Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy

Chương 68: 68: Nơi Này Đau Quá


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy

Edit: XiBeta: DừaNhưng rất nhanh, lão không còn thời gian suy nghĩ việc này nữa, bởi vì Dạ Trầm Uyên đang từng bước một đi về phía lão.Đá vụn xung quanh bởi vì sát khí của hắn mà rung lên, mái tóc đen không cần gió cũng tự tung bay, vết máu trên người, như những ngọn lửa từ địa ngục, có thể phá hủy hết thảy."Đừng, đừng giết ta! Ta, ta có cách cứu mẫu thân ngươi, ngươi đừng giết ta!"Nhưng lúc này Dạ Trầm Uyên không muốn nghe lời lão nói dù chỉ là một chữ, mối thù của cô cô và mẫu thân hắn, chỉ có thể dùng mạng của Dạ Bách Xuyên trả lại!Một tiếng thét thảm kêu lên rồi im bặt, Nguyên Sơ dời tầm mắt, Dạ Trầm Uyên đã chặt đầu Dạ Bách Xuyên!Máu bắn đầy người hắn, nhưng trong lòng hắn lại cực kỳ thong thả!Đây không phải là lần đầu tiên hắn giết người, nhưng là lần đầu tiên hắn giết thân nhân của mình! Cho dù thân nhân không thân, giữa bọn họ cũng có một thứ gọi là máu mủ."Đi thôi." Nguyên Sơ kéo kéo Dạ Trầm Uyên: "Một lát nữa, Triều Tịch quốc sẽ cho người tới."Dạ Trầm Uyên nhìn Nguyên Sơ, gật đầu một cái.Nhưng lúc này, một thiếu nữ mỹ lệ sắc mặt tái nhợt bước ra từ sau tảng đá to lớn sừng sững giữa viện.Thì ra Cố Thanh Kha không có chạy trốn, mà là núp vào sau tảng đá, lúc này thấy Dạ Trầm Uyên sắp phải đi, nàng mới nén sợ hãi đi ra."Trầm Uyên ca ca."Dạ Trầm Uyên nhìn nàng, gương mặt tỉnh xảo dính đầy máu tươi hiện ra vẻ mệt mỏi."Xin lỗi, vừa rồi dọa muội rồi."Tiếng động lúc nãy lớn như vậy, hẳn là làm Cố Thanh Kha giật mình, nhưng lúc này, hắn đã chẳng còn sức lực nói thêm gì, chỉ có thể để lại một câu như vậy."Dạ gia chẳng phải hạng người lương thiện gì, muội nên về nhà đi thôi."Nhà cũ của Dạ gia cũng không có quá nhiều người, ngoại trừ Dạ Bách Xuyên trấn thủ ở đây, lực lượng nòng cốt của Dạ gia đều ở nhất đẳng quốc, chỉ hy vọng việc hắn làm hôm nay sẽ không làm liên lụy đến Cố gia bị Dạ gia trả thù.Cố Thanh Kha khó xử nhìn hắn, lại liếc qua Nguyên Sơ, cuối cùng đột nhiên tiến lên kéo lấy tay hắn."Trầm Uyên ca ca, huynh đi cùng muội đi! Gia tộc muội sẽ bảo vệ huynh, Dạ gia tuyệt đối không dám đến gây sự!"Dạ Trầm Uyên cau mày, sau đó từng chút từng chút đẩy ngón tay nàng ra."Xin lỗi, biểu muội, ta đã có sư môn, trừ sư phụ ra, ta sẽ không đi theo bất kỳ ai."Cố Thanh Kha lúc này mới biết rằng, bé gái trước mắt, chính là sư phụ của Dạ Trầm Uyên!Ánh mắt nàng trở nên ảm đạm, nàng biết Nguyên Sơ rất lợi hại, nên cho rằng Nguyên Sơ là một lão yêu quái hóa thành hình dáng đứa trẻ, dưới mắt nàng ấy, nàng không thể nào đưa Dạ Trầm Uyên đi, đành cúi đầu nhường lại Dạ Trầm Uyên.Nếu là trước kia, Nguyên Sơ thấy Cố Thanh Kha có lẽ sẽ có tâm trạng đùa giỡn một chút, nhưng bây giờ, tâm trạng Dạ Trầm Uyên đang cực kỳ kém, cho nên nàng không thể ở lại, bèn đưa Dạ Trầm Uyên rời đi ngay lập tức, cái nơi địa ngục này, sau này cũng không cần phải trở lại nữa!*Trên thuyền Khai Phương, Nguyên Sơ đang chùi ngón tay cho Dạ Trầm Uyên, Dạ Trầm Uyên đã ăn đan dược, vết thương nặng coi như đã được giải quyết, nhưng hắn vẫn ngơ ngác, con ngươi thâm thúy giờ đây vô hồn, không biết đang suy nghĩ gì.Dù sao, đột nhiên nhận được tin tức như vậy, Dạ Trầm Uyên nhất định đang rất khó chịu! Nàng phải làm sao bây giờ?Trong lúc Nguyên Sơ đang vắt óc xem nên nói gì, Dạ Trầm Uyên đột nhiên lên tiếng."Sư phụ, cám ơn người đã cứu ta."Nguyên Sơ cau mày: "Giữa chúng ta, còn cần nói cám ơn sao!"Dạ Trầm Uyên cười khổ, dung nhan tuấn mỹ tựa tiên giáng trần đang tối tăm, có mấy phần tự giễu."Vốn là, ta không muốn để cho sư phụ phải thấy những kẻ trong Dạ gia, bọn họ, không xứng lọt vào tầm mắt của sư phụ."Nguyên Sơ mím môi: "Thật ra thì cũng không quan trọng.."Nàng nghiêm túc nói: "Ta sẽ không có ý nghĩ gì với ngươi chỉ vì bọn chúng, ngươi chính là ngươi!"Dạ Trầm Uyên nhìn nàng, khóe mắt dần đỏ lên:"Sư phụ..

Người biết không?"Hắn cười, vẻ mặt vô cùng tự trách:"Khi ta mới năm tuổi, mẫu thân ta bị bán đi, ta nghe người nói, Dạ gia phải gả người cho một lão già sắp chết làm lô đỉnh, cũng chỉ bởi vì người có thân thể thuần âm.

Mẫu thân ta không muốn gả, lúc phải đi người đã khóc rất nhiều."Nguyên Sơ nghe xong có chút xót xa cúi đầu xuống, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay hắn, Dạ Trầm Uyên cũng nắm chặt lấy tay nàng!"..

Suốt mấy năm nay, ta thật sự tin là vậy, người phải gả cho một lão già, ta thật sự tin vậy.."Ít nhất người có thể thoát khỏi nhà tù Dạ gia, chờ hắn trở nên mạnh mẽ rồi, có thể đưa được người về, nhưng ai ngờ người thật ra là bị đưa vào Ma giới? Cái nơi toàn những kẻ ăn thịt người không nhả xương, đã nhiều năm như vậy rồi, còn có thể sống tốt sao?Dạ Trầm Uyên cười tự giễu: "Còn có cả cô cô..""Cô cô ở nhà vốn chỉ là không được cưng chiều mà thôi, cuộc sống mặc dù khốn khó, nhưng cũng chẳng sao, chỉ bởi vì ta, bởi vì người yêu thương ta, muốn chăm sóc ta, mới trở thành cái đinh trong mắt Dạ gia, hai người chết, cũng là bởi vì ta.."Đôi mắt tinh xảo của Dạ Trầm Uyên nhắm chặt, vẻ mặt thống khổ!"Ta không chỉ làm hại những người thân cận nhất! Còn cả những người đã cứu ta, nuôi nấng ta, có lẽ ta chính là điềm gở, hay đến gần ta, đều sẽ không có kết quả tốt!""Không phải thế!"Nguyên Sơ đột nhiên cắt đứt lời hắn, tức giận nói: "Ngươi không phải là điềm gở, kẻ đầu tiên bị khắc nên là ta, nhưng đến giờ ta vẫn sống thoải mái không phải sao?""Sư phụ!" Dạ Trầm Uyên không thích nàng tự nguyền rủa mình."Dạ Trầm Uyên."Nguyên Sơ đột nhiên gọi tên hắn, đây là lần đầu tiên nàng gọi hắn nghiêm túc như vậy, cặp mắt to tròn đen láy kia lại nhìn hắn, tựa như nhìn cả thế giới:"Chuyện của mẫu thân ngươi không phải là do ngươi, ngươi vừa lên Trúc Cơ thì đã quay về tìm nàng, ngươi không sai!""Ta lẽ ra nên về sớm hơn..""Ngươi trở về sớm hơn thì sao?" Nguyên Sơ nói: "Nếu không có năng lực mà trở lại, ngay cả cái mạng mình ngươi cũng không giữ nổi, nói gì đến cứu người?""Nhưng mà.."Dạ Trầm Uyên trợn to mắt, lần đầu tiên mê man bất lực nhìn Nguyên Sơ, chỉ chỉ vào ngực mình:"Nhưng mà nơi này thật khó chịu!" Cứ như nếu hắn trở lại sớm hơn, là có thể biết sự tình sớm hơn, có thể cứu mẫu thân hắn thoát khỏi đau khổ vậy.Mặc dù mẫu thân hắn đi từ lúc hắn mới năm tuổi, nhưng chỉ cần hắn nhớ tới ánh mắt không tình nguyện của mẫu thân lúc người bị ép gả, hắn cảm thấy vô cùng tự trách.Thấy hắn như vậy, Nguyên Sơ đột nhiên giang tay ra, ôm hắn vào lòng.Hắn ngồi, nàng đứng, khoảng cách này, mặc dù có hơi tốn sức, nhưng nàng vẫn cố gắng ôm lấy hắn, tay nhẹ nhàng vỗ lưng hắn:"Ngoan..

không khó chịu nữa."Khi còn bé, những lúc nàng không thoải mái, Chưởng môn đại nhân cũng sẽ làm như vậy với nàng, ôm nàng, dỗ nàng, khó chịu cũng biến mất."Sư phụ." Dạ Trầm Uyên ôm chặt lấy nàng, thiên ngôn vạn ngữ, lúc này cũng chỉ hóa thành hai chữ, hắn dù sao cũng chỉ mới mười bốn tuổi, gặp phải chuyện như vậy, đương nhiên sẽ đau buồn, may mà còn có nàng ở bên."Mẫu thân ngươi chưa chắc đã chết, chúng ta vẫn còn cơ hội, không phải sao?" Nguyên Sơ nhẹ giọng nói.

Dạ Trầm Uyên im lặng, Hỗn Nguyên Tông làm nhiều việc ác, hành tung lại bí ẩn, Đế quốc nhiều lần muốn diệt trừ tên rác rưởi này cũng không bắt được người, làm sao bọn họ có thể tìm được?Dẫu sao Dạ Trầm Uyên cũng bị thương không hề nhẹ, mặc dù bên ngoài không có gì, nhưng ngực Dạ Trầm Uyên lại lõm xuống một lỗ lớn! Linh khí rối loạn không chịu nổi, hiển nhiên nội thương cực kỳ nghiêm trọng!Dạ Trầm Uyên gật đầu một cái, con ngươi lạnh lùng nhìn Dạ Bách Xuyên đang run rẩy cả người, bỗng nhiên cười."Ta có thể." Dạ Bách Xuyên bị Nguyên Sơ đột nhiên xuất hiện dọa cho sắc mặt trắng bệch! Đây chính là thất phẩm linh phù! Tiểu cô nương đột nhiên xuất hiện này lại có thể tự tay bóp nát, đây rốt cuộc là loại quái vật gì?.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy, truyện Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy, đọc truyện Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy, Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy full, Manh Sư Tại Thượng Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top