Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Chương 201: Đàm phán
Con chó đen nhìn chằm chằm lá ớt trên tay Hàn Phong, khoé miệng lại tứa ra chút ít nước bọt. Vật kia tuy không bằng cái viên đen kịt, nhưng cũng rất tốt.
Nó thực sự vô cùng thèm khát, bởi vậy lúc này mở miệng sủa nhỏ:
- Gâu gâu hú…
“Nhân loại, ngươi muốn đàm phán gì? Gâu!” Hàn Phong mỉm cười, hắn dùng ngón tay chỉ về phía đại lộ Thanh Hà xa xa rồi sủa một tràng:
- Gâu gâu…
“Là thế này, chúng ta đang định tiêu diệt đám quái vật bên kia. Bất quá chúng nó khá mạnh, ngươi có muốn hợp tác hay không? Nếu thành công, đến lúc đó sẽ chia cho ngươi vài viên tỉnh thạch ma dược, à, là cái viên đen kịt ngươi vừa ăn đó. Gâu!”
Người chó nghe Hàn Phong nói tới, ánh mắt liếc qua đại lộ Thanh Hà, sau khi nhìn thấy một rừng thây ma đông nghịt rậm rạp, cùng với xa xa là đám thây ma tiến hoá vô cùng khủng bố, nó không khỏi rùng mình sc hãi, lông đen trên người dựng hết cả lên.
Đây là khác biệt của thây ma bình thường và sinh vật dị biến. Thây ma rất ngu xuẩn, chỉ biết lao lên chịu chết. Sinh vật dị biến thì có trí tuệ, có cảm xúc, có tư duy, biết sợ hãi. Nó không thông minh bằng con người, nhưng sẽ thông minh hơn dã thú thông thường, càng thông minh hơn xa thây ma.
Nó biết sợ hãi, và một sinh vật biết sợ hãi thì chắc chắn sẽ sống lâu. Huống hồ con chó đen này không phải dã thú đơn thuần, nó là chó nghiệp vụ hàng thật giá thật, đã được con người huấn luyện qua, trình độ thông minh chắc chắn lớn hơn những sinh vật dị biến cùng cấp độ khác.
Người chó đánh giá thi đàn khổng lồ trong vài giây thì lắc đầu nguầy nguậy rồi sủa nhặng lên:
- Gâu gâu ổng...
“Nhân loại, đừng nên trêu chọc những quái vật kia… Gâu!”
Nó có cảm giác nếu trêu chọc thi đàn tại đường Thanh Hà, nó sẽ chết.
Bản năng nguy hiểm của động vật luôn luôn nhạy bén hơn xa nhân loại.
Hàn Phong vuốt ve lá ớt trên tay, tự đưa lên miệng cắn một miếng nhỏ, sau đó ném nó về phía người chó, khoé miệng vừa nhai lá ót vừa mỉm cười sủa nhỏ:
- Gâu gừ gừ...
“Đại Hắc Cẩu. Ta không cần ngươi đối phó với chúng nó, ta chỉ cần ngươi đối phó một quái vật duy nhất mà thôi, cũng không cần giết nó, chỉ cần cầm chân... Đổi lại, ta sẽ cho ngươi một viên tỉnh thạch nữa, và còn một quả chín kết tinF từ thực vật có lá này. Gâu.”
Gã người chó vẫn vô cùng cảnh giác, nó nhe răng nhếch miệng sủa lại:
- Gâu oẳng...
“Nhân loại, quái vật kia mạnh mẽ sao? Gâu!”
Hàn Phong mim cười lắc đầu sủa:
- Oảng!
“Nó không mạnh hơn ngươi, hơn nữa, ta sẽ luôn phối hợp với ngươi đánh nhau với nó, thậm chí là ta chủ công. Gâu!”
Gã người chó đảo tròng mắt như thể đang ngẫm nghĩ suy xét.
Thật ra tuy nó là sinh vật dị biến, nhưng nó cũng là sinh vật dị biến đặc thù. Nó chẳng những có quá khứ gắn chặt với con người, cấp độ còn cao tới level 21, lại đang tồn tại ở trạng thái bán nhân bán cẩu, bởi vậy tư duy vẫn còn tương đối an ổn, không tới mức cuồng nộ như mèo biến dị, cá biến dị.
Sau khi suy xét kỹ càng, nó cảm thấy điều kiện của Hàn Phong rất được, bởi vậy cúi người ngửi ngửi lá ớt biến dị, sau khi xác nhận an toàn, nó cũng đem lá ớt nuốt xuống.
Hai bên đã ăn chung một lá ót.
Sau khi ăn lá ót xong, người chó há mồm hút mặt trăng trên cao vào bụng, thân thể cấp tốc hoá thành một con chó lớn như con trâu đất, toàn thân đen bóng lỏm chởm lông mao. Nó há miệng gầm gừ như thể xác nhận:
- Gâu gâu ấuuuu...
“Nhân loại, nhớ lấy lời của ngươi. Khi nào bắt đầu, hãy hú lên gọi ta. Gâu!”
Nó gầm gừ xong thì há miệng ngoạm lấy bọc thịt chó dưới chân, sau đó nhún người một cái, biến mất trong một ngõ nhỏ.
Hàn Phong nhìn cái đuôi đầy lông lá của chó biến dị biến mất hoàn toàn, khoé miệng không nhịn được nhếch lên.
Biết tí ngoại ngữ, làm việc gì cũng đều trở nên dễ dàng.
May mắn cho hắn là con chó biến dị này đã rất quen thuộc nhân loại, trước tận thế đã hợp tác với nhân loại nhiều lần. Nếu là dã thú thông thường, hoặc là loài khác như hổ báo cáo chồn, tuyệt đối không có chuyện đàm phán.
Người và vật, không có nền tảng từ trước, sao có thể dễ dàng tin tưởng nhau.
Là do con chó này vừa khôn vừa ngu nên mới hợp tác với Hàn Phong mà thôi. Nó mà khôn quá, khẳng định sẽ không hợp tác, nó mà ngu quá, sớm chạy rồi, còn lâu mới chịu đứng lại nói chuyện.
Lừa được một con chó, Hàn Phong cảm giác tâm trạng vô cùng dễ chịu. Nghĩ tới đây, hắn quay người nhìn về đám tiểu đội trưởng đang kinh ngạc tới rót cả mắt ở bên cạnh rồi sủa hai tiêng:
- Gâu gâu!
Trong lúc nhất thời, không có ai đáp lại Hàn Phong. Cái này để cho hắn có chút khó hiểu tới ngẩn người.
Châu Lam đứng bên cạnh có chút ái ngại nói:
- Đại đội trưởng, chúng tôi không phải… Ừm, không phải là chó….
- …?!
Câu nói của Châu Lam để cho những tiểu đội trưởng ở đây nhịn cười tới phát bệnh. Cảnh tượng Hàn Phong đứng. đối diện con chó biên dị rồi sủa ông ổng với đối phương, cái này vừa kỳ quái khó tin, vừa có chút cảm giác hài hước.
Thủ lĩnh lại biết tiếng chó, thật sự để cho người ta không khỏi dâng lên cảm giác thiếu đứng đắn
Hàn Phong khuôn mặt co rúm lại, hắn liếc nhìn Châu Lam, ả này đang dùng ánh mắt trêu tức cùng tràn đầy thoả mãn nhìn ngược lại, giống như vừa báo được một mối thù nhỏ.
Hắn cuối cùng cũng nhịn xuống rồi vung tay lên nói:
- An táng những người hi sinh, chữa thương cho những người bị thương, điều động lương thực thức ăn dự phòng tới thay thế. Nói với Phương trưởng phòng giấu kỹ đám thịt chó còn thừa kia, không được tuỳ tiện dùng nữa…
Hàn Phong kịp thời ngăn chữ “gâu” cuối câu không bật thốt ra khỏi miệng, sau đó mang thec vẻ mặt bất biên trở lại doanh trướng lâm thời.
Thấy thủ lĩnh không muốn đùa, những tiểu đội trưởng còn lại cũng vội vã bước theo, không. ai đám làm ra phản ứng nào cười cợt nữa.
“Chết tiệt, biết ngoại ngữ không khá hơn chút nào.”
Hàn Phong nhìn khuôn mặt tà ác của Ngô Soái, đáy lòng cũng dần trở nên lạnh lẽo. Tiểu im lặng khẳng định đã nghĩ ra mười biệt danh cho hắn rồi, hắn hiện tại phải nghĩ cách phản ứng lại ngay, bằng không sau này sẽ ăn đủ thiệt thòi.
Sau khi tất cả đã trở lại doanh trướng ngồi xuống, Hàn Phong mới thản nhiên nói:
- Chúng ta đã có chiến lực trên level 20 đầu tiên, chính là con chó biến dị kia, nó sẽ tham gia hành động lần này cùng chúng ta.
Câu nói này của hắn để cho những tiểu đội trưởng ở đây đồng loạt ngẩn người, tiếp theo đó là đáy lòng bốc lên kinh ngạc lẫn sợ hãi không nhỏ.
Hoá ra vừa rồi là Hàn Phong giao tiếp với con chó kia, muốn kéo nó về phe nhân loại.
Bây giờ bọn họ cẩn thận nghĩ lại mới thấy khủng. bố. Kia lại có thể giao tiếp với động vật, thậm chí còn thực sự đạt được thoả thuận với đối phương...
Một chiên lực trên level 20 có trí khôn, nếu để đơn đả độc đấu, ai là người chống lại được nó đây? Ngô Soái mạnh như vậy mà vẫn bị nó đè ra đánh cho chạy chối chết, những người khác khỏi phải nói, một khi đối diện, e là sẽ bị giết chết sau hai ba giây.
Hàn Phong còn điều gì mà không làm được nữa đây.
Quan Bình do dự một chút vẫn hỏi:
- Đại đội trưởng, nó sẽ không đột nhiên phát cuồng làm hại chúng ta chứ ?
Hàn Phong nhìn lướt một vòng rồi thản nhiên nói:
- Sẽ không. Chó là động vật trung thành, một khi cho nó ăn, nó sẽ không phản lại người khác. Ít nhất nó cắn thì sẽ cắn từ lâu, sẽ không âm thầm thuận theo rồi lật lọng giữa chừng…
Hắn nói lời này mang nhiều ý nghĩa, ai hiểu sẽ hiểu, ai cố tình không hiểu, có nói nhiều hơn cũng vậy.
Trong số những người ở đây sẽ có những người không giống Đại Hắc Cẩu, Hàn Phong biết thừa, còn thật hi vọng điều đó diễn ra sớm một chút. Mỗi người có một lý tưởng riêng, hắn sẽ không phản cảm hay ngăn cản. Chẳng qua cần gõ, vẫn phải gỡ.
Các tiểu đội trưởng dù mặt ngoài không biểu lộ gì cả, nhưng trong lòng vẫn tràn ngập một cảm giác khó tả. Vài người nhẹ nhàng nắm chặt tay sau đó buông ra.
Bỏ qua việc này, Hàn Phong lại tiếp tục đem tài nguyên hệ thống lấy ra rồi nói:
- Tổng hợp chiên công đi.
Chu Vấn lấy ra 2 bản kỹ
năng tam giai, Ngô Soái
thêm 2 bản nữa, về phần Hàn Phong trực tiếp lấy
ra tới 8 bản.
Hắn là người quét dọn hai chiến trường Thanh Lâm, Thanh Liễu, tài nguyên có thể nói là dồi dào khỏi phải nghĩ.
2 bản của Chu Vấn lần lượt là kỹ năng Thần Tốc tam giai cùng kỹ năng cường hoá nhanh nhẹn tam giai.
“Đinh! Kỹ năng bị động tam giai: cường hoá nhanh nhẹn. Kỹ năng thuộc tính: gia tăng +20 điểm nhanh nhẹn. Đồng. thời với mỗi 10 điểm nhanh nhẹn gốc sở hữu, tự động gia tăng thêm 1 điểm nhanh nhẹn. Kỹ năng không thể học tập trùng lặp, có thể cường. hoá cùng tiên giai.”
Đây là một kỹ năng mạnh mẽ, nhưng lại khiến người ta cảm thấy nhức cả trứng.
Cường hoá nhanh nhẹn bản nhất giai +3 nhanh nhẹn, hầu hết các tiểu đội trưởng đều đã học tập qua. Hiện tại đối với cường hoá nhanh nhẹn tam giai, bọn họ chỉ có thể ngồi đó thèm thuồng mà thôi.
Không thể học tập trùng lặp, chỉ có thể cường hoá từ tốn, thăng giai từng bước.
Nói cách khác, kỹ năng này chỉ có thể cho tân binh sử dụng, nhóm cao tầng tại đây có muốn cũng không thể sử dụng. Tất nhiên Trần Diệu Âm và Tường Vi là hai người có điều kiện học tập, bọn họ chưa học qua quá nhiều kỹ năng, điều kiện này hiện tại lại để cho mọi người đều bốc lên ghen tị mãnh liệt.
Hàn Phong nhìn kỹ năng này cũng tứa nước miếng. Nhanh nhẹn gốc là nhanh nhẹn không. được gia trì bởi trang bị hay hiệu ứng. Nếu hắn có thể học tập, vậy thì sẽ tăng một lúc 23 điểm nhanh nhẹn. Ôi...
Ngô Soái ra 2 kỹ năng tam giai, một bản tiếp tục là kỹ năng khiến người ta tiếc nuối, cường hoá sức mạnh tam giai. Kỹ năng bị động này cộng tới 20 điểm sức mạnh, và mỗi 10 sức mạnh gốc sẽ tăng thêm 1 sức mạnh gia trì. Kỹ năng còn lại là kỹ năng chủ động tam giai thao túng trọng lực.
8 kỹ năng tam giai của Hàn Phong lần lượt là cường hoá thể lực tam giai, cường hoá chống chịu tam giai, cường hoá nhanh nhẹn tam giai, ve sầu thoát xác tam giai, cuốn theo chiều gió tam giai, quang giáp tam giai, phá giáp tam giai, và tấn công điểm yếu tam giai.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!