Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới
Thời gian chầm chậm trôi qua không buông tha cho bất kỳ kẻ nào, thoáng cái một buổi chiều qua đi, Nguyễn An và tám người nông dân vẫn miệt mài làm việc. Nguyễn An cũng đi dạo xung quanh đây một vòng mặc dù chưa dám đi rất xa nhưng tổng thể thì phát hiện nơi đây còn khá nguyên thủy, chưa phát hiện được ra dấu vết hoặc kiến trúc của con người. Một phần nguyên nhân cũng do Nguyễn An chưa dám đi quá xa.
Buổi tối, bầu trời cao vời vợi, ánh trăng sáng vằng vặc chiếu rọi khắp nơi, lúc này Nguyễn An và đám người Marcus đang ngồi trước đống lửa, thỉnh thoảng nghe được tiếng củi cháy lép bép.
Sau khi trải qua bữa tối, Nguyễn An kiểm kê được thu hoạch ngày hôm nay, 81 đơn vị lương thực, 30 đơn vị gỗ. Như vậy tính ra bình quân một người nông dân sẽ thu hoạch được 15 đơn vị một ngày trừ đi 1 đơn vị lương thực cho mỗi người ăn uống thì sẽ còn lại 14 đơn vị. Vậy sáng sớm mai sẽ có thể huy động sớm để có thể triệu hồi được thêm 3 nông dân làm việc.
- Marcus, như vậy các ngươi là từ đâu xuất hiện và làm cách nào xuất hiện ở đây?
Nguyễn An nhìn về phía Marcus hỏi. Bởi hắn cũng tò mò về lai lịch của những người này.
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, việc này thảo dân cũng không rõ, thảo dân đến từ thành Cian của đế quốc Persians vốn là một người nông dân đắc tội quý tộc bị ép buộc trở thành nô lệ. Còn vấn đề làm sao xuất hiện ở đây thì thảo dân không rõ. Nhưng thảo dân phải bắt buộc tuân theo toàn bộ mệnh lệnh từ lãnh chúa đại nhân.
Marcus liền cung kính trả lời. Nguyễn An sau đó cũng tiếp tục hỏi một loạt những người còn lại. Kết quả dị thường giống nhau, tất cả những người này không phải hư không sinh ra, mà họ là chân thật tồn tại, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà được triệu hồi đến nơi này thôi.
Có một điểm chung đó là tất cả bọn họ đều là giai cấp nô lệ, thậm chí như Alicia, người phụ nữ xinh đẹp da trắng kia còn từng là dòng quý tộc, sau đó gia cảnh sa sút bị buộc phải trở thành nô lệ. Mà có thể chính mình chỉ là trùng hợp mua được họ thôi.
Nghĩ như vậy Nguyễn An bỗng nhiên toát lên một ý nghĩ hết sức đáng sợ, nếu như vậy thì các đơn vị tài nguyên chẳng phải chính là tiền tệ, còn các tòa tế đàn chính là trạm trung chuyển? Vậy mình đang giao dịch với ai? Và tại sao mình lại đến thế giới này? Người đứng sau màn tại sao muốn chuyển nhiều người như vậy đến đây? Chẳng nhẽ muốn mình làm công cho bọn họ?
Nghĩ như vậy Nguyễn An bất giác toát lên mồ hôi hột, như vậy xem ra tất cả mọi người cũng chỉ là người làm công cho người này mà thôi? Nhưng người này là ai mà có đại năng lực như vậy? Để làm được như vậy thì ít nhất cũng phải là thần tiên chứ?
Một loạt câu hỏi được đặt ra nhưng không có lời giải đáp, bởi so với những tồn tại như vậy thì chính bản thân mình cũng chỉ là hạt bụi mà thôi.
- Tách…tách…
Tiếng than củi cháy vang lên, bầu không khí hơi trầm xuống, bởi nói đến chuyện cũ khiến cho mọi người có chút phiền muộn.
- Các bạn, tôi may mắn trở thành lãnh chúa lãnh địa, cũng may mắn triệu hồi được đến mọi người trợ giúp. Chúng ta đến từ những nơi khác nhau, mang theo những câu chuyện và trải nghiệm riêng biệt.
Âm thanh nguyễn An chầm chậm vang lên. Tám người nông dân cũng là ngạc nhiên nhìn về phía người lãnh chúa này. Chỉ thấy gương mặt Nguyễn An rất nghiêm túc, mang theo một loại khí chất tự tin, nhìn qua rất là đẹp.
Nguyễn An nhìn lấy mọi người đều tập trung lắng nghe liền hài lòng nói tiếp:
- Nhưng hãy gác lại mọi chuyện cũ, để cùng nhau hướng tới tương lai cùng nhau tạo lên sự phát triển và thịnh vượng. Để làm được điều đó chúng ta cần đoàn kết, tôi cần sự giúp đỡ của các bạn. Các bạn, hãy cùng nhau tạo dựng lên một cuộc sống tốt đẹp, nơi mà mọi người đều được tự do, bình đẳng và phát triển.
Âm thanh trầm bổng của Nguyễn An vang lên giữa núi rừng. Tám người nông dân nhìn đến gương mặt tràn ngập sự nhiệt huyết, tự tin cùng với những lời nói chân thành, tha thiết, bỗng nhiên dâng lên những dòng nhiệt huyết.
Đúng vậy, là nhiệt huyết, họ là những người còn trẻ đã trải qua thăng trầm trong cuộc sống. Ở độ tuổi vốn là đẹp nhất của cuộc đời, dùng để cống hiến, dùng để phát triển bản thân, máu trong người bọn họ vẫn còn chưa nguội. Mặc dù không may bị trở thành nô lệ, nhưng hiện tại bọn họ một lần nữa đạt được tự do.
- Muôn năm… lãnh chúa muôn năm …
- Muôn năm…
Tám người nông dân kích động đỏ bừng gương mặt hô lớn muôn năm. Năm người đàn ông liền nhấc bổng lấy Nguyễn An tung hô. Ba cô gái càng là ôm nhau khóc lớn. Bình đẳng, tự do vốn là những điều xa vời mà họ đã không còn dám mơ ước, dòng máu nóng trong người một lần nữa được kích hoạt.
Hình ảnh Nguyễn An trong lòng họ lúc này bỗng lớn hơn bao giờ hết.
- Muôn năm…
Tiếng hô to vang vọng khắp núi rừng trở thành sự cam kết của một sự quật khởi mạnh mẽ, bền vững.
- Mọi người, mọi người xin bình tĩnh. Từ giờ trở đi lãnh địa chúng ta sẽ không có giai cấp nô lệ, vì một tương lai phát triển hơn, bây giờ chúng ta sẽ cùng ngồi với nhau bắt đầu hoạch định lại con đường phát triển.
Được mọi người thả xuống, Nguyễn An liền cố gắng để mọi người bình tĩnh lại.
- Alicia, cô vốn xuất thân từ quý tộc, một thân học thức cùng kiến thức rất xuất sắc. Hiện tại liền có nhiệm vụ hỏi thăm lý lịch các nông dân được triệu hồi đến, tiến hành phân tích rồi sắp xếp công việc cho bọn họ rồi báo cáo lại với ta.
Nguyễn An hướng về Alicia phân phó nhiệm vụ.
- Vâng thưa lãnh chúa đại nhân.
Alicia vội vàng cung kính đáp.
- Từ giờ Alicia sẽ là phụ tá của ta. Những người còn lại nghe theo sắp xếp từ Alicia tiến hành các công việc như bình thường. Cùng với tuyên truyền cho những người dân mới đến về tôn chỉ của chúng ta đó chính là bình đẳng, tự do và phát triển.
Tiếp đó, Nguyễn An liền bắt đầu giao nhiệm vụ cho những người khác. Khi biết Alicia xuất thân từ quý tộc, được học hành kiến thức rộng lớn mọi người cũng là chịu phục, không có bất kỳ âm thanh phản đối hay bất mãn nào.
Sau bữa ăn, Nguyễn An nhanh chóng cho phép mọi người về nghỉ ngơi chỉ giữ lại Alicia bàn bạc công việc. Bởi vì xã hội cổ đại không có nhiều phương tiện giải trí nên bọn họ thường ngủ tối rất sớm để buổi sáng bắt đầu công việc.
Nguyễn An giữ Alicia lại chỉ cho nàng các phương pháp quản lý, tính toán và phân bổ nông dân. Mặc dù chưa làm việc ở vị trí này bao giờ nhưng xuất thân ở gia đình quý tộc nên Alicia đã được nhìn qua nhiều và nắm giữ rất nhanh.
Sau đó Nguyễn An hướng nàng giảng giải vấn đề về lao động và khen thưởng. Như hôm nay một người bình quân làm được 15 đơn vị tài nguyên, thì lấy 15 đơn vị làm tiêu chuẩn.
Nông dân làm đủ thì mỗi ngày ngoài định mức sẽ được thưởng thêm 1 đơn vị thức ăn. Nếu nông dân nào xuất sắc làm được hơn thì sẽ có thưởng thêm ngoài định mức theo quy định. Sau cùng tổ chức thi đua năng suất theo tuần, theo tháng, theo quý và theo năm. Nông dân nào đứng đầu sản lượng thì đều được thưởng thêm và trao bằng khen.
Alicia rất nghiêm túc lắng nghe, ban đầu là ngạc nhiên, sau đó kinh ngạc không nói lên lời đến cuối cùng là sùng bái. Nhìn đến người thanh niên trước mắt cũng chỉ tầm tuổi mình nhưng học thức phong phú cùng phong thái quá xuất thần.
Với học thức của mình, Alicia hoàn toàn có thể hiểu được quy trình của Nguyễn An một khi thực tiễn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ nông dân, những phát biểu mà Nguyễn An nói khi nãy hoàn toàn không phải là lời bịa đặt.
Ánh trăng sáng vằng vặc chiếu rọi đại địa, nhìn đến bóng lưng phía trước mặt dường như được một tầng hào quang bao phủ. Hình tượng Nguyễn An trong lòng Alicia bỗng trở nên to lớn hơn bao giờ hết. Cô tin tưởng rằng dưới sự lãnh đạo của thanh niên này, lãnh địa này thật sự có thể tạo nên kỳ tích.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
đọc truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới full,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!