Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 525: Chiến tranh nổ ra


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 525: Chiến tranh nổ ra

Sau khi nôn thốc nôn tháo vì tác dụng phụ của việc sử dụng kỹ năng tứ giai Vỏ Bọc Ký Sinh, Hàn Phong bây giờ mới có thể hơi lấy lại cảm giác thăng bằng.

Vỏ Bọc Ký Sinh, tên như ý nghĩa, có thể khiến cho người sử dụng ký sinh lên một đối tượng vật chủ cụ thể. Đối tượng vật chủ ở đây có thể là nhân loại, có thể là động vật, có thể là thây ma, thậm chí có thể là cây cối.

Kỹ năng này tuy là kỹ năng chủ động bậc tứ giai, thế nhưng khi sử dụng lại không tiêu hao bất kỳ tài nguyên gì cả. Nguồn năng lượng duy trì cho kỹ năng được lấy từ bình tiềm năng của vật chủ. Điều này cũng không có gì bất ngờ, bởi vì bên ngoài tự nhiên thì mối quan hệ ký sinh cũng là một bên có lợi, một bên bị hại.

Nhưng cũng vì thế mà kỹ năng này sẽ mạnh yếu tuỳ theo vật chủ. Nếu ký sinh được vào vật chủ mạnh, kỹ năng này sẽ phát huy ra tác dụng khủng bố, bởi vì người sử dụng có thể "hút máu" của vật chủ để sử dụng, hay nói cách khác là có thể hút "thể năng lượng" của vật chủ, sử dụng tất cả kỹ năng mà vật chủ đang sở hữu. Nhưng nếu ký sinh vào vật chủ yếu, vậy thì lợi ích mang lại chẳng có bao nhiêu, mà tác hại lại vô cùng nhiều.

Trong quá trình ký sinh, ngoài việc "hút máu" người sử dụng còn bị động hút cả "dấu ấn tinh thần" ẩn chứa bên trong năng lượng của vật chủ, từ đó sẽ phải tiếp nhận sự kháng cự quyết liệt từ tâm trí và linh hồn của mục tiêu, tạo ra trạng thái "đấu tranh tinh thần".

Ký sinh trên cây cối là dễ dàng nhất, bởi cây cối vô tri, hầu như không tạo ra bất kỳ cản trở nào đối với tác động bên ngoài.

Ký sinh trên thây ma thì khó hơn. Tuy thây ma không có linh hồn, nhưng tâm trí của nó có bản năng cuồng bạo khát máu, để có thể áp chế loại bản năng này là không hề dễ dàng.

Ký sinh trên động vật biến dị lại khó hơn nữa, bởi vì động vật đã có linh hồn, có thể liên tục sản sinh suy nghĩ kháng cự, suy nghĩ tự cứu, do đó phải mất công sức đi phân tâm áp chế và đấu tranh lại loại tư tưởng này.

Ký sinh trên nhân loại là khó khăn nhất, sự "đấu tranh tinh thần" này là mãnh liệt nhất. Bởi vì nhân loại có tâm trí và linh hồn đầy đủ, mà tâm tư tình cảm lại càng vô cùng phức tạp, bản năng cầu sinh càng là vô cùng mạnh mẽ. Trong quá trình ký sinh, vật chủ là nhân loại thường giãy dụa vô cùng ghê gớm, tạo thành sự bài xích mạnh mẽ, giống như biểu hiện mất tự nhiên vừa rồi của Mã Tài vậy.

Đây còn chưa phải điểm uể oải nhất.

Do đã bị động hấp thu dấu ấn tinh thần của vật chủ, dù cho khi đã kết thúc ký sinh, cảm giác bài xích vẫn còn tồn tại dai dẳng, thời gian bị quấy rầy dài ngắn khó mà nói trước được.

Hàn Phong từ khi nhận được kỹ năng này đã liên tục âm thầm tập luyện, thế nhưng vẫn chưa thể đè ép sự kháng cự và loại bỏ sự r·ối l·oạn tâm thần này một cách hiệu quả được.

Nếu cứ dùng kỹ năng liên tục, ký sinh một cách bừa bãi, không giải quyết triệt để tác dụng phụ, vậy hắn không sớm thì muộn cũng sẽ biến thành một gã tâm thần phân liệt, không còn nhận ra được đâu là bản thân mình nữa.

Sử dụng kỹ năng Vỏ Bọc Ký Sinh này cũng không hề dễ dàng. Muốn ký sinh được, vậy thì buộc phải hình thành được kết nối vật lý, như là tiếp xúc da thịt trực tiếp, hoặc lấy được máu của vật chủ, hoặc để vật chủ nhiễm phải máu của người dùng, từ đó mới có thể thành công thi triển kỹ năng.

Nhưng hắn có một kỹ năng tứ giai khác có thể phối hợp với Vỏ Bọc Ký Sinh một cách thuận lợi, đó chính là Uy Áp Thượng Vị.

Chỉ cần thi thoảng thi triển uy áp, đè chặt sự phản kháng lại, vậy cũng có thể giúp quá trình ký sinh diễn ra thuận lợi hơn. Tất nhiên, nếu dùng không cẩn thận, khống chế không tốt, vậy thì vật chủ có khả năng hộc máu lăn ra c·hết ngay tại trận, bởi vì tinh thần của vật chủ vốn đã bị đè nén liên tục và nặng nề rồi.

Hạn chế lớn là vậy nhưng ưu điểm của kỹ năng này cũng không hề nhỏ. Chỉ cần thành công tiếp xúc, vậy không quản vật chủ mạnh yếu ra sao, người thi triển vẫn có thể bắt đầu ký sinh được. Về phần cần bao lâu để khống chế, và khống chế có thông thuận hay không, vẫn phải nhìn vào chênh lệch hai bên và khống chế lực đối với kỹ năng.

Nói gì thì nói, đây vẫn là một kỹ năng khống chế cực kỳ mạnh mẽ.

Chẳng phải thế mà Hàn Phong mới có thể mạo danh làm thành viên nội bộ, sau đó dễ dàng lừa được hai phe cánh tại trấn Đông Thành này choảng nhau chí tử.

Lúc này hắn hít sâu một hơi đè nén sự khó chịu của bản thân rồi kích hoạt Băng Nhãn trinh sát một lượt, sau đó không chút do dự sử dụng Băng Ảnh biến mất tại chỗ.

Bên ngoài khu quân sự, tình cảnh sớm đã trở nên loạn thành một bầy.

Chiến tranh tới rồi.

- Giết sạch đám người này cho ta...

- Phản rồi, phản rồi, Tư Đồ Ngôn làm phản rồi, báo động cấp cao nhất...

Đây là hai luận điểm điển hình nhất đang tranh phong lan toả.

Lưu Dĩ nhận được lệnh của Tư Đồ Ngôn và Đinh Sĩ, gã đại hán này đã dẫn theo hơn 70 đội viên trung thành dưới trướng mở cuộc t·ấn c·ông phủ đầu về phía nơi đóng quân của trận doanh Vương Hoành. Một đòn này vừa hiểm độc, vừa bất ngờ, vừa hung mãnh, bởi thế đã đem đến hiệu quả vô cùng to lớn.

Hơn 40 người, trong đó có tới 6 tiểu đội trưởng, tương đương một nửa số tiểu đội trưởng trong biên chế, dưới sự t·ấn c·ông bất ngờ này của Lưu Dĩ đã bị hạ sát ngay tại chỗ, số binh sĩ còn lại bị đẩy vào tư thế bị động phòng ngự, hoàn toàn bị áp chế tới không thể vận dụng toàn lực được.

Sở dĩ bọn họ trúng đòn tới tối tăm mặt mày như vậy là do hiện đang là giờ nghỉ trưa, hầu hết đội viên đang ngủ say, v·ũ k·hí trang bị không ở bên cạnh. Dưới làn mưa đạn hung mãnh, rất nhiều n·gười c·hết thảm mà không kịp hiểu điều gì diễn ra.

Hơn nữa chuyện "quân chính phủ đang chuẩn bị lực lượng để đánh úp quân Tư Đồ Ngôn" là tin giả do Hàn Phong bịa đặt, thực chất thì lực lượng chính phủ không hề ở trong trạng thái chiến đấu, bọn họ nào có tưởng tượng tới việc bị "đồng minh" tập kích bất ngờ, thế nên mới bị áp chế một cách gắt gao như vậy.

Những đội viên này cũng không được huấn luyện để chiến đấu với nhân loại, hầu hết thời gian chỉ là đánh nhau cùng thây ma, do đó khi Lưu Dĩ đánh tới, bọn họ cũng không thể phòng ngự và tác chiến một cách hiệu quả được.

Đinh Sĩ làm người tương đối có đầu óc. Hắn ra lệnh cho Lưu Dĩ trước phải đánh thật mạnh vào khu ký túc xá hòng gây r·ối l·oạn tình hình, kéo toàn bộ sự chú ý vào việc "giải cứu đồng đội" "bảo toàn sinh mạng" sau lại nhanh chóng chiếm kho đạn, phá kho xăng, c·ướp đoạt thiết giáp, biến toàn bộ khu quân sự thành đầm rồng hang hổ, loạn lạc tứ phương, từ đó đoạn tuyệt khả năng phản kích bằng hoả lực của quân chính phủ.

Đám người kia chỉ có thể đánh trả bằng năng lực phi phàm. Mà năng lực phi phàm, thì nào có bền bỉ.

Mới qua 2 phút giao tranh, vài thủ hộ giả phe chính phủ đã thấy cạn kiệt tiềm năng, Quang Giáp sắp không trụ nổi nữa, rất có khả năng sớm sẽ bị mấy chục khẩu súng bên ngoài bắn cho ra bã. Những người còn lại cũng là nháo nhào tìm cách phản kích, kỹ năng hệ thống ném ra cửa sổ rồi bay về xa xa, tất cả đều nhằm mục tiêu c·hôn v·ùi kẻ thù.

Nhưng mà đội ngũ của Vương Hoành chung quy cũng không phải quả hồng mềm muốn bóp thế nào liền bóp. Bọn họ có số lượng áp đảo, có chất lượng ưu tú, lại được được huấn luyện bài bản bởi cảnh sát. Vì vậy sau khi trải qua vài phút loạn lạc ban đầu, bọn họ đã dần ổn định lại được trận hình.

Dưới sự chỉ đạo của Trần Cung, hơn 20 đội viên bắt đầu đột phá được lưới hoả lực. Những người này đều là phi phàm giả sở hữu kỹ năng Thao Túng Đại Địa, bọn họ sử dụng năng lực để "độn thổ" thành công chui thoát khỏi vòng vây, sau đó đồng loạt gây sức ép ngược lại đám người do Lưu Dĩ cầm đầu, buộc nhóm "phản quân" phải phân tâm chống cự.

Những phi phàm giả Thao Túng Đại Địa cũng có sức phòng ngự rất lớn. Chỉ cần dựng tường đất lên, vậy thì đạn 7,62 rất khó xuyên thủng, có thể tạo thành thành luỹ tạm thời được.

Hai bên vì thế bắt đầu lâm vào giằng co. Một bên gắng sức dồn hoả lực súng đạn hòng san phẳng khu ký túc xá bên kia, một bên nỗ lực phòng ngự bằng tiềm năng phi phàm, đồng thời tìm cách chia cắt sự chú ý nhằm giảm tải áp lực cho người còn kẹt lại.

Nhân số t·hương v·ong, cứ như vậy liên tục tăng lên ở cả hai phe.

Hàn Phong vừa mới xuất hiện liền nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn máu tanh này.

Từng người từng người ngã xuống, lại từng người từng người lao lên thế chỗ, ai nấy đều có mục đích riêng, có động cơ riêng, có "nỗi khổ" riêng, thế nhưng tất cả đều treo lấy vẻ mặt vô cùng điên cuồng, vô cùng hung dữ, dường như đã sẵn sàng trả tất cả mọi giá để có thể tiêu diệt người ở phía đối diện.

Phải g·iết bằng được đối phương, bất chấp hậu quả.

Chiến tranh...

Có một nhà văn tên Benjamin Franklin đã từng nói thế này: Chiến tranh không được trả giá trong thời chiến, hoá đơn sẽ được gửi đến sau đó.

Bất chấp hậu quả trong quá khứ, vậy thì sẽ bị tương lai đòi lại cả vốn lẫn lời. Bên thua tất nhiên lâm vào huỷ diệt, còn bên thắng cũng không bao giờ đạt thành mục đích lớn nhất, thậm chí cũng có khả năng bị kéo theo diệt vong một thể.

Chỉ có khéo léo đứng tại vị trí người quan sát, đồng thời nhạy bén tham gia vào đúng thời điểm nhất định, kia mới có thể trở thành người thắng lớn nhất.

Hàn Phong nhanh chóng bỏ qua chiến trường này, hắn bàn tay khẽ nhấn về phía trước, thân thể đã trực tiếp biến mất.

Sau hai lần sử dụng Băng Ảnh, hắn đã có mặt tại rìa ngoài khu quân sự hoá.

Biệt thự ba tầng của vợ chồng Vương Hoành - Lộ Tư nằm sát bên cạnh khu quân sự, tiếp giáp với khu sinh hoạt chung. Hiện tại khu vực này đã trở thành một mảnh phế tích, bán kính 300 mét xung quanh toàn bộ là tường gạch đổ nát, nhà cửa hoang tàn, khói bay mịt mù, âm thanh chiến đấu điên cuồng xung động từng thời từng khắc.

Ba cái bóng người đang kịch liệt dây dưa tại trung tâm phế tích, đủ các thể loại công kích được đánh ra như mưa, năng lượng loạn lưu ầm ầm trùng động. Đây không phải Vương Hoành, Tư Đồ Ngôn cùng Đinh Sĩ thì còn có thể là ai khác.

Rải rác bốn phía xung quanh là máu me đỏ lòm, mảnh vỡ tay chân, nội tạng, xương cốt vụn cặn, tàn thi rơi rụng, thủ cấp vỡ nát, còn có vô số vỏ đạn vương vãi đầy đất.

Nhìn từ bên ngoài, đây hẳn là t·hi t·hể của mấy đội viên làm nhiệm vụ bảo an, còn có t·hi t·hể của vài thường dân vô tội tại khu sinh hoạt chung bên cạnh, tất cả đều bị c·hôn v·ùi bởi dư ba trận chiến của ba đại cường giả bên kia.

Chiến tranh...

Có một triết gia tên Jean-Paul Sartre đã từng nói: Khi kẻ mạnh gây chiến, kẻ yếu sẽ phải c·hết.

Những người khơi mào c·hiến t·ranh là kẻ mạnh, bọn họ rất hiếm khi t·ử t·rận, những người t·ử t·rận tuyệt đại đa số là kẻ yếu, là những người không đủ năng lực để cầm đầu, càng không đủ năng lực để cải biến hay đào thoát.

Nếu hiện tại trận chiến này tiếp diễn tới "cuối cùng" có khả năng hoặc Vương Hoành sẽ ôm vợ chạy mất, hoặc Tư Đồ Ngôn và Đinh Sĩ thua trận chạy mất. Bọn họ sẽ rất khó c·hết ngay tại chỗ này, bởi vì bọn họ đủ mạnh để thoát thân, đủ mạnh để nắm giữ vận mệnh trong tay mình, thậm chí thao túng vận mệnh người khác để bảo vệ mình

Người c·hết đều là những người không đủ mạnh.

Hàn Phong nheo mắt nhìn trận chiến xa xa. Sau vài giây đánh giá, hắn ngón tay khẽ điểm một cái, một đạo Hồn Áp 8 điểm trí lực đã đánh thẳng về phía thân ảnh Vương Hoành.

Vị cảnh sát này, đang mạnh.

Hắn không cần kẻ mạnh tham gia cuộc chiến này.

Hắn cần là cần những kẻ yếu tham gia, càng cần hai bên phải đồng quy vu tận với nhau, kéo nhau c·hết chùm. Bởi vì chỉ có vậy thì hoá đơn c·hiến t·ranh mà hắn phải trả mới là nhỏ nhất, lợi ích thu về mới đạt tới lớn nhất!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full, Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top