Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Chương 234: Tu hành trong Lục Phiến Môn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Dịch giả: Tiểu Băng

Mạnh Kỳ khựng người, hỏi ngược lại: “Nếu muốn gia nhập Lục Phiến môn, cần làm cái gì?”

Về phần trở thành người Lục Phiến môn thì có chỗ tốt gì, Mạnh Kỳ không hỏi cũng biết.

Một là có cái danh đại nghĩa chính thống, nếu không làm gì ảnh hưởng quá mức tới ích lợi của các thế gia và môn phái, sẽ không bị ai làm gì, lại có quyền kêu gọi, như lúc Ấp thành Diệp gia gặp chuyện không may, tri sự bộ đầu Hoàng Tri Thanh không phải là người có thực lực tối cường như vị kia, cũng không có bảo binh trong người, nhưng vẫn có thể giục ba tộc kia tới hỗ trợ, địa vị lại ngang hàng với Chu quận Vương thị và Hoán Hoa kiếm phái, lại còn có năng lực quyết định sống chết ở một mức độ nhất định với những tiểu gia tộc môn phái nhỏ, giang hồ tán tu.

Hai là có người chống lưng, không ít người chọc vào tả đạo tà ma hoặc môn phái thế gia, nhưng không tới mức nghiêm trọng, và đều được Lục Phiến môn đưa vào cung để bảo vệ, ví dụ như cho làm chức vụ gì đó trong Thần đô Lục Phiến môn tổng bộ.

Thứ ba là tài nguyên, bao gồm nhưng không giới hạn trong bí tịch, đan dược, tài nguyên khoáng sản, lợi khí, ruộng đất, kim ngân, người chỉ dẫn tu luyện, dựa vào thực lực mạnh yếu mà có chức vị cao hay thấp tương ứng, mỗi một người của Lục Phiến môn đều có một phần tài nguyên làm tài sản riêng, dù vẫn còn hơi kém hơn so với đại môn phái đích truyền và đại thế gia trực hệ, song cơ bản đủ dùng, đủ để tu hành.

Về mặt tài nguyên, thượng tầng Lục Phiến môn có thực lực siêu tục, chướng mắt với tài nguyên bình thường, hiểu rõ sự tham ô cắt xén sẽ làm ảnh hưởng tới hệ thống của Lục Phiến môn, nên duy trì quy củ cực nghiêm, dù không trừ tới tận gốc, nhưng vẫn đảm bảo nó nằm trong phạm vi hợp lý, không ảnh hưởng tầng dưới chót tu luyện tấn chức.

Trong tài nguyên của Lục Phiến môn, thứ Mạnh Kỳ coi trọng nhất chính là tài nguyên về tình báo!

Tuy hắn ở Luân Hồi thế giới, song vẫn rất khát vọng với các loại tài nguyên, vì nếu không cố gắng tranh thủ thời gian ở chủ thế giới để nhanh chóng tăng lên thực lực, tìm thứ để đổi thiện công hoặc đổi vật dùng được, thì nhiệm vụ luân hồi tiếp theo có lẽ sẽ không còn mạng. Song ngoài cách đổi, còn có một cách khác để có tài nguyên, mà không phải Lục Phiến môn thì không thể làm được, ví dụ như giết sơn tặc, trừ đạo tặc.

Lục Phiến môn cắm rễ trong triều đình, chẳng sợ những tri sự bộ đầu ở những nơi hẻo lánh hoang vắng bồi dưỡng mật thám. Bồi dưỡng chỉ là mở rộng hệ thống nhân viên cung cấp tình báo bình thường. khả năng thu hoạch thông tin của họ vượt xa các môn phái và thế gia -- môn phái và thế gia đều là chủ yếu là ở khu vực đặt trụ sở của họ, còn những địa phương xa hơn thì phải dựa vào hệ thống thương hành, hoặc thương lộ để lấy thông tin, dù các cao nhân có khả năng “Bấm đốt ngón tay tính toán”, nhưng thiên ý khó dò, không có căn cứ tương ứng, ai mà tính được chi tiết?

Lục Đạo Luân Hồi chi chủ không cho đổi tin tức tình báo trong chủ thế giới, thế nên sau khi Mạnh Kỳ rời khỏi Thiếu Lâm mới gặp phải mấy lần nguy hiểm, chính là vì nguyên nhân này.

Nói tóm lại, về mặt tài nguyên tin tức, không ai so được với Lục Phiến môn, dù người ta có được thông tin mà Lục Phiến mônkhông biết đi chẳng nữa, thì đó cũng chỉ là những tin tức phụ, không phải chủ thể.

Giang hồ nguy hiểm, có ai muốn mình như mù như điếc, chẳng biết cái gì?

Khổng Dục mỉm cười trả lời: “Nếum bộ khoái, tri sự bộ đầu thì một lời là xong, hiệp lý bộ đầu thì phải được xác minh thêm bối cảnh, và có công từng cung cấp tin tức, chính ấn bộ đầu, tri sự bộ đầu thì phải do Quách ngân chương và hai Thanh Thụ bộ đầu chúng ta xét duyệt, quyết định.”

Hắn tiếp tục nói: “Hiệp lý bộ đầu, hổ báo bộ đầu bình thường, ta chỉ có quyền đề cử, quyền quyết định, xét duyệt và chỉ bảo là do Kim Chương bộ đầu và Tử Thụ bộ đầu ở châu nha thực hiện; từ tri sự bộ đầu, tinh anh hổ báo bộ đầu trở lên, châu nha chỉ có quyền đề cử, còn Thần đô tổng bộ quyết định, xét duyệt, hơn nữa còn được vào thần đô một lần, triều kiến Thiên Tử, được tổng bộ đầu và các thần bộ chỉ điểm và chỉ bảo, được lãnh bí tịch tương ứng.”

Lục Phiến môn có quyền rất lớn, gồm cả bắt người, thẩm vấn và phán quyết, cùng hoàng thất, thế gia và Nho Môn tạo thành hệ thống quan văn cùng ngồi cùng ăn ngang hàng, muốn phủ định phán quyết của họ chỉ có Chính sự đường của triều đình Đại Tấn hoặc chính Thiên Tử lên tiếng, hơn nữa tổng bộ đầu Lục Phiến môn đều có kiêm chức làm Tham Tri chính sự.

“Vào thần đô?” Mạnh Kỳ khẽ nhíu mày.

Khổng Dục cười: “Đương nhiên phải vào thần đô. Đến cấp độ của tri sự bộ đầu, quyền lực rất nặng, chủ lý sự vụ giang hồ, nếu bị gian nhân lẩn vào, khó tránh khỏi tổn thất thảm trọng, nên nếu không qua đủ loại kiểm tra thử thách, làm sao chúng ta dám tin tưởng giao trọng quyền?”

Quả thật, chắc chắn phải kiểm tra người ta có thật sự muốn trung thành góp sức hay không, cũng phải qua quá trình đào tạo lòng trung thành, đây là chuyện đương nhiên. Mạnh Kỳ gật đầu, nhưng trong lòng không hề có muốn vào thần đô, vì hắn biết, thân thể này của mình xuất xứ từ Thần đô thế gia, tuykhông có ý trở về tham gia những chuyện phân tranh bên trong gia tộc, nhưng nếu vào thần đô thì cũng có nghĩa là biểu hiện một thái độ nhất định, chắc chắn sẽ làm cho người ta nghĩ lung tung, rất phiền toái.

Khổng Dục không nhìn thấy sự biến hóa trên mặt Mạnh Kỳ, ấm áp nói: “Tô công tử ngươi đứng trong Nhân bảng, thực lực siêu quần, dù chỉ có sáu bảy khiếu, song ít nhất cũng sẽ được đãi ngộ của tinh anh hổ báo bộ đầu, nếu không có thể là tri sự bộ đầu, cũng có thể là Thanh Thụ bộ đầu, ý các hạ như thế nào?”

Một cao thủ Nhân bảng bối cảnh trong sạch được chính mình mời chào về, sợ gì châu nha không chịu đề cử, cũng không sợ tổng bộ không đồng ý.

Mạnh Kỳ khẽ hít một hơi: “Khổng thanh thụ đã nói đến thế, tại hạ vô cùng cảm kích, song con đường võ đạo, ma luyện và kiến thức, nếu thiếu một cái, tất sẽ bị đình trệ.”

Nàylà điều hắn băn khoăn nhất.

“Tô công tử chí hướng rộng lớn, Khổng mỗ bội phục.” Khổng Dục vẫn nhẹ nhàng, trong lòng thầm khen, không hổ là cao thủ trẻ tuổi xuất thân đại môn phái đại thế gia, chí hướng thực cao xa, coi trong ma luyện bản thân, tuyệt không hài lòng với tu vi chỉ đến ngoại cảnh.

Hắn uyển chuyển: “Trong Lục Phiến môn ta có chức ‘Cưu sự bộ đầu’ và ‘Bộ Phong mật thám’, cấp bậc tương đương với phân tri sự, thanh thụ tri sự, thường xuyên tuần tra các nơi, duy trì trật tự, tìm kiếm bí mật, không sợ thiếu kiến thức và ma luyện, có quyền điều động sức mạnh và tài nguyên và Lục Phiến môn ở địa phương.”

Mạnh Kỳ động tâm: “Có cần vào thần đô không?”

“Đương nhiên, cưu sự bộ đầu chức vị không cao nhưng quyền trọng, Bộ Phong mật thám biết được những tin tức bí mật, nếu không vào thần đô nhận triều kiến, khảo hạch và chỉ bảo, các thần bộ sẽ không an tâm, tổng bộ đầu cũng không an tâm.” Khổng Dục chắc chắn trả lời.

Mạnh Kỳ do dự, lại nghe Khổng Dục cười: “Việc này quan hệ tương lai, ta biết Tô công tử nhất thời khó quyết, không bằng đợi đến khi võ cử chấm dứt, rồi sẽ bàn tiếp, tới lúc đó ngươi đã có cái danh tiến sĩ, nếu gia nhập Lục Phiến môn, ít nhất sẽ làm tri sự bộ đầu.”

Đại Tấn mười ba châu, mỗi châu danh ngạch võ cử không quá ba mươi người, chỉ cần trổ hết tài năng, sẽ có thể lên ba thứ hạng đầu làm Tiến Sĩ, đương nhiên, nếu chiến thắng trong quận sở tại, còn có cả danh vị về võ cử, có thể nhận ngay chức vị làm bộ đầu.

“Võ cử?” Mạnh Kỳ sửng sốt.

Khổng Dục cười tủm tỉm: “Diễn trò phải diễn nguyên vở, chuyện bên Thiếu Lâm chi sự, ta sẽ thỉnh châu nha viết văn bản, nói Tô công tử đã phát lời thề Nguyên Thần, sẽ không tiết lộ thần công Thiếu Lâm ra ngoài, bản thân cũng chưa từng trận võ loạn pháp, lại hành hiệp chính nghĩa, trừ ma vệ đạo, mong họ có lòng từ bi không truy cứu nữa, với thói quen của Phật môn, như thế là chấm dứt thôi.”

“Vậy thì rất tốt.” Mạnh Kỳ khẽ gật đầu, hắn hiện giờ không phải thiếu ma luyện, mà là tĩnh tu, cao thủ ở Nghiệp đô nhiều như mây, không thiếu người để tỷ thí.

Hắn dừng một chút, lo lắng nói: “Khả Đại La yêu nữ không biết chừng nào quay lại......”

Bình thường với thói quen của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ, thì bây giờ Cố Tiểu Tang đã trở lại, nhưng Cửu Trọng Thiên phế tích đặc thù,không nhất định là như thế, nhưng hắn đã chơi xỏ người ta, nên sợ bị người ta ám sát, chạy trốn càng sớm càng tốt.

“Chịu thôi, Tô công tử tới quận nha gần đây ở tạm đi. Thiên Đình chi môn hóa hiện, yêu nữ đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, làm sao dám rêu rao nữa?” Khổng Dụckhông để ý, nhưng vẫn dặn Mạnh Kỳ thay đổi chỗ ở, Chu quận Lục Phiến môn ở gần Hoàn Châu Lục Phiến môn và Vương thị bổn gia, ngoại cảnh cao thủ quanh đó rất đông, không sợ Cố Tiểu Tang xằng bậy.

Nói tới đây, hắn thở dài: “Không thể ngờ Thiện Tú Mi là Huyền Nữ truyền nhân hóa thân, đúng là không thể tưởng tượng được.”

“Cũng giống Phật Môn ứng thân.” Mạnh Kỳ đáp.

“Ứng thân......” Khổng Dục trầm ngâm, “Nói như vậy, là yêu nữ ý đồ cướp lấy Tiên Linh chi khí, ứng thân mới tự bạo hóa thành lưu quang, bằng không nếu ứng thân chết đi, động tĩnh lớn như thế, Lục Phiến môn chúng ta làm sao không biết được?”

Ta không biết gì nhiều về ứng thân… ta cứ tưởng chết đi là sẽ như vậy…. yêu nữ lại nửa thật nửa giả gạt người...... Mạnh Kỳ lúng túng, ban đầu hắn tưởng lưu quang lặng lẽ kia chỉ có những ai đặc biệt đề phòng mới nhìn thấy.

Khổng Dục nghĩ nghĩ, nói: “Trước đây nghe đồn người bị Sinh Tử Vô Thường tông giết chết sẽ hóa thành lệ quỷ, nay xem ra, có lẽ đó lại là do Huyền Nữ ứng thân.”

Có một số võ lâm cao thủ bị Sinh Tử Vô Thường tông giết chết, sau đó phần mộ đều bị nước nhấn chìm, trong quan tài không còn xác, hư hư thực thực biến thành cương thi lệ quỷ, hiện tại xem ra, e là chỉ có nguyên nhân là do Huyền Nữ ứng thân chết đi, thong thả tiêu tán mà thôi.

Mạnh Kỳ bỗng giật mình.

“Tà kiếp của ta......” hắn bây giờ mới nhớ ra, mình đang mang Khinh Ngữ, tuy không tính lỗ vốn, vì Tà kiếp chỉ là lợi khí, mình lại sử dụng chưa lâu, làm vật để tính toán tiên đoán cũng sẽ không có hiệu quả cao, nhưng vẫn có cảm giác có gì là lạ.

Hôm sau.

Vương Tái nhận được chiến thư của Mạnh Kỳ, bên trong chỉ viết có hai hàng:

“Ba ngày sau, quận nha giáo trường, Vương Tái huynh, có muốn đấu một trận?”

“Đao cuồng Tô Mạnh khấu đầu.”

Vương Tái cười, đề bút viết lên một chữ:

“Chiến!”

Nghiệp đô sôi trào, Nhân bảng chi tranh hiếm thấy sắp bắt đầu.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn), truyện Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn), đọc truyện Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn), Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn) full, Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn) chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top