Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 17: Chiến tranh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 17: Chiến tranh

- Hú…hú…

Khoảng tám giờ tối rất nhiều tiếng sói hú vang vọng khắp thung lũng. Mọi người đều rất ngạc nhiên bởi ban ngày đã đi càn quét không thấy bất kỳ một hung thú nào. Thế mà đến buổi tối bỗng nhiên nghe thấy nhiều tiếng sói như vậy?

- Tomoe, cô không sợ chứ.

Nguyễn An hướng về Tomoe gương mặt đang rất ngưng trọng nói.

- Lãnh chúa đại nhân ta không sợ. Xin ngài yên tâm, có ta ở đây nhất định sẽ không để cho ngài gặp bất cứ nguy hiểm gì.

Tomoe nghiêm túc nói để cho Nguyễn An yên tâm.

- Haha, được rồi, ta tin tưởng cô mà.

Đúng lúc này, cảm nhận được dưới nền đất rung nhè nhẹ, Tomoe Gozen nhìn về phía trước nhẹ nhàng nói:

- Bọn chúng tới rồi.

Nguyễn An nghe vậy cũng là ngưng trọng nhìn về phía trước.

- Cung tiễn thủ chuẩn bị.

Hầu như cùng một lúc, mệnh lệnh được nói ra từ bốn người lãnh đạo.

- Rầm…rầm…rầm…

Tiếng bước chân dồn dập ngày một gần, từ xa tới gần, bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều sói, khoảng chừng hơn một trăm con đang lao nhanh về phía trước.

Nhìn những đầu sói dữ tợn đang lao nhanh đến, Nguyễn An có chút khẩn trương. Bởi đây là lần đầu tiên hắn chỉ huy q·uân đ·ội tác chiến.

- Bắn.

Thấy đàn sói đã tới tầm của cung tiễn, Nguyễn An liền hạ lệnh. Hai mươi năm cung tiễn thủ chuẩn bị tên sẵn trong tay liền kéo căng bắn lên.

- Vút…v·út…v·út…

Đợt đầu tiên từ trong tay cung tiễn thủ bay ra. Đám sói nhiều con rất linh hoạt, có thể tránh thoát được, nhưng cũng có một số con b·ị b·ắn vào chỗ hiểm nằm gục tại chỗ.

- Oẳng…Oẳng…

Tiếng sói rên rỉ vang lên, những con sói b·ị t·hương nhẹ thì vẫn quên mình lao về phía trước.

- Vút…v·út…v·út…

Đợt tên thứ hai vang lên, lại có những con sói bị nằm xuống, tiếng hú thảm thiết, tiếng rên rỉ liên tục vang lên. Những con sói phía trước dường như không để ý đến đồng loại, vẫn lao về phía trước nhanh chóng.

Lúc đến gần, Nguyễn An mới thấy tròng mắt của những con sói này đều đỏ au, dường như bị thứ gì đó tác động khiến cho nó điên cuồng mất lý trí mà muốn t·ấn c·ông mọi thứ.

- Tomoe, cô nhìn thấy không, dường như bọn chúng gặp kích thích rất lớn.

Nguyễn An nhìn về phía đàn sói đang đến gần, trái với lúc ban đầu còn có chút khẩn trương, hiện tại đầu óc Nguyễn An dị thường thanh tỉnh cùng bình tĩnh.

- Đúng vậy thưa lãnh chúa, bọn chúng không bình thường chút nào. Nhưng xin lãnh chúa yên tâm, có em ở đây sẽ không để cho bất cứ một con nào đến gần lãnh chúa.

Tomoe Gozen nghiêm túc nói. Lúc này bàn tay của nàng đã nắm chặt thanh Katana, có thể rút ra chiến đấu bất kỳ lúc nào.

- Ngao...Ngao...

Những chiếc bẫy được kích hoạt, rất nhiều con sói bị thụt xuống hố không cách nào lên được, những chiếc cùng với loạt tên cung tiễn thủ bắn ra, hơn một trăm con sói mà cuối cùng tiếp cận được tường gỗ cũng chỉ còn hơn hai mươi con nhưng đều không cách nào vượt qua được đều bị binh lính từ bên trong dùng thương đ·âm c·hết.

Thấy đàn sói đầu tiên đ·ã c·hết hết, một số binh lính vui mừng, có người hớn hở nói:

- Chẳng nhẽ chúng ta đã chiến thắng rồi sao?

Còn chưa chờ người lính đó nói hết câu, từ dưới đất bỗng nhiên rung lên nhè nhẹ. Tất cả mọi người đề hiểu điều này đại biểu cho điều gì. Chỉ thấy từ phía xa, tràn ngập bụi mù mịt, từng bóng đen to lớn xuất hiện.

Theo tiếng rung của đất càng lớn, từ trong khu rừng đi ra, những con mãnh thú bắt đầu tiến về phía lãnh địa. Lần này không chỉ có sói chúng đủ loại, từ sư tử, hổ, gấu… thậm chí có cả tiếng voi vang lên, số lượng càng là không nhỏ khiến cho người ta tê cả da đầu.

Lần này đến lượt Nguyễn An và toàn bộ binh lính biến sắc rồi. Bởi những con thú này quá hung mãnh, chúng nó có thể đột tường gỗ bất cứ lúc nào.

- Mọi người bình tĩnh giữ vững tinh thần ổn định trận hình. Mọi người cùng cố gắng, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta.

Mệnh lệnh Nguyễn An vang lên, những binh lính nghe thấy như được liều thuốc an thần. Bởi lãnh chúa của bọn họ còn đứng phía sau chỉ huy, sát cánh cùng mọi người.

- Quyết thắng…quyết thắng…

Tiếng lên vang dội thể hiện sự quyết tâm từ người lính. Sau đó Nguyễn An sai người đi về ba hướng hỏi xem tình hình chiến sự ở đó như nào rồi về báo cáo.

- Rầm…rầm…rầm…

Tiếng bước chân ngày một gần.

- Bắn tên.

Thấy thú dữ đã vào tầm bắn, Nguyễn An liền hạ lệnh cho cung tiễn thủ bắn tên. Rất nhanh, từng loạt, từng loạt tên bắn về phía đàn thú. Rất nhiều con bị hạ gục nhưng những loại động vật như gấu, tê giác rất khó b·ị b·ắn c·hết.

- Gào…ngao…

Tiếng đau đớn vang lên, những con thú dữ b·ị t·hương đều nhìn về lãnh địa của Nguyễn An bằng ánh mắt đầu cừu hận, sau đó không để ý v·ết t·hương liền xông tới. Lần này khá nhiều con thú dữ tiếp cận được tường thành.

- Thuẫn binh che chắn, thương binh t·ấn c·ông.

Những con gấu hình thể to lớn lao tới, va vào tường gỗ, khiến cho tường gỗ lung lay, nhưng rất nhanh, nó bị những binh sĩ cầm thương xiên c·hết. Những con hổ, sư tử, sói cũng nhân cơ hội dùng móng vuốt để cạy ra tường gỗ, nhưng rất nhanh cũng b·ị đ·âm c·hết.

Cuộc chiến diễn ra hết sức thảm liệt, không biết bao lâu bỗng nhiên lúc này vang lên một tiếng:

- Bộp…

Nguyễn An và Tomoe quay đầu nhìn lại, trước mặt là một con hổ to lớn với bộ lông vàng óng ánh và đôi mắt sáng rực trong đêm tối. Không biết bằng cách nào mà nó lại đột phá được tường rào mà chui vào đây.

Tomoe Gozen thấy vậy liền tiến lên phía trước, để Nguyễn An vào đằng sau mình, sau đó cầm lấy trong tay thanh Katana gương mặt lạnh lùng cùng ánh mắt khóa chặt con hổ. Con hổ gầm lên một tiếng vang rền, rồi lao đến với tốc độ kinh hoàng.

Một chiếc móng vuốt tát thẳng vào mặt, Tomoe Gozen nhanh nhẹn tránh qua một bên, sau đó Katana trong tay chính xác chém một nhát vào hông con hổ. Máu tươi bắn ra, những giọt máu nóng hổi dính lên mặt, lên quần áo Tomoe nhưng Tomoe vẫn không để ý, ánh mắt vẫn khóa chặt con hổ.

Nguyễn An đã di chuyển ra cách đó không xa thầm khen hay một tiếng. Con hổ b·ị t·hương rên lên một tiếng to lớn, mặc dù b·ị t·hương khá nặng nhưng nó không hề lùi bước, nó quay lại dùng hết sức vồ lấy Tomoe, nhưng Tomoe càng là nhanh hơn nó. Trong ánh sáng yếu ớt, thanh Katana của Tomoe vung lên, đâm thẳng vào ngực kết liễu lấy nó.

Nguyễn An đứng một bên nhìn thấy cảnh này mà lông tóc dựng lên, bởi nó quá ấn tượng, người con gái xinh đẹp mặc lấy một bộ Hakama, gương mặt lạnh lùng nhuốm máu đang cầm kiếm đâm trực diện con hổ đang dần mất đi sinh khí.

Nhưng càng làm cho Nguyễn An cảm thấy ngạc nhiên hơn đó là ánh mắt con hổ trước khi c·hết, nó đã mất đi huyết sắc, ánh mắt nó nhìn Tomoe khiến cho Nguyễn An tin là nó không hề có hận ý, thậm chí còn mang một tia giải thoát.

Không chờ Nguyễn An lấy lại tinh thần, một tiếng voi vang lên, sau đó:

- Rầm…

Tiếng tường gỗ bị đổ, con voi phá được tường gỗ sau đó cũng kiệt sức mà c·hết, trên người nó tràn đầy viết thương, bị tên bắn, b·ị t·hương xuyên thủng, từng lỗ máu liên tục chảy ra nhưng nó cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình đó là thành công phá được một lỗ thủng trên tường gỗ.

Sau đó còn lại số lượng không nhỏ hung thú tràn vào lãnh địa.

- Bảo vệ lãnh chúa đại nhân.

Không biết là ai nói lên, rất nhiều binh sĩ quay lại bảo vệ Nguyễn An.

- Lãnh chúa đại nhân, ngài lên lùi lại phía sau, để tránh vạn nhất.

Tomoe cũng tiến lên trước sau đó cùng hơn mười binh sĩ phối vây quanh lấy Nguyễn An đề phòng có thú dữ t·ấn c·ông đến.

- Được rồi, mọi người không cần lo cho ta, hiện tại phòng tuyến đã đổ, cần nhanh chóng thủ lấy lỗ hổng, tránh cho mãnh thú tràn nhiều vào trong lãnh địa. Ta sẽ ở lại chiến đấu với mọi người.

Nguyễn An gương mặt quyết ý lên tiếng nói sau đó rút ra thanh kiếm ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía lỗ hổng trên tường gỗ.

- Nhưng lãnh chúa…

Một binh sĩ mở miệng định khuyên Nguyễn An lùi về phía sau liền bị Nguyễn An cắt đứt.

- Không có nhưng nhị gì cả, đây là mệnh lệnh. Mọi người cùng nhau giữ vững trận hình, không được để bọn thú đó tràn vào sâu trong lãnh địa.

Mệnh lệnh Nguyễn An vang lên, những binh sĩ nghe vậy liền càng cố gắng chiến đấu, bởi vì phía sau chúng ta còn lãnh chúa, còn gia viên. Sĩ khí binh sĩ lên cao, tất cả mọi người đều quyết chiến tới cùng, mặc dù hiện tại đã xuất hiện t·hương v·ong nhưng cũng là không ai để ý, đều hăng say quên mình chiến đấu.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới, truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới, đọc truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới, Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới full, Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top