Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 41: Nội đấu, thế lực thần bí


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 41: Nội đấu, thế lực thần bí

Sau năm phút,

Rống !!

Ầm —

Một cây bê tông lớn cắm xuống bãi thịt nát ven đường, rất nhiều lông đen rơi vãi ra đất.

Còn ở phía khác là từng tên binh sĩ bị chặt ngang hông, hoặc bị xé xác, mùi máu tươi lan rộng nồng nặc cả một khu phố.

Nhồm nhoàm...

Chỉ thấy con xác sống cơ bắp cầm một cái đầu nhiều lông lá, há mồm gặm ngon lành, cả xương đầu cứng chắc cũng bộ hàm đáng sợ nghiền nát thành bột vụn.

" A a a a, đi c·hết "

Đội trưởng, tất cả đồng đội đều đ·ã c·hết, tên binh sĩ cuối cùng núp trong xe bọc thép như phát điên bắn loạn xa qua cửa sổ.

Cạch, cạch, cạch...

Đối mặt với nòng súng là nữ xác sống toàn thân máu tươi, mái tóc đen nhiễm đầy rong rêu tung bay theo gió, nó nhào về trước dưới cơn mưa đạn.

Oành —

Giơ hai chân ếch có màng bơi, một cước đá móp cửa xe, binh sĩ không b·ị t·hương nhưng cũng ngã nhào ra sau, hắn còn muốn phản kháng nhưng bị một cái tay thon dài nhợt nhạt giựt mạnh ra khỏi cửa xe.

Xui xẻo cho hắn, cửa sổ vừa bị đạp trúng nên có nhiều mảnh nhọn, cộng thêm kính vỡ, đợi đến khi bị kéo ra ngoài trên người binh sĩ liền có hàng trăm nhát cắt sau thấy xương.

" A !! "

Binh sĩ đau đến không muốn sống, trong mắt đầy c·hết chóc, tay phải sờ hông liền quyết đoán kéo chốt lựu đạn kết thúc nổi đau này.

Ầm !

Hàng trăm mảnh thép lập tức kết thúc sự sống của binh sĩ, nữ xác sống cũng bị tạc bay.

Ngã xuống, nó lại đứng lên, trên người gánh một quả t·ên l·ửa, giờ thêm một trái lựu đạn cũng không phải chuyện gì ghê gớm.

Cả cơ thể nó có vô số vết bỏng, nhưng đối với xác sống vô cảm thì đau đớn hay thống khổ chỉ là trò cười nhạt nhẽo.

Nữ xác sống g·iết sạch nhân loại, đột nhiên xoay đầu nhìn qua tên cơ bắp cách đó không xa, nó liền nhanh chóng lê bước lại gần.

Hai con mắt đỏ tươi nhìn chăm chú vào tên cơ bắp vài giây, rồi bỗng dưng ra tay, móng vuốt giơ lên.

Rống !

Phốc —

Nữ xác sống vừa nhào lên liền bị một quả đấm cứng ngắc đập bay ngược trở về.

Bò lên một lần nữa từ mặt đất, bốn con mắt dữ tợn nhìn nhau, hình như nữ xác sống đã đứng máy vì vấn đề gì đó.

...

Trên ban công tòa nhà cao tầng, một tên thiếu niên kỳ dị tại đó, vị trí rất tốt, có thể từ đây quan sát toàn cảnh trận chiến đường phố vừa rồi.

" Rác rưởi "

Thiếu niên khinh miệt rên một tiếng, chỉ thấy diện mạo của hắn rất quỷ dị với hai con mắt vừa đen kịt vừa to lớn, trên da hiện lên từng mảng xanh lục bóng loáng, thậm chí có thể đưa mặt vào soi gương.

Bất ngờ hắn quan sát thấy nữ xác sống động thủ t·ấn c·ông đồng loại, thiếu niên nhíu mày khẽ thì thầm:

" Lui lại, nhịn một chút, đừng gây ra xung đột với nó "

Theo tiếng nói khẽ của hắn, xác sống to con ở dưới mặt đất chậm rãi đi sang một bên, mặc kệ nữ xác sống vẫn đang quan sát mình.

...

...

Nửa giờ sau, một trung đội với hơn mười xe bọc thép tiến vào khu vực chiến trường.

Đội xe ngừng ở xung quanh, từng cái nòng súng giơ cao vô cùng cảnh giác, mấy cái tiểu đội nhanh chóng xuống xe xác nhận tình hình xung quanh, cũng như cấp tốc quét sạch xác sống tại hiện trường.

Không phải súng mà là v·ũ k·hí lạnh, q·uân đ·ội cũng phải tiết kiệm đạn dược.

Số lượng của xác sống không hề đông, trước các loại đao đặc chế, xẻng quân dụng, bọn xác sống tầm thường không chịu nổi một kích.

Tất nhiên, hành động như này chỉ thích hợp ở khu vực ngoại thành có ít xác sống, nếu ở nội thành hoặc trước một bầy thì tương đương với tự tìm đường c·hết.

" An toàn ! " Con xác sống cuối cùng ngã xuống, trong phạm vi trăm mét không còn nguy hiểm, một tên binh sĩ liền thông báo.

Cạch,

Cửa xe được mở bởi binh sĩ, Thiếc Nhân từ trên bước xuống, sắc mặt hắn nghiêm túc kèm theo chút phẫn nộ quát lớn:

" Tìm thấy Phi Hùng chưa ! "

" Trung tá, đã tìm thấy, nhưng có lẽ... hắn đã hi sinh " Đáp lại là sĩ quan cấp úy có tóc xoăn, hắn đi tới, do dự giây lát liền đưa một bàn tay đầy lông đen cho cấp trên.

" Chỉ tìm được vài mảnh t·hi t·hể, nhưng không thấy huy hiệu cũng như thẻ chứng nhân thân phận "

" Không cần thiết "

Cầm rồi đặt cánh tay đầy lông lên cảm nhận, Thiếc Nhân đã có thể xác định rằng thủ hạ thân cận lành ít dữ nhiều.

Sắc mặt hắn âm trầm, bất thình lình hỏi.

" Ai ? Kẻ nào ra lệnh cho Phi Hùng thực hiện nhiệm vụ này ? "

" Là, là ngài đại tá " Sĩ quan cấp uy tóc xoăn vội đáp.

Lân Ngân Trung ?

Hai cha con nhà họ Lân đang có ý gì ? Nhằm vào ta ?

Ai mà không biết tình hình gần đây rất nguy hiểm, từng bầy từng bầy xác sống riêng lẻ được tách ra từ thi triều khổng lồ ở thành Nam Phong, đều đang đổ ập về khu vực quanh thành Duyên Hải.

Chỉ trong vòng một tuần thôi, đã có mấy tiểu đội hi sinh ở bên ngoài, tình thế này lại còn để Phi Hùng đến ngoại ô thành phố,...

Đó không phải cố ý thì còn là cái gì ?

Suy đoán của Thiếc Nhân không phải vô căn cứ, không có lửa thì sao lại có khói.

Chính Thiếc Nhân cùng thủ hạ thân tín của hắn, đều không phải xuất thân từ tiểu đoàn bộ binh đóng quân bên ngoài thành Duyên Hải.

Hắn tới từ Bộ tư lệnh miền Đông, không đúng, đó là cách gọi trước tận thế, hiện tại phải là Tổng tư lệnh Miền Đông.

Thiếc Nhân được Tổng tư lệnh miền Đông điều động đến hải cảng là vì giữ quyền kiểm soát ở đây.

Nếu muốn hiểu rõ hơn thì phải kể đến giá trị của hải cảng.

Là dầu, cách hải cảng không xa có một giàn khoang dầu cỡ nhỏ còn đang nằm trong sự quản lí của tiểu đoàn bộ bình.

Mỏ dầu đấy, gia trị của nó trong tận thế khó mà đo lường được.

Chỉ riêng giàn khoan dầu ở thành Duyên Hải đã chiếm một phần mười tổng nguồn cung cấp nhiên liệu cho Tổng tư lệnh Miền Đông.

Do đó yêu cầu một thuộc hạ đáng tin cậy có thể chia sẽ quyền lực của hai con nhà họ Lân,

Đó việc là vô cùng cần thiết.

Ba năm trước đây còn tốt, khi đó q·uân đ·ội ở hải cảng chỉ đại tá Lân Ngân Trung cùng nữ quân y Hạ Tiểu Yêu là người thức tỉnh, mà Hạ Tiểu Yêu có người nhà đang làm việc cho phía căn cứ Tổng tư lệnh nên không cần phải lo lắng phản bội.

Nhưng ai ngờ sau đó con gái của Lân Ngân Trung lại bại lộ việc bản thân nàng cũng là người thức tỉnh.

Hai cha con đều là người thức tỉnh mạnh mẽ, cán cân quyền lực ở hải cảng lập tức nghiên về một phía, thế nên Tổng tư lệnh Miền Đông liền gấp rút đưa Thiếc Nhân cùng hai cái đại đội bộ binh qua kiểm soát tình hình.

Đây cũng là lí do sâu xa hơn hết thảy.

" Trung tá, bây giờ chúng ya nên làm sao ? " Sĩ quan cấp úy tóc xoăn cũng là thuộc hạ thân cận của Thiếc Nhân, thấy không khí nặng nề liền hỏi.

Mặc dù bạn thân hi sinh làm hắn rất buồn bã, nhưng đó không phải là lí do để đứng giữa đường hóng gió.

Hiện tại bên ngoài thành Duyên Hải rất nguy hiểm đấy !

" Làm sao ư ? " Thiếc Nhân lạnh lùng nhìn qua hắn, kìm nén phẫn nộ quát. " Đi, quay về hải cảng, nhất định phải để Lân Ngân Trung cho ta một cái lời giải thích hợp lí ! "

Theo lệnh hắn, tất cả binh sĩ trật tự lên xe.

Uỳnh uỳnh uỳnh — —

Tiếng động cơ gầm rú vang lên, xe lăn bánh, nhưng đám người không biết là...

Vài côn trùng nhỏ đang lặng lẽ bám vào gầm xe.

...

...

Đi hết rồi,

Một tên thiếu niên kỳ dị ló đầu lên từ nóc sân thượng tòa nhà cao tầng, nhìn kỹ đoàn xe đi xa.

" Ha ha ha !!! "

Thiếu niên đột nhiên bật cười, giọng nói tràn đầy vẻ trào phúng. " Cái đuôi phát sáng, ngươi nghe rõ rồi sao ? Giờ phút này bọn ngu đó còn rảnh rỗi đến mức đi nội đấu "

Ở đây không có ai khác ngoài thiếu niên, nếu có người thấy cảnh này sẽ tưởng rằng hắn bị điên khi tự nói chuyện một mình như thần đằng.

Nhưng thật ra không phải thế, chỉ thấy từ góc tối cả trăm con đóm đóm nối đuôi nhau xuất hiện, cuối cũng xếp đúng vị trí, dùng mông phát sáng hình thành một cái khuôn mặt đang cau có khó chịu.

Khuôn mặt cau có phát ra âm thanh thuộc tần số đặc thù, người thường không thể nào nghe được, nhưng thiếu niên thì có thể.

" Nghe thấy, nhưng tên ta là Huỳnh Hỏa ! Chứ không phải cái đuôi phát sáng, ta nghiêm túc đề nghị ngươi nên hiểu cách tôn trọng đồng nghiệp ! "

" Đúng đúng đúng, nghiêm trọng dữ thần "

" Ta biết ngươi là cái mông phát sáng chứ không phải cái đuôi phát, ta hiểu rồi, xem ta phạm phải sai lầm nhỏ xíu này "

"..." Khuôn mặt cau có ngưng tụ từ đàn Đom Đóm, cũng là Huỳnh Hỏa im lặng trong vài giây.

Hắn đang suy nghĩ xem có tên ném tên nhóc này xuống từ tầng mười ba không...

Chắc là không c·hết đâu...nhỉ ?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân, truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân, đọc truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân, Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân full, Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top