Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!
Chương 32: Cuộc thi nấu ăn.
-"Em lấy tờ giấy này đâu ra thế, Komio...?"
-"Vừa nãy có người gửi đến. nhưng không có ai nhận nên em nhận giùm!"
-"Nè nè Ito, gì thế?"
-"Một cuộc thi nấu ăn..."
-"Cho tôi xem được không Ito-san?"
-"Cậu cũng biêt cái này à..."
-"Đây là một cuộc thi được tổ chức hằng năm bởi vương quốc Shoku nằm ở phía Đông, có lẽ cuộc thi lần này được tổ chức ở Antoria."
-"Vậy à... Khoan, cái này là."
Đọc sơ qua thì trông nó vẫn cũng chỉ là một tờ quảng cáo bình thường cho tới khi tôi nhòm sang phần thưởng dành cho người chiến thắng.
-"Danh hiệu Vua đầu bếp và..... 10 đồng tím?"
-"Giải thưởng cũng cao quá đấy."
-"Bell, 1 đồng tím có giá trị bao nhiêu..."
-"Nó bằng với 100 đồng vàng lận, chỉ có những quý tộc giàu xụ mới sử dụng chúng..."
*Ực* Cái số tiền khủng vãi cả nồi, đến cả giải nhì và ba cũng là vài đồng tím. Bĩnh tình tôi ơi, hãy xem có thể tham gia không đã.
-"Để xem... ai cũng có thể đăng kí tham gia, địa điểm là thị trấn Havus..."
-"Thị trấn Havus...?"
-"Nó nằm cách đây không xa, hình như nó là điểm đến tiếp theo của chúng ta trên bản đồ đấy."
-"Em có hứng thú chứ, Bell?"
-"Cái đó thì... em không nghĩ mình đủ khả năng..."
-"Vậy à-"
-"Nhưng mà nếu Ito-san muốn thì... em sẽ tham gia..."
-"Thật chứ."
-"Vâng... em sẽ cố gắng hết sức..."
-"Yên tâm, anh sẽ đi theo em."
-"Vâng..."
-"Vậy bọn tôi đến cổ vũ nhé!"
-"Ok, nhưng cậu tuyệt đối đừng để lộ thân phận đấy, Klieto!"
-"Biết rùi biết rùi."
Thế là chúng tôi nhất trí sẽ tham gia vào cuộc thi nấu ăn này, tôi tham gia cũng có vài mục đích riêng. Nếu như Bell tham gia thì tiếng tăm của nhà hàng Sun sẽ tăng lên và nhiều người sẽ đến hơn, thậm chí là những quý tộc thích tiêu sài và có tâm hồn ăn uống, thứ hai tập cho Bell khả năng tự tin hơn và nếu thắng thì chúng tôi sẽ có phần thưởng... ahihihi.
----------Chuyển cảnh----------
-"Ok, tất cả đã chuẩn bị rồi chứ?"
-"Vâng!"
{Bọn em đã sẵn sàng!}
-"Tốt! Chúng ta sẽ bắt đầu đi đăng ki-"
-"Yahoo, tôi đi nữa!"
-"Cậu phải ở lại trông nơi này."
-"Hể!"
-"Onii-san đang là người bị truy nã gắt rao nhất ở đây đấy."
-"Không công bằng!"
-"Vậy thì bọn tôi đi đây, ở lại vui vẻ."
-"Ê, Đừng có bỏ tôi lại ma-"
*Rầm* Cánh cửa nhà hàng đống lại và để lại một mình Klieto.
Sau một đêm thì chúng tôi đã đến được thị trấn Havus, nơi tổ chức của cuộc thi nấu ăn mang tầm thế giới này. Khi bước chân vào thị trấn, những cánh cổng bằng hoa thơm ngát được đặt trước cổng vào trông rất trang trọng. Bên trong có hàng dòng người đang tấp nập đổ xô tiến về phía bên trong quảng trường, dọc hai bên là những hàng đồ ăn thơm đến nức mũi. Tất cả những cột đèn, ghế đá,... ven đường đều được trang trí theo phong cách ẩm thực khiến cho tôi cảm thấy nơi này trông rất giống thành phố của ẩm thực và quy mô của giải nấu ăn này.
-"Oaaa, Chủ nhân! Ở đây có quá trời đồ ăn luôn."
{Đây là lần đầu tiên em được đi đến một nơi nhộn nhịp như thế này...}
-"Em có hơi run run..."
-"Đừng lo, có anh ở đây rồi mà."
-"Vâng..."
Tôi đặt tay lên đầu Bell và bắt đầu xoa nhẹ xung quanh. Trông em ấy rất thỏa mái nên tôi nghĩ cách này có thể giúp em ấy bình tĩnh. Một cuộc thi lớn như thế này, là nơi tụ hội của những minh tinh về ẩm thực sẽ khiến cho giải đấu trở nên sống động. Hi vọng Bell sẽ học được nhiều bài học từ giải đấu này.
-"Mọi người đến để đăng kí tham gia giải đấu phải không ạ?"
-"Đúng vậy, vẫn còn chỗ chứ...?"
-"Vâng, tất cả những gì mọi người cần làm là đáp ứng yêu cầu tham gia và đăng kí vào đây là được."
-"Thể lệ đăng kí..."
-"Của cậu đây!"
Người phụ trách đăng kí đưa cho chúng tôi một mảnh giấy ghi rõ yêu cầu theo quy định. Yêu cầu mỗi đội tham gia cần có hai người, một đầu bếp và một phụ tá, sau khi đăng kí xong thì nội dung thi đấu sẽ được bổ sung trong phần khai mạc.
Sau khi kí giấy đăng kí xác nhận tham gia, tôi và Bel tiến vào quảng trường, Komio, Koi và Sinney thì đi vào hàng ghế khán giả. Bên trong có rất nhiều người với nhiều phong cách khác nhau. Nhưng có lẽ điều mà làm tôi hơi ngứa mắt đó chính là cái cách ăn mặc lòe lẹt của họ, trông cứ như chỉ toàn giới quý tộc không vậy. Đầu bếp của mỗi đội đều ăn mặc rất sang trọng, trông họ cứ như một đầu bếp chuyên nghiệp với mũ bếp và đồng phục đầu bếp bóng bẩy, kể cả những người hỗ trợ cũng được trang bị nhiều loại vũ khí áo giáp rất chu đáo. Tôi tự hỏi công việc của phụ tá trong giải đấu này là gì mà ai cũng vác theo vũ khí thế.
-"Hm, hội nhà quê tụi bây tới đây làm gì?"
-".........."
Bỗng đâu đó xuất hiện một vài tên trông khá giống quý tộc bước đến và gây sự với bọn tôi. Con quý tử nên cái thói hống hách là dễ bắt gặp từ bọn này. Chúng nhìn bọn tôi một cách khinh bỉ. Sẽ rất phiền nếu như dây dưa với bọn này.
-"Này, tao hỏi mà chúng mày không trả lo-"
-"Xem kìa Bell, đằng đấy có quầy đồ nướng kìa, mình qua bên đó xem thôi."
-"Vâng."
Tôi kéo Bell về phía khác để tránh đụng độ bọn chúng.
-"Lũ dân đen! Mà sao thì tao cũng sẽ thắng trận này thôi, ahahahaha!"
-"Bọn chúng thật đáng ghét mà!"
-"Cứ để đó đi, dù sao thì chúng ta cứ làm hết sức có thể nhé!"
-"Vâng!"
Chúng tôi bắt đầu tiến vào khu dành cho thí sinh dự thi. Bên trong vẫn còn rất nhiều tên quý tộc nên chúng tôi quyết định ngồi phía ngoài và chuẩn bị. Bell thì chỉ có một cái tạp dề và tôi quên đem theo kiếm nên có lẽ người gặp rắc rối là tôi.
-"Mọi người chú ý! Giải đấu vua đầu bếp thường niên sắp sửa bắt đầu!"
-"Ồ, tới rồi à!"
-"Tôi chờ hết nổi rồi!"
-"Không biết hôm nay các đầu bếp sẽ trổ tài món gì đây!"
-"Tôi háo hức quá!"
Tiếng hò reo, cổ vũ nồng nhiệt từ khán đài bỗng khiến cho sân lễ sôi động hơn bao giờ hết. Nó khiến cho lòng tôi hồi hộp đôi chút nhưng mà có người còn hồi hộp hơn tôi nữa. Bell ngồi cạnh bên cứ đảo mắt xung quanh, người rung rung không ngớt.
-"Đầu tiên trong buổi lễ khai mạc, tôi xin trân trọng kính mời ban giám khảo của cuộc thi nấu ăn này. Đầu tiên, nhà sáng lập và tài trợ cho cuộc thi hôm nay. đại diện cho quốc gia ẩm thực Shoku, ông Hotto Dankirt!"
Hotto... là nhà mạo hiểm gia mà tôi gặp lúc trước. Một người to béo nhưng sở hữu sức mạnh phi thường. Ông ta luôn miệng than đói, đó là tất cả những gì mà tôi có thể nhớ về ông ta. Xuất hiện ngay tại đây với tư cách là một nhà phê bình thì ông ta rất có tiếng trong giới ẩm thực.
-"Thứ hai, vị thị thị trưởng của thị trấn Havus, nơi tổ chức của cuộc thi nấu ăn năm nay, bà Lupia Havus!"
Một người phụ nữ trung niên bước lên sân khấu với vẻ hào nhoáng rực rỡ được tạo nên từ bộ quần áo sặc sỡ mà bà ta đang mặc khiến tôi cảm thấy ngứa mắt. Cái nhìn của bà ta chỉ cần nhìn vào là biết chỉ có tiền thôi, vòng bạc vàng đeo đầy người. Thật không thể hiểu nổi gu thời trang của bà ta.
-"Tiếp theo là một gương mặt đầy quyền lực, một người đàn ông sáng suốt và cương trực, ông luôn lấp đầy những khó khăn của nhân dân Antoria, ngài Murot Pigen!"
Một gã bụng phệ bước lên sân khấu một cách nặng trịch. Trông giống như từng bước đi của hắn cũng có thể lay động mặt đất. Tôi không hiểu tiêu chí chọn người của vương quốc này nhưng ông nào cũng có cái bụng trình ình như con lơn vậy. Hắn ta có chiều cao phải nói là khá thấp, mắt thì nhỏ mà miệng thì to, hắn nhìn người ta mà trông như liếc họ thì đúng hơn. Nhìn hắn lợn không ra lợn, cóc không ra cóc. Hắn là kẻ đã cướp ngôi vua và ra lệnh thảm sát cả gia đình của Klieto. Có thể thấy được ảnh hưởng, hình ảnh của hắn như thế nào trông mắt nhân dân. Bọn quý tộc thì đang đứng lên hô to cổ vũ cho kẻ đang chống lưng cho bọn chúng.
-"Đức vua anh minh!"
-"Ngài thật là tuyệt vời!"
Khác hẳn với bọn quý tộc đang vui sướng hò reo kia, phần lớn khán giả chả ai cười nổi cả, họ chỉ vỗ nhẹ vài cái và im lặng đến hết lượt hắn xuất hiện. Cô gái dẫn chương trình thì tỏ vẻ không hài lòng tí nào khi nhìn vào tờ giấy mà cô đang cầm phía sau sân khấu. Haixzz, hắn ta bị ghét tới đó là điều đương nhiên rồi, cả khán đài trở nên im hơi lặng tiếng.
-"Cuối cùng, một vị khách quan trọng của chúng ta, người phụ trách cho an ninh cuộc thi và cũng là một trong những giám khảo chính, một vị anh hùng và là người đại diện cho chính nghĩa, là niềm tự hào cho biết bao thế hệ hiệp sĩ, ngài Julius Strike!"
-"Thánh hiệp sĩ!"
-"Julius chính nghĩa!"
-"Mẹ ơi, đấy là ngài thánh hiệp sĩ của KnightHall!"
Cả khán đài như muốn nổ tung bởi những tiếng reo hò khi nhân vật này xuất hiện. Thánh hiệp sĩ của KnightHall, người đứng đầu nắm giữ sức mạnh cực lớn. Ông ta trông rất được lòng dân, một nhà cầm quyền chính trực. Với dáng đứng oai hùng, hiên ngang. Cơ thể không quá cao to nhưng vẫn cơ bắp cuồn cuộn bên trong bộ quần áo. Mái tóc tím xoăn dài gợn gió, đôi mắt nhìn xa trông rộng giống với Klieto. Vua của KnightHall, vậy tức là...
-"Ngoài ra, chúng ta vẫn còn một vị khách mời hết sức đặc biệt, người đảm bảo trực tiếp an ninh cho cuộc thi và là giám khảo dự bị. Nhà mạo hiểm gia đại tài, vào sinh ra tử nhiều cuộc chiến và trở nên mạnh nhất lục địa Alter."
-"Nghe sao quen quen thế..."
Bỗng lại có một luồn điện chạy dọc cột sống của tôi.
-"Ito-san! Đó chính là..."
-"Xin lỗi vì đã làm mọi người đợi lâu, hiệp sĩ Gilliash Strike đã có mặt!"
Mái tóc tím dài bay phấp phới cùng với bộ giáp sáng bóng lộng lẫy, lần này lại có đi kèm theo một cái áo choàng hoàng gia phía sao, những viền vàng bao bọc xung quanh bộ giáp cùng với một chiếc huy hiệu vàng lấp lánh nằm giữ bộ giáp, rất giống với bộ đồ mà vị vua KnightHall đang mặc. Không cần nói thì tôi cũng biết ai rồi...
-"Ôi, người đẹp xuất hiện rồi kìa!"
-"Tôi chưa từng thấy cô ấy rõ thế này, quả đúng là đẹp tuyệt trần mà!"
-"Cô ấy vẫn đang trên đường tìm kiếm hôn phu đấy!"
-"Thiệt hả, vậy sau đợi này phải tranh thủ cày cuốc mới được!"
-"OOOOOOAAAAAAAAAAAA!"
Lần này thì cả khán đài dậy sóng mất rồi. Độ nổi tiếng của Gil quả thật là đáng khen. Một người mạnh mẽ xinh đẹp như thế ai chẳng muốn lấy về làm vợ, nhưng mấy chú cứ thoải mái cày đi... cày trong vô vọng đi...
-"Gilliash-chan quả thật đáng ngưỡng mộ mà!"
-"Anh đi toilet cái-"
-"AAA! Itooooooo!"
Gil từ dưới sân khấu hét tên tôi thật tôi khiến tôi như muốn sổ cả tim ra vậy. Tôi liền nhanh chóng kiếm chỗ trốn, tôi không thích bị chú ý đến.
-"Hể, cô ấy đang nhìn về phía này!"
-"Cô ta đang gọi ai thế!"
-"Gilliash ơi! Sao em không nhìn sang bên này!"
Tôi phải đợi cả khán đài im lặng trở lại mới bắt đầu mò ra.
-"Này Gilliash, con vừa gọi tên ai thế, phụ thân thấy tò mò đấy."
-"Con quên chưa nói với phụ thân và hoàng huynh! Người đó là..."
Bên dưới sân khấu chỗ ban tổ chức cuộc thi và giám khảo. Gil và cha em ấy đang thì thầm to nhỏ gì đấy.
-"HỂ! CON NÓI THẬT Á!!"
-"Cha nói nhỏ tí thôi!"
Vị vua của KnightHall vừa la lên đột ngột khiến cả quảng trường ngỡ ngàn.
-"A... E... Ehem, chúng ta quay lại với phổ biến nội dung thi đấy thôi..."
Ông ta trông có vẻ ngượng nhưng trông vẫn rất ngạc nhiên, không biết là Gil đã nói chuyện gì với ông ta. Nhưng bây giờ tôi chỉ quan tâm tới nội dung thi đấu thôi, không biết nó sẽ là gì nhỉ.
vào x슱f(
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Isekai.......... Really I Have No Idea!!!, truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!, đọc truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!, Isekai.......... Really I Have No Idea!!! full, Isekai.......... Really I Have No Idea!!! chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!