Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 23: Truyền thuyết về Hồ Bán Nguyệt.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 23: Truyền thuyết về Hồ Bán Nguyệt.

"Bà ơi, cháu đã về rồi!"

Trong ngôi nhà cổ kính vang lên tiếng nói thật lớn, sau đó cánh cửa bật mở, một bà lão đi ra từ trong phòng. Nhìn thấy Vale, bà khựng lại một lúc lâu cho đến khi Vale chạy đến trước mặt bà.

Bà ấy liên tục nói: "Về là tốt rồi, về là tốt rồi!" rồi ôm Vale khóc rất nhiều. Vũ và đám bạn đứng đực ra đó, có chút lúng túng nhìn đôi bà cháu.

Cuối cùng Vale dường như cũng nhận ra rằng bản thân còn có vài người bạn, cô xoay người ra giới thiệu:

"Bà ơi, đây là bạn học của cháu, bọn cháu được nghỉ hè nên họ đề nghị đến đây để chơi vài hôm ạ!"

Trong ánh mắt vẩn đục của bà ấy có chút vui mừng, sau đó bà dẫn tất cả mọi người vào trong nhà. Ngôi nhà tuy xuống cấp nhưng bên trong bày trí vô cùng ấm áp.

Qua lời kể của Vale, bà cô nàng tên là Isabella. Từ nhỏ cô đã sống với bà ấy, hai bà cháu sống bằng nghề vẽ những nhân vật truyền thống của hành tinh Lunara để sinh sống.

Vũ, Alaric và Dan hân hoan ngồi xuống nghe bà Isabella kể chuyện, từng ánh mắt dõi theo giống như những đứa trẻ đang chờ đợi người lớn kể chuyện cổ tích trước khi ngủ.

Đến lúc này, họ mới hiểu thêm về lễ hội Ritual. Khi lễ hội này được tổ chức, trên hành tinh này không phân biệt đẳng cấp, tất cả công dân dưới 30 tuổi đều có thể tham gia. Hơn nữa, để thúc đẩy giao lưu kinh tế giữa các hành tinh, chính phủ hành tinh này cũng ban bố điều luật nhằm vào những người xa lạ từ hành tinh khác đến đây. Nếu họ muốn tham gia Ritual, thì phải nộp một lượng phí nhất định.

Khi nghe đến phí phải nộp, Vũ, Dan và Alaric đều tụt hơi, bởi vì số tiền đó đối với họ là thiên văn.

Nói chuyện một hồi, trời cũng đã sẩm tối. Bà Isabella, Vale cùng Dan đi chuẩn bị bữa tối. Còn Vũ và Alaric vẫn ngồi bên bàn, miệt mài xem những cuốn sách hội họa vẽ về những nhân vật và thần thú của Lunara. Hai người có thể miệt mài chú tâm xem, nhưng Dan chỉ xem đến một nửa thì lắc đầu ngao ngán, tỏ vẻ không thể xem tiếp. Vale thì không muốn xem, bởi từ nhỏ đến lớn cô luôn phải vẽ theo những bức tranh đó, giờ nhắm mắt lại cô cũng có thể vẽ ra được.

Vũ vô tình cầm một quyển sách sử ký lên đọc, thỉnh thoảng vừa đọc cậu lại "ồ" lên vài tiếng.

Tương truyền, khi Lunara thủa sơ khai, có chu kỳ ánh sáng bị lệch khỏi các hành tinh thông thường, với phần lớn thời gian chìm trong màn đêm. Người ta ghi lại rằng khi ánh sáng của các vì sao yếu ớt nhất, bóng tối đã tụ lại thành hình hài của Nocturna, nữ thần bóng đêm và mẹ của tất cả những con dân trên Lunara.

Lúc đó, trên hành tinh này không có những chủng tộc khác, mà chỉ có duy nhất một chủng tộc có thể tồn tại với bóng tối vĩnh hằng, đó chính là — Ma cà rồng.

Đọc đến đây, Vũ khựng lại một chút. Ma cà rồng, cụm từ này cũng khá phổ biến ở quê hương mình. Hồi nhỏ, Vũ từng mê mẩn đọc qua những cuốn truyện về ma cà rồng, đa phần mang đậm nét văn học phương Tây. Ma cà rồng phương Tây thường xuất hiện với những đặc điểm chung và hình tượng quen thuộc trong văn hóa đại chúng, chủ yếu chịu ảnh hưởng từ truyền thuyết dân gian châu Âu và các tác phẩm văn học như "Dracula".

Theo Vũ tổng kết được, ma cà rồng phương Tây có khả năng bất tử và sự khát máu điên cuồng. Khả năng bất tử khiến họ có thói quen nằm trong quan tài từ thế kỷ này qua thế kỷ khác. Sự khát máu là việc duy trì sự bất tử, họ cần phải uống máu, thường là máu người, để giữ sức mạnh và sự sống.

Còn theo một số câu chuyện truyền tai ở quê hương của Vũ, ma cà rồng thần bí hơn rất nhiều. Ở vùng Tây Bắc, đa phần trong những vùng dân tộc thiểu số, văn hóa dân gian lưu truyền về các sinh vật kỳ bí mang bóng dáng tương tự ma cà rồng.

Một trong những truyền thuyết phổ biến là về sinh vật được gọi là **"Phì Phông"** một dạng linh hồn hoặc yêu quái có khả năng hút sinh khí của con người để duy trì sự sống bất tử. Truyền thuyết này thường được kể lại trong các câu chuyện dân gian tại các bản làng vùng cao, nơi bóng đêm và thiên nhiên hoang dã mang đến sự huyền bí và sợ hãi.

Vũ nhớ lại thời đại học, có vài bạn trong lớp là người dân tộc Thái. Khi cậu tò mò hỏi về "Phì Phông" có thật không, cậu chỉ nhận được những lời nói nửa thật nửa giả, dường như họ đang né tránh điều gì đó. Nhưng nhờ sự kiên trì của mình, Vũ cũng biết được đại khái về sự đáng sợ của loài vật này.

Những sinh vật đó giống ma cà rồng ở chỗ hoạt động vào ban đêm, khi sức mạnh bóng tối bao trùm mọi vật. Ban ngày, chúng giống người bình thường, sống và làm việc một cách nề nếp, có thể lấy chồng hoặc vợ và hòa vào đám đông để ẩn mình.

Phì Phông không nhất thiết phải cắn cổ và uống máu trực tiếp như ma cà rồng phương Tây. Thay vào đó, nó có thể hút sinh khí qua da hoặc qua hơi thở khi n·ạn n·hân đang ngủ. Nạn nhân của Phì Phông thường là những trẻ nhỏ mới sinh, bởi chúng yếu ớt và trông như "mỹ vị". Theo lời kể của một người bạn, chính người bạn ấy đã từng bị Phì Phông ngửi qua một lần, nhưng cậu ấy lại không nói thêm chi tiết.

Phì Phông cũng có dòng họ, nhưng rất ít người biết đâu là dòng họ thực sự của họ, bởi sinh vật này rất giỏi ngụy trang và mê hoặc.

Trở lại với dòng suy nghĩ, Vũ càng lúc càng hứng thú đọc tiếp. Nocturna không chỉ là hiện thân của sự bất tử, mà còn là hiện thân của những khao khát nguyên thủy: khát máu, kiểm soát và bất diệt. Bà là người tạo ra hồ nước linh thiêng, từ đó dòng dõi ma cà rồng được sinh ra. Những người từ hồ nước không chỉ mang dòng máu của Nocturna mà còn thừa hưởng sức mạnh điều khiển bóng tối và thời gian.

Vũ lật lại cuốn sách, cuốn này tên là "Truyền thuyết về Đêm Đầu Tiên". Tên cũng thật đặc biệt. Sau khi được sinh ra từ hồ Bán Nguyệt, sống giữa đêm tối vĩnh cửu, Nocturna đã sử dụng sức mạnh của mình để biến đổi sinh vật đầu tiên, tạo ra một chủng loài mới. Bà đã giao xuống hồ Bán Nguyệt một nguồn sức mạnh nguyên bản rằng tất cả ma cà rồng tinh khiết sẽ được sinh ra từ hồ nước này.

Sinh vật này không phải con người, không phải thú dữ, mà là một kẻ tồn tại giữa sự sống và c·ái c·hết, hấp thụ năng lượng từ chính bóng đêm. Đây là Thủy Tổ Ma Cà Rồng. Nhưng 100 năm sau khi Nocturna biến mất, cái hồ đó cũng không giữ được sức mạnh của bà. Không phải quả trứng nào xuất hiện trong hồ cũng trở thành ma cà rồng.

Ma cà rồng cũng phân chia giai cấp, gồm Ma Cà Rồng Tinh Khiết và Ma Cà Rồng Hỗn Tạp. Qua hàng thiên niên kỷ, không phải tất cả ma cà rồng đều mang dòng máu của Nocturna. Một số đã rời bỏ hồ nước và tìm cách tạo dựng sức mạnh riêng bằng cách biến đổi các sinh vật khác thành ma cà rồng.

Điều này tạo ra sự phân chia trong xã hội ma cà rồng: Ma Cà Rồng Tinh Khiết – hậu duệ trực tiếp của Nocturna, và Ma Cà Rồng Hỗn Tạp – yếu hơn, nhưng đông đảo hơn và có khả năng tương thích với nhiều loài khác.

Tuy nhiên, với sự phát triển của khoa học kỹ thuật và hội nhập liên minh, ma cà rồng tinh khiết hầu như đã tuyệt chủng. Nhưng các gia tộc lớn vẫn nương nhờ vào dòng máu tinh khiết để giữ nguyên vị thế. Với một xã hội coi trọng dòng máu, đức tin vượt xa bất cứ loại v·ũ k·hí nào.

Alaric ngồi cạnh Vũ, đọc chung quyển sách với cậu, thỉnh thoảng lại bàn tán nhỏ giọng.

*Note: Những câu chuyện về ma cà rồng Tây Bắc chỉ có tính chất tham khảo từ những lời kể của người dân ở đó, nếu có sử dụng, vui lòng tra cứu thêm thông tin khác

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, đọc truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ, Những Linh Hồn Từ Quá Khứ full, Những Linh Hồn Từ Quá Khứ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyenx.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top