Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân
Trên đảo chắc chắn khá khắc nghiệt, nhưng trên đất liền còn khủng kh·iếp hơn gấp trăm lần, xác sống chính là nguy cơ lớn luôn tồn tại.
Phong Vũ đi tới bến tàu thầm nghĩ, một số ký ức cho hắn biết độ tàn khốc trên đất liền.
Ở đây không có nguy cơ về xác sống nhưng trên kia thì khác.
" Lão đại, lão đại bên đây " Lý Hổ đứng ở một góc vẫy tay về phía Phong Vũ.
Hắn đi qua liền thấy ở đây đã tụ tập mười mấy người, cả bọn đều mang súng trường.
Xem ra lần này vì phải lên bờ nên phó thủ lĩnh vũ trang luôn cho mấy tên có xuất thân ngư dân trong đội sáu, không có chút thực lực mà đi trao đổi hàng hóa rất dễ bị đen ăn đen.
" Lão đại "
" Đội trưởng "
" Phong Vũ ca "
"..." Mỗi người một cách gọi làm hắn rất im lặng.
Một đám tạp nham ô hợp ! Trừ cái đủ liều ra thì không còn cái gì nữa.
Nhìn một vòng, đều khá quen có trong ký ức...ừm ? Tên đầu trọc này là tên nào ? Còn tên cao gầy đeo kính...
" Hắn là ai ? "
Vừa đủ ba từ, Phong Vũ chỉ vào tên đầu trọc đứng giữa đám người, rồi lại chỉ tên đeo kính vừa cao vừa gầy như cây cà kheo rồi quay sang hỏi Lý Hổ.
Không chờ Lý Hổ đáp, tên cà kheo đeo kính liền đứng ra giải thích, chỉ thấy hắn sờ sờ gọng kính rồi nói.
" Phong Vũ ca, ta cùng đầu trọc là người bên đội hai. Phó thủ lĩnh bảo hai ta theo các ngươi, có gì hỗ trợ giao dịch "
Đội hai ?
Xem ra là không yên tâm để đội sáu đi giao dịch hàng hóa một mình, cũng đúng thôi bọn họ chưa làm lần nào nên rất dễ xảy ra xung đột với thế lực trên đất liền.
" Hiểu rồi "
Chờ vài giây, lão đại im lặng làm cả đám người cũng im lăng theo, mấy chục con mắt nhìn nhau.
Chẳng lẽ hai tên này chọc lão đại không vui ?
Lý Hổ tự cho là mình đoán được, vẻ mặt nguy hiểm nhìn qua tên đeo kính cùng đầu trọc, tay sờ về hông, chỗ đó treo một cây rìu chữa cháy.
Rìu của lão tử đã lâu không thấy máu.
Đầu trọc thấy sát khí, ánh mắt nghiêm nghị, cảnh giác bóp chặt cánh tay to bằng bắp đùi kêu lên răng rắc.
Đeo kính: ?
Gì đấy đại ca, nói gì đi chứ đừng làm chúng ta sợ !
"..."
"..."
8,9,10, đủ mười giây.
" Lên thuyền thôi "
"..." Nhìn Phong Vũ ra vẻ chuyện không liên quan đến mình, trực tiếp đi lên thuyền, tên đeo kính như có cục đá nghẹn ở cổ.
Đại ca, ngươi có ý gì ?
Nghe bên trên có người nói Phong Vũ lão đại tính cách trầm ổn, ưa thích ngồi ngẩn người một mình, nhưng tính tình thế này cũng quá kỳ lạ.
Lúc này một tên mặt thẹo cầm rìu chữa cháy đi ngang qua, lạnh lẽo cảnh cáo.
" Các ngươi ngoan ngoãn hiểu chuyện một chút, nếu không đừng trách lưỡi rìu của ta không có mắt "
" Được, được "
Tên đeo kinh nhún vai đồng ý, nhưng trong lòng lại cười nhạo.
Đồ ngu xuẩn não toàn cơ bắp,
...
Lần này lên đất liền có hai con thuyền, đều là thuyền đánh cá cỡ trung.
Một thuyền cho người ở, một thuyền chở hàng hóa giao dịch, chủ yếu là các loại cá khô, cá ướp muối, cùng một số đặc sản biển.
Cả hai thuyền đều có ngư dân theo hỗ trợ, tính ra mỗi thuyền có tám người lái.
Đội sáu dân theo mười hai người, bảy tên ngư dân dù khỏe mạnh nhưng chưa chắc sức chiến đấu cao bao nhiêu, có còn hơn không.
Tính cả Lý Hổ thì còn có ba tên đến từ ngục giam trên biển, lần lượt là Quân Hạo có xuất thân q·uân đ·ội biệt kích, Chánh Dương tên c·ướp n·gân h·àng giỏi về bẻ khóa lừa dối, Nhất Trung hàng thật giá kẻ khủng bố biết chế tác bom mìn.
Quân Hạo cùng Nhất Trung mang ba tên ngư dân có súng trường ngồi bên thuyền hàng trông coi.
Còn lại đều bên thuyền chính,
Phong Vũ một mình đứng ở boong thuyền tựa vào lan can, ánh mắt nhìn về chân trời.
Mây đen che khuất ở phía xa nhưng rất rõ ràng nó không bay về hướng này, phía dưới từng cơn sóng lớn nhào lộn bắn ra từng tia bọt nước.
Biển động mạnh, nhưng đối với một danh sách 9 " Thủy thủ " thì đây chính là sân nhà của hắn.
" Phong Vũ ca, xem hôm nay thời tiết không tốt lắm, biển động khá lớn nên mọi người đều có chút say tàu " Tên đeo kính từ một bên thuyền loạn choạng đi tới, sắc mặt hơi tái.
" Ừ " Phong Vũ tùy tiện đáp, hắn thì không có cảm giác gì.
" Hải quyến giả " còn say sóng sao ?
Bản thân một Thủy thủ có vài năng lực cơ bản:
Thể chất tăng lên gấp nhiều lần người bình thường.
Khả năng nhìn vào ban đêm, trong bóng tối, có tác dụng từ đất liền đến dưới nước sâu.
Thiên phú bơi lội như cá, di chuyển nhanh nhẹn linh hoạt dưới nước như một sinh vật biển, dù không có thiết bị hiện đại vẫn có thể lặn dưới mặt nước ít nhất mười phút.
Một lớp áo giáp từ vảy cá mờ ảo, vừa trơn trợt khó bắt giữ, vừa giảm sát thương phải nhận giống áo giáp, thậm chí có thể chống lại các loại súng ống uy lực nhỏ.
Cuối cùng là khả năng cân bằng mạnh mẽ, dù là đi thuyền giữa cơn bão táp cũng có thể đi lại bình thường như trên đất liền.
" Có chuyện ? " Quan sát thấy tên đeo kính có chuyện muốn nói, Phong Vũ liền hỏi.
" Phong Vũ ca thật tinh mắt, đúng là có, là liên quan đến giao dịch hàng hóa chúng ta cần làm khi đến đất liền"
" Nói tiếp "
Tên đeo kính gật đầu, trong lòng chỉ thấy vị lão đại này đúng là rất kiệm lời, cho một loại cảm giác rất đáng sợ.
" Đây là lần đầu đội sáu làm việc này nên ta phải nói ra chi tiết, ngài thông cảm..." Tên đeo kính nhìn Phong Vũ một cái, thấy hắn vẫn trầm tĩnh liền nói.
" Nơi chúng ta thường đến là thành phố Duyên Hải, ở đó có tổng cộng ba nơi để chúng ta làm giao dịch, còn về muốn giao dịch với bên nào thì do người dẫn đầu quyết định "
" Ba nơi ? "
" Đúng thế, gồm Hải Cảng, tập đoàn nhà họ Lâm, cùng khu tập trung ở ngoại ô thành phố, trong đó Hải Cảng là thuận tiện nhất, chúng ta có thể trực tiếp lái thuyền tới lấy hàng "
" Bọn hắn cũng là thế lực sống sót mạnh nhất thành phố Duyên Hải, thậm chí mạnh nhất cả tỉnh "
" Mạnh như vậy ? " Phong Vũ hơi kinh ngạc, trong lòng trầm tư không biết Hải Cảng có xuất thân cỡ nào.
Như biết trong lòng hắn nghĩ gì, tên đeo kính nói tiếp.
" Hải Cảng đúng là rất mạnh, nghe nói trước tận thế bọn hắn là một tiểu đoàn bộ binh chính quy, tận thế tới liền chiếm cứ cảng thành phố thu nạp người sống sót "
" Không chỉ binh lính tinh nhuệ vũ trang mạnh mẽ, có xe thiết giáp, mà còn có xe tăng, thậm chí trực thăng chiến đấu "
" Hải Cảng làm việc cũng tương đối đáng tin cậy, do là xuất thân quân lính chính quy nên hiếm khi xảy ra chuyện đen ăn đen "
Tên đeo kính lấy hơi, lại nói:
" Tập đoàn Lâm thị là một căn cứ dưới lòng đất nằm gần trung tâm thành phố, bọn hắn có không ít đồ tốt nhưng liên lạc hay lấy hàng khá khó khăn, ta cũng không hiểu nhiều lắm về bọn họ "
" Còn khu tập trung ở ngoại ô là một nhóm người sống sót lại tụ tập thành căn cứ, quy mô to lớn thế nên rất hỗn loạn, nhưng do có nhiều đội thu thập vật tư nên hàng hóa vẫn rất khả quan, chỉ là giao dịch ở đó phải cực kỳ cẩn thận, dễ b·ị c·ướp bóc "
Cong cong ~
Khẽ gõ nhẹ lan can, Phong Vũ nhanh chóng có quyết định
" Đến hải cảng "
"..."
Chờ vài chục giây không thấy hắn nói gì thêm, đoán được thói quen của Phong Vũ tên đeo kính liền đi đến buồng lái.
Rất nhanh, cả hai tàu bắt đầu chuyển hướng, rẽ sóng mà đi.
Lát sau tên đeo kính quay lại báo cáo.
" Phong Vũ ca, đã chuyển hướng về phía Hải Cảng "
" Đảo chúng ta cách Hải Cảng tầm một trăm hải lý, tàu đánh cá mỗi giờ chỉ đi được từ sáu đến chín hải lý...có lẽ trước khi trời tối chúng ta sẽ cập bờ "
Trước trời tối ?
Tốc độ này cũng quá, so với tàu ma kém hơn quá nhiều.
Phong vũ hơi gật đầu, không tỏ ý kiến gì thêm.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân,
truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân,
đọc truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân,
Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân full,
Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!