Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Khế Ước Hào Môn
Trong quán trà ngày đông, anh nhíu mày kéo tay của cô, nắm lấy lòng bàn tay ấm áp của cô.“Thượng Quan Hạo, anh đừng tiếp tục đối xử với tôi như vậy... Tôi đã nói rồi anh không cần đền bù cho tôi vì những chuyện đó, tôi không muốn những thứ này... Tôi không biết rốt cuộc mục đích của anh là gì, nhưng tôi không nợ anh, anh đừng mơ tưởng có thể khống chế tôi như trước kia!... Tôi sẽ không bao giờ yêu một người đàn ông có thể đối xử tàn nhẫn với tôi và con của tôi như vậy.”Cô nhìn chằm chằm vào mắt anh, khuôn mặt nhỏ hơi tái nhợt, nhưng lại nói một cách nghiêm túc.Thượng Quan Hạo cũng nhìn chằm chằm mắt của cô, trong mắt anh cuồn cuộn sóng lớn.Anh cũng không muốn bàn luận với cô về chuyện quá khứ vào lúc này và ở ngay đây, nhưng cô lại trở nên kích động, cô đã đi ra cửa, anh không còn cách nào có thể giấu diếm.“Anh cũng không muốn khống chế em...” Anh nhàn nhạt nói một câu, đôi môi mỏng sắc bén khẽ nhếch lên, chậm rãi lên tiếng, “Là em khống chế anh... Tần Mộc Ngữ, luôn luôn là em và thằng bé khống chế anh... Anh biết anh không có quyền nhận bất cứ thứ gì từ em và con, chứ đừng nói đến chuyện là khiến em yêu anh, vậy nếu như anh không chùn bước, chí ít còn có thể bù đắp, đúng không?”Tần Mộc Ngữ ngẩn ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trong suốt hiện lên sự thống khổ: “Tôi không muốn...”“Em có thể từ bỏ sao?” Giọng nói trầm thấp của Thượng Quan Hạo vang lên bên tai cô, “Tần Mộc Ngữ, từ khi còn nhỏ em đã bắt đầu sống lang bạt kỳ hồ, bây giờ em còn có con, nhưng em vẫn lưu lạc ở nơi không phải quê nhà của mình... Em cần ấm áp hơn bất cứ ai, em cần một nơi yên bình hơn bất cứ ai, không cần tiếp tục chạy ngược chạy xuôi...”“Anh đừng ép tôi nữa!” Chóp mũi cô hơi chua xót, cô đã nhẫn nhịn từ ngày hôm qua nhưng đến lúc này không thể nhẫn nhịn được nữa, trong đôi mắt trong suốt của cô dâng lên tầng hơi nước, nhìn anh, “... Thượng Quan Hạo, là ai đã hại tôi ra nông nỗi này anh còn không rõ à? Không phải tôi không có nhà! Tôi đã từng có gia đình! Thế nhưng tất cả đều ly tán, chết hết rồi, tôi không còn cách nào khác! Cứ coi như đó là số mệnh của tôi, tôi chấp nhận! Nhưng bây giờ thì sao?! Bây giờ tôi chỉ muốn có một nơi dừng chân để con của tôi không cần theo tôi đi khắp thế giới, nhưng vì sao cuối cùng luôn xảy ra những chuyện như thế này?! Cái gì tôi cũng không cần, anh đem sự khoẻ mạnh trả lại cho con của tôi, đem Tần Mộc Ngữ sạch sẽ đơn thuần trả lại cho tôi, là đủ rồi! Nhưng anh có thể cho tôi không?!!”Trong quán trà hơi ồn ào, bởi vì tiếng gào thét nức nở của cô mà trở nên yên tĩnh.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khế Ước Hào Môn, truyện Khế Ước Hào Môn, đọc truyện Khế Ước Hào Môn, Khế Ước Hào Môn full, Khế Ước Hào Môn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!