Kẻ Thù Bên Gối

Chương 184: Cô ấy không phải người ngoài


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kẻ Thù Bên Gối

Ôi, cô bị đứt tay rồi- Cung Thiên Long vội vàng lấy khăn tay ra lau giúp cô, gọi với ra bên ngoài- Người đâu!

Tần Tuệ dẫn theo hai cô hầu gái đi vào, nhìn thấy Lăng Tuyết bị thương, lập tức giúp cô xử lý vết thương.

Cung Thiên Long liên tục xin lỗi:

– Xin lỗi, đều tại tôi, cô từ xa đến thăm tôi, tôi còn làm cô bị thương.

– Không sao, chuyện nhỏ thôi mà- Lăng Tuyết mỉm cười với cô.

Tần Tuệ đã xử lý xong vết đứt cho Lăng Tuyết, quan tâm hỏi:

– Có cần kêu bác sĩ Hoa đến xem thử không?

– Không cần không cần- Lăng Tuyết vội chối từ- Đứt chút xíu, thật sự không cần đâu…

– Chuyện này…- Tần Tuệ nhìn Cung Thiên Long.

– Nếu cô Lăng đã nói không cần, thì khỏi đi- Cung Thiên Long giơ tay lên- Mọi người ra ngoài đi.

– Vâng- Tần Tuệ dẫn người lui ra, trong phòng yên tĩnh lại.

– Đau lắm đúng không? Xin lỗi nha- Cung Thiên Long lại nhận lỗi.

– Chỉ có chút xíu, cô không cần để trong lòng đâu- Lăng Tuyết chân thành nói- Bạn bè với nhau so đo vậy để làm gì?

– Cô nói phải- Cung Thiên Long cười- Cô đúng là người hiểu lý lẽ.

– Sức khỏe cô thế nào?- Lăng Tuyết thân thiết hỏi- Trông sắc mặt cô cũng ổn lắm.

Đêm nay Cung Thiên Long trang điểm nhẹ, dưới ánh đèn sắc mặt hồng hào, không giống như đang bệnh.

– Cũng không tồi, tuy rằng hồi phục không nhanh như tôi nghĩ, nhưng có chiều hướng tốt lắm- Cung Thiên Long mỉm cười nhìn cô- Còn cô? Gần đây có ổn không?

– Rất ổn- Lăng Tuyết nhớ lại những việc xảy ra gần đây, tâm trạng không khỏi có chút phức tạp.

– Tôi nghe nói chuyện cô và ngài Thân Đồ rồi, cảm thấy khá bất ngờ đó- Cung Thiên Long bùi ngùi nói- Kinh ngạc hệt như lúc trước ngài ấy đề nghị kết hôn với tôi vậy, đúng là phải nói cuộc đời vô thường, rất nhiều việc không thể đoán trước được.

– Xin lỗi…

Lăng Tuyết không biết tại sao mình lại nói xin lỗi, chỉ là cảm thấy nói đến chuyện này có chút ái ngại với Cung Thiên Long, dù sao trước kia cô cũng là dùng thân phận thay thế Cung Thiên Long để yêu đương, chuẩn bị hôn lễ với Thân Đồ Dạ, sau đó ở hôn lễ Thân Đồ Dạ lại công khai vứt bỏ Cung Thiên Long, khiến nhà họ Cung rơi vào tình trạng khốn đốn.

Rồi hiện tại, cô lại quen với Thân Đồ Dạ, chuyện này hình như quá vô lý.

– Không không không- Cung Thiên Long vội giải thích- Sở dĩ tôi nhắc với cô chuyện này, không phải vì trách cô, lại càng không cảm thấy cô có lỗi gì với tôi hết. Tôi chỉ là nhất thời xúc động thôi, đã sớm nghe người khác nhắc về cô rồi, tôi cũng không nghĩ gì nhiều, cảm thấy cô chỉ trông giống tôi thôi, hiện tại trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi mới cảm thấy, cô ưu tú hơn tôi rất nhiều, lần nào cũng có thể hoàn thành mọi việc, còn có thể giành được sự xem trọng của mọi người, đây là một loại sức hút đặc biệt, mà sức hút này bản thân tôi lại không có.

– Cô cần gì phải tự ti chứ?- Lăng Tuyết nhíu mày- Tuy rằng chúng ta trông rất giống nhau, nhưng tính cách phẩm chất lại khác nhau rất lớn, mỗi người đều có ưu khuyết của mình, những cái đó có thể chứng minh được gì đâu.

– Ừ, cũng đúng- Cung Thiên Long cười cười nhìn cô, đáp án vô cùng đơn giản, nhưng cô lại xúc động rất nhiều.

– Có phải cô đang mang tâm sự gì không?

Lăng Tuyết nhìn Cung Thiên Long, không biết tại sao, cô luôn cảm thấy trong mắt của Cung Thiên Long chất chứa u buồn nồng đậm, hệt như có trăm ngàn lời muốn nói, nhưng lại không bày tỏ ra ngoài được…

– Tôi chỉ cảm thấy, nhìn cô, thật giống như đang nhìn chính mình- Cung Thiên Long nhìn Lăng Tuyết đầy phức tạp, than thở- Thực ra trước kia, tôi cũng muốn có cuộc sống không lo không nghĩ như cô, làm chuyện mình muốn làm, sống cuộc sống mình muốn sống, chỉ là sau này tôi chợt hiểu, tôi hoàn toàn không có sự lựa chọn, tôi là người thừa kế duy nhất của họ Cung, tôi phải gánh vác trách nhiệm của tôi…

Nói đến đây, Cung Thiên Long thở dài, cười khổ:

– Mười ba tuổi tôi đã bắt đầu theo bà học kinh doanh, khi đó tôi không có bất cứ khái niệm gì, chỉ biết tôi phải học tập thật giỏi, ghi nhớ thật kỹ những gì bà tôi dạy, đừng làm bà thất vọng…

Nghe vậy, Lăng Tuyết có thêm nhận định khác về Cung Thiên Long, đúng vậy, vận mệnh cả gia tộc đè nặng lên vai một người con gái, cô làm sao theo đuổi cuộc sống mình muốn được?

Còn trẻ đã từng trải, phần lớn là bị ép thành ra như vậy, ai muốn gánh trọng trách, mỗi bước đều không dễ dàng? Ai không muốn được làm chính bản thân mình?

Chỉ là Cung Thiên Long không có sự lựa chọn thôi…

– Cũng may trí nhớ tôi tốt, cái gì xem qua một hai lần liền ghi nhớ, cho nên học cũng không mệt lắm, nhưng tôi biết, cô còn lợi hại hơn tôi…- Cung Thiên Long chuyển mắt nhìn Lăng Tuyết- Cô là người đã nhìn qua một lần là sẽ không quên!!!

– Chê cười rồi- Lăng Tuyết thở dài- Thực ra không phải cái gì tôi cũng ghi nhớ được, đối với những chuyện tôi không có hứng thứ, tôi rất khó ghi nhớ, bắt tôi phải cố gắng nhớ, tôi sẽ cảm thấy rất khổ sở.

Ví dụ như chuyện kinh doanh, ví dụ như ngôn ngữ các nước, đây với Lăng Tuyết mà nói là một loại tra tấn.

– Đó là bởi vì cô thấy không cần phải nhớ…- Cung Thiên Long mỉm cười- Nếu cô không có sự lựa chọn nào khác, thì không phải vậy đâu.

– Có lẽ vậy- Lăng Tuyết không muốn tiếp tục đề tài này nữa, đặt tách trà xuống đứng lên- Khuya rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi, lần sau tôi lại đến thăm cô.

– Ừ- Cung Thiên Long cũng đứng lên- Tôi tiễn cô ra ngoài.

– Không cần, sức khỏe cô không tốt, vẫn nên đi ngủ đi- Lăng Tuyết khách sáo từ chối.

– Cô là khách, tôi tiễn cô là chuyện nên làm- Cung Thiên Long bày ra tư thế mời vô cùng tao nhã- Mời!

– Được rồi- Lăng Tuyết không nói thêm nữa, theo Cung Thiên Long ra ngoài.

– Đã muộn thế này còn để cô đích thân đến thăm tôi, ngại quá- Cung Thiên Long khách sáo nói- Thực ra tôi nói Thanh Mặc gửi tin nhắn cho cô, chỉ là muốn hẹn thời gian gặp mặt, giáp mặt đích thân nói tiếng cám ơn cô!

– Cô đã nói rồi, tôi cũng đã nghe được rồi- Lăng Tuyết mỉm cười nhìn cô- Sau này chúng ta chính là bạn, cô không cần khách sáo với tôi.

– Vâng, tôi sẽ nhớ người bạn như cô!- Cung Thiên Long chủ động chìa tay ra.

Lăng Tuyết bắt tay với cô, ngón tay tiếp xúc, trong lòng cô chợt lạnh, xương tay Cung Thiên Long gầy như que củi, ngón tay thì lạnh lẽo, khiến cô có cảm giác xót xa khó hiểu.

– Cô Lăng, cô Cung!

Dưới lầu, Cố Huy cung kính chào hỏi họ, anh đứng bên dưới nhìn Cung Thiên Long từ xa, tình hình tốt hơn nhiều so với anh tưởng tượng, không giống như quá nghiêm trọng.

– Tôi đi trước, lần sau gặp lại!- Lăng Tuyết nói tạm biệt với Cung Thiên Long.

– Tạm biệt- Cung Thiên Long nhìn theo cô rời đi, bên môi nở nụ cười thanh nhã, ánh mắt ấm áp như cơn gió.

Đến dưới lầu, Lăng Tuyết còn quay lại vẫy tay chào tạm biệt Cung Thiên Long, sau đó mới đi theo Cố Huy ra khỏi biệt thự.

Lên xe, cô thở dài, trong lòng chồng chất suy tư, không có chỗ trút.

– Cô Lăng, sao đột nhiên cô lại muốn đến thăm cô Cung vào giờ này vậy?- Cố Huy tò mò hỏi.

– Lãnh Thanh Mặc nói cô ấy muốn gặp tôi, đúng lúc tôi cũng muốn gặp cô ấy, nên đến thôi- Lăng Tuyết thở dài nói- Nói tới thật ly kỳ, không ngờ chúng tôi còn có thể trở thành bạn bè.

– Hì hì…- Cố Huy cười nhẹ, không nói gì thêm.

Lăng Tuyết nhìn ra phong cảnh quen thuộc bên ngoài, trong lòng không khỏi mờ mịt, không biết tại sao, vừa bước ra khỏi nhà họ Cung, tâm trạng cô lại có một loại thương cảm không thể hiểu nổi…

***

Nhà họ Cung.

Cung Thiên Long nhìn theo xe của Cố Huy đi xa, cuối cùng nhịn không được nữa, ho khan ra tiếng, cơ thể loạng choạng như sắp ngã quỵ.

Tần Tuệ vội vàng bước tới đỡ cô:

– Cô Cung, cô ổn không?

– Không sao- Cung Thiên Long đầu đầy mồ hôi, cơ thể vô cùng yếu ớt.

Tần Tuệ đỡ cô về phòng nằm xuống giường, Lãnh Thanh Mặc liền đi vào, đút cô uống thuốc.

Tần Tuệ nhìn thấy cảnh này, trong lòng khổ sở, không khỏi hỏi:

– Anh Lãnh, cô Cung, hai người có phải đang giấu tôi chuyện gì không? Có phải cô Cung, cô Cung…

Lãnh Thanh Mặc lạnh lẽo trừng mắt liếc chị, chị sợ đến mức không dám nói thêm.

Cung Thiên Long ho khan không ngừng, sắc mặt khó coi vô cùng.

Lãnh Thanh Mặc đút cô uống thuốc cũng không có kết quả, đành phải điều trị chuyên sâu.

Tần Tuệ thấy vậy, gấp đến độ quỳ phịch xuống, khóc lóc nói:

– Mười tuổi tôi đã đến nhà họ Cung, là bà chủ lớn đã cứu tôi, hơn nữa còn một tay bồi dưỡng tôi, cả đời tôi đều phó thác vào họ Cung, lòng trung thành với họ Cung có trời đất chứng giám, hai người có chuyện gì thì hãy chia sẻ với tôi đi.

Lãnh Thanh Mặc không để ý đến chị, qua một lúc, Cung Thiên Long cuối cùng cũng hồi phục lại bình thường, vươn tay với Tần Tuệ, yếu ớt nói:

– Tần quản gia, chị chắc phải đoán ra, bệnh máu trắng của họ Cung là di truyền, mỗi một thế hệ ít nhất sẽ có một người mắc phải, ba tôi không thoát được, tôi cũng không thoát được…

– Gì…- Tần Tuệ té ngồi xuống sàn, sợ đến mức mặt không còn chút máu- Không đâu, hiện nay y học phát triển, cô có thể được chữa khỏi, anh Lãnh, anh nghĩ cách đi, y thuật của anh cao như vậy, nhất định có thể…

– Đã đến giai đoạn cuối rồi, không còn kịp nữa- Cung Thiên Long cười bi thương- Tần quản gia, chị phải đối xử tốt với Lăng Tuyết, chỉ có cô ấy, chỉ có cô ấy mới có thể thay thế tôi tiếp quản nhà họ Cung!!!

– Nhưng cô ấy dù sao cũng là người ngoài…- Tần Tuệ khóc- Ai cũng không thay thế được cô.

– Cô ấy rất có thể không phải người ngoài…

Cung Thiên Long nói dứt lời liền không ngừng ho khan, một búng máu tươi tràn ra khóe miệng.

Lãnh Thanh Mặc nhíu chặt mày, ánh mắt mang theo bi thương vô tận, đưa tay lên nhẹ nhàng lau giúp cô.

– Là sao? Cái gì không phải người ngoài?

Tần Tuệ nghe không hiểu, nhưng trong lòng lờ mờ có một suy đoán to gan, hay là…

– Tôi mệt quá, tôi muốn ngủ- Cung Thiên Long mệt mỏi nhắm mắt lại- Thanh Mặc, có kết quả kiểm tra DNA, nhớ báo cho em biết một tiếng.

Lãnh Thanh Mặc nhẹ nhàng vỗ vào mu bàn tay cô, ý bảo đã biết.

Cung Thiên Long mau chóng thiếp đi, Tần Tuệ lau nước mắt, khóc tấm tức.

Lãnh Thanh Mặc ra dấu tay, ý bảo chị chăm sóc Cung Thiên Long, sau đó đích thân đi kiểm tra DNA cho Cung Thiên Long và Lăng Tuyết, thời gian không còn kịp, anh phải mau chóng xác định kết quả, sắp xếp kế hoạch…

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kẻ Thù Bên Gối, truyện Kẻ Thù Bên Gối, đọc truyện Kẻ Thù Bên Gối, Kẻ Thù Bên Gối full, Kẻ Thù Bên Gối chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top