Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi

Chương 74: 74


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi


Editor: Ngư

Beta: Jen

------------------------------------------------------

Từ khi biến thành quỷ, Mộ Tử không thấy rõ dung mạo của người sống, nhưng lại kỳ lạ thấy rõ vị pháp sư kia, hơn nữa vô cùng rõ ràng!

Cho nên Mộ Tử đối với khuôn mặt của pháp sư, vô cùng khắc sâu!

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vóc dáng thấp bé, khuôn mặt hơi béo, dung mạo xấu xí nhìn như ông già năm mươi, một khi nhếch miệng sẽ lộ ra bộ răng vàng.

Cứ cho là thay đổi cách ăn mặc, nhưng Mộ Tử vẫn chỉ cần liếc một cái từ trong đám người sẽ nhận ra hắn!

Cô lớn giọng gọi, làm người đi đường chú ý.

Khương Từ nhìn lướt qua đám người, không nhìn thấy pháp sư gì đó, trên đường dòng người chen chúc xô đẩy, đi tới đi lui, căn bản thấy không rõ ai là ai.

“Hắn ở đâu? Chạy hướng bên kia?” Khương Từ hỏi.

Mộ Tử ánh mắt phiếm hồng, tầm mắt mất đi tiêu cự, “Không thấy hắn……”

Khương Từ thấy không ít người qua đường đều đang nhìn hai người, liền kéo Mộ Tử sang một bên, thấp giọng hỏi: “Có chuyện gì? Cậu nói pháp sư gì đó là sao?”

Mộ Tử không đề cập với Khương Từ chuyện pháp sư, Khương Từ chỉ cho là đã xảy ra chuyện thần quái nào đó, lại không biết Mộ Tử thông qua pháp sự đã chuẩn bị tỉ mỉ mới có thể sống lại.

Mộ Tử trên mặt tràn đầy mất mát, nói cho Khương Từ: “Có một nam nhân đã cứu tớ. Hắn mang thi thể tớ đi gặp một pháp sư, trả một rương vàng mới có thể làm tớ sống lại.”

“Một rương vàng?” Khương Từ líu lưỡi, “Người này thật có tiền! Hắn là ai?”

Mộ Tử nhụt chí lắc đầu, “Tớ không biết, vừa rồi thấy pháp sư kia, còn tưởng rằng có thể hỏi thân phận người ta, nhưng vẫn không thể đuổi theo.”

Dứt lời, cô thở dài một hơi, vạn phần phiền muộn.

Khương Từ cảm thấy không thể tưởng tượng, nhịn không được truy vấn: “Cậu sao có thể không biết hắn là ai? Một chút manh mối cũng không có sao? Người có thể không tiếc đại giới làm cậu như vậy làm cậu sống lại, khẳng định là cùng cậu có quan hệ sâu đậm, cậu cố gắng nhớ lại xem!”

Mộ Tử vẫn lắc đầu, ủ rũ.

Khương Từ nghĩ nghĩ, đột nhiên bừng tỉnh, “Tớ biết rồi!”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mộ Tử ngẩng đầu nhìn cô: “Cậu biết?”

“Tớ nghĩ, tám phần là ngươi trước kia được cậu rửa oan.” Khương Từ tin tưởng tràn đầy, quyết đoán nói, “Bởi vì cậu đem hung thủ ra công lý, người đó vì báo ơn, cho nên suy nghĩ biện pháp làm cậu sống lại!”

Mộ Tử trong tiềm thức lại cảm thấy không phải, nếu chỉ vì báo ơn, vì cái gì sẽ…… hôn cô?

Bất quá việc này có chút khó có thể mở miệng, hơn nữa suy nghĩ kỹ một chút, cô cảm thấy lời nói của Khương Từ cũng có vài phần đạo lý. Nói không chừng, khi phá án tiếp xúc với nam nhân kia, hơn nữa trong lúc vô ý trợ giúp đối phương, làm người này mến mộ mình.

Cô tiếp nhận vô số vụ án, mỗi khi kết thúc một vụ án, sẽ có người đối với cô mang ơn đội nghĩa, cũng sẽ có người ghi hận trong lòng, nếu muốn từ đó tra ra thân phận người này, thật sự là hy vọng xa vời.

“Hắn cứu cậu, lại không tới tìm, có lẽ là cố ý giấu giếm thân phận.” Khương Từ an ủi cô, “Cậu cũng đừng thấy thất vọng, nói không chừng ngày nào đó hắn lại đột nhiên xuất hiện thì sao.”

Khương Từ nói, làm tâm tình Mộ Tử tốt hơn một chút.

Qua lâu như vậy đối phương vẫn không lộ diện, đúng là rất có khả năng cố ý che dấu.

Lòng cô mang cảm kích đối với người thần bí này, muốn biết thân phận đối phương để báo đáp ân tình, nhưng không hy vọng liều lĩnh điều tra khiến đối phương khó chịu.

Mộ Tử không vì vậy mà buồn rầu, chỉ là, không biết rõ ân nhân cứu mạng là ai, trong lòng nhiều ít có chút mất mát.

Trên đường về nhà, cô nhịn không được tưởng tượng, tại sao vị pháp sư kia lại đột nhiên xuất hiện ở phố xá sầm uất? Vẻ mặt hắn lúc đó phảng phất có chút hoảng loạn… Hắn chạy trốn né tránh trong đám người, là đang trốn ai? Sẽ liên quan đến nam nhân thần bí kia sao?

Mộ Tử tâm sự nặng nề.

Trở về nhà, Bạch Vi không ở đây.

Mộ Tử ở huyền quan đổi giày, thấy trên sàn có rất nhiều dấu giày chạy loạn, không khỏi sửng sốt.

Bạch Vi thích sạch sẽ ngăn nắp, sàn nhà ngày nào cũng phải lau hai lần, sao sẽ để sàn nhà bẩn như vậy?

Đột nhiên cô hiểu ra, đi nhanh lên lầu, mở cửa phòng mình——

Quả nhiên, phòng cô đầy đất cát hỗn độn.

 


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi, truyện Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi, đọc truyện Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi, Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi full, Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top