Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nguyên Huyết
Ánh mắt Tịch Ca lưu luyến trên người Rhein.Hắn nằm nghiêng trên giường, một tay chống má, đảo qua gương mặt Rhein.Đuôi lông mày của đối phương hơi nhếch lên, mũi cao, môi mỏng.Lông mày đuôi mắt, đều tinh xảo hệt như thể được đục đẽo bởi những nghệ nhân tài giỏi nhất thế giới, cần bọn họ phải dốc lòng nghiên cứu, phô diễn thế mạnh, thiết kế tài tình, tạo hình cẩn thận, đến khi không lưu lại một tia tì vết.Hầu hết những đồ vật tinh xảo thường rất yếu ớt, thích hợp đặt trong nhà kính không mưa không gió, lại dùng một cái nắp thủy tinh chụp lại, để tránh mấy đứa nhỏ nghịch ngợm vô tình ngang qua đánh rơi nó trên mặt đất.Nhưng Rhein không phải như vậy.Trên người cậu cất giấu nhiều thứ phức tạp hơn.Cậu hoàn toàn không yếu ớt, càng không chịu cảnh làm búp bê trong tủ kính.Tịch Ca nhận ra.Cậu thoạt nhìn có chút xa cách, thực tế lại vô cùng dễ gần; thoạt nhìn có hơi lạnh lùng, thực tế đã sớm đặt người ở sâu trong nội tâm.
Cậu là một người bạn đồng hành tuyệt vời, bất cứ khi nào quay đầu lại, đều thấy cậu kiên định đứng bên cạnh.Nhưng…Tịch Ca thầm nghĩ.Hắn khẽ chọc chọc má Rhein.Người ngủ say không cách nào phản kháng.Tịch Ca liền xấu tính chọc một cái, lại chọc cái nữa, ăn ngụm đậu hủ, lại thêm một ngụm nữa.Hắn chống tay lên giường, nửa đè trên người Rhein.Tuy rằng cơ thể Rhein thiên lạnh khiến hắn có chút không quen, nhưng chẳng sao cả, hắn hoàn toàn có thể dùng nhiệt độ của mình để sưởi ấm đối phương, hắn thì thào nói:“Nhưng, so với việc coi em là đồng bạn, thì tôi thích ôm em lên giường hơn, ai thử rồi sẽ biết, đồng bạn sao vui được bằng người yêu phải không?”“Bì Bì —— “Tịch Ca vẫn còn thao thao bất tuyệt, trán hắn áp vào trán đối phương, hắn bắt đầu ngâm nga cái giai điệu buồn cười và ca từ ngẫu hứng:“Bì Bì Bì Bì, em biết không, em biết không, tôi muốn cùng em ngắm sao, tự hỏi trên mặt trăng có chú thỏ trắng? Tôi muốn cùng em ngắm núi lửa, tự hỏi bên dưới núi lửa có ma long?
Tôi có rất nhiều lời muốn nói với em, rất nhiều điều muốn cùng em làm.Đôi mắt em là ngôi sao trên bầu trời, là viên kim cương không bao giờ rơi xuống trong đêm; em giống như vầng trăng sáng tỏ, cô quạnh nhưng rực rỡ vô ngần.Em ẩn nấp sâu trong rừng rậm, tôi đang tìm kiếm em trong đêm.Em chạy vòng quanh cùng tôi chơi trốn tìm, tôi ôm lấy em từ phía sau ——Hôn trán hôn mắt em.Hôn mũi hôn môi em.”Tịch Ca làm theo lời bài hát của mình.Hắn ôm lấy Rhein.Hắn hôn cái trán no đủ của đối phương, hôn mí mắt khép chặt của đối phương, hôn cái mũi cao thẳng của đối phương, hôn đôi môi mềm mại của đối phương.Cuối cùng, hắn không nghịch ngợm nữa.Hắn ôm chặt đối phương, cắn vành tai của cậu, cười lặp lại: “Rhein, tôi thích em, tôi thích em, tôi thích em —— “Ngay sau đó.Người đang ngủ say chợt mở bừng mắt.Rhein tỉnh dậy từ giấc mộng vô cùng tăm tối.
Giấc mơ này rất dài, khiến toàn thân cậu mệt mỏi rã rời. Cậu không nhớ rõ cụ thể cảnh tượng trong mơ, chỉ nhớ nửa đầu giấc mơ khiến người chìm trong lo lắng và sợ hãi, nhưng đến nửa sau, từ khi có một giọng nói mơ hồ chen vào liền trở nên bình yên đến kỳ lạ.Ban đầu cậu đứng một mình trong bóng tối.Giọng nói kia giống như đoạn dây thừng vô hình xuất hiện trong không gian tối tăm, kéo cậu đi hết một chặng đường dài.Cậu bám lấy đoạn dây thừng đi về phía trước, đi mãi đi mãi, giọng nói càng ngày càng rõ ràng, ánh sáng xung quanh càng ngày càng chói mắt, cho tới tận bây giờ.Cậu mở to mắt, nhìn thấy Tịch Ca.Khi bóng người quen thuộc lung lay xuất hiện trong tầm mắt, Rhein bất giác thở phào một hơi.Cậu thầm nghĩ: May mà hắn không xảy ra chuyện.Cậu mở miệng nói chuyện: “Tịch Ca…”Cậu vẫn chưa nói hết câu.Bởi vì Tịch Ca đã nhanh tay che miệng cậu lại.Hai người bốn mắt nhìn nhau.Người nằm bên dưới sắc mặt vẫn còn hơi ửng đỏ.Trán cậu lấm tấm mồ hôi, cơ thể lạnh lẽo giờ mới phảng phất chút nhiệt độ.Trong mắt cậu dường như cũng long lanh nước.Lúc cậu dùng ánh mắt như vậy chăm chú vào ai đó, trông có vẻ hết sức vô tội và yếu ớt, giống như thiếu niên mới bước vào đời, ôm ấp niềm tin với tất cả mọi thứ.Ngây thơ như vậy, cực kỳ mê người.Tịch Ca hoàn toàn bị quyến rũ. Hắn mỉm cười với Rhein.Hắn rút tay lại, trực tiếp cúi đầu hôn môi đối phương, dùng đầu lưỡi linh hoạt đẩy ra khớp hàm, rồi sau đó tiến quân thần tốc, mút vào mật ngọt, để hai người quay cuồng trong nụ hôn dài!Môi lưỡi triền miên, cơ thể chỉ mới ấm lên một chút vào lúc này lại nóng rực.Rhein giật mình vươn tay, định đẩy vai Tịch Ca, lại bị Tịch Ca kéo xuống, trước tiên dùng năm ngón tay siết chặt, sau đó kéo đến bên môi, khẽ hôn một cái.Tình yêu dâng trào, dục vọng điên đảo.Tịch Ca hôn thật sâu, đoạt hết ngọt ngào trong miệng đối phương, trêu chọc đến khi đầu lưỡi bên kia không theo kịp tiết tấu của hắn nữa mới buông tha.Ngay khi vừa giành lại được không khí, trong đầu Rhein ong hết cả lên, cậu hít một hơi thật sâu, hồn nhiên quên mất mình là ma cà rồng, vốn không cần hô hấp.Tịch Ca dùng ngón tay vân vê hai má đối phương.Nhiệt độ trên mặt cậu đã lan đến tận cổ.Huyết tộc trước nay luôn tái nhợt giờ đây chợt đỏ ửng, thần thái càng thêm lạ thường, từ cấm dục, biến thành sắc dục.Tịch Ca hôn lên mắt đối phương.Hắn làm lại mọi động tác tương tự như lúc Rhein đang hôn mê, hắn hôn một lượt từ mắt, mũi, hai má, cuối cùng là lần xuống cổ.Hắn hôn môi Rhein, thổ lộ lần nữa, đây là lần đầu tiên hắn nói ra những lời không thể bỏ lỡ khi đối phương còn tỉnh táo:“Rhein, tôi thích em, tôi yêu em.”Thổ lộ xong, răng nanh của Tịch Ca chợt nhô ra vì bị dục vọng thôi thúc, đâm vào cơ thể Rhein.Hạnh phúc đến quá bất ngờ.Rhein ngạc nhiên và vui sướng đến tột độ, đầu óc trống rỗng.Rồi sau đó, dục vọng mãnh liệt và trạng thái mất máu cầm tù cậu.Lúc này đây, mọi thứ đã khác trước.Dục vọng không chỉ đến từ thể xác, mà còn đến từ tận linh hồn, khoái cảm từ hai phía tập kích cậu cùng lúc, cậu bị đánh bại hoàn toàn.Rhein: “Hưm —— ta cũng —— yêu ngươi…”Từng đợt run rẩy kéo đến, cậu nâng cánh tay bủn rủn, ôm chầm lấy hắn, hôn hắn.Đêm dài, thở dốc không ngừng.Cuối đêm đó, Rhein ngủ thiếp đi trên giường.Tịch Ca che cổ, xoay đầu bước ra khỏi phòng, hắn cứ có cảm giác mình đang lợi dụng lúc yếu đuối của Rhein để làm chuyện xấu.Hừm…Làm tốt lắm.Mình quá tuyệt.Muốn làm nhiều thứ hơn nữa.Có điều nội dung phía sau, vẫn nên chờ Bì Bì hoàn toàn khôi phục.Hắn ngồi trên sô pha.Phong cảnh từ trên cao cũng không tệ lắm, nhìn ra bên ngoài khắp nơi đều tối mịt, chỉ có vài đốm sáng màu vàng màu trắng điểm xuyết cho màn đêm phù phiếm.Vừa rời khỏi chất độc ôn nhu mang tên Rhein, đầu óc hắn lập tức chuyển sang kênh báo thù, bắt đầu đảo quanh việc làm thế nào để tự tay giết chết Thôi Đồ.Hưởng thụ tình yêu, quyết tâm trả thù, không hề xung đột.Thôi Đồ nhất định phải chết.Tịch Ca dựa vào sô pha ngồi một lát, đột nhiên lấy ra một vật từ trong túi áo ngủ.Nguyên huyết Bá tước xuất hiện trong tay hắn.Chai nhỏ có cổ dài bụng tròn, quanh thân là những hoa văn phức, giống như chai nước hoa ở cung đình Châu Âu, vô cùng tinh mỹ. Nhưng dù có tinh mỹ đến mấy cũng không sánh bằng một giọt máu bên trong.Tịch Ca chăm chú nhìn chai máu.Lúc cầm Nguyên huyết trong tay hắn đã tính hết rồi.Lần này báo thù, hắn sẽ cố gắng nhanh chóng gọn lẹ, dứt khoát rõ ràng.Hắn sẽ chấm dứt mọi thứ trong khoảng thời gian Rhein tĩnh dưỡng, sau đó đào Nguyên huyết trong tim Thôi Đồ ra đưa cho Rhein, để Rhein có thể đột phá cấp bậc.Trước đó ——Tịch Ca mở nắp, uống hết sạch Nguyên huyết Bá tước mà mình đổi tới.Sau khi đã uống Nguyên huyết, hắn lẳng lặng chờ đợi.Qua một phút đồng hồ, chẳng có gì xảy ra, Tịch Ca chậc một tiếng, tuyên bố: “Lại là máu giả.”*Cùng thời gian này, Thế giới Hắc Ám.Một buổi tối khoái hoạt.Gã Khờ đang đứng trong lâu đài cổ của mình, sau khi giải quyết địa ngục xâm lấn và hoàn thành việc hợp tác với chính phủ, hiện giờ ông ta đã kết thúc công việc và bắt đầu tận hưởng cuộc sống.Nhóm hậu duệ của ông ta đang cuồng hoan hút máu tại đại sảnh, mà ông ta thì đứng trên lầu nhìn xuống, tất cả đều mĩ mãn và sung sướng. Nhưng lúc ông ta đang thích ý hưởng thụ mọi thứ, quản gia bỗng đến bên cạnh, khom người đưa lên một cái điện thoại đang đổ chuông.Quản gia: “Chủ nhân của tôi, cơ quan đặc thù gọi tới, hình như bọn họ có việc tìm ngài.”Gã Khờ tiếp điện thoại: “Xin chào.”Bộ trưởng bộ phận đặc thù: “Là tôi.”Gã Khờ nhìn thoáng qua thời gian: “Ngài gọi điện vào lúc ba giờ sáng, không lẽ quan tâm đến giờ giấc nghỉ ngơi và làm việc của huyết tộc chúng tôi?”Bộ trưởng: “Nếu được, tôi cũng hy vọng có thể liên lạc với các ông vào giờ làm việc bình thường. Nhưng nửa đêm, tôi đã bị đánh thức và phải rời giường, có người nói với tôi, cảnh sát thủ đô đã tiếp nhận một vụ án rất thú vị và đáng được coi trọng, khi bọn họ đến xử lý một tổ chức phi pháp, đã đụng phải một vụ ẩu đả. Vừa nhìn thấy cảnh sát, một bên ẩu đả lao khỏi vòng vây như một cơn gió, rất giống người siêu năng lực trên phim ảnh, cả một đội cảnh sát được huấn luyện nghiêm chỉnh đều không kịp phản ứng.”“Nếu chỉ dừng lại ở đó, tôi cũng đã chẳng làm phiền ngài.“Ban đêm, cái người đàn ông như gió lốc này lại xuất hiện, lần này, hắn ta dẫn theo đồng phạm đột nhập vào nhà một người giàu và phóng hỏa —— May mà chỉ có phòng ở bị cháy, tạm thời chưa xảy ra thương vong.”Gã Khờ: “Ý bộ trưởng là, ngài hoài nghi…”Bộ trưởng: “Tôi có lý do để nghi ngờ, thủ phạm của vụ này đến từ thế giới Hắc Ám, tôi hy vọng ngài có thể đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, dù sao thì hai bên chúng ta cũng đã công nhận bản hiệp ước được xác lập từ thời cổ đại.”Gã Khờ: “Không có vấn đề. Chúng tôi luôn nghiêm túc tuân thủ hiệp ước, tuyệt đối sẽ không vi phạm pháp luật.”Bộ trưởng: “Tôi chờ tin tốt của ngài.”Gã Khờ: “Không lâu lắm đâu.”Bộ trưởng: “Tôi muốn nhắc nhở ngài, xã hội hiện đại, mỗi một ngóc ngách đều có camera theo dõi, trong tay tôi có đoạn video quay được bóng dáng của người đàn ông kia.”Gã Khờ lẩm bẩm nói: “Vậy thì tốt quá.”Bộ trưởng: “Hửm?”Gã Khờ: “Ý tôi là, thông tin sẽ giúp ích cho chúng tôi trong quá trình tìm kiếm thủ phạm. Chúc ngủ ngon, bộ trưởng.”Bộ trưởng: ” Chúc ngủ ngon.”Gã Khờ cúp điện thoại.Ngay khi vừa cúp máy, bên khóe miệng ông ta bỗng xuất hiện một tia cười nhàn nhạt.Lúc nhận được cuộc gọi của Bộ trưởng cơ quan đặc thù, ông ta liền biết thời cơ đã đến.Ông ta đưa điện thoại cho quản gia, mỉm cười: “Một món hời mà phải chia đều cho ba người, quả thật quá ít ỏi, đúng không?”Quản gia cúi người, không nói lời nào.Một quản gia đủ tư cách luôn biết, lúc nào nên mở miệng, lúc nào chỉ có thể lắng nghe.Gã Khờ còn nói: “Ta có linh cảm, người mà Thôi Đồ nhắm đến lần này là tên nhóc đã phát trực tiếp lúc trước, mà tên nhóc này, có lẽ sẽ mang đến cho ta, cũng như cho hắn… một món quà ngoài mong đợi.”“Nhưng trước đó, ta cần nói chuyện với A Đức và Thôi Đồ, Nhiễu Xà Chi Hoàn lại phải mở họp rồi, thời gian là ba ngày sau…”Gã Khờ nói.Ông ta cầm lấy hộp lập phương, đè xuống một ô vuông.Ô vuông lật lên, hai con mắt nhảy khỏi khối lập phương, chuyển động nhanh như chớp, mang ba phần tà ác.
Ritt: Tôi cần những màn chất lượng thế này:)))))))))))))Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Nguyên Huyết,
truyện Nguyên Huyết,
đọc truyện Nguyên Huyết,
Nguyên Huyết full,
Nguyên Huyết chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!