây nhìn em.”

Kiều Hải Tinh gật gật đầu, lạch bạch chạy đi.

Xa Thừa Vũ nhìn theo bóng dáng cô, lắc đầu.

Nhìn bộ dáng này không giống với “một chút cũng không động lòng” mà, rốt cuộc là mình làm chưa đủ, hay là cô nhóc này vẫn cứng đầu đây?!

Xa Thừa Vũ xoay người xuống lầu, gửi một tin WeChat cho Viên Thiến hỏi số điện thoại của Bùi San.

Gọi qua dãy số vừa nhận được, bên kia rất nhanh đã nghe máy.

“Thừa Vũ?” Giọng Bùi San vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

“Ừ,” Xa Thừa Vũ hỏi: “Có rảnh không? Ra ngoài trò chuyện một chút nhé?”

Hai người hẹn nhau ở một quán cà phê gần nhà Bùi San. Lúc Xa Thừa Vũ lái xe tới thì Bùi San đã chờ ở đó, cô thay một chiếc váy dài thoải mái, tóc cũng xõa ra, thiếu đi vài phần tinh anh, lại nhiều hơn mấy phần quyến rũ.

“Thừa Vũ, ở đây này.” Bùi San thấy Xa Thừa Vũ tới bèn gọi anh từ xa.

Xa Thừa Vũ gọi một ly cà phê, ngồi xuống đối diện Bùi San, “Xin lỗi, đã trễ thế này còn gọi em ra ngoài.”

Bùi San vén tóc, cười nói: “Không sao mà, chúng ta cũng coi như bạn bè lâu năm, không có việc gì ra ngoài tụ tập cũng là chuyện bình thường.”

Xa Thừa Vũ không tiếp lời, chỉ nói: “Đúng thật là có chút việc muốn nói với em.”

Bùi San nghiêng đầu nhìn anh.

Xa Thừa Vũ: “Lúc ban ngày có một số việc có thể là tôi chưa nói rõ ràng nên khiến em hiểu lầm. Lúc trước em hỏi có phải tôi vẫn đang một thân một mình hay không,” anh ngẩng đầu nhìn Bùi San rồi nói: “Đúng là tôi vẫn độc thân, nhưng có một người mà tôi rất thích, tôi đang theo đuổi cô ấy.”

Bùi San phút chốc bỗng trợn tròn mắt, sau đó lại càng cười lớn hơn nữa, cô hỏi: “Là Tiểu Kiều kia sao?”

Xa Thừa Vũ gật đầu không chút che dấu nào.

Bùi San hỏi tiếp: “Anh tới tìm em chính là vì cô ấy?”

Xa Thừa Vũ: “Không hoàn toàn như vậy, tôi vì chính mình, cũng vì em. Tôi không muốn cô ấy hiểu lầm tôi. Đồng thời cũng không hy vọng gây ra cho em bất kỳ sự hiểu lầm nào.”

Bùi San thu lại nụ cười, “Không có gì hiểu lầm cả,” cô ghé sát vào Xa Thừa Vũ, hơi tức giận hỏi: “Không phải là anh không gần nữ sắc hay sao?”

Thời điểm Bùi San mới tốt nghiệp liền vào thực tập trong công ty Xa Thừa Vũ, khi đó cô trẻ tuổi, cao ngạo, bao nhiêu người xếp hàng dài để theo đuổi cô mà cô không vừa ý ai, duy chỉ thích bộ dáng Xa Thừa Vũ lạnh lùng một lòng nghiên cứu hạng mục.

Nhưng mặc kệ cô làm gì, Xa Thừa Vũ cũng chẳng thông suốt, cứ như cái đầu gỗ vậy. Cô muốn dùng việc từ chức để hù dọa anh, không nghĩ tới anh thật sự ký tên, còn chúc cô tiền đồ như gấm.

Tiền đồ như gấm cái quỷ nhà anh ấy!!!

Cô giận dỗi bỏ đi đào tạo chuyên sâu, nhưng đã nhiều năm như vậy, vẫn không có bất cứ một người đàn ông nào có thể khiến cô động lòng giống như Xa Thừa Vũ.

Cô vẫn giữ thông tin liên lạc của Viên Thiến, từ khi biết được cô ấy đã trở về làm ở công ty Xa Thừa Vũ thì thỉnh thoảng lại tương tác, ngày đó Viên Thiến vô tình để lộ thông tin công ty Xa Thừa Vũ gặp khó khăn, cô biết cơ hội của mình tới rồi.

Hiện giờ sự nghiệp thành công, cô muốn theo đuổi một giấc mộng đã từng.

Chút tâm tư đó của Xa Thừa Vũ đối với Kiều Hải Tinh làm sao có thể tránh được đôi mắt của một luật sư, nhưng cô cảm thấy chẳng qua là anh đã tới tuổi thích hợp để kết hôn, có phụ nữ bên cạnh là chuyện bình thường, không phải Kiều Hải Tinh thì còn có thể là Lý Hải Tinh hay Vương Hải Tinh, chỉ cần cô đủ nỗ lực khiến anh thấy được sự ưu tú của mình thì cuối cùng anh ấy vẫn sẽ chọn mình.

Nhưng hiện tại xem ra hình như không phải như vậy rồi, một Xa Thừa Vũ luôn luôn lãnh tâm lãnh tình lại có thể vì một người phụ nữ mà không ngại trời tối lặn lội đến để nói “rõ ràng” với cô.

Chứng tỏ vị trí của người phụ nữ đó trong lòng anh lớn nhường nào.

Nhận thức được điều đó khiến cho Bùi San trở nên hơi bất an.

Ánh mắt Xa Thừa Vũ nhìn xa xăm, chậm rãi mở miệng: “Cô ấy xuất hiện ở thời điểm tôi chán nản sa sút nhất, là ánh sáng duy nhất trong cuộc sống khi đó của tôi, là cô ấy đã từng chút từng chút dẫn tôi thoát ra khỏi bóng tối, có thể nói nếu không có cô ấy, sẽ không có Xa Thừa Vũ ngày hôm nay, cũng chẳng có Chiến Du của bây giờ. Bùi San, có lẽ tôi nói hơi nặng lời, nhưng đây đều là những lời trong lòng tôi. Nếu như em khiến cô ấy cảm thấy uất ức, tôi tình nguyện đổi một luật sư khác tới đánh trận kiện này, tôi có thể thua cả công ty, nhưng không thể để cô ấy chịu chút tủi thân nào.”

Bùi San giễu cợt, nói: “Anh đây là cảm ơn chứ không phải là cảm tình, nếu không thì anh nói một chút xem anh thích gì ở cô ấy?”

Thích điều gì ở cô ư?

Thích gương mặt lạc quan vui vẻ như ánh mặt trời rực rỡ của cô, thích trí tưởng tượng đầy tự do sáng tạo của cô, thậm chí thích cả những lúc cô phồng má tức giận, thích bộ dạng ngốc nghếch túm vạt áo những lúc khẩn trương bất an của cô nữa……

Xa Thừa Vũ cúi đầu cười, trong ánh mắt là niềm yêu thích không thể che dấu, thật giống như một chàng trai mới lớn biết yêu lần đầu tiên, vừa ngây ngô lại đơn thuần.

Giờ khắc này, Bùi San biết mình đã thua, nhưng cô rất không cam lòng, “Xa Thừa Vũ,” Bùi San hỏi: “Nếu như em ở bên anh khi anh chán nản sa sút, anh cũng sẽ thích em sao?”

Xa Thừa Vũ cười cười, “Bùi San, có rất nhiều giả thiết vốn đã không đúng với bản thân nó. Nếu em ở bên tôi khi ấy, em đã chẳng phải là em rồi.”

Bùi San suy nghĩ một chút, rồi cũng nở nụ cười.

Xa Thừa Vũ nói không sai, cho dù lúc ấy biết tình huống của anh, cô cũng sẽ không ở bên anh.

Người cô thích chính là Xa tổng cao cao tại thượng kia, nếu như nhìn trúng Xa Thừa Vũ suy sụp chán nản có lẽ cô cũng sẽ nghi ngờ mắt nhìn của chính mình.

Thái độ Xa Thừa Vũ thành khẩn, nói: “Cho nên Bùi San, tôi hy vọng em đừng nhằm vào cô ấy, bằng không…… Tôi thực xin lỗi.”

Bùi San: “Xa tổng, anh cho rằng em là người như thế nào? Em là một luật sư chuyên nghiệp! Tuy rằng em cũng chẳng phải hạng người lương thiện gì, nhưng cũng không muốn lãng phí thời gian với một đoạn tình cảm không có hy vọng gì,” cô gằn từng chữ một: “Thời gian của em rất quý giá, đáng giá lắm đấy!”

Xa Thừa Vũ tựa lưng vào ghế ngồi, gật đầu nói: “Vậy tôi đây chờ mong biểu hiện xuất sắc của đại luật sư Bùi!”

Bùi San đứng lên, đôi tay chống trên mặt bàn, nói: “Xa Thừa Vũ, anh đúng là một người đàn ông không có phẩm vị, một ngày nào đó anh sẽ hối hận.”

Xa Thừa Vũ cười không nói, chuyện tình cảm như người uống nước, ấm hay lạnh tự người biết.

Bùi San chưa từng ngồi làm việc một ngày nào tại vị trí Chiến Du cấp cho, chỉ thỉnh thoảng tìm Viên Thiến lấy tư liệu của công ty.

Không hổ là người tài năng trong ngành, sáng nay Bùi San đã giải quyết xong vụ kiện bản quyền chỉ trong một thời gian ngắn.

Dựa theo yêu cầu Xa Thừa Vũ, công ty từ bỏ bản quyền và nhận được khoản bồi thường kếch xù.

Ngày đó, Sở Hàng cùng Xa Thừa Vũ đi ký tên, cả hai bên đều giữ thái độ nhắm mắt làm ngơ, rất nhanh đã ký thành công, không lâu sau đó, khoản bồi thường được trả.

Xa Thừa Vũ phân phó Sở Hàng: “Dùng khoản bồi thường đi đàm phán về bản quyền của 《 Đôn Hoàng Quyết 》với Web Trung Văn Hán Đường, phải hành động thật nhanh chóng và giữ bí mật. Mặt khác, để đồng nghiệp tổ mỹ thuật《 Đôn Hoàng Quyết 》 xem thế nào, báo bọn họ mau chóng đổi toàn bộ tài nguyên《 Thần Quỷ Bá Nghiệp 》thành 《 Đôn Hoàng Quyết 》, hệ thống và phương pháp chơi thì không thay đổi, hạng mục sẽ được online ngay sau khi thay da, càng sớm càng tốt.”

Sở Hàng híp mắt suy nghĩ, “Mẹ nó! Lão đại, không phải ngay từ đầu anh đã coi trọng 《 Đôn Hoàng Quyết 》 đấy chứ? Gài bẫy Hướng Thượng để lấy tiền mua bản quyền《 Đôn Hoàng Quyết 》?”

Xa Thừa Vũ liếc cậu một cái, không lên tiếng.

Sở Hàng cực kỳ phấn khích, tiếp tục nói: “Anh biết Hướng Thượng sợ chúng ta trở nên phát triển hơn, cho nên cố ý để nhà điều hành lộ ra tin tức chúng ta khai phá 《 Thần Quỷ 》 đúng không, như vậy Hướng Thượng sẽ nửa đường chặn ngang mua luôn bản quyền của 《 Thần Quỷ 》, chúng ta cầm khoản bồi thường đi mua 《 Đôn Hoàng Quyết 》, chỉ cần đổi tài nguyên mỹ thuật nhưng không đổi hệ thống và phương pháp chơi là có thể online ngay, thật là trâu bò mà!”

Xa Thừa Vũ đút tay vào trong túi, như cười như không nói: “Tôi không bẫy ai cả, là chính bọn họ nhảy vào thôi, tôi là một công dân chân chính luôn tuân thủ pháp luật.”

Ánh mắt Sở Hàng nhìn anh thay đổi, “Lão đại, về sau nếu như em có đắc tội với anh thì xin hãy trực tiếp nói với em, tuyệt đối đừng bẫy em, quá độc ác! Anh còn làm trò chơi làm cái gì nữa, dứt khoát đi làm thầy bói luôn đi!”

Xa Thừa Vũ cười lắc đầu.

Cũng không phải không có sơ hở.

Không tính đến vụ của Bùi San, rõ ràng đã làm cho cô gái nhỏ của anh uất ức rồi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hạnh Phúc Vì Em, truyện Hạnh Phúc Vì Em, đọc truyện Hạnh Phúc Vì Em, Hạnh Phúc Vì Em full, Hạnh Phúc Vì Em chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top