Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kiều Kiều Sư Nương
Đi tới phòng, Lăng Phong lệnh Hương Lăng đóng cửa lại, còn mình thì đặt Tử Lăng ở trên giường, ngồi sóng vai với nàng trên giường mỉm cười nói:
- Hương Lăng, chọn ngày không bằng gặp ngày, ngay hôm nay ta sẽ thu nhận ngươi!" Hương Lăng vừa mới đóng cửa đột nhiên nghe được một câu như thế, kĩnh hãi khó hiểu, vội vàng xoay người lại quỳ xuống dập đầu nhưng không dám nói một câu nào.
Tử Lăng nao nao, nhưng cũng cảm thấy vui thay cho Hương Lăng, dù sao nàng cũng biết mình không thể nào độc chiếm được Lăng Phong. Có thể thêm được Hương Lăng vào, sau này mình có thể có nhiều đồng minh hơn, cho nên nàng mỉm cười dịu dàng:
- Thiếu gia nói đúng. Hương Lăng, muội lại đây." Hương Lăng đi tới trước giường, lại quỳ xuống dập đầu lần nữa, mắc cỡ không dám ngẩng mặt lên.
Tử Lăng vuốt tóc nàng mỉm cười nói:
- Hương Lăng, sau này tỷ muội chúng ta ở cùng một chỗ, đây cũng là một chuyện tốt." Hương Lăng mặt đỏ bừng, dập đầu bày tỏ lòng biết ơn, nghe thấy Tử Lăng gọi mình là tỷ muội thì mừng thầm, trong lòng tràn ngập ý cảm kích. Dù sao thì ở đây, Tử Lăng mới là đại tỷ, trước khi Lăng Phong chưa thành thân, Tử Lăng vẫn là tâm phúc riêng của hắn.
Lăng Phong kêu Hương Lăng tới, để cho nàng quỳ trước mặt mình, đưa tay ra vuốt mái tóc nàng, ân cần nói:
- Hương Lăng, hôm nay nàng theo ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi nàng. Từ nay về sau nàng cũng là một chủ nhân ở đây. Phải tỏ ra uy nghi của một người chủ mới phải, nếu mấy tiểu nha đầu kia còn tiếp tục xấc láo, nàng hãy lột quần chúng ra, đánh thật mạnh vào mông chúng mấy cái!" Nhị nữ cùng mỉm cười, trong lòng hiểu rõ, nếu mà lột sạch quần của mấy thị nữ này, chỉ sợ Lăng Phong sẽ là người đầu tiên chạy tới để "mở rộng tầm mắt".
Lăng Phong đứng lên, duỗi người một cái rồi uể oải nói:
- Chọn thời không bằng tình cờ, lên giường hầu hạ chúng ta ngủ đi!" Hương Lăng ngẩn ngơ, vội vàng đáp ứng một tiếng, tiến lên giúp hắn cởi quần áo.
Tử Lăng cũng ở một bên giúp đỡ, không bao lâu đã cởi hết y phục của đệ tử phái Hoa Sơn ra, chỉ để lại mỗi bộ nội y.
Nhìn vóc người khỏe khoắn của Lăng Phong mặc một cái nội khố, Hương Lăng mặt đỏ bừng, cũng không dám cởi tiếp nữa, chỉ quỳ trên mặt đất mà ngơ ngác nhìn hắn.
Mặt Lăng Phong mặt cố tình trầm xuống, trách cứ:
- Hương Lăng, vừa mới thăng chức nàng làm thiếp thị, nàng sao lại không làm tốt công việc của mình thế? Mau tới cởi nốt nó ra đi." Hương Lăng xấu hổ mặt đỏ bừng, nhìn nhìn sang Tử Lăng nhờ cứu trợ thế, nhưng thấy vẻ mặt bất đắc dĩ không biết làm cách nào của Tử Lăng, nàng thì đành tiến lên, dùng đôi tay run rẩy của mình đem cởi nốt nội khố của Lăng Phong xuống.
Trần như nhộng đứng ở giữa phòng, Lăng Phong cảm thụ được đầy đủ cái thú vui hòa mình vào thiên nhiên, dang rộng tay ra để cơ thể mình cùng với không khí trong lành của thiên nhiên tiếp xúc giao hòa với nhau.
Trong lòng Lăng Phong đột nhiên xuất hiện một ý tưởng:
- Thế này thật thoải mái, chắc tất cả mọi người đều thích nhỉ? Sau này mình nhất định phải xây một cái hậu cung thật to, để cho tất cả những nữ nhân yêu quý của mình ở đấy. Sau đó thì ở trong một căn phòng thật to cùng nhau cởi sạch đồ thì mới sướng!" Lăng Phong cúi đầu, kéo tâm tư trở về hai mỹ nữ ở trước mặt, xoay người lại ngồi trên giường, mỉm cười nói:
- Tử Lăng, Hương Lăng vừa mới thăng cấp lên làm tiểu thiếp, chưa biết nên hầu hạ thiếu gia như thế nào, nàng là người từng trải, chi bằng dạy dỗ nàng ta một chút đi." Tử Lăng đã cùng hắn chung chăn chung gối, giao hoan vô số lần, nhìn thấy hắn ngồi ở trên giường đương nhiên biết ý của hắn là gì. Mặc dù trong lòng hơi thấy bối rối, nhưng vẫn nhu thuận quỳ xuống trước người hắn, đưa tay đỡ lấy thất tinh ngọc châu, quay đầu lại mỉm cười nhìn Hương Lăng nói:
- Hảo muội muội, muội nhìn rõ rồi chứ!" Trong tiếng nói dịu dàng, mỹ nữ dịu dàng này cúi đầu xuống, dùng cái lưỡi thơm tho mà liếm nhẹ lên thân người Lăng Phong.
Ở phía sau nàng, Hương Lăng đang quỳ trên mặt đất trợn hai mắt lên kinh hoàng, sợ hãi nhìn Tử Lăng luôn dịu dàng hòa nhã, biết giữ lễ độ lại làm ra những hành động như vậy, phương tâm nàng kinh hoàng, ngỡ như mình đang trong giấc mộng.
Tử Lăng gò má đỏ hồng, quay đầu lại mỉm cười nói:
- Hảo muội muội, thiếu gia thích chúng ta hầu hạ người như vậy nhất, muội đừng quên nha!" Hương Lăng ngơ ngẩn gật đầu, đã thấy Tử Lăng dịch hai đầu gồi chuyển người qua một bên mỉm cười:
- Giờ đến muội thử một lần!" Hương Lăng sợ hãi nhìn nàng. Lại ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt của Lăng Phong đang mỉm cười, thấy không thể tránh được, chỉ có thể cắn môi, mặt xấu hổ đỏ bừng lên, quỳ dưới người Lăng Phong, cúi đầu xuống, nhắm mắt lại thè lưỡi ra liếm.
Lần này lại liếm đến trên bụng Lăng Phong, hơi ngứa ngày khiến hắn nở nụ cười, đưa tay ôm lấy đầu Hương Lăng ần cần dạy bảo:
- Hương Lăng, làm việc không nên do dự, nhất định phải chuyên chú một chút mới được! Nàngxem Tử Lăng làm tốt không, chính vì nàng chú tâm vào công việc!" Hắn ngoắc tay gọi Tử Lăng lại, cùng quỳ với Hương Lăng ở giữa hai chân mình, để cho nàng phụng vụ hắn như bình thường để làm mẫu cho Hương Lăng.
Tử Lăng mặc dù mắc cỡ thẹn thùng đỏ mặt, nhưng nghĩ đến Hương Lăng đã là tỷ muội của mình, sau này sẽ không ít lần cùng giường hầu hạ. Tử Lăng vẫn cứ cúi đầu đỏ mặt, mở đôi môi anh đào, chiếu theo kỹ thuật cao siêu luyện trên người Lăng Phong từ trước tới nay, ngậm sâu vào, cho đến khi đôi môi anh đào run run chạm đến bụng hắn.
Hương Lăng mắt trợn trừng, cực kỳ sửng sốt, không nghĩ được Tử Lăng lại lợi hại như vậy, động tác khó như thế mà cũng có thể làm được. Nhớ tới tiểu đệ đệ Lăng Phong vừa mới để lộ ra lại càng không giải thích được, Tử Lăng sao có thể có thần thông lớn như vậy?
Lăng Phong vuốt tóc Hương Lăng, tình ý sâu xa nói:
- Nàng xem, nhà có ngàn mảnh ruộng tốt, không bằng một nghề trong người, Hương Lăng, nàng cũng không thể cứ mãi sống trong hào quang quá khứ, tốt nhất là nên học tập nhiều kỹ thuật tiên tiến hơn, nhất định không thể tụt hậu được.
Duới lời dạy bảo ân cần của hắn, Hương Lăng xấu hổ thẹn thùng, học theo bộ dáng của Tử Lăng mà cẩn thận phục thị hắn. Mặc dù động tác nàng vẫn còn hơi lóng ngóng, nhưng dưới ngọn lửa quyết tâm học tập mà vẫn cố gắng khiến cho Lăng Phong sung sướng hơn.
Dưới sự phục thị bằng miệng lưỡi của các nàng, Lăng Phong dần dần không nhịn được nữa, ôm lấy nhị nữ, xoay người lại đặt các nàng lên giường, sắp xếp thành một tư thế mê người, mỉm cười nói:
- Nhị vị nương tử, vi phu tới đây!" Hắn không vì Tử Lăng đợi mình đã lâu, mà lại vì muốn cho Hương Lăng quan sát học hỏi kinh nghiệm thực chiến một phen, liền nằm sấp trên người nàng (Tử Lăng), tách một đôi ** ra, chậm rãi cùng nàng hợp thành một thể.
Tử Lăng nũng nịu một tiếng, nhắm chặt đôi mắt lại, lại biết Hương Lăng đang ở một bên trừng mắt nhìn mình thì mắc cỡ mà đỏ ửng cả mặt, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng cố gắng, đón nhận sự hoan ái của thiếu gia.
Hương Lăng ở một bên quả thật tay che miệng, mắt mở trừng trừng kinh ngạc nhìn tràng cảnh kỳ diệu trước mắt, có nằm mơ nàng cũng không thể nghĩ được, thân thể Tử Lăng mảnh mai như vậy lại có thể đón nhận được cái đồ vật dọa người kia của thiếu gia, nếu đổi lại là mình thì liệu có thể chịu đựng được không?
Lăng Phong mỉm cười, động tác vốn đang chậm rãi nhanh dần lên, cùng Tử Lăng giao hoan, không bao lâu liền khiến cho ngọc thể nàng nóng như lửa, hoàn toàn quên hết tất cả mọi thứ trên thế gian, chỉ lo run giọng rên rỉ, ôm chặt lấy người Lăng Phong, nghênh hợp với động tác cuồng bạo của hắn, cùng hắn kết hợp một chỗ thật sâu.
Tử Lăng được Lăng Phong dạy dỗ huấn luyện nhiều ngày, lại bị kích thích vì Hương Lăng đang xem trận chiến, nhìn thì đã nhìn rồi, nghe thêm chút nữa thì có là gì nên mở miệng bắt đầu rên rỉ.
Hương Lăng co người vào góc giường, mắt đã đờ đẫn, nghĩ không được Tử Lăng đại tỷ luôn tao nhã trước mặt mọi người, ở trên giường lại có bộ dáng phóng đãng đến vậy, mà thiếu gia ở trên người nàng, khiến nàng rên rỉ không ngớt, tựa như bị hắn đùa cho chết đi sống lại rồi.
Sau nửa ngày, tan mây mưa tạnh, Tử Lăng nằm trong lòng ngực Lăng Phong hơi thở nặng nhọc, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại được.
Tử Lăng chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hương Lăng ở bên thì không khỏi cảm thấu hổ thẹn, nghĩ mình bị tiểu cô nương này thấy được bộ dáng như vậy, thực sự là xấu hổ đến chết mất.
Thế nhưng thân là cơ thiếp của Lăng Phong, nàng vẫn muốn hoàn thành trách nhiệm, liền kéo cổ tay Hương Lăng, đặt nàng nằm ngửa trên giường, ngượng ngùng cười nói:
- Hảo muội muội, vừa rồi muội đã thấy hết rồi chứ?" Hương Lăng ngơ ngác gật đầu, vừa rồi tình hình chiến đấu chấn động kịch liệt như vậy, nàng nếu mà còn không nhìn rõ mới là chuyện lạ.
Tử Lăng cũng thấy do bản thân xúc động mà nói ra một câu ngớ ngẩn, hai má càng đỏ hơn, ho nhẹ một tiếng, che miệng lại cười khẽ:
- Không cần phải xấu hổ như vậy, chúng ta là phận nữ nhân, phải hầu hạ thiếu gia như vậy mới đúng. Nào, lại đây, ta dạy muội, sẽ không đau lắm đâu!" Tử Lăng kéo người Lăng Phong sang, cẩn thận giúp hắn nằm ở trên người Hương Lăng, lại đưa tay giúp nàng ta chỉnh lại tư thế, để cho phần dưới Lăng Phong nằm giữa hai chân nàng. Tử Lăng khẽ vuốt ve nàng, cảm thấy đã hơi ướt át mới ngước mắt lên, u oán nhìn Lăng Phong, nhẹ giọng nói:"Thiếu gia, đã có thể làm rồi!" Lăng Phong mỉm cười, đưa tay qua ve vuốt bầu má nàng, tay kia đặt ở ** Hương Lăng, phần eo chậm rãi dùng sức, một chút rồi lại một chút dần tiến vào bên trong.
Hương Lăng rên rỉ, nước mắt nhịn không được chảy ra, nằm mơ cũng không nghĩ được, lần đầu phá thân của nữ hài tử lại đau như vậy. Thấy Tử Lăng vừa mới sung sướng như vậy, sao tới lượt mình lại khó khăn thế?
Lăng Phong thương hoa tiếc ngọc, động tác cũng không cuồng bạo, vuốt ve mái tóc Tử Lăng, ý bảo nàng đến giải thích cho Hương Lăng, dạy Hương Lăng nên làm thế nào mới có thể tránh được nỗi đau đớn, còn mình thì tiếp tục cố gắng trong thân thể người thiếu nữ, từng chút từng chút một mà khai hoang.
Để giảm bớt đau đớn cho Hương Lăng, Tử Lăng dịu dàng mỹ lệ đưa tay ra vuốt ve chầm chậm trên người nàng, trêu đùa những bộ vị nhạy cảm của nàng, khiến cho Hương Lăng rên rỉ, đôi mắt hơi hồng, nghĩ không được Tử Lăng ngoại trừ bản lĩnh thêu hoa cao siêu, ngón tay đó ở trên giường cũng có thể khiến người ta khó lòng chịu được.
Bất quá sự vất vả của Lăng Phong và Tử Lăng rất nhanh nhận được đền đáp, dưới sự hợp lực giáp công của hai người bọn họ, Hương Lăng rất nhanh chóng tiến vào trạng thái run rẩy thở gấp, ôm chặt lấy Lăng Phong, bị hắn làm cho hồn bay lên trời, hầu như quên cả cơ thể mình nằm ở chỗ nào.
Lăng Phong cùng Tử Lăng ôn nhu mà **, khiến cho Hương Lăng không thể hầu hạ được, ngất xỉu đi, hắn mới phóng ra dòng tinh hoa ấm nóng vào trong ngọc thể của Hương Lăng để báo đáp một mối tương tư, thầm mến của nàng.
Rời khỏi người Hương Lăng, Lăng Phong nhẹ nhàng vỗ về mái tóc của Tử Lăng, trong đó bao hàm bao nhiêu ý tứ sâu xa mà không nói ra lời.
Tử Lăng cực kỳ thông minh, lại giao hoan nhiều lần cùng hắn, tự nhiên là hiểu rõ ý tứ của Lăng Phong, thở dài yếu ớt một tiếng, nằm sấp người xuống, nhẹ nhàng liếp mút giúp hắn rửa sạch chỗ đó.
Mùi vị của nó hơi khác so với lúc trước, nó cũng trộn lẫn với lạc hồng ( máu trinh) của Hương Lăng. Lăng Phong vuốt ve đầu nàng, Tử Lăng dễ dàng hiểu được ý tứ của hắn, đành nhắm mắt lại, chút gì cũng ** sạch sẽ.
Thấy mỹ nữ này có thể ôn nhu, hiểu ý người khác như thế, Lăng Phong không khỏi động tình, kéo cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng lên, đem ép nàng lên trên giường, dễ dàng ** tiếp.
Tử Lăng thấp ** lấy, đón nhận sự hoan ái của hắn, cảm giác được tâm ý ôn nhu của hắn, trong lòng không khỏi thấy vui mừng, ôm lấy thân thể cường hãn của hắn, toàn tâm toàn ý đắm chìm vào trong vui sướng của hoan ái.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kiều Kiều Sư Nương, truyện Kiều Kiều Sư Nương, đọc truyện Kiều Kiều Sư Nương, Kiều Kiều Sư Nương full, Kiều Kiều Sư Nương chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!