Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 559: Thắng trận


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 559: Thắng trận

Đông Phương Uyển Thanh trên tay cầm lấy mấy mảnh băng đá vỡ nát, tâm thần dần lâm vào trong một mảnh do dự không yên. Sau vài phút cẩn thận cân nhắc, nàng cuối cùng đành phải thở dài một tiếng đồng ý:

- Được. Tôi đồng ý.

Kể từ khi bắt đầu thực sự tìm hiểu về thế giới phi phàm, thứ trước mặt có thể xem như là thứ phi lý nhất, vượt thoát thường quy nhất mà nàng từng gặp.

Ở trong điều kiện thông thường, mỗi khi sử dụng kỹ năng sao chép của bản thân để mô phỏng năng lực của đối thủ, số điểm tiềm năng mà nàng cần phải bỏ ra sẽ tương đương với số tiềm năng mà đối phương đã bỏ ra.

Chênh lệch cấp độ và đẳng cấp kỹ năng giữa nàng và đối thủ sẽ gia tăng hoặc giảm bớt số lượng điểm tiềm năng phải bỏ ra, nhưng chung quy không nhiều.

Tiến hoá giả là một phạm trù khác.

Mô phỏng kỹ năng của tiến hoá giả rất khó khăn, bởi vì mức độ năng lượng ẩn tàng trong kỹ năng của họ phức tạp và cao cấp hơn người thường rất nhiều. Nàng muốn thành công tái hiện uy năng tương đương, cái giá phải bỏ ra cực lớn, thậm chí có khả năng mô phỏng thất bại do chênh lệch địa vị quá lớn.

Đông Phương Uyển Thanh còn biết, đây cũng là khác biệt cơ bản giữa phi phàm giả và trang bị hệ thống. Phi phàm giả sẽ xuất hiện tỉ lệ sử dụng kỹ năng thất bại, hoặc sử dụng không đủ hiệu quả, còn trang bị hệ thống sẽ 100% thành công kích hoạt, hơn nữa lực khống chế đính kèm cũng tuyệt đối tinh diệu, khi thôi phát sẽ ném ra hiệu quả vô cùng giá trị.

Có thể nói, kỹ năng phát ra từ trang bị hệ thống gần như đạt tới trạng thái hoàn mỹ biểu hiện, uy lực có thể so sánh với kỹ năng tương đương do tiến hoá giả thi triển, nhân tộc thuần chủng rất khó có cửa so bì lại.

Vừa rồi nàng mô phỏng viên băng đá mà Hàn Phong triệu hồi đã tiêu tốn 1 trí lực, động tác cũng vô cùng dễ dàng, đây chính là mức tiêu tốn tiềm năng thấp nhất trong hệ thống phi phàm, quá trình mô phỏng cũng thông thuận như nước chảy mây trôi. Nói cách khác, Hàn Phong tuyệt đối không phải tiến hoá giả, bởi nếu hắn là tiến hoá giả thì nàng sẽ mất ít nhất là 2 điểm trí lực để mô phỏng đối với bất kỳ kỹ năng nào mà hắn thi triển, hoặc trực tiếp mô phỏng thất bại.

Đây chính là điểm phi lí bất thường, sự phi lí nằm ở chỗ hai mảnh băng đá vỡ nát mà Hàn Phong tạo ra.

Khi một kỹ năng chia làm hai phần, năng lượng tích luỹ bên trong cũng sẽ chia đôi, mỗi bên một nửa.

Thế nhưng mà, viên băng đá ẩn chứa 1 điểm trí lực của Hàn Phong khi đã vỡ làm đôi lại tăng gấp đôi giá trị năng lượng.

Không không, không phải thế, phải nói là, mỗi viên băng đá nhỏ đều được chia số lượng năng lượng tương đương nhau, và tương đương viên băng đá ban đầu, đó là 1 trí lực.

Một chia hai, tạo ra một cộng một. (1/2 = 1+1)

Trên đời này có cái bánh nào bẻ đôi mà vẫn giữ nguyên cả khối lượng lẫn chất lượng sao?

Ngay cả tiến hoá giả cũng không thể làm như vậy.

Đồng ý là tiến hoá giả có thể dùng 1 trí lực để tạo ra băng đá ẩn chứa uy lực cao tới 2 trí lực, sẽ khiến cho nàng cần dùng 2 trí lực để mô phỏng lại. Nếu sau đó nàng bẻ đôi viên đá do chính mình triệu hồi ra, nàng cũng thu được 2 viên băng đá 1 trí lực, đó là thuận theo lẽ thường, nhưng đó là do nàng đã bỏ ra trọn vẹn 2 trí lực a.

Hàn Phong đi ngược thường quy, hắn tuy là người thường nhưng lại có thể phóng xuất kỹ năng với giá trị 1 trí lực để rồi thu về hiệu quả của 2 trí lực, uy năng ẩn chứa gấp đôi người thường, giống hệt tiến hoá giả.

Đây là thứ năng lực phi phàm tới mức phi lý thế nào cơ chứ, chỉ cần bỏ ra 1 mà vẫn thu về đủ 1+1... Hack game hay sao?

Hàn Phong ngồi đối diện Đông Phương Uyển Thanh, nhìn thấy sự thay đổi trong ánh mắt của nàng ta, khoé miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười lạnh.

Kèo cược hoàn tất, chiến đấu xem như đã bắt đầu rồi sao?

Lúc này hắn bàn tay phải khẽ phất ra một cái, ba quyển sách và một cuốn sổ tay đã xuất hiện trên bàn.

Hắn chỉ vào lần lượt từng cuốn sách rồi chậm rãi nói:

- Cuốn sách này là "Sức bền vật liệu" cuốn sách này là "Tương tác hạt và thế giới lượng tử" cuốn này là "Phản ứng dây chuyền" còn cuốn sổ tay này, do chính tôi viết.

- Hai cuốn sách trước, tôi có thể tổng hợp nội dung cụ thể cho cô hiểu sơ lược như sau.

- Trước dị biến, vật chất nguyên bản của thế giới này, như là kim mộc thuỷ hoả thổ phong lôi quang ám thời không âm dương, và để cụ thể hơn, toàn bộ mọi sự vật hiện tượng, toàn bộ mọi nguyên tố, toàn bộ mọi thành phần cấu thành lên vũ trụ này, đều chịu sự chi phối và duy trì bởi các tương tác cấp độ nguyên tử, hạ nguyên tử và lượng tử, đó là 4 lực cơ bản.

- Các yếu tố được 4 lực cơ bản này duy trì bao gồm độ cứng, độ bền, độ dẻo, độ nén, độ bộc phá, độ bão hoà, độ thăng hoa, độ phân rã... Vân vân...

- Và nó có giới hạn rõ ràng, nằm trong tầm nhận thức, được khống chế và ứng dụng rộng rãi, biểu hiện qua các công thức vật lý và hiện tượng thực tế hàng ngày hàng giờ.

- Khi dị biến hàng lâm, năng lực phi phàm xuất hiện, tất cả những yếu tố này, cả 4 lực cơ bản này, đều đã thay đổi về hướng gia tăng sự tương tác một cách mạnh mẽ.

- Lấy ví dụ băng đá của tôi.

- Nếu nó đang ở trạng thái nghỉ, năng lực phi phàm sẽ khuếch đại khả năng duy trì của 4 tương tác cơ bản lên vô số lần, dẫn tới nó sẽ cứng chắc và chịu nóng mạnh mẽ hơn xa bình thường. Khi nó được dẫn nổ, năng lực phi phàm cũng sẽ khuếch đại khả năng bộc phá của 4 tương tác cơ bản này lên vô số lần, dẫn tới nó nổ cực mạnh.

- Vượt xa thường quy nhận thức, vượt qua quy chuẩn trước tận thế, vô cùng thiếu ổn định, và không thể đo lường được bằng công thức cụ thể nào cả.

- Với Thao Túng Hàn Băng, năng lực phi phàm có khả năng ép buộc hơi nước trong không khí đóng băng lập tức, thậm chí là trống rỗng tạo ra băng đá mà không cần tới nguồn nước hay hơi nước. Đồng thời với đó, năng lực phi phàm trực tiếp gia trì băng đá này thành một loại vật chất siêu tới hạn, siêu ion, từ đó khiến nó buộc phải bước vào một loại phản ứng.

- Giới khoa học h·ạt n·hân gọi phản ứng của loại vật chất siêu tới hạn này là phản ứng dây chuyền bùng nổ.

- Đây là phản ứng xuất hiện trong các vụ n·ổ b·om nguyên tử, hoặc trong các nhà máy điện h·ạt n·hân, thứ chỉ có thể đạt được bằng cách lợi dụng một vài nguyên tố nhất định như Uranium, Plutonium... Ở khối lượng tới hạn.

- Sự xuất hiện của năng lực phi phàm khiến cho mọi vật chất và khái niệm nguyên bản nhất, nhỏ bé nhất, đơn giản hay phức tạp, thực chất hay trừu tượng, dù muốn dù không, đều đạt tới trạng thái siêu tới hạn, bước vào quá trình phân hạch h·ạt n·hân, không còn giới hạn trong vài nguyên tố phóng xạ nặng đơn lẻ nữa.

- Nói cách khác, năng lực phi phàm khiến ngay cả những vật chất tầm thường nhất như băng đá, lửa cháy, gai xương, thuỷ cầu, mạt sắt, đao gió... Cũng có thể tạo ra lực p·há h·oại lớn hơn xa thứ mà con người từng chứng kiến trước khi tận thế ập tới.

- Nội dung của kết luận này được rút ra từ cuốn sách thứ ba, "phản ứng dây chuyền".

- Tôi khẳng định kết luận này là đúng, bởi vì mọi nguyên tố trong vũ trụ này, ít nhiều đều có tính phóng xạ, đều có xu hướng phân rã, chỉ là đang chờ đợi một cơ hội "phi phàm" mà thôi.

- Đây chính là bản chất của thứ gọi là năng lượng phi phàm. Đó chính là nó sẽ khuếch đại hoặc vặn vẹo mọi thứ bình thường tới mức mất kiểm soát.

- Việc của phi phàm giả cần làm không chỉ là cố nhồi nhét năng lực nhiều thêm, cố lên cấp, cố nuốt tinh thạch tiềm năng, cố học kỹ năng cao giai, mà còn là khống chế sự mất kiểm soát này.

- Nghĩa là sao? Viên băng đá mà tôi triệu hồi ra mạnh hay yếu, một phần quan trọng sẽ dựa vào giai vị kỹ năng. Nhị giai, tam giai, tứ giai, đẳng cấp năng lực phi phàm khác biệt dẫn tới hiệu quả khuếch đại khác biệt. Một phần khác sẽ phụ thuộc vào tiền vốn bỏ ra, bỏ ra càng nhiều tiềm năng, vậy uy lực thu về càng mạnh.

- Nhưng điều quan trọng không kém chính là khả năng kiểm soát năng lực phi phàm đang gia trì lên bên trên thế nào, kiểm soát quá trình phản ứng dây chuyền này thế nào.

- Kiểm soát tốt, vậy thì kỹ năng thấp giai cũng có thể tạo thành hiệu quả tốt, bởi vì một khi năng lực phi phàm đã len lỏi sâu, gia trì đều, thấm đẫm cả trong lẫn ngoài, băng đá ở trạng thái nghỉ cũng sẽ cứng chắc bền vững, mà khi p·hát n·ổ cũng sẽ phản ứng càng mạnh, bùng nổ càng mạnh.

- Kiểm soát không tốt, có cầm kỹ năng tứ giai tới cũng không tạo thành hiệu quả gì đáng bàn, hiệu quả hoặc là nhỏ tới đáng thương, hoặc nổ mất kiểm soát rồi tự hại người dùng...

- Đây chính là chân nghĩa của thứ gọi là "khống chế lực".

Hàn Phong nói tới đây liền ngừng lại, hắn triệu hồi ra một cục băng đá thứ ba thả vào nồi lẩu đang sôi sùng sục bên cạnh.

Không tan.

Nếu đối phương quá ngu, kiến thức phi phàm quá kém, vậy thì hắn sẽ có cách để g·iết nữ nhân này vô cùng dễ dàng. Chỉ bằng mê hồn trận đòn miệng lưỡi, hắn cũng sẽ khiến nàng ta mất khống chế, tẩu hoả nhập ma, đi về hướng huỷ diệt.

Đông Phương Uyển Thanh phía bên kia đã trở nên bần thần.

Lượng kiến thức mà đối phương cung cấp quá lớn, nàng nhất thời chưa kịp tiêu hoá toàn bộ, lỗ tai đã có chút lùng bùng. Lúc này chỉ có thể giải quyết từng chút một, bàn tay dần đưa lên che miệng cẩn thận suy tư, loại bỏ đa số thông tin bên lề mà tập trung vào thứ bản thân muốn tìm hiểu.

Một hồi lâu sau, nàng mới là cẩn thận hỏi lại:

- Có nghĩa là, khi anh tiến hành tách hai viên băng đá này ra, hành động đó không phải chia đôi tổng số năng lượng phi phàm thành hai nửa, mà là đang chia đôi khả năng khống chế năng lượng phi phàm ra thành hai nửa.

- Năng lượng phi phàm, thật ra vẫn giữ nguyên, cái chia đôi chỉ là tâm lực đi khống chế.

- Kể cả là vật liệu nào đi chăng nữa, dù là nước đá bình thường nhất, năng lượng ẩn chứa bên trong cũng đều vô cùng lớn, đều có thể dùng năng lực phi phàm khuếch đại sức mạnh của nó lên bằng phản ứng dây chuyền để sánh ngang với một đơn vị trí lực.

- Việc chia tách khống chế lực của một thứ ban đầu thành hai thứ nhỏ hơn xem như vẫn chỉ tốn công sức như vậy, bởi vì hai nửa viên đá này vốn vẫn chỉ là một viên đá, năng lực phi phàm bỏ ra vẫn thế, nhưng mà dưới khống chế lực tinh diệu lại vì thế mà gián tiếp tăng gấp đôi?

- Một viên băng đá hay nửa viên băng đá, đều có thể nổ tung tạo ra uy năng của 1 trí lực, do đó có chia bao nhiêu cũng đều không quan trọng, quan trọng là có khống chế được hay không.

Hàn Phong nghe tới đây, trong lòng không khỏi lắc đầu cười lạnh, thế nhưng mặt ngoài vẫn mỉm cười gật đầu nói:

- Có thể tạm xem như vậy.

- Nói ngược lại, có thể coi như một đơn vị trí lực mà phi phàm giả phóng xuất ra ngoài có thể "làm được nhiều việc hơn" cả những thứ mà phi phàm giả đó có thể tưởng tượng.

- Khống chế lực chính là gia tăng hiệu suất làm việc.

- Chẳng qua để dễ hình dung hơn, tôi sẽ lấy một ví dụ cụ thể như sau.

- Tôi dùng ngón tay bấm trên phím A của bàn phím máy tính thì sẽ viết được chữ cái A, nhưng tôi đem khống chế lực chia đôi, dùng ngón tay bấm vào khoảng trống giữa hai phím A và phím S, cân bằng độ gia trì phi phàm giữa hai bên, vậy thì tôi sẽ thành công nhấn được cả hai phím cùng một lúc. Khi đó, tôi sẽ viết được ra hai chữ A và S, có cùng một giá trị tương đương 1 điểm trí lực, mà vẫn chỉ tiêu tốn duy nhất 1 lần bấm như lúc bình thường.

- Mấu chốt không phải ngón tay có to hay không, ngón tay to cũng quan trọng đấy, giống như giai vị kỹ năng quan trọng đấy, nhưng quan trọng nhất là ngón tay đặt vào đâu, kỹ năng dùng như thế nào.

- Tương tự, không phải cứ xả nhiều tiềm năng mỗi lần xuất chiêu đều là tốt, xả nhiều tiềm năng chỉ giống như ấn mạnh vào phím A một lần, có thế nào cũng chỉ ra một chữ A, thật sự là đơn điệu. Còn xả tiềm năng tuy ít nhưng đúng cách, đó là bấm nhẹ vào cả hai phím cùng lúc, sẽ tạo ra 2 chữ, hiệu suất vượt trội, hiệu quả phong phú.

- Chung quy lại, ấn máy tính hay sử dụng năng lực phi phàm, mục đích cuối cùng chính là đầu ra sẽ thu được mấy chữ, hiệu quả tạo thành thế nào.

- Mấu chốt cũng không phải là một viên đá tách thành hai, càng không phải viên đá to hay nhỏ, mấu chốt chính là, có khống chế được điểm tiềm năng đang ẩn chứa trong thể năng lượng hay không, lại có khống chế được nó sau khi nó đã xuất ra ngoài hay không.

- Bởi vì dù có là băng đá hay là lôi điện, đao khí, bộc đạn, luồng áp chế, hay là bất kỳ thứ gì đi chăng nữa, nó đều được cấu tạo từ thể lực cùng trí lực, nằm trong phạm vi của 4 lực cơ bản, là năng lượng, là tài nguyên phi phàm ai cũng đều có.

- Thứ biểu hiện ra ngoài chỉ là Dĩ Thái để chúng ta nhìn thấy mà thôi. Đó chính là chướng ngại về mặt cảm quan, trói buộc về mặt nhận thức.

- A, đó là viên băng đá sao? Không phải, đó là một trí lực, đó là một đạo năng lượng.

- Còn nhận định nó là băng đá, vậy thì nó vĩnh viễn chỉ là băng đá, không thể đổi thay, coi như đời này kiếp này chỉ có khoá c·hết trong số phận của một viên băng đá, khi chia đôi sẽ biến thành hai viên nhỏ hơn, giống cái cách mà cô đã chia đôi chúng nó vậy.

- Chỉ có phá tướng, bỏ qua Dĩ Thái mới có thể chạm vào bản chất, thành công thu về khống chế lực.

- Gia tăng hiệu suất làm việc, chính là gia tăng khống chế lực.

Đông Phương Uyển Thanh cảm giác não của mình đã không đủ dùng, sau đó là uỳnh một tiếng sấm sét nổ tung bên tai, nàng vậy mà đã được khai sáng ra một bức tranh phi phàm hoàn toàn mới.

Người đàn ông trước mặt... Người đàn ông này... Tại sao hắn...

Bỏ ra 1 trí lực, tạo thành hiệu quả của 2 trí lực, đây là buff mà chỉ có thiên mệnh chi tử, con cưng trời đất, chỉ có tiến hoá giả mới có thể được hưởng được phúc phần đó.

Hàn Phong, hắn chỉ là một người bình thường, nhân tộc thuần chủng, không phải tiến hoá giả, nhưng bằng vào kiến giải của bản thân, hắn vậy mà lại có thể vận dụng năng lực thuần thục đến độ tạo ra hiệu quả mạnh mẽ không thua kém gì tiến hoá giả.

Vận dụng tối đa năng lượng phi phàm để khai phá năng lượng vốn đang ẩn chứa bên trong vật chất nguyên bản, đây rốt cuộc là cái dạng gì trí tuệ chứ.

Đông Phương Uyển Thanh càng nghĩ càng sợ, một lúc sau, nàng lại tiếp tục cảm thấy sợ hãi.

Những lời Hàn Phong nói thật ra mới chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

Hắn lấy ví dụ một ngón tay đè xuống bàn phím trong một lần, viết ra 2 chữ A và S, đó chỉ là cách vận dụng của kỹ năng nhất giai, tương đương 1 ngón tay.

Kỹ năng tam giai, đó sẽ là cấp bậc một bàn tay. Khi không có khống chế lực đủ tốt thì một bàn tay cũng chỉ có thể chọt nhẹ vào phím A, hoặc vài phím lẻ tẻ, tạo thành hiệu quả nhỏ bé đơn điệu, nhưng khi có khống chế lực uyên thâm, bàn tay này sẽ đè xuống toàn bộ bề mặt bàn phím, vậy thì hiệu quả tạo ra sẽ là bao nhiêu, sẽ có bao nhiêu chữ cái dạng "1 đơn vị trí lực" được "viết" ra đây, và viết ra được cái gì đây.

Nếu như đặt vào kỹ năng tứ giai, thứ bậc thang đang ngăn cách tuyệt đại đa số phi phàm giả, mức năng lượng tương đương một chiếc búa tạ, vượt xa cả bàn tay con người bậc tam giai, vậy thì hiệu quả thu về rốt cuộc sẽ chạm tới mức độ nào?

Haha, đó chính là hiệu quả phá bỏ thường thức của bất kỳ phi phàm giả bình thường nào có thể nghĩ ra.

Cái khuôn mẫu bàn phím kia còn trói buộc được hắn ta sao?

Một búa đập nát, tự viết ra những quy tắc của riêng mình, liền muốn mạnh mẽ ra sao liền mạnh mẽ ra vậy.

Người đàn ông này, hắn vốn chỉ là một người thường nhưng đã tự mình tiến hoá rồi, đã muốn vượt thoát cả giới hạn mà phạm vi hệ thống đang áp đặt gia trì lên toàn bộ thế giới rồi. Hắn, chính là tiến hoá giả, hàng thật giá thật.

Không không, là tiến hoá giả hàng fake, nhưng mà hiệu quả là thật.

Hack game...

Quái vật...

Thiên tài...

Đông Phương Uyển Thanh nghĩ tới đây, thân thể không biết từ lúc nào đã trở nên mềm nhũn, sau đó hai mắt lập tức bốc lên một luồng hoả diễm ngợp trời mà nhìn vào cuốn sổ tay ghi chép cá nhân trước mặt, gấp gáp nói:

- Làm cách nào? Rốt cuộc là làm cách nào? Làm sao để đạt được khả năng khống chế tinh diệu như vậy?

Hàn Phong ném chén súp bí đỏ xuống bàn rồi dùng đũa gắp cục băng đá vừa mới thả vào nồi lẩu ra.

Cục băng đá vẫn như cũ cứng rắn sắc bén, không bởi nhiệt độ sôi sùng sục mà bị tan chảy hay ăn mòn nửa điểm, hắn tuỳ tay nhét nó vào trong miệng, sau khi nhồm nhoàm nhai nuốt vài cái mới nuốt xuống nói:

- Tài nguyên thắng cược!

Trận chiến này, hắn đã thắng.

Nghe thấy bốn chữ này, Đông Phương Uyển Thanh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó liền lập tức cắn chặt hàm răng.

Nãy giờ mới trôi qua bao nhiêu phút? 20 phút sao, không rõ, nhưng khẳng định chưa tới, tên khốn trước mặt vậy mà đã lật ngược thế cờ, từ thế bị động chuyển thành chủ động rồi.

Nàng mù mắt rồi, công phu mà tên khốn trước mặt giỏi nhất không phải khống chế lực hay tri thức phi phàm cái gì cả, kia nằm ở công phu mồm mép, dùng việc múa mép đi đoạt lại tất cả mọi điều.

Thậm chí nàng cảm giác bản thân còn đang bị lừa.

Nếu Hàn Phong biết nửa giây trước hắn được gọi là thiên tài, vậy thì hắn sẽ vui tới nhảy múa tưng bừng, nhưng nếu hắn biết nửa giây sau lại bị chửi là tên khốn, vậy hắn sẽ chửi ngược lại má nó.

Có điều, không quan trọng, quan trọng là mặt bàn phía trước đang dần trải ra vô số kỹ năng hệ thống, trang bị hệ thống, thẻ vật phẩm, tinh thạch exp, thậm chí có cả tinh thạch tiềm năng, tinh thạch ma dược chỉ thấy trên người quái vật level 20, tổng cộng hơn 130 bản kỹ năng từ nhất giai nhị giai cho tới tam giai, còn có cả núi exp chất cao chật kín, thật sự là vô cùng nhiều.

Ân, còn có một cái quần lót ren đen nữa, cũng không biết là của ai.

Cả tiền quân ta lẫn tiền quân mình đều đã ở đây cả rồi, hẳn là không thiếu một xu. Số lượng này có lẽ phải ngang ngửa lượng tài nguyên khi tiêu diệt một thi đàn 3 vạn con.

Đông Phương Uyển Thanh nhìn từng hàng dài tài nguyên phi phàm được Hàn Phong thu lại, cảm giác bị lừa cũng theo đó càng lúc càng gia tăng, cái này để cho nàng trở nên vô cùng bất an.

Sự bất an càng trở lên cao độ khi Hàn Phong thu hồi viên tinh thạch exp cuối cùng, và rồi khuôn mặt hắn nở ra một nụ cười vô cùng thiếu đạo đức mà nhìn qua bên này.

"Cái tên mặt như con la này..."

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, đọc truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ, Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ full, Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top