Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng?
Khi ba mẹ thầy xuống được tới chân núi, nơi có người dân sinh sống thì trời đã chập tối. Một vài người bạn đi cùng đang lo lắng tìm kiếm ông khắp nơi, khi thấy ông đi xuống cùng với 1 cô thôn nữ là dân bản địa. Họ vui mừng thở phào nhẹ nhõm. Mẹ thầy từ biệt ông vì phải trở về nhà do trời đã tối muộn. Ông quyến luyến không muốn bà rời đi, nên vội cầm tay bà lại, tháo chiếc đồng hồ bằng da thật của mình mua bên Tây, đặt lên tay bà bịn rịn nói:- Em hãy đợi anh, anh sẽ về kêu ba mẹ mang trầu cau lên nhà hỏi cưới em.Bà mỉm cười, tay nắm chặt lấy tín vật tình yêu của ông rồi quay đầu trở về nhà. Trong lòng trào dâng niềm hạnh phúc, nỗi tương tư của thiếu nữ ngây thơ với tình yêu đầu đời. Nhưng đời nào như mơ, bà nội thầy khi nghe xong chuyện, ngoài mặt thì ừ hử cho ba thầy vui, vì biết tính khí nóng nảy, ngang tàng của con trai mình. Nhưng trong lòng không thể chấp nhận 1 nàng dâu nghèo khổ, quê mùa ở vùng núi hẻo lánh xa xôi đó được. Do tư tưởng mang nặng văn hoá người xưa là phải tìm người môn đăng hộ đối với gia đình mình. Vì không cùng giai cấp sẽ khó bề chung sống.Đợi ngày con trai xuống tỉnh công tác 1 tháng, bà nội thầy kêu tài xế lái xe lên thẳng nhà mẹ thầy ở Lâm Đồng để nói chuyện. Với thân phận là bà hội đồng giàu có, quyền cao chức trọng. Nên khi nhìn thấy mái nhà tranh nghèo hèn của mẹ thầy, bà tức sôi ruột, nghĩ rằng con trai mình lên núi bị bỏ bùa yêu rồi nên rắp tâm phải phá giải cho bằng được. Bà dùng những lời lẽ cay nghiệt, độc đoán giáng xuống gia đình của mẹ thầy. Ông ngoại thầy giận run người, tuy nghèo khổ nhưng tâm hồn ông thanh cao, nghèo sạch rách thơm. Ông dạy dỗ con cái đứa nào đứa nấy cũng ngoan ngoãn hiểu chuyện. Khi nghe bà nội thầy miệt thị, khinh khi con gái của ông như thế. Ông đứng phắt dậy, đuổi thẳng bà nội thầy ra khỏi nhà, kêu rằng “con trai của bà có trải thảm đỏ từ Sài Gòn lên tới Lâm Đồng để cưới con gái tôi. Tôi có chết cũng không đồng ý. Tiền nhà bà nhiều thật, nhưng xin lỗi, bà nên dùng số tiền đó bồi dưỡng nhân cách của mình lại đi, mời bà về cho, gia đình chúng tôi không tiễn. Còn đây là tín vật con trai bà để lại, bà mang về luôn đi.”Bà nội thầy tức giận đùng đùng bỏ đi, còn mẹ thầy thì ngồi trong buồng khóc mấy ngày liền đến sưng cả mắt. Mẹ cùng các em ai nấy vây quanh an ủi, còn ông ngoại thì cứ ra vô thở dài. Cuối cùng ông quyết định đồng ý gả mẹ thầy cho 1 thầy giáo nghèo ở xóm bên, con của 1 người bạn lâu năm vốn đã ưng ý mẹ thầy bấy lâu. Ông trầm tư rồi khuyên nhủ mẹ thầy rằng:- Thôi con ạ, yêu nhau là 1 chuyện mà lấy nhau lại là 1 chuyện khác. Mình nồi nào thì nên úp vung nấy thôi. Nếu thằng đó nó thương con thiệt, nó đã không để mẹ nó lên tận nhà mình chửi bới, miệt thị nặng nề như thế đâu. Đằng này nó trốn biệt tăm biệt tích không thấy mặt mũi đâu cả, chứng tỏ nó chỉ trêu hoa ghẹo nguyệt với con thôi. Cha nói thiệt, dù nó có bất chấp cưới con về nhà, con cũng sẽ sống như địa ngục trần gian cho xem. Mấy thằng công tử phố Sài Gòn, thằng nào chả đào hoa năm thê bảy thiếp. Còn mẹ của nó, con thấy bả mồm mép thế nào rồi phải không? Con về làm dâu bả cũng chả thể sống yên ổn nổi. Thôi, con nghe lời cha, lấy thằng Nghị con cụ Kiên xóm bên đi con. Thằng đó tính khí hiền lành, gia cảnh cũng nghèo khó giống mình. Nhưng được cái chịu thương chịu khó, nó cũng thương con nữa. Con lấy nó cha sẽ yên tâm hơn.Bà mặc dù vô cùng đau lòng, nhưng khi nghe cha giải bày thấu tình đạt lý, nên cũng gật đầu chấp nhận. Hai bên gia đình qua nói chuyện rồi định ngày cưới gấp rút vào cuối tháng.Ba thầy đi công tác 1 tháng trở về, nghe bọn gia đinh thân cận trong nhà báo tin. Vội tìm đến bà nội thầy hỏi cho ra lẽ. Bà khóc lóc ăn vạ nói rằng bị đuổi về rồi còn bị ném cái đồng hồ trả lại nữa. Ông nội thầy thì nổi trận lôi đình, đe doạ rằng ” Con mà đi tìm con nhỏ đó, ta từ con”.Ba thầy bất chấp, bỏ ngoài tai lời trách mắng từ cha và tiếng khóc lóc năn nỉ của mẹ mà lao vào xe lái thẳng lên Lâm Đồng. Lên tới nơi cũng là lúc tối muộn, nhà mẹ thầy đã trang trí những dải băng đỏ vì ngày mai là ngày mẹ sẽ lên xe hoa đi lấy chồng. Ông điên cuồng đập cửa nhà gọi mẹ thầy ra. Ông ngoại thầy tức giận ra mở cửa, ba thầy rối rít đòi gặp mẹ thầy nhưng ông nhất quyết không cho:- Cậu về đi, mai con gái tôi đi lấy chồng rồi, đêm hôm khuya khoắt cậu đập cửa nhà tôi thế này, hàng xóm lại dị nghị. Hết mẹ cậu giờ tới cậu đến làm bẽ mặt gia đình tôi sao. Gia đình cậu ác nghiệt vừa thôi chứ. Con gái tôi đắc tội gì tới các người.Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng?, truyện Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng?, đọc truyện Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng?, Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng? full, Nên Gọi Anh Là Thầy Hay Chồng? chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!