Kí Ức Lãng Quên

Chương 27: Mối tình


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kí Ức Lãng Quên


Lucy nhìn vị vua đứng nghiêm trang kia, có một cảm giác thật hoài niệm. Thú thật, cô thấy thật có lỗi. Lucy mà mọi người thấy hai năm trước đã chết, lẽ thông thường thì khế ước giữa họ phải bị phá bỏ, các tinh linh sẽ đi tìm chủ nhân mới cho mình. Nhưng cô chưa chết, không những thế còn vô thức cài kết giới lên chùm chìa khoá, khiến không ai có khả năng sử dụng.

Tinh Linh Vương vốn định phá bỏ khế ước thay cô, nhưng có lẽ ông ấy nhận thấy khí tức của cô vẫn còn, nên không ra tay phá nó.

Nhưng mà, dù cho là vô ý, cô đã bỏ rơi các tinh linh của mình suốt hai năm.

- Người bạn cũ, xem ra cô vẫn khoẻ.

- Có lẽ... Thật xin lỗi ông. Suốt hai năm qua đã để ông suy nghĩ nhiều rồi.

Tinh Linh vương im lặng, cô nghĩ ông sẽ cau mày và trách móc cô.

Chợt, ông cười:

- Gỳ hì, không sao! Khoẻ là tốt rồi. Mở tiệc thôi!!!

Lucy ngã ngửa. Chợt cô bật cười. Đã bao năm rồi cô không cười thoải mái được thế này ta?

Các tinh linh nhìn thấy nụ cười của Lucy cũng nhẹ lòng.

Lucy dành cả một ngày ở tinh linh giới để tổ chức tiệc cùng những người bạn. Dù biết mọi người đang ở Sabertooth rất lo lắng cho cô, nhưng cô vẫn cương quyết ở lại, bù đắp cho hai năm xa cách.

Tiếng nhạc vang lên ngân nga. Lucy thầm nghĩ.

- Lyra vẫn chơi nhạc hay như vậy. Mọi người vẫn vậy, không thay đổi là bao.

Chợt, Lucy cảm thấy má của mình lạnh buốt, cô khẽ rên lên:

- Kya! Lạnh!! Loki, anh đang làm gì vậy?

- Đây, cho em. Mừng em trở lại.

Loki ném cho Lucy một lon nước mát. Cô mỉm cười cảm ơn rồi mở nó. Khung cảnh các tinh linh vui đùa mở tiệc mừng cô trở về làm Lucy rất vui. Mọi người cùng nhau cười nói rất vô tư.

Chợt, trái tim của Lucy đập mạnh hơn, cảnh tượng này...

Thật quen thuộc. Nhưng không phải ở Tinh Linh Giới.

Loki nhìn Lucy. Trong lonhf anh rất rối bời. Anh đã viết Lucy không hề chết từ rất lâu, nhưng anh không có gì để đảm bảo điều đó. Nay Lucy trở về bên anh và các tinh linh khác, anh chỉ không thể ngăn cản mình.

Từ khi Lucy giải thoát anh và Aries khỏi Karen Lilica và Sorano, anh đã có một xúc cảm mãnh liệt.

Đó chỉ hướng về cô và mình cô. Anh biết anh không thể trao cho cô nhiều thứ khi anh không phải là người. Nhưn anh có một đặc quyền.

Đó là mãi mãi được ở bên Lucy Heartfilia, dù có chuyện gì xảy ra.

- Lucy.

- Dạ?_ Lucy cảm thấy âm giọng của Loki có chút kì lạ. Nhưng cô không rõ lắm. Rõ ràng anh đang có điều gì đó trong lòng._ Có chuyện gì vậy Loki?

Giữa không gian của bầu trời đầy sao ấy, giữa những tiếng cười của các tinh linh, chỉ có bọn họ ở chỗ này, không ai thấy họ.

Và giữa khoảng trời này, có một mối tình mãi mãi không thể thành thật, chỉ dám giấu mãi trong tim.

Lucy trợn mắt. Thời gian như ngưng đọng.

Cánh môi anh đào của cô bị chiếm trọn. Nhẹ nhàng tựa một làn gió thu.

Tất cả chỉ diễn ra trong thoáng chốc. Loki mỉm cười, xen trong đó là những cảm xúc mà cô chưa bao giờ có thể hiểu được.

- Lucy. Anh biết anh không phải người đàn ông lý tưởng của em. Lucy, có thể em không nhớ, nhưng em đã từng yêu một người. Nhưng họ không thể có được đặc quyền như anh._ Loki ôm chặt cô_ Anh có thể ở mãi bên em, dù cho bất kì chuyện gì xảy ra. Anh là tinh linh của em. Khế ước của chúng ta sẽ không bao giờ bị phá bỏ.

Loki buông Lucy ra, anh bước đi đến chỗ Virgo. Cô thẩn thơ, trong lòng không biết mình đang thế nào. Nước mắt của cô trực tràn ra, cô nhìn về phía anh, mỉm cười:

- Cảm ơn anh, Loki. Cảm ơn đã dành cho em một tình yêu như vậy.

Trong cuộc chiến tình yêu, đôi lúc sẽ có kẻ thua, kẻ bại trận. Nhưng không hề có kẻ bỏ cuộc, kẻ chấp nhận buông tay.

Đó chỉ là một chấp niệm mà con người nghĩ đến. Họ cho rằng mình đã quên, nhưng tận sâu trong trái tim, thứ tình yêu đó vẫn còn.

Loki không hề từ bỏ. Có những điều mà chỉ anh biết, anh có nhiều đặc quyền hơn những nam nhân kia tưởng tượng.

Anh biết rõ, người mà Lucy đã yêu kiếp trước, người cô đã sẵn sàng rũ bỏ hết mọi sự sợ hãi, những nỗi ám ảnh để trọn lòng yêu thương.

Bởi cảm xúc của Lucy gắn kết với nhau.

Đáng tiếc thay, kẻ đó chẳng phải là anh.

~•~

Lucy chơi đến toàn thân rã rời. Cô tạm biệt các tinh linh rồi rời khỏi cánh cổng Tinh Linh Giới. Con đường trắng trải dài trước mắt. Đây là nơi nối liền Nhân Giới với Tinh Linh giới. Vốn đang định trở về, thì cô bị tiếng của ai đó gọi lại:

- Lucy.

Cô quay đầu, phải mất một lúc cô mới tiêu hoá được sự việc, vội vã lao đến ôm mấy chàng trai bảnh bao trước mặt.

- Merucious, Lucas, Ciras, Wind, Ryan!!! Lâu lắm mới gặp lại mọi người.

Những tinh linh đá quý nở nụ cười chào đón cô. Lucy rất nhớ họ. Nhưng có một điều mà cô vẫn chả thế nhớ ra.

Lucy đã nhờ các tinh linh đá quý làm những nhiệm vụ gì...

Thấy được sự suy tư trên khuôn mặt của Lucy, Tinh linh Citrine - Ciras nói:

- Lucy, chúng tôi biết cô đang vẫn còn nhiều khúc mắc. Thế nên chúng tôi có một món quà tặng cho cô nhân ngày trở về đây.

Nói rồi, bọn họ hướng mắt về tinh linh mang mái tóc đỏ huyết dụ. Tinh Linh Painite - Ryan thở dài. Anh lấy từ trong túi ra một gói quà nhỏ được gói rất cẩn thận, dặn dò cô:

- Về Nhân Giới, hãy trở về Magnolia. Cô hãy thuê toàn nhà màu hồng ở cạnh sông Milky ( Cái này là ta chém địa chỉ nhà Lucy đấy ). Lúc đó, hãy mở nó ra.

Tinh linh Saphire như không đợi được, anh nhảy vào, nói:

- Hãy chắc chắn là không có ai bám theo cô Lucy. Kể cả Amnesia Memory.

- Cũng đừng để ai thấy được cô Lucy._ Tinh Linh Opal Wind cũng lên tiếng dặn dò.

- Đi cẩn thận nhé mademoiselle._ Lucas tinh nghịch chen vào.

Lucy mỉm cười. Cảm ơn họ, mặc dù trong lòng cảm thấy hơi khó hiểu.

Tại sao lại là Magnolia? Cô có liên hệ với nơi đó như thế nào?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kí Ức Lãng Quên, truyện Kí Ức Lãng Quên, đọc truyện Kí Ức Lãng Quên, Kí Ức Lãng Quên full, Kí Ức Lãng Quên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top