Linh Võ Đế Tôn

Chương 15: Màn trình diễn đầy rung động


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Linh Võ Đế Tôn

Dịch: Phan Ngọc

Biên: Mựp

Thần Phàm gật đầu, Thần lão tứ đi lên Diễn Võ Trường, cao giọng thông báo:

–Quy tắc vòng thứ nhất Đại tái, toàn thể ra sân, từng người tự đấu, cuối cùng khi còn lại ba mươi hai người tiến vào vòng tiếp theo.

Vòng thứ nhất liền muốn đào thải hơn trăm người, phía dưới tức khắc một mảnh xôn xao, ánh mắt Thần lão tứ quét qua:

–Tộc chiến chỉ là vì kiểm nghiệm thực lực của mọi người, nhớ không thể xuống tay với tính mạng người khác, nếu không sẽ phế bỏ tu vi, trục xuất gia môn.

Rất nhanh một trăm năm mươi tên đệ tử gia tộc toàn bộ đều lên Diễn Võ Trường, từng người đều cảnh giác nhìn chung quanh, nhất là những kẻ yếu không đủ thực lực rất có khả năng trở thành đối tượng đào thải.

Thần Thiên gật đầu với tứ thúc, cũng bước lên Diễn Võ Tràng.

Nhìn thấy Thần Thiên lên đài, cả đám đệ tử Thần gia đều toát ra ánh mắt không tốt.

Thần Nguyệt cùng Tuyết Lạc Hề đồng thời lên đài, cả đám người nhao nhao nhường chỗ, hai vị tôn đại thần này bọn họ đều trêu chọc không nổi. Vòng thứ nhất chỉ là đào thải kẻ yếu, mà hai nữ nhân này hiển nhiên là mạnh nhất.

Về phần tên phế vật Thần Thiên, về cơ bản là đã trở thành con mồi bị mọi người săn giết.

–Tiểu Thiên, đệ đến chỗ tỷ này, để tỷ xem ai dám xuất thủ đối với đệ!

Tuyết Lạc Hề kêu gọi Thần Thiên tới bên người.

Thần Thiên cười cười:

–Được, Lạc Hề tỷ.

Dứt lời rồi thật tự nhiên tới bên người Tuyết Lạc Hề.

Người xung quanh không khỏi toát ra sự khinh bỉ, Thần Võ càng thêm lạnh lùng chế giễu:

–Thần Thiên, trốn ở sau lưng nữ nhân thì ngươi còn là nam nhân sao, coi như ngươi may mắn tiến vào vòng tiếp theo, ngươi vẫn là phế vật thôi!"

–Đúng vậy, phế vật, ngươi cút ra đây, đừng chiếm cứ danh ngạch, để tránh mất mặt xấu hổ.

–Để hắn cho ta!

Ánh mắt Thần Phi âm lãnh nhìn xem Thần Thiên, phảng phất như muốn đem hắn xé nát luôn.

–Là của ta!

Thần Võ cũng không cam chịu yếu thế.

Bất quá lúc này Thần Nguyệt lại hướng về phía đám người nói ra:

–Một vòng này để cho hắn qua vòng đi, không một ai được phép xuất thủ với Thần Thiên.

–Hử?

Tuyết Lạc Hề cùng Thần Thiên đều không hề nghĩ đến cái cô Thần Nguyệt này lại muốn bảo hộ cho hắn tấn cấp, bất quá nghĩ đến quan hệ của bọn hắn liền hiểu, đây là Thần Nguyệt có âm mưu.

–Thần Nguyệt nha đầu này làm cái gì vậy, nhường cái tên phế vật kia tấn cấp vào vòng tiếp theo, thực sự là tiện nghi cho hắn mà.

Một canh giờ sau đó, vòng thứ nhất đào thải kết thúc, toàn bộ Diễn Võ Trường còn thừa lại ba mươi hai người, yếu nhất đều là Võ Sĩ tầng bảy, mà trong những người này có Thần Nguyệt, Tuyết Lạc Hề, Thần Võ, Thần Phi, Thần Nam, Thần Thiên cơ hồ đều không hề ra tay.

Đặc biệt là Thần Thiên . . .

–Phế vật Thần Thiên cũng qua vòng rồi

–Hừ, cái tên phế vật kia bất quá là được Tuyết Lạc Hề cùng Thần Nguyệt bảo hộ thôi.

Người Thần gia nghị luận ầm ĩ, tất nhiên là do khó chịu với việc Thần Thiên qua vòng thứ nhất, dù sao hắn được công nhận là phế vật mà.

Vòng thứ hai chiến đấu chia làm bốn tổ, tám người một tổ, người thắng ở mỗi tổ tiến vào vòng tiếp theo.

Thần lão tứ rất mau công bố phân tổ: Thần Thiên tổ thứ nhất, cùng tổ còn có Thần Ngôn.

Thần Võ tổ thứ ba, Tuyết Lạc Hề tổ thứ hai, Thần Nguyệt thì là tổ thứ tư.

–Ha ha, Thần Ngôn cũng đã đột phá Võ Sĩ tầng bảy rồi, lấy thực lực của hắn hẳn là không vấn đề gì.

Nghe được Thần lão tứ công bố danh sách, trên khán đài Ngũ Trưởng lão cười cười, Thần Ngôn là hài tử nhà hắn, ngay tại mười ngày trước đột phá Võ Sĩ tầng thứ bảy.

–Thần Ngôn ở tổ thứ nhất xác thực đủ để xưng hùng.

Đại Trưởng lão mỉm cười nói với Ngũ Trưởng lão.

Phía dưới, tổ thứ nhất lên Diễn Võ Trường . . .

Tám người ra sân, Thần Ngôn được chú mục nhưng trong lòng luôn có chút tâm thần bất định, trong đầu của hắn ta chỉ có đạo thân ảnh cưỡi khoái mã trở về kia, phảng phất cũng đã trở thành ám ảnh trong lòng hắn.

–Chiến đấu, bắt đầu!

Thanh âm rơi xuống, tình hình chiến đấu lập tức hừng hực đốt lên, đám người Thần Ngôn trước tiên tách ra, trong cả sân chỉ còn lưu lại một người Thần Thiên, bảy người phân tán ở bốn phía, chẳng lẽ bọn họ dự định đào thải Thần Thiên đầu tiên?

Kỳ thật, đây cũng là suy nghĩ của Thần Ngôn, song thời điểm bọn họ toàn bộ thẳng hướng Thần Thiên, Thần Ngôn đột nhiên thay đổi phương hướng, bất ngờ loại đi tuyển thủ cùng cấp bậc với hắn ta.

Đám người chấn kinh, sau đó Thần Ngôn lại bất ngờ đánh bại một cường thủ khác, những người còn lại đều không hề có uy hiếp với hắn.

Bọn họ tự biết không địch lại, cũng liền chủ động nhận thua.

Tổ thứ nhất diễn ra quá nhanh, toàn bộ bên trên Diễn Võ Tràng vậy mà chỉ còn lại Thần Ngôn cùng Thần Thiên!

–Tiểu tử này cũng quá may mắn, như vậy là lấy được hạng nhì tổ thứ nhất rồi, đang đùa kiểu gì vậy chứ!

Đối với việc Thần Ngôn không có công kích Thần Thiên đầu tiên, đám người có chút bất mãn.

Nhưng sau đó nhìn thấy hai người đơn độc quyết đấu thì tất cả mọi người lại không khỏi mong đợi, tên Thần Ngôn này chẳng lẽ là muốn trêu tức Thần Thiên.

–Tổ thứ nhất tranh tài thắng bại đã phân, lão tứ, ngươi tuyên bố đi, cũng giữ cho tộc trưởng bảo tồn chút mặt mũi.

Đại trưởng lão đứng dậy cất cao giọng nói, toàn bộ Diễn Võ Trường đều có thể nghe thấy được.

–Đại trưởng lão, con ta còn chưa có mở miệng nhận thua, cũng chưa có chiến đấu, ngươi làm như thế tựa hồ có chút võ đoán a?

Thần Phàm cau mày đồng dạng đứng lên, trong không khí tràn ngập một cỗ nồng đậm chiến ý.

–Thần Phàm, ngươi chẳng lẽ cho rằng phế vật nhi tử này của ngươi còn có thể làm gì được sao, đây là ta đang lo cho mặt mũi của Thần gia, vì muốn tốt cho ngươi!

Đại trưởng lão vênh váo hung hăng, chưa từng đem Thần Phàm để vào mắt.

–Tốt cho ta? Bảo tồn mặt mũi của ta? Ha ha ha ha ha,

Thần Phàm cao giọng nói ra:

–Thần Thiên, không chiến mà bại, con có cam tâm không?

–Phụ thân, con không cam tâm!

Thần Thiên cũng là toát ra một cỗ khí thế quật cường.

–Tốt, các ngươi đều đã nghe được, nếu như Thần Thiên bại bởi Thần Ngôn, chức tộc trưởng này ta cũng không làm nữa, nhưng nếu như Thần Ngôn bại, Đại trưởng lão phải dập đầu nhận sai với Thần Thiên!"

Toàn trường một mảnh xôn xao, ngay cả người Cổ gia, Văn Nhân gia, Thu gia tới đều là hít sâu một hơi, Thần Phàm này đang muốn làm gì? Thật chẳng lẽ cam tâm giao vị trí tộc trưởng ra như thế?

Đám người Thần Bá Thiên, Đại Trưởng lão trước mắt sáng lên, bọn họ đang nghĩ cách đối phó Thần Phàm, không nghĩ tới bây giờ hắn ta lại tự cho bọn họ một cơ hội.

Đại Trưởng lão cơ hồ không chút do dự đáp ứng:

–Được! Ta đáp ứng!

–Chiến đấu bắt đầu!

Trong lòng Thần lão tứ cười lạnh.

–Thần Ngôn, ngươi có nghe rõ ràng hay không, nếu ngươi thua, ta sẽ phế bỏ ngươi!

Ngũ Trưởng Lão đứng ra lên tiếng, hiện tại toàn bộ kế hoạch của Thần gia đều dựa vào người nhi tử hắn, nếu như thành công, tương lai vị trí của Ngũ trưởng lão hắn trong gia tộc sẽ rất vững chắc.

–Con …

Thần Ngôn có khổ không thể nói, hắn thế nhưng lại nhớ kỹ rõ ràng lúc trước Thần Thiên làm nhục hắn như thế nào.

Nhưng nghĩ tới mình được tất cả mọi người đặt hi vọng, Thần Ngôn thay đổi ánh mắt, mặt mũi trở nên dữ tợn:

–Phế vật! Đi chết đi . . .

Võ Hồn của Thần Ngôn hiện ra, rõ ràng cũng là Kiếm Võ Hồn.

–Cút !

Thần Thiên trực tiếp chấn vỡ kiếm khí, trực tiếp khiến hắn ta bay ra ngoài.

Trường kiếm bay ra rơi xuống đất, mọi người trong toàn trường đều đứng lên.

Thần Ngôn, Võ Sĩ tầng bảy thế nhưng bại? Hắn ta làm sao có thể bại chứ . . .

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Võ Đế Tôn, truyện Linh Võ Đế Tôn, đọc truyện Linh Võ Đế Tôn, Linh Võ Đế Tôn full, Linh Võ Đế Tôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top