Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Chương 373: Một bữa ăn
Đối với việc hắt nước bẩn qua địa phận nhà khác, Hàn Phong hành động mà hoàn toàn không có chút nào cảm thấy lấn cấn.
Thứ nhất là hắn chỉ có trách nhiệm với cư dân trấn Hi Vọng, cái não của hắn cũng chỉ nghĩ ra cách đảm bảo an toàn cho cư dân trấn Hi Vọng, không thể khôn hơn được nữa, cư dân Tam Giang thông cảm cố chịu đựng vậy.
Thứ hai là cao tầng Tam Giang chẳng có chút nào là muốn hợp tác hay chung sống hoà bình, thậm chí từ tài liệu tình báo còn thể hiện ra tư thế thù địch cùng diều hâu, còn cử 5 tên khốn chạy qua muốn phá tung căn cứ của hắn lên, hắn chẳng việc quái gì phải nhân nhượng với bọn họ.
Thứ ba là việc làm của hắn cũng chỉ là đang đánh cược, chưa chắc chắn thành công, tất nhiên nói ra chẳng ai nghe chẳng ai tin, hắn cũng không có ý định hay có nghĩa vụ phải chia sẻ suy đoán này với ai cả.
Thứ tư, chế tạo áp lực cho Tam Giang là giảm bớt áp lực cho trấn Hi Vọng, để cho cái đám kia có việc mà làm, khỏi có thời gian rảnh rỗi đi đối phó hắn. Thậm chí khi áp lực bị đẩy lên cao trào thì bọn họ buộc phải tìm cách hợp tác với hắn, khi đó hắn có thể “ép giá” dễ hơn, đàm phán được nhiều lợi ích hơn.
Cuối cùng, quan trọng nhất, hắn là một tên với 99% xấu xa, 0.5% phân vân, 0.5% nhân từ, việc làm này hoàn toàn phù hợp với tính cách của hắn, không hề dâng lên nửa điểm áy náy hay ân hận nào.
Hàn Phong lúc này nhìn toàn bộ thi đàn 5000 con đang cố gắng chống cự trong vô vọng thì khẽ phất tay hô lên:
- Toàn quân tạm thời nghỉ ngơi, phòng hậu cần tiến hành phân phát nhu yếu phẩm, phòng quân y tiến hành hồi sức trị thương, rút lui 500 mét!
Mệnh lệnh của Hàn Phong được ban bố ra, nhân viên phòng thông tin liên lạc đứng bên cạnh nhanh chóng thông báo cho các tiểu đội trưởng, từ đó toàn quân thực hiện theo đúng phương án tác chiến đã đề ra từ trước. Tất cả phi phàm giả trên level 12 đi đoạn hậu xả sát thương hòng mạnh mẽ chặn đứng thây ma, hơn 300 người còn lại leo lên xe tải, xe jeep, xe bus gia cố rồi chạy về phía sau.
Hàng loạt b·om x·ăng được ném thành hàng rồi đốt cháy, vô số công sự được rải xuống cản đường, 4 chiếc drone vẫn liên tục è è è bay trên đỉnh đầu chiến trường, thời thời khắc khắc chú ý tới thi đàn dị động. Chỉ cần có gió thổi cỏ lay hoặc sự việc không đúng ở đâu đó, toàn bộ quân đoàn sẽ chuyển từ trạng thái nghỉ ngơi qua trạng thái chiến đấu ngay.
Ngay cả tình hình của bốn quân đoàn từ phương hướng căn cứ Tam Giang cũng luôn được trinh sát liên tục bởi ba tiểu tổ lưu động, tất nhiên còn cả thông tin từ Hà Tam và phân thân Ảnh Chiếu nữa, đảm bảo sẽ không có chuyện bọn họ bị tập kích bất ngờ. Dù sao cũng đang ở trên đất nhà người ta, đề phòng mọi trường hợp xấu nhất là không bao giờ thừa thãi.
Nhân loại có đôi khi còn nguy hiểm hơn thây ma, sao Hàn Phong có thể tin tưởng vào cái tình hữu nghị vốn đã không hề tồn tại giữa hai thế lực hai bên bờ sông Lệ cho được.
Sau khi xác nhận xong vùng an toàn, hàng loạt suất ăn được phòng hậu cần vận chuyển tới tay từng người. Mỗi suất ăn gồm 700g cơm nóng, 300g thực phẩm từ thịt, 200g rau dại, 200g lạc/đậu hầm, 1 bát canh lớn, cùng với nước chiết xuất từ lá ớt biến dị được phân phát đầy đủ.
Một phần quân nhu này có giá 30 điểm cống hiến, gấp 5 lần một phần ăn được cung ứng hàng ngày cho đội đào đất hoặc đội tìm kiếm vật tư.
Đây là suất ăn tiêu chuẩn cho tất cả mọi người có mặt, đội viên dự bị sẽ được hưởng gấp rưỡi, đội viên chính thức sẽ được hưởng gấp đôi, cấp độ tiểu đội trưởng trở lên thì được cung ứng không giới hạn, còn có thêm cá tươi, hoa quả đóng hộp và tráng miệng bằng bánh kem.
Phân chia cấp bậc thể hiện một cách vô cùng rõ ràng.
Và tất nhiên rồi, mọi nhu yếu phẩm cung cấp trong thời điểm c·hiến t·ranh đều hoàn toàn miễn phí, đây là đãi ngộ cơ bản của những người dám bỏ tính mạng ra để chiến đấu tại tuyến đầu.
Hàng loạt tấm bạt lớn được căng lên tạo thành mái che nắng tạm thời, bốn chiếc nồi lớn đang tích cực đun ấm lại canh rau dại, năm đội viên hiếm hoi có kỹ năng Thao Túng Hàn Băng nhị giai đang liên tục phóng xuất năng lực để tạo thành đá lạnh, Hàn Phong cũng trực tiếp vung tay phủ xuống hàn khí trong khu vực đóng quân, xoá tan toàn bộ oi bức và mồ hôi mệt mỏi do chiến đấu, từ đó chế tạo ra điều kiện phục hồi và nghỉ ngơi tốt nhất.
Bác sĩ và trợ lí phòng quân y tích cực xem xét v·ết t·hương trên người những đội viên b·ị t·hương, từng bình thuốc tốt được đưa lên, kỹ năng c·ấp c·ứu, trị thương, hồi tức được thi triển, thuốc giảm đau, băng hạ sốt, nước tăng lực được phân phát. Vài người đang bị vây trong ảo giác choáng váng còn được thôi miên bởi hai vị chuyên gia tự xưng, hiệu quả ngược lại vậy mà khá tốt, cũng không biết có cái ngón nghề gì.
Sau vài phút chuẩn bị, hơi nóng từ cơm canh đầy đủ thoáng chốc bốc lên nghi ngút, hàng trăm người vòng trong vòng ngoài tụ tập vừa ăn uống vừa nói chuyện thảo luận.
Đội viên chính thức, ai nấy đều mang vẻ mặt vô cùng phấn khởi.
Trận hôm nay bọn họ đánh quá hay, ngoài việc cấp độ tăng cao, nhiều tinh thạch exp, thẻ vật phẩm, sách kỹ năng rơi rớt được thu thập, chiến công khổng lồ được tính toán, quan trọng nhất là những người đồng đội bên cạnh chưa ai phải hi sinh, đó chính là điều đáng quý nhất.
Đội viên dự bị thì liên tục nhồi nhét thức ăn vào họng. Lần đầu chiến đấu liên tục cường độ cao, lần đầu phát tiết cảm xúc sợ hãi tột cùng ra ngoài, lần đầu dopamin vượt đỉnh quá khứ, thể năng lượng vì đó mà bị vắt kiệt tới cạn đáy, hiện tại bọn họ đều vô cùng đói bụng.
Rất nhiều thường dân vừa ăn cơm vừa âm thầm chảy xuống nước mắt. Đây có thể nói là bữa ăn ngon và chỉnh tề nhất mà bọn họ được ăn sau tận thế, vài người thậm chí lấy ra bịch nilon rồi cẩn thận gói lại một nửa phần ăn, muốn để dành tới tối hoặc ngày mai ăn tiếp, hoặc đem về cho người thân ở hậu tuyến.
Chính sách quản lý lương thực của trấn Hi Vọng tương đối nghiêm khắc. Dù không tới mức bắt tất cả mọi người phải giao nộp lương thực tự tìm kiếm được, thế nhưng lương thực từ phòng hậu cần cũng vô cùng hiếm hoi mới tuồn được ra ngoài, điểm này lão béo Phương Tường tỏ ra vô cùng biết giữ của.
Chỉ có tình trạng gom góp chiến công, vay mượn chiến công tứ phía rồi ôm đồm một loại mặt hàng để tạo khan hiếm rồi bán lại kiếm lời mà thôi, ví dụ như sữa đặc, đường, siro trái cây, hoa quả đóng hộp… Những điều này chung quy không ảnh hưởng tới đại cục chung, Hàn Phong vẫn là nhắm một mắt mở một mắt tặc lưỡi mặc kệ.
Tất nhiên sau vài ngày nữa bộ luật hoàn chỉnh được đưa ra, tình trạng này hẳn là sẽ vô hạn giảm xuống.
Cuộc sống cư dân tầng lớp thấp nhất của trấn Hi Vọng, không tới mức cùng cực, thế nhưng cũng tuyệt không dễ dàng. Đội đào bới vật tư càng tìm ra nhiều thực phẩm hỏng, Hàn Phong lại càng ép chỉ tiêu xuất kho của Phương Tường xuống.
Cháo cứu tế gần đây bắt đầu loãng dần, lão mập kia phải siết từng lạng gạo để dự phòng cho đòn áp đặt tiếp theo mà Hàn Phong có thể giáng xuống, điều này trực tiếp dẫn tới cuộc sống của nhóm yếu nhược nhất trở nên lao đao.
Vật tư vô chủ trong bán kính 3km là gần như không có, đội vật tư đã đào móc hết cả rồi, chỉ có thể đi xa hơn mới mò mẫm được đồ tốt. Mà đi xa thì nguy hiểm, nguy hiểm từ thây ma còn sót lại, nguy hiểm từ động vật biến dị, nguy hiểm từ “bệnh lạ” không rõ, nguy hiểm từ thời gian bỏ ra mà không thu lại được gì thì coi như đói hẳn.
Vài người tập trung đào bới rau dại thì cũng phải có kỹ năng nhận biết, đào mãi cũng hết, lại phải đi xa, lại nguy hiểm. Mà bắt cá dưới sông Lệ cũng càng lúc càng khó, tổng số n·gười c·hết tại sông Lệ là hơn 10 người rồi, nguy hiểm không thua gì đi đánh nhau với thây ma.
Khó khăn như vậy thế nên trong bóng tối đã manh nha có dấu hiệu xuất hiện hiện tượng b·án d·âm đổi đồ ăn, t·rộm c·ắp, đe doạ c·ướp giật, hoặc ăn chuột c·hết, ăn cây cỏ lạ lùng liều mạng, ăn đồ ăn mốc hỏng.
Không phải ai muốn là cũng được nhận vào quân dự bị. Đội trưởng đội dự bị Trương Phàm ra yêu cầu khá cao và lấy từ trên xuống dưới, nếu không thể hít xà được 7 cái, chống đẩy được 20 cái và chạy 300 mét trong 5 phút, lặp lại 3 lần trong nửa giờ, vậy thì không được nhận vào quân dự bị.
Chỉ số cơ thể quá thấp, có lẽ cường hoá tới cấp 5 mới có thể mạnh mẽ bền bỉ như người thường, đây là khoản đầu tư mất quá nhiều công sức, Hàn Phong sẽ không tốn thời gian bảo hộ những người như vậy trưởng thành.
Những ai không có sức khoẻ sẽ bị đẩy đi đào đất, thậm chí nếu quá yếu cũng không được chọn luôn, nếu không được nhận vào đội đan lưới, rèn sắt, dạy học, làm giấy tờ, gia cố phương tiện, quét dọn vệ sinh… Không có đảm lượng chiến đấu, khômg được nhận vào biên chế chính thức, vậy thì chắc chắn không thể thong dong được.
Không có đóng góp, chắc chắn khổ.
Những cái này tuy mới chỉ xuất hiện trong một bộ phận nhỏ cư dân, nhưng hẳn là sớm thôi sẽ nhanh chóng lan rộng. Hàn Phong đương nhiên đều đã nhìn vào trong mắt, bất quá hắn là cố tình giả bộ mù câm điếc chột, quyết định phê một chữ “chờ tính toán thêm” vào mấy cái báo cáo đòi ăn.
Nếu để cho mọi người sống quá thoải mái thì làm quái gì có chuyện có hơn 100 người tranh nhau đăng ký đi chịu đòn cùng hắn chứ.
Chịu đòn 8 tiếng nhận lương đủ 24 tiếng, b·ị t·hương đền bù gấp đôi, hôn mê đền bù gấp 4, lỡ có c·hết thì người thân hưởng đãi ngộ đội viên chính thức suốt đời. Không nói gở quẻ xa xôi, chỉ nói thứ trước mắt là được bao ăn 2 bữa ngon lành, chỗ đồ ăn này đem về bán lại cũng được giá cao, đó chính là hấp dẫn.
No đủ thoải mái thì làm gì có ai thèm liều mạng nữa chứ. Dù sao, không phải ai cũng đủ xinh đẹp, đủ chuyên nghiệp để được chọn làm hầu nữ. Tiêu chuẩn gần đây đã tăng lên rồi, ngoài xinh đẹp thì còn cần có chút học thức nữa, những người bị loại chính là phải dạt đi làm gái đứng đường.
Hoặc là ra chiến trường chịu đòn.
Không phải ai cũng chấp nhận dạng háng để ăn no. Tận thế 19 ngày, đạo đức xã hội chưa đổ vỡ tới mức độ đó, cơn đói cũng chưa h·ành h·ạ tới mức độ đó. Đa phần nữ nhân vẫn dám lựa chọn việc đi chịu đấm ăn xôi, đổi lại là cả tuần no ấm. Vài người thậm chí còn mong b·ị đ·ánh ngất để kiếm về một khoản nữa kìa.
Cái hay của trấn Hi Vọng là cao tầng xuất thân tạp nham, bởi vậy không hề kiêng dè hay có chướng ngại pháp lý trong việc tổ chức hoạt động buôn bán xác thịt. Lại còn làm rất công khai, rất hoa mỹ, cái mác hầu nữ chính là được xịt nước hoa lên như vậy.
Có người đứng đầu bảo kê để mở ra phố đèn đỏ lớn nhất, người nào dám đứng ra cạnh tranh, kể cả về chất lượng lẫn uy tín đều không bằng.
Thuê hầu nữ từ chỗ Phương Tường, đảm bảo không b·ị c·hém giá, không bị xử ép, không bị doạ dẫm, vòi vĩnh hay xin đểu, còn được đảm bảo quyền lợi đàng hoàng, hầu nữ bên này ngoài xinh đẹp thơm tho thì còn được chăm sóc y tế rất tốt nha.
Cư dân trong trấn, trừ khi bần cùng nghèo nàn quá thì mới hái hoa dại bên ngoài mà thôi.
Từ đó nhìn vào, riêng về mảng này, trấn Hi Vọng không có chướng khí mù mịt loạn thành một bầy như căn cứ Tam Giang.
Một bữa ăn, cách mà mỗi người ăn đều nói lên rất nhiều điều.
Người ăn trong thoải mái, người ăn trong vội vàng, người không nỡ ăn, người ăn trong nước mắt, vài người bần thần tới không thể ăn nổi.
Hàn Phong là người xấu, mặc kệ bên ngoài có chuyện gì thì hắn vẫn ăn rất ngon. Sau khi đớp xong 4 phần cơm tiêu chuẩn thì cầm theo súng ngắm AWM tìm tới Sử Thắng để học hỏi sơ qua cách sử dụng thứ đồ chơi này.
Tường Vi đã dạy hắn vài lần, có điều hắn quên sạch rồi.
Tội nghiệp Sử tiểu đội trưởng chỉ có thể nhịn một hơi giảng giải 3 lượt tới hết cả giờ nghỉ trưa cho thủ lĩnh, cái gì mà góc độ, hồng tâm, hướng gió, lực hút trái đất, khoảng cách tương quan, dự đoán chuyển động… Hắn ta cuối cùng hàm hồ mấy câu tốt lắm, rất có thiên phú, nên thực chiến trước, chỉ có vậy mới có thể nâng cao trình độ.
Hàn Phong tìm một góc vắng người rồi nhấc lên súng ngắm AWM hướng về phía thi đàn xa xa mà nín thở ngưng thần. Có lời động viên của Sử Thắng, hắn cảm giác bản thân tự tin hơn rất nhiều.
Hắn muốn một đạn làm thịt một thây ma cách nơi này 600 mét.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full,
Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!