Ngạo Thế Đan Thần

Chương 230: Hỏa Hồn Dung Hợp


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngạo Thế Đan Thần

Mấy người Trầm Tường lập tức quay đầu lại, chỉ nhìn thấy ở phía sau chạy tới chừng mười thanh niên, đều là Phàm Võ Cảnh tầng mười, khắp khuôn mặt là vẻ hung ác.

Trước đó Trầm Tường liền biết mấy người Lôi Hùng Lâm chọc một số người, hơn nữa còn làm tiểu đội bọn hắn chết đi hai người.

- Hai đồng bạn các ngươi chính là bị bọn họ giết chết sao?

Trầm Tường âm trầm hỏi.

- Không sai! Chính là bọn hắn, Lão tử nhất định phải đánh tàn phế những cẩu tạp chủng này.

Lôi Hùng Lâm nắm chặt nắm đấm, phẫn nộ nói.

Trầm Tường gật đầu:

- Đánh chết hai cái, những tên khác tàn phế là được!

- Cái gì? Đánh chết hai cái?

Lôi Hùng Lâm hơi sững sờ, mặc dù là ở ngoài Thái Vũ môn, đánh nhau thì không sao, nhưng nếu như nháo chết người, Thái Vũ môn nhất định sẽ quản.

- Trầm sư huynh, này có chút không thích hợp, dù sao nơi này là trước cửa nhà mình.

Liên Minh Đông cau mày nói.

- Muốn giết người, tới địa phương không có ai sẽ giết tốt hơn!

Lôi Trung cũng có chút lo lắng.

Trầm Tường cười nói:

- Yên tâm đi, các ngươi lập tức phải đi Nam Hoang, Trưởng lão viện không thể bắt các ngươi, huống hồ giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa! Bọn họ giết chết hai đồng bạn các ngươi, các ngươi hẳn là để bọn hắn lấy máu trả máu.

- Được!

Sắc mặt Liên Minh Đông hung ác, gật đầu nói.

Lôi Hùng Lâm siết nắm đấm thật chặt, hắn cười to nói:

- Một đám khốn kiếp, ngày hôm nay Lão tử sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Nói xong liền cùng đệ đệ của hắn xông ra ngoài, Liên Minh Đông theo sát ở sau lưng bọn hắn.

Tốc độ của ba người đều rất nhanh, hơn nữa còn dùng hết toàn lực, đám thanh niên xông lại kia vẫn chưa có phản ứng lại, đã bị thân thể khổng lồ của Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung va phải, đã có vài người bay ra ngoài, đánh vào trên vách tường ngất đi.

Liên Minh Đông không thô bạo giống như hai huynh đệ kia, hắn dùng một cây quạt, vô cùng phiêu dật đánh vào trên mặt những người kia, mặc dù coi như là nhẹ nhàng đập tới, nhưng người bị hắn đập đến đều phát sinh một tiếng gào thét, răng máu lẫn lộn phun ra ngoài.

Đây chính là thực lực Chân Võ Cảnh, trước đó thời điểm bọn họ là Phàm Võ Cảnh mười tầng, gặp phải đám người kia cho dù là liều mạng cũng không có thể làm cho đối phương bị thương, nhưng hiện tại, bọn họ tùy tiện đánh vài chiêu, liền làm cho mười tên kia trọng thương.

- Các ngươi... Các ngươi đều là Chân Võ Cảnh?

Một thanh niên hỏi, khuôn mặt anh tuấn của hắn đã hoàn toàn thay đổi, đây là tên bị Lôi Hùng Lâm đánh.

Sau khi mấy người Lôi Hùng Lâm tiếp thu qua Trưởng lão viện huấn luyện, cho dù là người bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn nhiều năm cũng khó có thể đánh thắng bọn họ, huống hồ tư chất của bọn hắn không tệ, chân khí cũng vô cùng hùng hậu.

- Không sai, đi chết đi, rác rưởi bắt nạt kẻ yếu!

Lôi Hùng Lâm nói một cách lạnh lùng, một cước đạp ở trên lồng ngực người kia, lồng ngực người kia nhất thời bị hắn dẵm đến máu thịt be bét.

Liên Minh Đông mở thiết phiến ra, nhẹ nhàng vạch một cái, cắt đứt yết hầu một người, những người còn lại kia đều sợ vỡ mật, điên cuồng la lên, có gọi cứu mạng, có cầu xin tha thứ.

- Chúng ta đi thôi, đi uống rượu!

Trầm Tường hô, bình thường mấy người Liên Minh Đông đều bị những danh môn quý tộc này bắt nạt, bây giờ bọn họ có thể hãnh diện, trong lòng thật là đã nghiền, mà bọn họ có thể có ngày hôm nay, đều là Trầm Tường ban tặng.

Ở trong tửu điếm, mấy người Trầm Tường vừa uống rượu, một bên tâm tình, nói hùng tâm tráng chí của mình, nói nữ nhân, thổi phồng những sự tình uy phong lẫm lẫm trước đây mình làm qua...

Từ quán rượu trở về đã buổi tối, sau khi Trầm Tường tiến vào Thái Đan Vương Viện, liền thấy một gian phòng đèn sáng, đó là Ngô Thiên Thiên.

Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên có thời gian rất dài không gặp mặt, nàng là một nữ tử nắm giữ Hỏa Hồn, hơn nữa cũng là Luyện đan sư, Trầm Tường đối với hành tung mấy ngày qua của nàng hết sức tò mò.

Hắn gõ cửa phòng Ngô Thiên Thiên, sau khi Ngô Thiên Thiên mở cửa, thấy là Trầm Tường, cười cợt nói:

- Có chuyện gì sao?

- Lẽ nào không có chuyện gì thì không thể tìm nàng sao?

Trầm Tường cười nói.

Ngô Thiên Thiên mời Trầm Tường đến trong tiểu sảnh, cho hắn một tách trà.

- Trầm Tường, ngươi bảo nàng lấy Lam Tinh chi hỏa ra, ngươi cũng thả một một chút, nhìn Thiên Dương chi hỏa của ngươi sau khi dung hợp sẽ như thế nào?

Long Tuyết Di đột nhiên tò mò nói, thả Hỏa Hồn ra dung hợp lại cùng nhau, đây là phi thường hiếm thấy, bởi vì người nắm giữ Hỏa Hồn rất ít, nhưng ba người trong Thái Đan Vương Viện này đều có, này là một cơ hội hiếm có.

Tô Mị Dao cũng sáng mắt lên, thúc giục Trầm Tường nhanh lên một chút thử xem.

Ngô Thiên Thiên ở bên trong Thái Vũ môn được khen là người số một bên trong nữ đệ tử trẻ tuổi, không chỉ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, còn có thiên phú không tệ, đương nhiên, nàng dám đi Nam Hoang, cũng là có tự tin rất lớn, bởi vì nàng nắm giữ Lam Tinh Hỏa hồn.

- Thiên Thiên, mấy ngày qua nàng ở địa phương nào? Ta rất nhớ nàng a, tìm cũng không tìm thấy, Đan trưởng lão giấu nàng thật sâu.

Trầm Tường lặng lẽ cười nói, hắn cùng Ngô Thiên Thiên đã sớm hết sức quen thuộc, vì lẽ đó có thể vui đùa ở một chừng mực.

Ngô Thiên Thiên sửa sang lại tóc dài một thoáng, để tóc dài buông xuống trước ngực, xem ra càng thêm phủ mị thành thục, rất là đẹp mắt.

- Ngươi thật sự nhớ ta?

Ngô Thiên Thiên nở nụ cười xinh đẹp, nàng ăn mặc rất kín, làm cho Trầm Tường không thưởng thức tới vóc người uyển chuyển kia của nàng, khiến Trầm Tường có chút thất vọng.

- Đan trưởng lão nói, không thể nói cho ngươi biết! Nhưng ta có thể nói ta ở trong mấy ngày qua đều học tập làm sao ẩn nấp Hỏa Hồn của mình, ngươi xem!

Ngô Thiên Thiên nói xong, thả ra một đoàn hỏa diễm màu đỏ hơn nữa rất bình thường:

- Đan trưởng lão nói, chỉ có khi ta nắm giữ thực lực Niết Bàn Cảnh, mới không cần che giấu.

Trầm Tường cười nói:

- Thiên Thiên, bây giờ nàng phóng thích một chút Lam Tinh hỏa diễm cho ta, có thể không?

Ngô Thiên Thiên không biết Trầm Tường muốn làm gì, bất quá rất sảng khoái đáp ứng:

- Đương nhiên có thể, nếu như không phải ngươi, ta cũng không cách nào dung hợp hỏa diễm lợi hại này.

- Thời điểm nàng dung hợp Lam Tinh Hỏa hồn, là ôm thật chặt lấy ta, còn cào ta rất đau... Ha ha.

Trầm Tường cười nói, điều này làm cho Ngô Thiên Thiên cười khúc khích, mặt cũng có chút hồng.

Ngô Thiên Thiên mở ngọc chưởng ra, đôi mắt đẹp nhìn Trầm Tường, le lưỡi cười nói:

- Ngọn lửa này rất lợi hại, ngươi cẩn trọng một ít!

Đang khi nói chuyện, trên ngọc chưởng của nàng liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh lam.

Trầm Tường tỉ mỉ quan sát lam tinh chi hỏa này, hắn biết bây giờ Ngô Thiên Thiên đối với hỏa diễm đã nắm giữ rất thành thạo, bởi vì sau khi nàng thả ra hỏa diễm lợi hại này, không hề làm cho cả gian phòng trở nên nóng, có thể nói là một chút nhiệt độ cũng không có.

Đột nhiên hắn đưa tay tới, nắm lấy ngọn lửa màu xanh lam này, này làm Ngô Thiên Thiên sợ đến mức phát ra một tiếng kiều gọi, bất quá trên mặt nàng càng nhiều hơn là khiếp sợ, nguyên bản nàng cho rằng Trầm Tường nhất định sẽ bị thiêu đốt, nhưng Trầm Tường một chút cũng không có việc gì, nàng có chút hoài nghi lam tinh chi hỏa của mình có phải là không có nhiệt độ hay không!

- Ngươi không sao chớ!

Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là lo lắng.

- Không có chuyện gì!

Trầm Tường cười hì hì, sau đó thả ra Thiên Dương chi hỏa, chỉ thấy ngọn lửa màu xanh lam trên bàn tay của hắn bị Thiên Dương chi hỏa nhìn như phổ thông bao vây lấy, sau đó ngọn lửa màu xanh lam kia bắt đầu sản sinh biến hóa, hai đám hỏa diễm đang dung hợp.

Ngô Thiên Thiên cũng nhìn thất thần, nàng biết Trầm Tường rất lợi hại, từ lúc nàng học tập Chu Tước thần công kia liền có thể nhìn ra, nàng thấy hỏa diễm của Trầm Tường có thể dung hợp cùng nàng, nàng âm thầm hoài nghi Trầm Tường cũng có Hỏa Hồn.

- Lam tinh chi hỏa đang hấp thu Thiên Dương chi hỏa, thật giống như Thiên Dương chi hỏa có ý định cho lam tinh chi hỏa hấp thu, hai người lại không có bài xích.

Long Tuyết Di kinh ngạc nói.

Tô Mị Dao cùng Bạch U U đối với chuyện này cũng rất hứng thú.

Ngọn lửa màu xanh lam biến sắc, thành màu tím rất nhạt! Ngọn lửa màu xanh lam này dĩ nhiên tiến hóa, bên trên lam hỏa chính là tử hỏa, sau khi thôn phệ Thiên Dương chi hỏa, dĩ nhiên có thể biến thành tử hỏa!

Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.

- Thiên Dương Hồn hỏa có tên gọi là Hỏa Hồn Chi Vương, này chẳng có gì lạ, quả nhiên cùng ta nghĩ như thế, Bản Long thực sự là quá thông minh.

Long Tuyết Di đắc ý nói.

- Mã hậu pháo, trước đó sao không thấy ngươi nói?

Trầm Tường dùng thần thức nói, giội Long Tuyết Di một thân nước lạnh.

Trầm Tường trả hỏa diễm lại cho Ngô Thiên Thiên, Ngô Thiên Thiên rất dễ dàng thu vào trong cơ thể.

- Trầm Tường, lẽ nào ngươi cũng có Hỏa Hồn?

Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là kinh ngạc, thấp giọng hỏi.

Trầm Tường gật đầu, hắn biết Ngô Thiên Thiên có Hỏa Hồn, để Ngô Thiên Thiên biết cũng không có cái gì.

- Hỏa Hồn của ngươi thật lợi hại, dĩ nhiên có thể làm cho hỏa diễm của ta tiến hóa.

Đôi mắt đẹp của Ngô Thiên Thiên lập loè, trên mặt mang một tia mỉm cười mê người, nàng đối với Trầm Tường rất hài lòng, nàng biết Trầm Tường là một Luyện đan sư phi thường có thiên phú, không có Hỏa Hồn, đó chính là một tiếc nuối.

- Có thời gian ta nghĩ một biện pháp, đến cho Hỏa Hồn của nàng tiến hóa, nên dùng biện pháp gì cho tốt đây?

Trầm Tường vuốt cằm nghĩ.

Trong lòng Ngô Thiên Thiên ấm áp, ôn nhu nói:

- Nếu như đối với ngươi có ảnh hưởng lớn, vậy thì quên đi, ta có lam hỏa như vậy là đủ rồi, ta đi lấy một ít đan dược ta luyện chế cho ngươi giám định một thoáng.

Ngay thời điểm Ngô Thiên Thiên vừa xoay người sang chỗ khác, Long Tuyết Di mô phỏng âm thanh của Trầm Tường nói:

- Dùng phương thức nam nữ kết hợp là có thể, chúng ta có muốn thử một chút xem?

Trầm Tường trong trầm tư nghe được Long Tuyết Di giả mạo hắn nói ra lời này, nhất thời như bị sét đánh. Hắn đương nhiên là có nghĩ đến biện pháp này, nhưng chỉ là nghĩ. Hắn không nghĩ tới vì sao trong đầu tiểu nha đầu Long Tuyết Di này lại có nhiều đồ vật xấu xa như vậy, có thì cũng thôi, còn muốn nói ra, nói ra thì nói ra, nhưng tại sao lại mô phỏng tiếng nói của hắn ở ngay trước mặt một nữ nhân, đây là làm hình tượng chính diện của hắn triệt để nát tan.

- Tiểu Thí Long, cha ngươi nhất định là một con rồng phi thường hạ lưu, truyền thừa cho ngươi nhiều ký ức vô sỉ như vậy.

Trầm Tường lập tức mắng.

Ngô Thiên Thiên nghe được Trầm Tường nói, cũng ngẩn người, nàng không nghĩ tới Trầm Tường lại đưa ra loại yêu cầu này, còn trực tiếp như vậy, hơn nữa nhìn lên vẫn là đối với nàng có lợi, mặt nàng lập tức đỏ lên, hồng đến bên tai.

Bầu không khí phi thường lúng túng, lúc này Trầm Tường hận không thể mang Long Tuyết Di ra hành hung một trận, đánh cái mông nhỏ của nàng, nhìn nàng còn dám nói lung tung hay không.

Trầm Tường ho khan hai tiếng:

- Thiên Thiên, mang đan dược nàng luyện cho ta nhìn một chút đi!

- Ừm!

Ngô Thiên Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người đều rất ăn ý quên mất chuyện vừa rồi.

Trầm Tường thấy cục diện rối rắm thu thập xong, nhất thời thở ra một hơi dài:

- Tiểu Thí Long, ngươi muốn ồn ào cũng đừng nháo lớn như vậy a! Sẽ hại thảm ta, một mặt thuần khiết của Lão tử cứ như vậy bị ngươi lặp đi lặp lại phá hỏng nhiều lần.

- Phi, ngươi mà thuần khiết? Lần trước biến thành chim nhỏ, còn muốn nhìn lén Đan trưởng lão tắm! Còn nữa, ta đây là tạo cơ hội cho ngươi, Ngô Thiên Thiên vốn là yêu ngươi, ngươi dây dưa nữa, nàng nói không chắc liền đồng ý. Ngươi thật ngốc, một cơ hội tốt đã bị ngươi bỏ lỡ! Nếu như chuyện tốt thành, các ngươi liền có thể thả lỏng trước khi đi Nam Hoang.

Long Tuyết Di hừ nói.

Trầm Tường không biết nên nói cái gì, hắn đột nhiên cảm giác mình không thể xem Long Tuyết Di này là một tiểu nha đầu, bởi vì kinh nghiệm đối phó nữ nhân của tiểu nha đầu này so với hắn còn muốn phong phú hơn.

- Nam Chân Long đều rất hoa tâm, Tiểu bất điểm này nhất định là chiếm được cha của nàng truyền thừa, Trầm Tường ngươi chú ý một chút, nói không chắc ngươi sau này sẽ bị tiểu Long này ăn đến xương cũng không còn.

Tô Mị Dao chăm chú nói xong, liền cười lên khanh khách.

Trầm Tường âm thầm mắng một tiếng, thầm nghĩ:

- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ ăn các ngươi ngay cả xương cũng không còn!

Hiện tại hắn biết Thiên Dương chi hỏa có thể tiến hóa Hỏa Hồn khác, chỉ bất quá hắn còn tìm không ra phương thức tốt, bằng không hắn có thể giúp Đan trưởng lão cùng Ngô Thiên Thiên, làm cho Hỏa Hồn của các nàng đều tiến hóa đến cao nhất.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngạo Thế Đan Thần, truyện Ngạo Thế Đan Thần, đọc truyện Ngạo Thế Đan Thần, Ngạo Thế Đan Thần full, Ngạo Thế Đan Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top